古诗词

苏辙

寓居六咏

苏辙

西邻分半井,十口无渴忧。xī lín fēn bàn jǐng,shí kǒu wú kě yōu。
岁旱百泉竭,日供八家求。suì hàn bǎi quán jié,rì gōng bā jiā qiú。
艰难念生理,沾足愧寒流。jiān nán niàn shēng lǐ,zhān zú kuì hán liú。
比闻山田妇,出汲争群牛。bǐ wén shān tián fù,chū jí zhēng qún niú。

范丞相尧夫挽词二首

苏辙

持身守忠恕,临事耻浮沉。chí shēn shǒu zhōng shù,lín shì chǐ fú chén。
直道更三黜,平生惟一心。zhí dào gèng sān chù,píng shēng wéi yī xīn。
家风来自远,国论老弥深。jiā fēng lái zì yuǎn,guó lùn lǎo mí shēn。
令德真如玉,泥沙枉见侵。lìng dé zhēn rú yù,ní shā wǎng jiàn qīn。

范丞相尧夫挽词二首

苏辙

南迁头已白,北返病初加。nán qiān tóu yǐ bái,běi fǎn bìng chū jiā。
君意知无罪,天心许到家。jūn yì zhī wú zuì,tiān xīn xǔ dào jiā。
同朝曾忝旧,握手一长嗟。tóng cháo céng tiǎn jiù,wò shǒu yī zhǎng jiē。
时事纷无已,还应付棣华。shí shì fēn wú yǐ,hái yīng fù dì huá。

大行皇太后挽词二首

苏辙

累朝宗内治,晚岁擅鸿勋。lèi cháo zōng nèi zhì,wǎn suì shàn hóng xūn。
立子得元圣,收帘奉长君。lì zi dé yuán shèng,shōu lián fèng zhǎng jūn。
一言消横逆,多难弭纷纭。yī yán xiāo héng nì,duō nán mǐ fēn yún。
仙驭曾非远,长瞻巩洛云。xiān yù céng fēi yuǎn,zhǎng zhān gǒng luò yún。

大行皇太后挽词二首

苏辙

家风承旧相,国体继皇姑。jiā fēng chéng jiù xiāng,guó tǐ jì huáng gū。
定策从中禁,传声震海隅。dìng cè cóng zhōng jìn,chuán shēng zhèn hǎi yú。
春风开闭蛰,朝露湿焦枯。chūn fēng kāi bì zhé,cháo lù shī jiāo kū。
万里生还客,冠缨泪雨濡。wàn lǐ shēng hái kè,guān yīng lèi yǔ rú。

追尊皇太后挽词二首

苏辙

月缺年何久,龙飞事一新。yuè quē nián hé jiǔ,lóng fēi shì yī xīn。
追崇名号正,同袝礼容均。zhuī chóng míng hào zhèng,tóng fù lǐ róng jūn。
凤翣低迎日,龙輴细起尘。fèng shà dī yíng rì,lóng chūn xì qǐ chén。
都人知舜孝,拥绋尽沾巾。dōu rén zhī shùn xiào,yōng fú jǐn zhān jīn。

追尊皇太后挽词二首

苏辙

德美钟岐嶷,荣华倍感伤。dé měi zhōng qí yí,róng huá bèi gǎn shāng。
一时朝野恨,百世本支长。yī shí cháo yě hèn,bǎi shì běn zhī zhǎng。
出祖悲无憾,因山俭有光。chū zǔ bēi wú hàn,yīn shān jiǎn yǒu guāng。
他年过嵩洛,望拜裕陵旁。tā nián guò sōng luò,wàng bài yù líng páng。

赠史文通奉议二首

苏辙

墙北史居士,挂冠心转闲。qiáng běi shǐ jū shì,guà guān xīn zhuǎn xián。
顶开人共怪,神去夜深还。dǐng kāi rén gòng guài,shén qù yè shēn hái。
白雪微侵鬓,丹砂久驻颜。bái xuě wēi qīn bìn,dān shā jiǔ zhù yán。
从君欲问道,何日径开关。cóng jūn yù wèn dào,hé rì jìng kāi guān。

赠史文通奉议二首

苏辙

有叟住东野,畏人希入城。yǒu sǒu zhù dōng yě,wèi rén xī rù chéng。
君时共还往,我欲问修行。jūn shí gòng hái wǎng,wǒ yù wèn xiū xíng。
早岁识岩客,近时逢绛生。zǎo suì shí yán kè,jìn shí féng jiàng shēng。
真能访茅屋,屣履试将迎。zhēn néng fǎng máo wū,xǐ lǚ shì jiāng yíng。

次前韵示杨明二首

苏辙

晚岁有馀乐,天教一向闲。wǎn suì yǒu yú lè,tiān jiào yī xiàng xián。
嵩阳百口住,岭外七年还。sōng yáng bǎi kǒu zhù,lǐng wài qī nián hái。
卜宅先邻晏,携瓢欲饮颜。bo zhái xiān lín yàn,xié piáo yù yǐn yán。
吴僧来不久,相约叩禅关。wú sēng lái bù jiǔ,xiāng yuē kòu chán guān。

次前韵示杨明二首

苏辙

甘井元依庙,平湖亦近城。gān jǐng yuán yī miào,píng hú yì jìn chéng。
幅巾朝食罢,芒屩雨中行。fú jīn cháo shí bà,máng juē yǔ zhōng xíng。
扰扰初何事,悠悠毕此生。rǎo rǎo chū hé shì,yōu yōu bì cǐ shēng。
欲邀东郭叟,烦子作郊迎。yù yāo dōng guō sǒu,fán zi zuò jiāo yíng。

唐修撰义问挽词二首

苏辙

家风台柏老,遗直故依然。jiā fēng tái bǎi lǎo,yí zhí gù yī rán。
节见南迁后,神凝未瞑前。jié jiàn nán qiān hòu,shén níng wèi míng qián。
临民旧有法,训子适成篇。lín mín jiù yǒu fǎ,xùn zi shì chéng piān。
九转今犹在,参同岂妄传。jiǔ zhuǎn jīn yóu zài,cān tóng qǐ wàng chuán。

唐修撰义问挽词二首

苏辙

我返南荒日,君临旧许初。wǒ fǎn nán huāng rì,jūn lín jiù xǔ chū。
笑谈宽老病,旌旆拥茅庐。xiào tán kuān lǎo bìng,jīng pèi yōng máo lú。
酒盏开虽数,溪堂到尚疏。jiǔ zhǎn kāi suī shù,xī táng dào shàng shū。
谁言生死隔,近在浃旬馀。shuí yán shēng sǐ gé,jìn zài jiā xún yú。

吴冲卿夫人秦国挽词二首

苏辙

国老相随尽,家风慨独存。guó lǎo xiāng suí jǐn,jiā fēng kǎi dú cún。
见夫成相业,听子得忠言。jiàn fū chéng xiāng yè,tīng zi dé zhōng yán。
气节惭多士,声华盛一门。qì jié cán duō shì,shēng huá shèng yī mén。
平生高义重,未易俗人论。píng shēng gāo yì zhòng,wèi yì sú rén lùn。

吴冲卿夫人秦国挽词二首

苏辙

雅颂成章早,春秋发论长。yǎ sòng chéng zhāng zǎo,chūn qiū fā lùn zhǎng。
风规留叔向,文采似中郎。fēng guī liú shū xiàng,wén cǎi shì zhōng láng。
览古明兴废,临危喜激昂。lǎn gǔ míng xīng fèi,lín wēi xǐ jī áng。
南迁初不恨,李杜得从滂。nán qiān chū bù hèn,lǐ dù dé cóng pāng。

索居三首

苏辙

索居非谪地,垂老更穷途。suǒ jū fēi zhé dì,chuí lǎo gèng qióng tú。
去住看人意,幽忧赖我无。qù zhù kàn rén yì,yōu yōu lài wǒ wú。
小园花草秽,陋巷犬羊俱。xiǎo yuán huā cǎo huì,lòu xiàng quǎn yáng jù。
近觉根尘离,忘言日益愚。jìn jué gēn chén lí,wàng yán rì yì yú。

索居三首

苏辙

平生亦何事,十载苦颠隮。píng shēng yì hé shì,shí zài kǔ diān jī。
梦崄曾非崄,觉迷终不迷。mèng xiǎn céng fēi xiǎn,jué mí zhōng bù mí。
客居兼壮子,别久愧良妻。kè jū jiān zhuàng zi,bié jiǔ kuì liáng qī。
稍讶音书阔,春阴道路泥。shāo yà yīn shū kuò,chūn yīn dào lù ní。

索居三首

苏辙

许蔡古邻国,风烟相杂和。xǔ cài gǔ lín guó,fēng yān xiāng zá hé。
萧然客舍静,不愿主人过。xiāo rán kè shě jìng,bù yuàn zhǔ rén guò。
野荠春将老,淮鱼夏渐多。yě jì chūn jiāng lǎo,huái yú xià jiàn duō。
街南病居士,有酒对酣歌。jiē nán bìng jū shì,yǒu jiǔ duì hān gē。

病愈二首

苏辙

学道虽云久,沉疴竟未除。xué dào suī yún jiǔ,chén kē jìng wèi chú。
炎烝度三伏,晻暧觉中虚。yán zhēng dù sān fú,àn ài jué zhōng xū。
嘉谷不自长,荒榛终费锄。jiā gǔ bù zì zhǎng,huāng zhēn zhōng fèi chú。
何辞用兰石,梨枣得扶疏。hé cí yòng lán shí,lí zǎo dé fú shū。

病愈二首

苏辙

病退日身轻,身轻心转清。bìng tuì rì shēn qīng,shēn qīng xīn zhuǎn qīng。
山空流水上,海静寸灯明。shān kōng liú shuǐ shàng,hǎi jìng cùn dēng míng。
朝市谁留住,林泉自不行。cháo shì shuí liú zhù,lín quán zì bù xíng。
筠溪惭丐士,流荡过平生。yún xī cán gài shì,liú dàng guò píng shēng。