古诗词

邵雍

代书寄剑州普安令周士彦屯田其一

邵雍

作官休用叹奚为,未有升高不自卑。zuò guān xiū yòng tàn xī wèi,wèi yǒu shēng gāo bù zì bēi。
君子屈伸方为道,吾儒进退贵从宜。jūn zi qū shēn fāng wèi dào,wú rú jìn tuì guì cóng yí。
即今彭泽归何地,他日东门去未迟。jí jīn péng zé guī hé dì,tā rì dōng mén qù wèi chí。
痛恨伊嵩景无限,一名佳处重求资。tòng hèn yī sōng jǐng wú xiàn,yī míng jiā chù zhòng qiú zī。

和王不疑郎中见赠

邵雍

二十年来住洛都,眼前人事任纷如。èr shí nián lái zhù luò dōu,yǎn qián rén shì rèn fēn rú。
形同草木何胜野,心类钟彝不啻虚。xíng tóng cǎo mù hé shèng yě,xīn lèi zhōng yí bù chì xū。
已沐仁风深骨髓,更惊诗思剧琼琚。yǐ mù rén fēng shēn gǔ suǐ,gèng jīng shī sī jù qióng jū。
庄周休道亏名实,自是无才悦众狙。zhuāng zhōu xiū dào kuī míng shí,zì shì wú cái yuè zhòng jū。

和魏教授见赠

邵雍

清世文章日月悬,无才唯幸乐丰年。qīng shì wén zhāng rì yuè xuán,wú cái wéi xìng lè fēng nián。
游山太室更少室,看水伊川又洛川。yóu shān tài shì gèng shǎo shì,kàn shuǐ yī chuān yòu luò chuān。
古有孟轲难语觉,时无颜子易为贤。gǔ yǒu mèng kē nán yǔ jué,shí wú yán zi yì wèi xián。
读书每到天根处,长惧诸公问极玄。dú shū měi dào tiān gēn chù,zhǎng jù zhū gōng wèn jí xuán。

和吴冲卿省副见赠

邵雍

非有非无是祖乡,都来相去一毫芒。fēi yǒu fēi wú shì zǔ xiāng,dōu lái xiāng qù yī háo máng。
人人可到我未到,物物不妨谁与妨。rén rén kě dào wǒ wèi dào,wù wù bù fáng shuí yǔ fáng。
失即肝脾为楚越,得之藜藿是膏粱。shī jí gān pí wèi chǔ yuè,dé zhī lí huò shì gāo liáng。
一言千古难知处,妙用仍须看吕梁。yī yán qiān gǔ nán zhī chù,miào yòng réng xū kàn lǚ liáng。

和孙传师秘校见赠

邵雍

天津南畔是吾庐,时荷夫君枉乘车。tiān jīn nán pàn shì wú lú,shí hé fū jūn wǎng chéng chē。
始为退来忘检束,却因闲久长空疏。shǐ wèi tuì lái wàng jiǎn shù,què yīn xián jiǔ zhǎng kōng shū。
与其功业逋青史,孰若云山负素书。yǔ qí gōng yè bū qīng shǐ,shú ruò yún shān fù sù shū。
一片丹诚最难状,庶几长得类舟虚。yī piàn dān chéng zuì nán zhuàng,shù jǐ zhǎng dé lèi zhōu xū。

依韵和陈成伯著作长寿雪会

邵雍

琼苑群花一夜新,瑶台十二玉为尘。qióng yuàn qún huā yī yè xīn,yáo tái shí èr yù wèi chén。
城中竹叶涌增价,坐上杨花盛学春。chéng zhōng zhú yè yǒng zēng jià,zuò shàng yáng huā shèng xué chūn。
时会梁园皆墨客,谁思姑射有神人。shí huì liáng yuán jiē mò kè,shuí sī gū shè yǒu shén rén。
馀粮岂止千仓望,盈尺仍宜莫厌频。yú liáng qǐ zhǐ qiān cāng wàng,yíng chǐ réng yí mò yàn pín。

依韵和陈成伯著作史馆园会上作

邵雍

竹绕长松松绕亭,令人到此骨毛清。zhú rào zhǎng sōng sōng rào tíng,lìng rén dào cǐ gǔ máo qīng。
梅梢带雪微微拆,水脉连冰湱湱鸣。méi shāo dài xuě wēi wēi chāi,shuǐ mài lián bīng huò huò míng。
残腊岁华无奈感,半醺襟韵不胜情。cán là suì huá wú nài gǎn,bàn xūn jīn yùn bù shèng qíng。
谁怜相国名空在,吾道如何必可行。shuí lián xiāng guó míng kōng zài,wú dào rú hé bì kě xíng。

和夔峡张宪白帝城怀古

邵雍

不愤曹公跨许昌,苟非梁益莫争王。bù fèn cáo gōng kuà xǔ chāng,gǒu fēi liáng yì mò zhēng wáng。
三分区宇风雷恶,横截西南气势强。sān fēn qū yǔ fēng léi è,héng jié xī nán qì shì qiáng。
行客往来闲指点,史官褒贬浪文章。xíng kè wǎng lái xián zhǐ diǎn,shǐ guān bāo biǎn làng wén zhāng。
后人未识兴亡意,请看江心旧战场。hòu rén wèi shí xīng wáng yì,qǐng kàn jiāng xīn jiù zhàn chǎng。

桃李吟

邵雍

桃李因风花满枝,因风桃李却离披。táo lǐ yīn fēng huā mǎn zhī,yīn fēng táo lǐ què lí pī。
惨舒相继不离手,忧喜两般都在眉。cǎn shū xiāng jì bù lí shǒu,yōu xǐ liǎng bān dōu zài méi。
泰到盛时须入蛊,否当极处却成随。tài dào shèng shí xū rù gǔ,fǒu dāng jí chù què chéng suí。
今人休爱古人好,只为今人生较迟。jīn rén xiū ài gǔ rén hǎo,zhǐ wèi jīn rén shēng jiào chí。

闲适吟五首

邵雍

为士幸而居盛世,住家况复在中都。wèi shì xìng ér jū shèng shì,zhù jiā kuàng fù zài zhōng dōu。
虚名浮利非我有,绿水青山何处无。xū míng fú lì fēi wǒ yǒu,lǜ shuǐ qīng shān hé chù wú。
选胜直宜寻美景,命俦须是择吾徒。xuǎn shèng zhí yí xún měi jǐng,mìng chóu xū shì zé wú tú。
乐闲本属闲人事,又与偷闲事更殊。lè xián běn shǔ xián rén shì,yòu yǔ tōu xián shì gèng shū。

闲适吟五首

邵雍

六尺眼前安乐身,四时争忍负佳辰。liù chǐ yǎn qián ān lè shēn,sì shí zhēng rěn fù jiā chén。
温凉气候二八月,道义宾朋三五人。wēn liáng qì hòu èr bā yuè,dào yì bīn péng sān wǔ rén。
量力杯盘随草具,开怀语笑任天真。liàng lì bēi pán suí cǎo jù,kāi huái yǔ xiào rèn tiān zhēn。
劝君似此清闲事,虽老何须更厌频。quàn jūn shì cǐ qīng xián shì,suī lǎo hé xū gèng yàn pín。

闲适吟五首

邵雍

莫将真气助忧伤,愤死英豪世更长。mò jiāng zhēn qì zhù yōu shāng,fèn sǐ yīng háo shì gèng zhǎng。
陌上虽多马跳跃,天边亦有凤翱翔。mò shàng suī duō mǎ tiào yuè,tiān biān yì yǒu fèng áo xiáng。
三千宾客磨圭角,百二山河拥剑铓。sān qiān bīn kè mó guī jiǎo,bǎi èr shān hé yōng jiàn máng。
等是一场春梦过,自馀恶足自悲凉。děng shì yī chǎng chūn mèng guò,zì yú è zú zì bēi liáng。

闲适吟五首

邵雍

南窗睡起望春山,山中霏微烟霭间。nán chuāng shuì qǐ wàng chūn shān,shān zhōng fēi wēi yān ǎi jiān。
千里难逃两眼净,百年未见一人闲。qiān lǐ nán táo liǎng yǎn jìng,bǎi nián wèi jiàn yī rén xián。
情如落絮无高下,心似游丝自往还。qíng rú luò xù wú gāo xià,xīn shì yóu sī zì wǎng hái。
又恐幽禽知此意,故来枝上语绵蛮。yòu kǒng yōu qín zhī cǐ yì,gù lái zhī shàng yǔ mián mán。

闲适吟五首

邵雍

谁将造化属东风,一属东风事莫穷。shuí jiāng zào huà shǔ dōng fēng,yī shǔ dōng fēng shì mò qióng。
残腊也宜先作策,新正其那便要功。cán là yě yí xiān zuò cè,xīn zhèng qí nà biàn yào gōng。
柳梢借暖浑摇软,梅萼偷春半露红。liǔ shāo jiè nuǎn hún yáo ruǎn,méi è tōu chūn bàn lù hóng。
安得向时情意在,轻衫撩乱少年中。ān dé xiàng shí qíng yì zài,qīng shān liāo luàn shǎo nián zhōng。

伤二舍弟无疾而化

邵雍

手足情深不可忘,割心犹未比其伤。shǒu zú qíng shēn bù kě wàng,gē xīn yóu wèi bǐ qí shāng。
急难畴昔尔相济,终鲜如今我遂当。jí nán chóu xī ěr xiāng jì,zhōng xiān rú jīn wǒ suì dāng。
韡韡棣开无并萼,邕邕雁去破初行。wěi wěi dì kāi wú bìng è,yōng yōng yàn qù pò chū xíng。
自兹明月清风夜,萧索东篱看断肠。zì zī míng yuè qīng fēng yè,xiāo suǒ dōng lí kàn duàn cháng。

伤二舍弟无疾而化

邵雍

肠断东篱何所寻,东篱从此事沉沉。cháng duàn dōng lí hé suǒ xún,dōng lí cóng cǐ shì chén chén。
差肩行处皆成往,吊影伤时无似今。chà jiān xíng chù jiē chéng wǎng,diào yǐng shāng shí wú shì jīn。
清泪已干情莫极,黄泉未到恨非深。qīng lèi yǐ gàn qíng mò jí,huáng quán wèi dào hèn fēi shēn。
不知何日能销尽,三十二年雍睦心。bù zhī hé rì néng xiāo jǐn,sān shí èr nián yōng mù xīn。

自悯

邵雍

天无私覆古今同,手足情多骤一空。tiān wú sī fù gǔ jīn tóng,shǒu zú qíng duō zhòu yī kōng。
五七年来并家难,六十岁许更头风。wǔ qī nián lái bìng jiā nán,liù shí suì xǔ gèng tóu fēng。
常情不免顺世俗,私计固难专仆童。cháng qíng bù miǎn shùn shì sú,sī jì gù nán zhuān pū tóng。
安得仙人旧查在,伊川云水乐无穷。ān dé xiān rén jiù chá zài,yī chuān yún shuǐ lè wú qióng。

戊申自贻

邵雍

虽老仍思鼓缶歌,庶几都未丧天和。suī lǎo réng sī gǔ fǒu gē,shù jǐ dōu wèi sàng tiān hé。
明夷用晦止于是,无妄生灾终奈何。míng yí yòng huì zhǐ yú shì,wú wàng shēng zāi zhōng nài hé。
似箭光阴头上去,如麻人事眼前过。shì jiàn guāng yīn tóu shàng qù,rú má rén shì yǎn qián guò。
中间若不自为计,所损其来又更多。zhōng jiān ruò bù zì wèi jì,suǒ sǔn qí lái yòu gèng duō。

代书寄北海幕赵充道太博

邵雍

自从终鲜罢吟哦,聊为临风一浩歌。zì cóng zhōng xiān bà yín ó,liáo wèi lín fēng yī hào gē。
别易会难情不已,登高望远兴如何。bié yì huì nán qíng bù yǐ,dēng gāo wàng yuǎn xīng rú hé。
百年可惜时无再,千里相思事更多。bǎi nián kě xī shí wú zài,qiān lǐ xiāng sī shì gèng duō。
今日樽罍真北海,况君雅重几人过。jīn rì zūn léi zhēn běi hǎi,kuàng jūn yǎ zhòng jǐ rén guò。

依韵和王不疑少卿见赠

邵雍

不把忧愁累物华,光阴过眼疾如车。bù bǎ yōu chóu lèi wù huá,guāng yīn guò yǎn jí rú chē。
以平为乐忝知分,待足求安恐未涯。yǐ píng wèi lè tiǎn zhī fēn,dài zú qiú ān kǒng wèi yá。
食罢有时寻蕙圃,睡馀无事访僧家。shí bà yǒu shí xún huì pǔ,shuì yú wú shì fǎng sēng jiā。
天津风月胜他处,长是思君共煮茶。tiān jīn fēng yuè shèng tā chù,zhǎng shì sī jūn gòng zhǔ chá。