古诗词

戴复古

夏日雨后登楼

戴复古

夏日不苦热,病躯能少康。xià rì bù kǔ rè,bìng qū néng shǎo kāng。
数峰楼上景,六月雨馀凉。shù fēng lóu shàng jǐng,liù yuè yǔ yú liáng。
今古两虚器,乾坤百戏场。jīn gǔ liǎng xū qì,qián kūn bǎi xì chǎng。
人生如寄尔,聊以醉为乡。rén shēng rú jì ěr,liáo yǐ zuì wèi xiāng。

偶见飞蝶追思旧游录之

戴复古

早被春情误,浑身著粉衣。zǎo bèi chūn qíng wù,hún shēn zhù fěn yī。
最宜花上见,解向梦中飞。zuì yí huā shàng jiàn,jiě xiàng mèng zhōng fēi。
蜂媵为游伴,蛛丝设祸机。fēng yìng wèi yóu bàn,zhū sī shè huò jī。
滕王小图画,一一造精微。téng wáng xiǎo tú huà,yī yī zào jīng wēi。

王应求出示蜀中山水障气势甚雄伟李巽岩题其后论其画笔之源流二百馀字

戴复古

妙甚丹青手,能移造化功。miào shén dān qīng shǒu,néng yí zào huà gōng。
三川山水国,半幅画图中。sān chuān shān shuǐ guó,bàn fú huà tú zhōng。
玉局人何在,铜梁路可通。yù jú rén hé zài,tóng liáng lù kě tōng。
巽岩扛鼎笔,文与画争雄。xùn yán káng dǐng bǐ,wén yǔ huà zhēng xióng。

万杉长老秀痴翁见示五言次韵

戴复古

了得宗门事,何忧常住贫。le dé zōng mén shì,hé yōu cháng zhù pín。
听师林下话,是我眼中人。tīng shī lín xià huà,shì wǒ yǎn zhōng rén。
星渚三秋月,庐山万古春。xīng zhǔ sān qiū yuè,lú shān wàn gǔ chūn。
昭陵御书在,岁久莫生尘。zhāo líng yù shū zài,suì jiǔ mò shēng chén。

寄永嘉太守赵茂实

戴复古

龚黄古贤牧,政事见于今。gōng huáng gǔ xián mù,zhèng shì jiàn yú jīn。
疾恶风霜手,活人天地心。jí è fēng shuāng shǒu,huó rén tiān dì xīn。
躬行循吏传,时作谢池吟。gōng xíng xún lì chuán,shí zuò xiè chí yín。
我欲依刘表,常忧老病侵。wǒ yù yī liú biǎo,cháng yōu lǎo bìng qīn。

寄永嘉太守赵茂实

戴复古

身为吟诗瘦,家因好谊贫。shēn wèi yín shī shòu,jiā yīn hǎo yì pín。
如何贤太守,不念可怜人。rú hé xián tài shǒu,bù niàn kě lián rén。
橘井谁知处,桃源莫问津。jú jǐng shuí zhī chù,táo yuán mò wèn jīn。
秋风吹白发,沧海老垂纶。qiū fēng chuī bái fā,cāng hǎi lǎo chuí lún。

借韵书怀

戴复古

虚气撑枯腹,长身到老贫。xū qì chēng kū fù,zhǎng shēn dào lǎo pín。
高吟常骇俗,烂醉若骄人。gāo yín cháng hài sú,làn zuì ruò jiāo rén。
京洛繁华梦,江湖浩荡春。jīng luò fán huá mèng,jiāng hú hào dàng chūn。
布衣如雪白,不受庾公尘。bù yī rú xuě bái,bù shòu yǔ gōng chén。

饮萧和伯家醉登快阁和杨伯子题分明观韵

戴复古

醉归萧史宅,快阁倚西东。zuì guī xiāo shǐ zhái,kuài gé yǐ xī dōng。
山敛过云雨,江无起浪风。shān liǎn guò yún yǔ,jiāng wú qǐ làng fēng。
月行银汉上,人在玉壶中。yuè xíng yín hàn shàng,rén zài yù hú zhōng。
天眼照尘世,应怜鹤发翁。tiān yǎn zhào chén shì,yīng lián hè fā wēng。

客中岁晚呈何宏甫

戴复古

岁事费料理,三杯意适然。suì shì fèi liào lǐ,sān bēi yì shì rán。
与其愁度日,曷若醉忘年。yǔ qí chóu dù rì,hé ruò zuì wàng nián。
桑落冬前酒,梅花雪后天。sāng luò dōng qián jiǔ,méi huā xuě hòu tiān。
不知身是客,多谢主人贤。bù zhī shēn shì kè,duō xiè zhǔ rén xián。

先人东皋子小园七言人多喜之浼秋房楼大卿作大字刻石

戴复古

父殁名随泯,诗存世莫传。fù mò míng suí mǐn,shī cún shì mò chuán。
敢求大手笔,为写小园篇。gǎn qiú dà shǒu bǐ,wèi xiě xiǎo yuán piān。
词翰成双美,光华照九泉。cí hàn chéng shuāng měi,guāng huá zhào jiǔ quán。
托公垂不朽,镌刻到千年。tuō gōng chuí bù xiǔ,juān kè dào qiān nián。

淮岸阻风

戴复古

舣棹枫林外,平沙步晚晴。yǐ zhào fēng lín wài,píng shā bù wǎn qíng。
秋深红鹤至,波动白鸥惊。qiū shēn hóng hè zhì,bō dòng bái ōu jīng。
荻浦留三日,江州计几程。dí pǔ liú sān rì,jiāng zhōu jì jǐ chéng。
夜来风色好,行不待天明。yè lái fēng sè hǎo,xíng bù dài tiān míng。

蕲春李丈解后游江上园劝游人不可折花木禁渔弋者不捕禽鱼酒边谈论可听乃中洲先生之后叶水心尝与往来

戴复古

坐断此江干,池亭百亩宽。zuò duàn cǐ jiāng gàn,chí tíng bǎi mǔ kuān。
禽鱼全性命,花竹报平安。qín yú quán xìng mìng,huā zhú bào píng ān。
有道行其志,非时做甚官。yǒu dào xíng qí zhì,fēi shí zuò shén guān。
丰神更闲雅,野服竹皮冠。fēng shén gèng xián yǎ,yě fú zhú pí guān。

南康县刘隐居

戴复古

秋风送纨扇,终日御瑶琴。qiū fēng sòng wán shàn,zhōng rì yù yáo qín。
只可自为乐,不求人赏音。zhǐ kě zì wèi lè,bù qiú rén shǎng yīn。
无心问轩冕,此地即山林。wú xīn wèn xuān miǎn,cǐ dì jí shān lín。
堪笑红尘客,飘零雪满簪。kān xiào hóng chén kè,piāo líng xuě mǎn zān。

江皋

戴复古

江皋有闲客,独立对秋风。jiāng gāo yǒu xián kè,dú lì duì qiū fēng。
白鸟来无数,青林望不穷。bái niǎo lái wú shù,qīng lín wàng bù qióng。
斜阳方照晚,新月早腾空。xié yáng fāng zhào wǎn,xīn yuè zǎo téng kōng。
得句从谁语,倾心酒碗中。dé jù cóng shuí yǔ,qīng xīn jiǔ wǎn zhōng。

都下书怀

戴复古

半月不把镜,羞看两鬓尘。bàn yuè bù bǎ jìng,xiū kàn liǎng bìn chén。
读书增意气,携刺减精神。dú shū zēng yì qì,xié cì jiǎn jīng shén。
道路谁推毂,江湖赋采蘋。dào lù shuí tuī gǔ,jiāng hú fù cǎi píng。
从来麋鹿性,那作帝乡人。cóng lái mí lù xìng,nà zuò dì xiāng rén。

舣舟登滕王阁

戴复古

散步登城郭,维舟古树傍。sàn bù dēng chéng guō,wéi zhōu gǔ shù bàng。
澄江浮野色,虚阁贮秋光。chéng jiāng fú yě sè,xū gé zhù qiū guāng。
却酒淋衣湿,搓橙满袖香。què jiǔ lín yī shī,cuō chéng mǎn xiù xiāng。
西风吹白发,犹逐少年狂。xī fēng chuī bái fā,yóu zhú shǎo nián kuáng。

湖口

戴复古

水落山增峻,江空石出奇。shuǐ luò shān zēng jùn,jiāng kōng shí chū qí。
倚篷看不足,解缆放教迟。yǐ péng kàn bù zú,jiě lǎn fàng jiào chí。
沙上雁初到,樽前蟹可持。shā shàng yàn chū dào,zūn qián xiè kě chí。
中秋能几日,又是菊花时。zhōng qiū néng jǐ rì,yòu shì jú huā shí。

夏日从子渊侄借茉莉一盆

戴复古

举眼惊如许,衰怀强自安。jǔ yǎn jīng rú xǔ,shuāi huái qiáng zì ān。
爱凉临水坐,遣病借花看。ài liáng lín shuǐ zuò,qiǎn bìng jiè huā kàn。
物物同天地,人人各肺肝。wù wù tóng tiān dì,rén rén gè fèi gān。
从来泾与渭,混作一流难。cóng lái jīng yǔ wèi,hùn zuò yī liú nán。

吴门访旧夫侍郎有藏春园

戴复古

去此十三秋,重来雪满头。qù cǐ shí sān qiū,zhòng lái xuě mǎn tóu。
镜颜加老丑,诗骨带穷愁。jìng yán jiā lǎo chǒu,shī gǔ dài qióng chóu。
鸟语新晴树,人寻旧倚楼。niǎo yǔ xīn qíng shù,rén xún jiù yǐ lóu。
藏春门下客,一半落山丘。cáng chūn mén xià kè,yī bàn luò shān qiū。

琅琊山中废寺

戴复古

欲访山中寺,沿堤石甃长。yù fǎng shān zhōng sì,yán dī shí zhòu zhǎng。
宝坊兵后废,御帖窖中藏。bǎo fāng bīng hòu fèi,yù tiē jiào zhōng cáng。
故址生秋草,寒窗带夕阳。gù zhǐ shēng qiū cǎo,hán chuāng dài xī yáng。
孤僧出迎客,满口话凄凉。gū sēng chū yíng kè,mǎn kǒu huà qī liáng。