古诗词

叶梦得

与陈子高夜话

叶梦得

鼓角开东道,山川壮别京。gǔ jiǎo kāi dōng dào,shān chuān zhuàng bié jīng。
病慵怜窃食,幽愤敢论兵。bìng yōng lián qiè shí,yōu fèn gǎn lùn bīng。
废简铅黄暗,驰囊赤白惊。fèi jiǎn qiān huáng àn,chí náng chì bái jīng。
褒衣聊自喜,时见鲁诸生。bāo yī liáo zì xǐ,shí jiàn lǔ zhū shēng。

观化堂编校旧书

叶梦得

赫日真能永,微风亦自凉。hè rì zhēn néng yǒng,wēi fēng yì zì liáng。
故应便北户,何敢厌东墙。gù yīng biàn běi hù,hé gǎn yàn dōng qiáng。
汲水聊为戏,翻书却未忙。jí shuǐ liáo wèi xì,fān shū què wèi máng。
平生闲与懒,并觉味兼长。píng shēng xián yǔ lǎn,bìng jué wèi jiān zhǎng。

观化堂编校旧书

叶梦得

翰墨他生业,山林晚岁心。hàn mò tā shēng yè,shān lín wǎn suì xīn。
那知身已老,但觉意增深。nà zhī shēn yǐ lǎo,dàn jué yì zēng shēn。
捉麈谁能话,扶筇可细寻。zhuō zhǔ shuí néng huà,fú qióng kě xì xún。
晚来庭鹊喜,似恐有归音。wǎn lái tíng què xǐ,shì kǒng yǒu guī yīn。

七夕

叶梦得

七夕仍残暑,三年记此宵。qī xī réng cán shǔ,sān nián jì cǐ xiāo。
傍檐依岭月,攲枕听江潮。bàng yán yī lǐng yuè,qī zhěn tīng jiāng cháo。
瓠大何妨拙,槎回未觉遥。hù dà hé fáng zhuō,chá huí wèi jué yáo。
何须论乞巧,河汉望星桥。hé xū lùn qǐ qiǎo,hé hàn wàng xīng qiáo。

再任后遣模归按视石林四首

叶梦得

岩石三年别,君恩未许归。yán shí sān nián bié,jūn ēn wèi xǔ guī。
从谁寻草径,为我款荆扉。cóng shuí xún cǎo jìng,wèi wǒ kuǎn jīng fēi。
旧绕山千叠,新添竹一围。jiù rào shān qiān dié,xīn tiān zhú yī wéi。
故人如见问,端欲挂朝衣。gù rén rú jiàn wèn,duān yù guà cháo yī。

再任后遣模归按视石林四首

叶梦得

白发萱堂上,孩儿更共怀。bái fā xuān táng shàng,hái ér gèng gòng huái。
弄孙那得见,将母竟难谐。nòng sūn nà dé jiàn,jiāng mǔ jìng nán xié。
已绝功名望,犹疑出处乖。yǐ jué gōng míng wàng,yóu yí chū chù guāi。
此心终未稳,何处复安排。cǐ xīn zhōng wèi wěn,hé chù fù ān pái。

再任后遣模归按视石林四首

叶梦得

插架环千轴,传家有旧书。chā jià huán qiān zhóu,chuán jiā yǒu jiù shū。
展舒惭几案,凉曝阙庭除。zhǎn shū cán jǐ àn,liáng pù quē tíng chú。
破屋防悬溜,残编足蠹鱼。pò wū fáng xuán liū,cán biān zú dù yú。
好须重检校,扃锁莫令疏。hǎo xū zhòng jiǎn xiào,jiōng suǒ mò lìng shū。

再任后遣模归按视石林四首

叶梦得

细路穿南岭,新松几许长。xì lù chuān nán lǐng,xīn sōng jǐ xǔ zhǎng。
毋庸驰马足,祇拟转羊肠。wú yōng chí mǎ zú,qí nǐ zhuǎn yáng cháng。
便作高亭好,初非乱石妨。biàn zuò gāo tíng hǎo,chū fēi luàn shí fáng。
两溪浑在眼,似欲见帆樯。liǎng xī hún zài yǎn,shì yù jiàn fān qiáng。

为山亭晚卧

叶梦得

瘦石聊我伴,遥山更尔瞻。shòu shí liáo wǒ bàn,yáo shān gèng ěr zhān。
泉声分寂历,草色借廉纤。quán shēng fēn jì lì,cǎo sè jiè lián xiān。
玉粒时能饱,霜毛日更添。yù lì shí néng bǎo,shuāng máo rì gèng tiān。
平生疏懒意,况与病同兼。píng shēng shū lǎn yì,kuàng yǔ bìng tóng jiān。

徽宗皇帝挽歌词五首

叶梦得

制作三王旧,忧勤一纪馀。zhì zuò sān wáng jiù,yōu qín yī jì yú。
岂惟成礼乐,真欲混车书。qǐ wéi chéng lǐ lè,zhēn yù hùn chē shū。
黼扆犹丹陛,飙轮忽紫虚。fǔ yǐ yóu dān bì,biāo lún hū zǐ xū。
帝乡归路稳,无复顾楼居。dì xiāng guī lù wěn,wú fù gù lóu jū。

徽宗皇帝挽歌词五首

叶梦得

帝业承瓜瓞,天伦映棣华。dì yè chéng guā dié,tiān lún yìng dì huá。
千年垂接统,四海自为家。qiān nián chuí jiē tǒng,sì hǎi zì wèi jiā。
毕郢终何恨,苍梧邈已赊。bì yǐng zhōng hé hèn,cāng wú miǎo yǐ shē。
庙壖惊指顾,行路泣悲笳。miào ruán jīng zhǐ gù,xíng lù qì bēi jiā。

徽宗皇帝挽歌词五首

叶梦得

脱屣初无恋,遗弓故不忘。tuō xǐ chū wú liàn,yí gōng gù bù wàng。
金盘徒自耸,玉碗且深藏。jīn pán tú zì sǒng,yù wǎn qiě shēn cáng。
付托归真主,经营有旧章。fù tuō guī zhēn zhǔ,jīng yíng yǒu jiù zhāng。
柏城森渭水,空愧寝中郎。bǎi chéng sēn wèi shuǐ,kōng kuì qǐn zhōng láng。

徽宗皇帝挽歌词五首

叶梦得

卜宅轩台近,因山禹穴深。bo zhái xuān tái jìn,yīn shān yǔ xué shēn。
缀衣惊在匣,黄屋本非心。zhuì yī jīng zài xiá,huáng wū běn fēi xīn。
海阔青云隔,天高白日沉。hǎi kuò qīng yún gé,tiān gāo bái rì chén。
秋风无马迹,惆怅属车音。qiū fēng wú mǎ jì,chóu chàng shǔ chē yīn。

徽宗皇帝挽歌词五首

叶梦得

浴殿陪书诏,甘泉忝侍臣。yù diàn péi shū zhào,gān quán tiǎn shì chén。
虚传游帝所,不复从时巡。xū chuán yóu dì suǒ,bù fù cóng shí xún。
效死终何日,馀生漫此身。xiào sǐ zhōng hé rì,yú shēng màn cǐ shēn。
攀髯如已矣,挥涕洒江滨。pān rán rú yǐ yǐ,huī tì sǎ jiāng bīn。

叶梦得

客路重经黄鹄前,故人仍得暂留连。kè lù zhòng jīng huáng gǔ qián,gù rén réng dé zàn liú lián。
长枪大剑笑安用,白发苍颜空自怜。zhǎng qiāng dà jiàn xiào ān yòng,bái fā cāng yán kōng zì lián。
照野已惊横雉堞,蔽江行见下楼船。zhào yě yǐ jīng héng zhì dié,bì jiāng xíng jiàn xià lóu chuán。
灞陵醉尉无人识,漫对云峰说旧年。bà líng zuì wèi wú rén shí,màn duì yún fēng shuō jiù nián。

再至建康

叶梦得

老罢那知力已疲,君恩误遣出车诗。lǎo bà nà zhī lì yǐ pí,jūn ēn wù qiǎn chū chē shī。
金汤自巩中原地,熊虎空高大将旗。jīn tāng zì gǒng zhōng yuán dì,xióng hǔ kōng gāo dà jiāng qí。
江海百神朝魏阙,风云千里护彤墀。jiāng hǎi bǎi shén cháo wèi quē,fēng yún qiān lǐ hù tóng chí。
白头再启征西将,深愧甘棠咏去思。bái tóu zài qǐ zhēng xī jiāng,shēn kuì gān táng yǒng qù sī。

再至建康

叶梦得

推毂何堪付老儒,腰间仍佩玉麟符。tuī gǔ hé kān fù lǎo rú,yāo jiān réng pèi yù lín fú。
千门万户照天阙,二水三山非故庐。qiān mén wàn hù zhào tiān quē,èr shuǐ sān shān fēi gù lú。
谈笑定谁能却敌,衰慵真自笑非夫。tán xiào dìng shuí néng què dí,shuāi yōng zhēn zì xiào fēi fū。
淮南金鼓连沧海,为趣嫖姚速破胡。huái nán jīn gǔ lián cāng hǎi,wèi qù piáo yáo sù pò hú。

府中即事

叶梦得

稍喜胡尘欲渐清,离宫双阙照层城。shāo xǐ hú chén yù jiàn qīng,lí gōng shuāng quē zhào céng chéng。
不惊巷陌铜驼没,自愧儿童竹马迎。bù jīng xiàng mò tóng tuó méi,zì kuì ér tóng zhú mǎ yíng。
衰谢讵堪仍簿领,病慵久已废杯行。shuāi xiè jù kān réng bù lǐng,bìng yōng jiǔ yǐ fèi bēi xíng。
三山不动潮头过,汹汹江流自不平。sān shān bù dòng cháo tóu guò,xiōng xiōng jiāng liú zì bù píng。

府中即事

叶梦得

行歌坐啸往来频,俯仰之间迹已陈。xíng gē zuò xiào wǎng lái pín,fǔ yǎng zhī jiān jì yǐ chén。
可是犹思建邺水,却应喜近洛阳尘。kě shì yóu sī jiàn yè shuǐ,què yīng xǐ jìn luò yáng chén。
十年遍阅三行阙,四海奔驰一老臣。shí nián biàn yuè sān xíng quē,sì hǎi bēn chí yī lǎo chén。
未有夷吾在江左,柴车空换两朱轮。wèi yǒu yí wú zài jiāng zuǒ,chái chē kōng huàn liǎng zhū lún。

建康旧俗贵重九上已诸曹皆休务祀神登北山参议马君独不出携诗相过因言石林之胜次其韵

叶梦得

倦飞归鸟正思还,叩户聊分半日闲。juàn fēi guī niǎo zhèng sī hái,kòu hù liáo fēn bàn rì xián。
胜事漫同谈栗里,佳时休笑负龙山。shèng shì màn tóng tán lì lǐ,jiā shí xiū xiào fù lóng shān。
簿书已老无馀力,香火朝真有旧班。bù shū yǐ lǎo wú yú lì,xiāng huǒ cháo zhēn yǒu jiù bān。
他日尚期能过我,试穷千嶂共追攀。tā rì shàng qī néng guò wǒ,shì qióng qiān zhàng gòng zhuī pān。