古诗词

戴复古

京口遇薛野鹤

戴复古

天下江山第一州,可能无地著诗流。tiān xià jiāng shān dì yī zhōu,kě néng wú dì zhù shī liú。
黄金不爱买官职,白发犹堪上酒楼。huáng jīn bù ài mǎi guān zhí,bái fā yóu kān shàng jiǔ lóu。
懊恨牡丹遭雨厄,叮咛芍药为春留。ào hèn mǔ dān zāo yǔ è,dīng níng sháo yào wèi chūn liú。
狂吟有禁风骚歇,语燕啼鶑代唱酬。kuáng yín yǒu jìn fēng sāo xiē,yǔ yàn tí yīng dài chàng chóu。

题邵武熙春台呈王子文使君

戴复古

步到风烟上上头,恍如造物与同游。bù dào fēng yān shàng shàng tóu,huǎng rú zào wù yǔ tóng yóu。
千山表里重围过,一水中间自在流。qiān shān biǎo lǐ zhòng wéi guò,yī shuǐ zhōng jiān zì zài liú。
近郭楼台隔云见,邻峰钟磬出林幽。jìn guō lóu tái gé yún jiàn,lín fēng zhōng qìng chū lín yōu。
风流太守诗无敌,有暇登临共唱酬。fēng liú tài shǒu shī wú dí,yǒu xiá dēng lín gòng chàng chóu。

秋日病馀

戴复古

桂子吹香风露深,老夫吟了听蝉吟。guì zi chuī xiāng fēng lù shēn,lǎo fū yín le tīng chán yín。
秋来剩有行山兴,病后全无涉世心。qiū lái shèng yǒu xíng shān xīng,bìng hòu quán wú shè shì xīn。
诗苦积成双白发,酒豪轻用万黄金。shī kǔ jī chéng shuāng bái fā,jiǔ háo qīng yòng wàn huáng jīn。
平生意气今如许,独抱传家一破琴。píng shēng yì qì jīn rú xǔ,dú bào chuán jiā yī pò qín。

次韵郡倅王子文小园咏春

戴复古

州县徒劳喜近民,民间何事不关身。zhōu xiàn tú láo xǐ jìn mín,mín jiān hé shì bù guān shēn。
谁知风月台中客,自是丝纶阁上人。shuí zhī fēng yuè tái zhōng kè,zì shì sī lún gé shàng rén。
万缕绿垂杨柳雨,一梢红破海棠春。wàn lǚ lǜ chuí yáng liǔ yǔ,yī shāo hóng pò hǎi táng chūn。
小园暂作风光主,朝马行随辇路尘。xiǎo yuán zàn zuò fēng guāng zhǔ,cháo mǎ xíng suí niǎn lù chén。

海上鱼西寺

戴复古

北风三日弭行舟,登陆因为岛寺游。běi fēng sān rì mǐ xíng zhōu,dēng lù yīn wèi dǎo sì yóu。
自笑奔驰如野马,本无拘束似沙鸥。zì xiào bēn chí rú yě mǎ,běn wú jū shù shì shā ōu。
人谁与语自缄口,山有可观频举头。rén shuí yǔ yǔ zì jiān kǒu,shān yǒu kě guān pín jǔ tóu。
小雨疏烟晚来景,老僧相对倚钟楼。xiǎo yǔ shū yān wǎn lái jǐng,lǎo sēng xiāng duì yǐ zhōng lóu。

甘穷

戴复古

自甘寂寞坐诗穷,何取多牛积谷翁。zì gān jì mò zuò shī qióng,hé qǔ duō niú jī gǔ wēng。
痛饮不孤连夜月,浮生禁得几秋风。tòng yǐn bù gū lián yè yuè,fú shēng jìn dé jǐ qiū fēng。
芙蓉媚日红相对,螃蟹著霜黄在中。fú róng mèi rì hóng xiāng duì,páng xiè zhù shuāng huáng zài zhōng。
白尽须毛无可老,此身未死抑愁侬。bái jǐn xū máo wú kě lǎo,cǐ shēn wèi sǐ yì chóu nóng。

安丰倅李华被旨监军入闽讨贼华身督诸将先破贼巢穴所乡辄胜招捕使之成功监军之力居多守汀州四年民赖以安有应变压难之才仆游汀邵间实知其详为赋二首

戴复古

三年壮士起淮濆,贾勇从公定七闽。sān nián zhuàng shì qǐ huái fén,jiǎ yǒng cóng gōng dìng qī mǐn。
在昔猩鼯中夜啸,而今桃李万山春。zài xī xīng wú zhōng yè xiào,ér jīn táo lǐ wàn shān chūn。
临危性命轻如叶,破敌机锋妙若神。lín wēi xìng mìng qīng rú yè,pò dí jī fēng miào ruò shén。
自此南人不知反,使君还亦是天人。zì cǐ nán rén bù zhī fǎn,shǐ jūn hái yì shì tiān rén。

安丰倅李华被旨监军入闽讨贼华身督诸将先破贼巢穴所乡辄胜招捕使之成功监军之力居多守汀州四年民赖以安有应变压难之才仆游汀邵间实知其详为赋二首

戴复古

英雄疏略书生腐,守调如公天下无。yīng xióng shū lüè shū shēng fǔ,shǒu diào rú gōng tiān xià wú。
眼底纷纷付谈笑,胸中事事有规模。yǎn dǐ fēn fēn fù tán xiào,xiōng zhōng shì shì yǒu guī mó。
从他要路争驰毂,独坐偏州再剖符。cóng tā yào lù zhēng chí gǔ,dú zuò piān zhōu zài pōu fú。
平寇功成在谁手,乱山深处问樵夫。píng kòu gōng chéng zài shuí shǒu,luàn shān shēn chù wèn qiáo fū。

咏梅投所知

戴复古

洁白无瑕美不娇,烱如珠玉粲林皋。jié bái wú xiá měi bù jiāo,jiǒng rú zhū yù càn lín gāo。
独开残腊与时背,奄胜众芳其格高。dú kāi cán là yǔ shí bèi,yǎn shèng zhòng fāng qí gé gāo。
欲启月宫休种桂,如何仙苑却栽桃。yù qǐ yuè gōng xiū zhǒng guì,rú hé xiān yuàn què zāi táo。
不将品质分优劣,痛饮花前读楚骚。bù jiāng pǐn zhì fēn yōu liè,tòng yǐn huā qián dú chǔ sāo。

黄州竹楼呈谢国正

戴复古

每日黄堂事了时,一心惟恐上楼迟。měi rì huáng táng shì le shí,yī xīn wéi kǒng shàng lóu chí。
发挥天地读周易,管领江山歌杜诗。fā huī tiān dì dú zhōu yì,guǎn lǐng jiāng shān gē dù shī。
切戒吏来呈簿历,常邀客至共琴棋。qiè jiè lì lái chéng bù lì,cháng yāo kè zhì gòng qín qí。
风流太守谁其似,半似元之半牧之。fēng liú tài shǒu shuí qí shì,bàn shì yuán zhī bàn mù zhī。

汉阳登览呈王中甫使君

戴复古

西州城郭虽然小,江汉规模壮矣哉。xī zhōu chéng guō suī rán xiǎo,jiāng hàn guī mó zhuàng yǐ zāi。
大别山头观禹迹,楚波亭上望吴台。dà bié shān tóu guān yǔ jì,chǔ bō tíng shàng wàng wú tái。
萧萧修竹凤不至,漠漠平沙雁又来。xiāo xiāo xiū zhú fèng bù zhì,mò mò píng shā yàn yòu lái。
五马相邀共登览,欲酬秋兴费诗材。wǔ mǎ xiāng yāo gòng dēng lǎn,yù chóu qiū xīng fèi shī cái。

简陈叔方问病

戴复古

闻君卧病知何病,医者难从脉上寻。wén jūn wò bìng zhī hé bìng,yī zhě nán cóng mài shàng xún。
自是读书多损气,或缘忧国重惊心。zì shì dú shū duō sǔn qì,huò yuán yōu guó zhòng jīng xīn。
饱参妙理床头易,细写幽怀膝上琴。bǎo cān miào lǐ chuáng tóu yì,xì xiě yōu huái xī shàng qín。
蛇影无疑自无恙,此方何止直千金。shé yǐng wú yí zì wú yàng,cǐ fāng hé zhǐ zhí qiān jīn。

钟春伯园林

戴复古

西风吹起莼鲈兴,八座归来有此山。xī fēng chuī qǐ chún lú xīng,bā zuò guī lái yǒu cǐ shān。
林麓两峰亭榭外,潇湘一片水云间。lín lù liǎng fēng tíng xiè wài,xiāo xiāng yī piàn shuǐ yún jiān。
天生景物四时好,人满乾坤几个闲。tiān shēng jǐng wù sì shí hǎo,rén mǎn qián kūn jǐ gè xián。
语唤石屏非浪语,常思蜡屐共跻攀。yǔ huàn shí píng fēi làng yǔ,cháng sī là jī gòng jī pān。

清明前梦得花字

戴复古

白头那办老生涯,幸有痴儿可主家。bái tóu nà bàn lǎo shēng yá,xìng yǒu chī ér kě zhǔ jiā。
百岁光阴一场梦,三春消息几番花。bǎi suì guāng yīn yī chǎng mèng,sān chūn xiāo xī jǐ fān huā。
扫松预造清明酒,入峡先租谷雨茶。sǎo sōng yù zào qīng míng jiǔ,rù xiá xiān zū gǔ yǔ chá。
随分支吾度时节,那求不死炼丹砂。suí fēn zhī wú dù shí jié,nà qiú bù sǐ liàn dān shā。

题王制机池上千岩奇观

戴复古

华堂掩映一池清,著此崔巍若化成。huá táng yǎn yìng yī chí qīng,zhù cǐ cuī wēi ruò huà chéng。
胸次玲珑具丘壑,世间仿佛见蓬瀛。xiōng cì líng lóng jù qiū hè,shì jiān fǎng fú jiàn péng yíng。
碧云堆上千峰立,绿水光中万象生。bì yún duī shàng qiān fēng lì,lǜ shuǐ guāng zhōng wàn xiàng shēng。
欲去河阳种桃李,回头又觉宦情轻。yù qù hé yáng zhǒng táo lǐ,huí tóu yòu jué huàn qíng qīng。

访慧林寺僧因有诗

戴复古

故人有约访乡僧,少坐西林待晚晴。gù rén yǒu yuē fǎng xiāng sēng,shǎo zuò xī lín dài wǎn qíng。
双燕护雏更出入,群鸦攫肉斗飞鸣。shuāng yàn hù chú gèng chū rù,qún yā jué ròu dòu fēi míng。
长溪积水流无尽,古木号风诉不平。zhǎng xī jī shuǐ liú wú jǐn,gǔ mù hào fēng sù bù píng。
一段见成公案在,请君判断要分明。yī duàn jiàn chéng gōng àn zài,qǐng jūn pàn duàn yào fēn míng。

陈漕领客西园赏海棠

戴复古

追随玉节赏仙葩,满座风流客更嘉。zhuī suí yù jié shǎng xiān pā,mǎn zuò fēng liú kè gèng jiā。
锦绣有光摇竹影,珍珠无价买春华。jǐn xiù yǒu guāng yáo zhú yǐng,zhēn zhū wú jià mǎi chūn huá。
猩红滴滴娇含蕊,雪白纷纷老半花。xīng hóng dī dī jiāo hán ruǐ,xuě bái fēn fēn lǎo bàn huā。
肯对骚坛轻著语,后山诗句已名家。kěn duì sāo tán qīng zhù yǔ,hòu shān shī jù yǐ míng jiā。

王和甫主簿卜地改葬双亲一夕梦到一处风水佳甚及到雁荡罗汉寺后山宛如梦中所见及造圹众石之中独有一穴仅可容双棺孝感如此

戴复古

仇香竭力奉双亲,孝感于天得此坟。chóu xiāng jié lì fèng shuāng qīn,xiào gǎn yú tiān dé cǐ fén。
众石中藏一抔土,来山面对五峰云。zhòng shí zhōng cáng yī póu tǔ,lái shān miàn duì wǔ fēng yún。
龟鸾远近参差见,龙虎低昂左右分。guī luán yuǎn jìn cān chà jiàn,lóng hǔ dī áng zuǒ yòu fēn。
早见凌云牡丹现,他年朱紫定纷纷。zǎo jiàn líng yún mǔ dān xiàn,tā nián zhū zǐ dìng fēn fēn。

喜梅雨既晴

戴复古

屋角鸣禽弄好音,楼头夏木绿阴阴。wū jiǎo míng qín nòng hǎo yīn,lóu tóu xià mù lǜ yīn yīn。
镊空白发愁根在,熟尽黄梅雨意深。niè kōng bái fā chóu gēn zài,shú jǐn huáng méi yǔ yì shēn。
苔榻有泥妨客坐,稻田足水慰农心。tái tà yǒu ní fáng kè zuò,dào tián zú shuǐ wèi nóng xīn。
老夫已作丰年想,鼓腹思为击壤吟。lǎo fū yǐ zuò fēng nián xiǎng,gǔ fù sī wèi jī rǎng yín。

李司直会客吴运干有诗次韵

戴复古

使君高会集群仙,也使狂夫坐细毡。shǐ jūn gāo huì jí qún xiān,yě shǐ kuáng fū zuò xì zhān。
白璧一双酬议论,青春十载棹觥船。bái bì yī shuāng chóu yì lùn,qīng chūn shí zài zhào gōng chuán。
客愁遇酒退三舍,梅信与春开一先。kè chóu yù jiǔ tuì sān shě,méi xìn yǔ chūn kāi yī xiān。
已办扁舟明日去,几时重得到花前。yǐ bàn biǎn zhōu míng rì qù,jǐ shí zhòng dé dào huā qián。