古诗词

苏辙

学士院端午帖子二十七首夫人阁四首

苏辙

新煮青筠稻米香,旋抽独茧薄罗光。xīn zhǔ qīng yún dào mǐ xiāng,xuán chōu dú jiǎn báo luó guāng。
剩堆雕俎添崖蜜,争作轻衫荐寿觞。shèng duī diāo zǔ tiān yá mì,zhēng zuò qīng shān jiàn shòu shāng。

学士院端午帖子二十七首夫人阁四首

苏辙

御沟绕殿细无声,飞洒彤墀晓气清。yù gōu rào diàn xì wú shēng,fēi sǎ tóng chí xiǎo qì qīng。
开到石榴花欲尽,阴阴高柳一蝉鸣。kāi dào shí liú huā yù jǐn,yīn yīn gāo liǔ yī chán míng。

次韵题画卷四首山阴陈迹

苏辙

卧对郗人气已真,晚依丘壑更无伦。wò duì xī rén qì yǐ zhēn,wǎn yī qiū hè gèng wú lún。
不须复预清言侣,自是江东第一人。bù xū fù yù qīng yán lǚ,zì shì jiāng dōng dì yī rén。

次韵题画卷四首山阴陈迹

苏辙

亟往遄归真旷哉,聋人不信有惊雷。jí wǎng chuán guī zhēn kuàng zāi,lóng rén bù xìn yǒu jīng léi。
虽云不必见安道,已误扁舟犯雪来。suī yún bù bì jiàn ān dào,yǐ wù biǎn zhōu fàn xuě lái。

次韵题画卷四首山阴陈迹

苏辙

失脚来游九陌尘,故溪何日定抽身。shī jiǎo lái yóu jiǔ mò chén,gù xī hé rì dìng chōu shēn。
便同贺老扁舟去,已笑西山郑子真。biàn tóng hè lǎo biǎn zhōu qù,yǐ xiào xī shān zhèng zi zhēn。

次韵题画卷四首山阴陈迹

苏辙

雨细风斜欲暝时,淩波一叶去安归。yǔ xì fēng xié yù míng shí,líng bō yī yè qù ān guī。
遥知夜宿蛟人室,浪卷波分不着衣。yáo zhī yè sù jiāo rén shì,làng juǎn bō fēn bù zhe yī。

大雪三绝句

苏辙

闰岁穷冬已是春,当寒却暖未宜人。rùn suì qióng dōng yǐ shì chūn,dāng hán què nuǎn wèi yí rén。
阴风半夜催飞霰,稍净天街一尺尘。yīn fēng bàn yè cuī fēi xiàn,shāo jìng tiān jiē yī chǐ chén。

大雪三绝句

苏辙

玄冥留雪付勾芒,桃李虽忧麦未伤。xuán míng liú xuě fù gōu máng,táo lǐ suī yōu mài wèi shāng。
膏泽较迟三十日,问天此意亦茫茫。gāo zé jiào chí sān shí rì,wèn tiān cǐ yì yì máng máng。

大雪三绝句

苏辙

连岁金明不见冰,上春风雪气棱棱。lián suì jīn míng bù jiàn bīng,shàng chūn fēng xuě qì léng léng。
台中曾奏五行传,到此施行愧未曾。tái zhōng céng zòu wǔ xíng chuán,dào cǐ shī xíng kuì wèi céng。

和王晋卿都尉荼蘼二绝句

苏辙

春到都城曾未知,楸花时见万年枝。chūn dào dōu chéng céng wèi zhī,qiū huā shí jiàn wàn nián zhī。
多情赖有王公子,解剪金盘寄所思。duō qíng lài yǒu wáng gōng zi,jiě jiǎn jīn pán jì suǒ sī。

和王晋卿都尉荼蘼二绝句

苏辙

后圃荼蘼手自栽,清于芍药酽于梅。hòu pǔ tú mí shǒu zì zāi,qīng yú sháo yào yàn yú méi。
旧来诗客今无几,三臭馨香懒举杯。jiù lái shī kè jīn wú jǐ,sān chòu xīn xiāng lǎn jǔ bēi。

次韵子瞻上元扈从观灯二首

苏辙

虏去边城少奏章,雪残中禁罢焚香。lǔ qù biān chéng shǎo zòu zhāng,xuě cán zhōng jìn bà fén xiāng。
都人知有新年喜,争看雕舆金凤凰。dōu rén zhī yǒu xīn nián xǐ,zhēng kàn diāo yú jīn fèng huáng。

次韵子瞻上元扈从观灯二首

苏辙

春来有意乞归耕,足痹三年久未平。chūn lái yǒu yì qǐ guī gēng,zú bì sān nián jiǔ wèi píng。
忽记上元銮辂出,起听前殿晓钟声。hū jì shàng yuán luán lù chū,qǐ tīng qián diàn xiǎo zhōng shēng。

蹇师嵩山图

苏辙

峻极登高二十年,汝州回望一依然。jùn jí dēng gāo èr shí nián,rǔ zhōu huí wàng yī yī rán。
君行亦是高秋后,试觅神清古洞天。jūn xíng yì shì gāo qiū hòu,shì mì shén qīng gǔ dòng tiān。

东西京二绝

苏辙

亲祀甘泉岁一终,属车徐动不惊风。qīn sì gān quán suì yī zhōng,shǔ chē xú dòng bù jīng fēng。
宓妃何预词臣事,指点讥呵豹尾中。mì fēi hé yù cí chén shì,zhǐ diǎn jī hē bào wěi zhōng。

东西京二绝

苏辙

犀箸金盘不暇尝,更须石上捣黄粱。xī zhù jīn pán bù xiá cháng,gèng xū shí shàng dǎo huáng liáng。
数钱未免河东旧,不识前朝大练光。shù qián wèi miǎn hé dōng jiù,bù shí qián cháo dà liàn guāng。

唐相二绝

苏辙

杨王灭后少英雄,犹自澄思却月中。yáng wáng miè hòu shǎo yīng xióng,yóu zì chéng sī què yuè zhōng。
已得惠妃欢喜见,方头笑杀曲江公。yǐ dé huì fēi huān xǐ jiàn,fāng tóu xiào shā qū jiāng gōng。

唐相二绝

苏辙

朝中寂寂少名卿,晚岁雄猜气益横。cháo zhōng jì jì shǎo míng qīng,wǎn suì xióng cāi qì yì héng。
心怕无须少年士,可怜未识玉奴兄。xīn pà wú xū shǎo nián shì,kě lián wèi shí yù nú xiōng。

雨中招吴子野先生

苏辙

柴门不出蓬生径,暑雨无时水及堂。chái mén bù chū péng shēng jìng,shǔ yǔ wú shí shuǐ jí táng。
辟谷赖君能作客,暂来煎蜜饷桃康。pì gǔ lài jūn néng zuò kè,zàn lái jiān mì xiǎng táo kāng。

答吴和二绝

苏辙

三间浰水小茅屋,不比麻田新草堂。sān jiān liàn shuǐ xiǎo máo wū,bù bǐ má tián xīn cǎo táng。
问我秋来气如火,此间何事得安康。wèn wǒ qiū lái qì rú huǒ,cǐ jiān hé shì dé ān kāng。