古诗词

梅尧臣

嫣妇

梅尧臣

黄金一丸入云端,群贫望逐满长安。huáng jīn yī wán rù yún duān,qún pín wàng zhú mǎn zhǎng ān。
众人为贵嫣不惜,弃掷如泥资弹射。zhòng rén wèi guì yān bù xī,qì zhì rú ní zī dàn shè。
藏身叶底有能鸣,辜负春风拖两翮。cáng shēn yè dǐ yǒu néng míng,gū fù chūn fēng tuō liǎng hé。
不飞上天诉至珍,几人辛勤拣砂石。bù fēi shàng tiān sù zhì zhēn,jǐ rén xīn qín jiǎn shā shí。

送端式归漳州

梅尧臣

来居天王都,常梦苦竹溪。lái jū tiān wáng dōu,cháng mèng kǔ zhú xī。
乃识高僧趣,不为利物迷。nǎi shí gāo sēng qù,bù wèi lì wù mí。
海燕乘华屋,区区竟衔泥。hǎi yàn chéng huá wū,qū qū jìng xián ní。
安知矫翼鸥,岂类断尾鸡。ān zhī jiǎo yì ōu,qǐ lèi duàn wěi jī。
性同而质殊,何必庄指齐。xìng tóng ér zhì shū,hé bì zhuāng zhǐ qí。

送黄殿丞通判润州

梅尧臣

前年江州飞火龙,楼殿化尽山将镕。qián nián jiāng zhōu fēi huǒ lóng,lóu diàn huà jǐn shān jiāng róng。
今闻榱栋复华壮,大阁渠渠出波上。jīn wén cuī dòng fù huá zhuàng,dà gé qú qú chū bō shàng。
南徐别乘简且闲,下马岸傍呼画舫。nán xú bié chéng jiǎn qiě xián,xià mǎ àn bàng hū huà fǎng。
永日江风不畏人,楫师猱狞欺白浪。yǒng rì jiāng fēng bù wèi rén,jí shī náo níng qī bái làng。
衣上京尘莫厌多,斗擞中流云在望。yī shàng jīng chén mò yàn duō,dòu sǒu zhōng liú yún zài wàng。

梅尧臣

紫丝晕粉缀藓花,绿罗布叶攒飞霞。zǐ sī yūn fěn zhuì xiǎn huā,lǜ luó bù yè zǎn fēi xiá。
莺舌未调香萼醉,柔风细吹铜梗斜。yīng shé wèi diào xiāng è zuì,róu fēng xì chuī tóng gěng xié。
金鞍结束果下马,低枝不碍无阑遮。jīn ān jié shù guǒ xià mǎ,dī zhī bù ài wú lán zhē。
长陵小市见阿姊,浓薰馥郁升钿车。zhǎng líng xiǎo shì jiàn ā zǐ,nóng xūn fù yù shēng diàn chē。
莫轻贫贱出闾巷,迎入汉宫人自夸。mò qīng pín jiàn chū lǘ xiàng,yíng rù hàn gōng rén zì kuā。

次韵和端式见赠

梅尧臣

不为阮步兵,发咏怨朝阳。bù wèi ruǎn bù bīng,fā yǒng yuàn cháo yáng。
不学屈大夫,行吟思搴芳。bù xué qū dà fū,xíng yín sī qiān fāng。
其雨岂无时,细佩空自香。qí yǔ qǐ wú shí,xì pèi kōng zì xiāng。
吾道不苟合,我怀固有常。wú dào bù gǒu hé,wǒ huái gù yǒu cháng。
江南一亩宅,近在句溪旁。jiāng nán yī mǔ zhái,jìn zài jù xī páng。
仁宦且如此,梦寐安敢忘。rén huàn qiě rú cǐ,mèng mèi ān gǎn wàng。
以子谕言多,重歌木桃章。yǐ zi yù yán duō,zhòng gē mù táo zhāng。

杨公蕴之华亭宰

梅尧臣

月径千里大,中有神娥宫。yuè jìng qiān lǐ dà,zhōng yǒu shén é gōng。
宫旁种玉桂,柯叶垂珑珑。gōng páng zhǒng yù guì,kē yè chuí lóng lóng。
虾蟆穴其根,出辄气墨蒙。xiā má xué qí gēn,chū zhé qì mò méng。
光魄纵复吐,血赤如顽铜。guāng pò zòng fù tǔ,xuè chì rú wán tóng。
不知从何时,更使人踪通。bù zhī cóng hé shí,gèng shǐ rén zōng tōng。
年年折桂枝,宽少尚易充。nián nián zhé guì zhī,kuān shǎo shàng yì chōng。
今年拗都尽,秃株立童童。jīn nián ǎo dōu jǐn,tū zhū lì tóng tóng。
株秃莫尔攀,堕云双手空。zhū tū mò ěr pān,duò yún shuāng shǒu kōng。
归来走海上,买鹤问吴翁。guī lái zǒu hǎi shàng,mǎi hè wèn wú wēng。

端午前保之太傅遗水墨扇及酒

梅尧臣

画扇双酒壶,置前兵吏立。huà shàn shuāng jiǔ hú,zhì qián bīng lì lì。
言将国匠奇,重以风义执。yán jiāng guó jiàng qí,zhòng yǐ fēng yì zhí。
树石冰上看,山河月中入。shù shí bīng shàng kàn,shān hé yuè zhōng rù。
便持菖蒲饮,不畏青蝇及。biàn chí chāng pú yǐn,bù wèi qīng yíng jí。

送汝阴宰孙寺丞

梅尧臣

艑郎唱橹燕尾下,颍水落日蛇鳞生。biàn láng chàng lǔ yàn wěi xià,yǐng shuǐ luò rì shé lín shēng。
绿蒲被岸渔网举,黄鸟啄葚缫车鸣。lǜ pú bèi àn yú wǎng jǔ,huáng niǎo zhuó rèn sāo chē míng。
吏无诟租官正来,不借鲂鱮与吏烹。lì wú gòu zū guān zhèng lái,bù jiè fáng xù yǔ lì pēng。
馈吏人情见里党,官非喜慢知官清。kuì lì rén qíng jiàn lǐ dǎng,guān fēi xǐ màn zhī guān qīng。

和昙颖师四明十题雪窦山

梅尧臣

重云不藏春,深窦常有雪。zhòng yún bù cáng chūn,shēn dòu cháng yǒu xuě。
晓月号松猿,晴壁挂海霓。xiǎo yuè hào sōng yuán,qíng bì guà hǎi ní。
终恍无心人,区区佩环玦。zhōng huǎng wú xīn rén,qū qū pèi huán jué。

和昙颖师四明十题雪窦山

梅尧臣

老龙恋潭窟,不雨亦不云。lǎo lóng liàn tán kū,bù yǔ yì bù yún。
吐涎出溪滑,吹腥隔林闻。tǔ xián chū xī huá,chuī xīng gé lín wén。
疾雷驱未去,鱼鳖竞纷纷。jí léi qū wèi qù,yú biē jìng fēn fēn。

和昙颖师四明十题雪窦山

梅尧臣

山为骊龙蟠,谷作骊龙腮。shān wèi lí lóng pán,gǔ zuò lí lóng sāi。
珠树存其间,谁采明月来。zhū shù cún qí jiān,shuí cǎi míng yuè lái。
何须循海隅,笑蚌未成胎。hé xū xún hǎi yú,xiào bàng wèi chéng tāi。

和昙颖师四明十题雪窦山

梅尧臣

既将茅覆檐,复有松为盖。jì jiāng máo fù yán,fù yǒu sōng wèi gài。
五里入山时,憩此得寒籁。wǔ lǐ rù shān shí,qì cǐ dé hán lài。
曾无康乐游,但见云衲会。céng wú kāng lè yóu,dàn jiàn yún nà huì。

和昙颖师四明十题雪窦山

梅尧臣

山僧好寂静,入云恨不深。shān sēng hǎo jì jìng,rù yún hèn bù shēn。
峰间一雨昏,林表孤灯沉。fēng jiān yī yǔ hūn,lín biǎo gū dēng chén。
往来有猿狖,呼啸自成音。wǎng lái yǒu yuán yòu,hū xiào zì chéng yīn。

和昙颖师四明十题雪窦山

梅尧臣

巨石如龙孙,耸耸烟雾里。jù shí rú lóng sūn,sǒng sǒng yān wù lǐ。
明明落溪口,纳纳喧滩齿。míng míng luò xī kǒu,nà nà xuān tān chǐ。
何当助斋盂,菌蕃徒为美。hé dāng zhù zhāi yú,jūn fān tú wèi měi。

和昙颖师四明十题雪窦山

梅尧臣

心危身亦危,衽席尚颠坠。xīn wēi shēn yì wēi,rèn xí shàng diān zhuì。
如何岩石上,来坐自安意。rú hé yán shí shàng,lái zuò zì ān yì。
能谕死生间,无论寤与寐。néng yù sǐ shēng jiān,wú lùn wù yǔ mèi。

和昙颖师四明十题雪窦山

梅尧臣

山头出飞瀑,落落鸣寒玉。shān tóu chū fēi pù,luò luò míng hán yù。
再落至山腰,三落至山足。zài luò zhì shān yāo,sān luò zhì shān zú。
欲引煮春山,僧房架刳竹。yù yǐn zhǔ chūn shān,sēng fáng jià kū zhú。

和昙颖师四明十题雪窦山

梅尧臣

山无凤皇飞,洞有仙人迹。shān wú fèng huáng fēi,dòng yǒu xiān rén jì。
蝙蝠大如鸦,莓苔遍上屐。biān fú dà rú yā,méi tái biàn shàng jī。
自惭无道骨,安问缘云客。zì cán wú dào gǔ,ān wèn yuán yún kè。

和昙颖师四明十题雪窦山

梅尧臣

岩形若狻猊,不能千里走。yán xíng ruò suān ní,bù néng qiān lǐ zǒu。
岂无鸟兽群,当假风雷吼。qǐ wú niǎo shòu qún,dāng jiǎ fēng léi hǒu。
寄谢栖息人,想像真妄有。jì xiè qī xī rén,xiǎng xiàng zhēn wàng yǒu。

依韵和原甫省中松石画壁

梅尧臣

山林与城阙,事物不相对。shān lín yǔ chéng quē,shì wù bù xiāng duì。
唯闻秉道义,所处无内外。wéi wén bǐng dào yì,suǒ chù wú nèi wài。
趋烦而毁静,此理乃俗辈。qū fán ér huǐ jìng,cǐ lǐ nǎi sú bèi。
昔有天下贤,喜得名笔会。xī yǒu tiān xià xián,xǐ dé míng bǐ huì。
买粉涂南墙,松石生屋内。mǎi fěn tú nán qiáng,sōng shí shēng wū nèi。
石怪如舂涛,松偃如起籁。shí guài rú chōng tāo,sōng yǎn rú qǐ lài。
画来二十年,数偶未辄爱。huà lái èr shí nián,shù ǒu wèi zhé ài。
罕亲凭按颜,但睹抱犊背。hǎn qīn píng àn yán,dàn dǔ bào dú bèi。
虽当省闼严,晦昧欲何赖。suī dāng shěng tà yán,huì mèi yù hé lài。
今逢茂陵人,独唱亦豪迈。jīn féng mào líng rén,dú chàng yì háo mài。

依韵和原甫厅壁钱谏议画蟹

梅尧臣

谏议吴王孙,特画水物具。jiàn yì wú wáng sūn,tè huà shuǐ wù jù。
至今图写名,不减南朝顾。zhì jīn tú xiě míng,bù jiǎn nán cháo gù。
浓淡一以墨,螯壳自有度。nóng dàn yī yǐ mò,áo ké zì yǒu dù。
意将轻蔡谟,殆被蟛蜞误。yì jiāng qīng cài mó,dài bèi péng qí wù。