古诗词

王之道

次韵同舍李支使梦与二首

王之道

短短灯檠便且光,看书犹记感秋凉。duǎn duǎn dēng qíng biàn qiě guāng,kàn shū yóu jì gǎn qiū liáng。
飘零未遂襟期远,迟暮徒惊岁月伤。piāo líng wèi suì jīn qī yuǎn,chí mù tú jīng suì yuè shāng。
初喜嫩荷青直盖,不知新竹粉储霜。chū xǐ nèn hé qīng zhí gài,bù zhī xīn zhú fěn chǔ shuāng。
相从益觉交情笃,时掷隋珠到我行。xiāng cóng yì jué jiāo qíng dǔ,shí zhì suí zhū dào wǒ xíng。

次韵周子嘉咏雪

王之道

势凌风力斗清严,彻骨尤非老病堪。shì líng fēng lì dòu qīng yán,chè gǔ yóu fēi lǎo bìng kān。
冻蠡夜回千首北,寒梅朝放一枝南。dòng lí yè huí qiān shǒu běi,hán méi cháo fàng yī zhī nán。
扁舟底事方行役,贩履何人正立谈。biǎn zhōu dǐ shì fāng xíng yì,fàn lǚ hé rén zhèng lì tán。
江上别来劳梦寐,相宽犹喜见诗三。jiāng shàng bié lái láo mèng mèi,xiāng kuān yóu xǐ jiàn shī sān。

咏雪

王之道

白榆风起匝天来,透隙穿帘醉眼开。bái yú fēng qǐ zā tiān lái,tòu xì chuān lián zuì yǎn kāi。
毡衬庭阶茸妥贴,带盘山径玉萦回。zhān chèn tíng jiē rōng tuǒ tiē,dài pán shān jìng yù yíng huí。
根行万国将宜麦,香动千林独放梅。gēn xíng wàn guó jiāng yí mài,xiāng dòng qiān lín dú fàng méi。
闲把银杯评柳絮,始知谢女亦非才。xián bǎ yín bēi píng liǔ xù,shǐ zhī xiè nǚ yì fēi cái。

次韵孙兴宗梅花

王之道

厌浥庭柯雨未干,乍晴天气午犹寒。yàn yì tíng kē yǔ wèi gàn,zhà qíng tiān qì wǔ yóu hán。
传来多谢新诗寄,接得翻愁病眼看。chuán lái duō xiè xīn shī jì,jiē dé fān chóu bìng yǎn kàn。
漫想素妆嫌粉涴,须怜青子着枝酸。màn xiǎng sù zhuāng xián fěn wò,xū lián qīng zi zhe zhī suān。
和羹有日君知否,老大心肠只自宽。hé gēng yǒu rì jūn zhī fǒu,lǎo dà xīn cháng zhǐ zì kuān。

次韵董令升梅花

王之道

花前樽酒泻尖泥,痛饮仍欣客到齐。huā qián zūn jiǔ xiè jiān ní,tòng yǐn réng xīn kè dào qí。
竹外一枝青更好,水边疏影动还迷。zhú wài yī zhī qīng gèng hǎo,shuǐ biān shū yǐng dòng hái mí。
醉醒正值微风入,酬唱何妨素魄低。zuì xǐng zhèng zhí wēi fēng rù,chóu chàng hé fáng sù pò dī。
闻说归舟阳羡去,应容酌别为烹鸡。wén shuō guī zhōu yáng xiàn qù,yīng róng zhuó bié wèi pēng jī。

咏梅示魏吉老

王之道

孤芳常恐百花知,桃李纷纷亦强追。gū fāng cháng kǒng bǎi huā zhī,táo lǐ fēn fēn yì qiáng zhuī。
照雪精神应自喜,逼人风味不吾亏。zhào xuě jīng shén yīng zì xǐ,bī rén fēng wèi bù wú kuī。
幽香隐约留衣袂,疏影玲珑鉴砚池。yōu xiāng yǐn yuē liú yī mèi,shū yǐng líng lóng jiàn yàn chí。
欲识东君好消息,夜来青鸟宿南枝。yù shí dōng jūn hǎo xiāo xī,yè lái qīng niǎo sù nán zhī。

次方正叔知县韵仆今年六十有三窃观正叔赠陈甥述怀诗有感予心并和二首奉呈

王之道

年逾六十我何堪,心曲因君得纵谈。nián yú liù shí wǒ hé kān,xīn qū yīn jūn dé zòng tán。
阅史旧尝疑夏五,参禅今遂荐前三。yuè shǐ jiù cháng yí xià wǔ,cān chán jīn suì jiàn qián sān。
饮阑却怪清樽恶,饥甚犹怜粝食甘。yǐn lán què guài qīng zūn è,jī shén yóu lián lì shí gān。
交态物情何足较,迩来炉鼎兴方酣。jiāo tài wù qíng hé zú jiào,ěr lái lú dǐng xīng fāng hān。

次方正叔知县韵仆今年六十有三窃观正叔赠陈甥述怀诗有感予心并和二首奉呈

王之道

水满陂塘麦满村,路逢田父和长言。shuǐ mǎn bēi táng mài mǎn cūn,lù féng tián fù hé zhǎng yán。
题诗懒作蝇头字,贳酒愁看犊鼻裈。tí shī lǎn zuò yíng tóu zì,shì jiǔ chóu kàn dú bí kūn。
芳草藉青迷野径,远山横翠入柴门。fāng cǎo jí qīng mí yě jìng,yuǎn shān héng cuì rù chái mén。
道衡骨朽无人继,卿相谁能预识温。dào héng gǔ xiǔ wú rén jì,qīng xiāng shuí néng yù shí wēn。

和张咏老知县

王之道

照蔀辉辉碧夜光,贫儿那复苦悲凉。zhào bù huī huī bì yè guāng,pín ér nà fù kǔ bēi liáng。
得鱼始信筌无用,斫垩终期鼻不伤。dé yú shǐ xìn quán wú yòng,zhuó è zhōng qī bí bù shāng。
我类槁苗犹欠雨,君同修竹饱经霜。wǒ lèi gǎo miáo yóu qiàn yǔ,jūn tóng xiū zhú bǎo jīng shuāng。
诗成病眼昏加涩,欲写还忧细作行。shī chéng bìng yǎn hūn jiā sè,yù xiě hái yōu xì zuò xíng。

腊梅和

王之道

一枝横亚竹梢黄,宫样新翻半额妆。yī zhī héng yà zhú shāo huáng,gōng yàng xīn fān bàn é zhuāng。
闲淡似宜冬后日,清癯应怯夜来霜。xián dàn shì yí dōng hòu rì,qīng qú yīng qiè yè lái shuāng。
生憎丹脸娇含酒,巧妒冰肌冷透香。shēng zēng dān liǎn jiāo hán jiǔ,qiǎo dù bīng jī lěng tòu xiāng。
取蜡为花缘底事,浪吟空发少年狂。qǔ là wèi huā yuán dǐ shì,làng yín kōng fā shǎo nián kuáng。

腊梅和

王之道

可怜风骨肖梅英,试问东君曷似生。kě lián fēng gǔ xiào méi yīng,shì wèn dōng jūn hé shì shēng。
正色不从朱粉涴,耐寒犹怪雪霜轻。zhèng sè bù cóng zhū fěn wò,nài hán yóu guài xuě shuāng qīng。
论交薝卜君为胜,投社酴醾我更清。lùn jiāo zhān bo jūn wèi shèng,tóu shè tú mí wǒ gèng qīng。
纵美讵能齐众口,漫言异日许调羹。zòng měi jù néng qí zhòng kǒu,màn yán yì rì xǔ diào gēng。

夏月自六安舟行还安丰

王之道

滟滟溪流涨渌波,乍晴天气自清和。yàn yàn xī liú zhǎng lù bō,zhà qíng tiān qì zì qīng hé。
露梢抽翠交新竹,风叶翻红飐嫩荷。lù shāo chōu cuì jiāo xīn zhú,fēng yè fān hóng zhǎn nèn hé。
水外远山晨雾重,道傍佳树午阴多。shuǐ wài yuǎn shān chén wù zhòng,dào bàng jiā shù wǔ yīn duō。
头旋更苦舟摇兀,说与篙师住得么。tóu xuán gèng kǔ zhōu yáo wù,shuō yǔ gāo shī zhù dé me。

和州得旨移粟宣城舟中和何希渊韵

王之道

辙鱼应怪决江流,千里重为叠嶂游。zhé yú yīng guài jué jiāng liú,qiān lǐ zhòng wèi dié zhàng yóu。
颇惯黑甜相对美,可无赤糙为宽忧。pǒ guàn hēi tián xiāng duì měi,kě wú chì cāo wèi kuān yōu。
干戈在眼心还折,勋业何时鬓早秋。gàn gē zài yǎn xīn hái zhé,xūn yè hé shí bìn zǎo qiū。
已办卖刀归买犊,不妨多种白江州。yǐ bàn mài dāo guī mǎi dú,bù fáng duō zhǒng bái jiāng zhōu。

沙窝道中

王之道

叠叠青山处处溪,溪声淙玉漱玻瓈。dié dié qīng shān chù chù xī,xī shēng cóng yù shù bō lí。
悬知菊水人难老,可信桃源路易迷。xuán zhī jú shuǐ rén nán lǎo,kě xìn táo yuán lù yì mí。
山岭梅花迎客笑,路傍松盖与云齐。shān lǐng méi huā yíng kè xiào,lù bàng sōng gài yǔ yún qí。
寒林昨夜微经雨,新迹分明过虎蹄。hán lín zuó yè wēi jīng yǔ,xīn jì fēn míng guò hǔ tí。

溯流入栅江

王之道

久客心肠怯溯洄,不堪官事紧相催。jiǔ kè xīn cháng qiè sù huí,bù kān guān shì jǐn xiāng cuī。
踏霜人去繵风吼,冲浪舟行岸冻开。tà shuāng rén qù dàn fēng hǒu,chōng làng zhōu xíng àn dòng kāi。
雪尽野梅红剪腊,春回溪水绿生苔。xuě jǐn yě méi hóng jiǎn là,chūn huí xī shuǐ lǜ shēng tái。
穷愁好逐残年尽,三日元正与泰来。qióng chóu hǎo zhú cán nián jǐn,sān rì yuán zhèng yǔ tài lái。

春残次韵张叔元

王之道

乱红狼籍紫苔斑,帘卷东风雨脚残。luàn hóng láng jí zǐ tái bān,lián juǎn dōng fēng yǔ jiǎo cán。
蜀酒渐宜消昼永,单衣犹觉怯朝寒。shǔ jiǔ jiàn yí xiāo zhòu yǒng,dān yī yóu jué qiè cháo hán。
玲珑有客双摇辔,矍铄何人一据鞍。líng lóng yǒu kè shuāng yáo pèi,jué shuò hé rén yī jù ān。
芍药酴醾晴更好,劝君休作梦中看。sháo yào tú mí qíng gèng hǎo,quàn jūn xiū zuò mèng zhōng kàn。

次韵徐伯远木芙蓉

王之道

千林摇落见孤芳,销得诗人赋拒霜。qiān lín yáo luò jiàn gū fāng,xiāo dé shī rén fù jù shuāng。
高压菊花还独步,静窥池水试新妆。gāo yā jú huā hái dú bù,jìng kuī chí shuǐ shì xīn zhuāng。
自怜衰病追欢懒,忽睹骚吟引兴长。zì lián shuāi bìng zhuī huān lǎn,hū dǔ sāo yín yǐn xīng zhǎng。
何必采江重比并,佳名艳色正相当。hé bì cǎi jiāng zhòng bǐ bìng,jiā míng yàn sè zhèng xiāng dāng。

次韵子厚弟小春偶成

王之道

强插梨花做小春,风前诗思有馀清。qiáng chā lí huā zuò xiǎo chūn,fēng qián shī sī yǒu yú qīng。
路逢野老那知姓,耳听幽禽自唤名。lù féng yě lǎo nà zhī xìng,ěr tīng yōu qín zì huàn míng。
岁晚山林松桧色,天寒关塞鼓鞞声。suì wǎn shān lín sōng guì sè,tiān hán guān sāi gǔ bǐng shēng。
枕流漱石君无笑,我欲岩居学子荆。zhěn liú shù shí jūn wú xiào,wǒ yù yán jū xué zi jīng。

次韵程德远登清淮楼

王之道

西望中原懒转头,十年空见水东流。xī wàng zhōng yuán lǎn zhuǎn tóu,shí nián kōng jiàn shuǐ dōng liú。
涂山漫想诸侯会,濠上聊追二子游。tú shān màn xiǎng zhū hóu huì,háo shàng liáo zhuī èr zi yóu。
大剑长刀秋正扰,淡烟疏雨暮还愁。dà jiàn zhǎng dāo qiū zhèng rǎo,dàn yān shū yǔ mù hái chóu。
谁能不讨清河朔,誓楫当期祖豫州。shuí néng bù tǎo qīng hé shuò,shì jí dāng qī zǔ yù zhōu。

秋兴八首追和杜老

王之道

湖外干戈半绿林,湖边葭薍晚森森。hú wài gàn gē bàn lǜ lín,hú biān jiā wàn wǎn sēn sēn。
风霾未放远山出,岚气又连凄日阴。fēng mái wèi fàng yuǎn shān chū,lán qì yòu lián qī rì yīn。
世乱且同吟啸乐,时来终快扫除心。shì luàn qiě tóng yín xiào lè,shí lái zhōng kuài sǎo chú xīn。
天寒况是开炉近,应有佳人赋稿砧。tiān hán kuàng shì kāi lú jìn,yīng yǒu jiā rén fù gǎo zhēn。