古诗词

刘克庄

武涉

刘克庄

一路荒凉极,无端过此频。yī lù huāng liáng jí,wú duān guò cǐ pín。
官于盐起税,俗事蛊为神。guān yú yán qǐ shuì,sú shì gǔ wèi shén。
暝色初逢驿,溪声只隔林。míng sè chū féng yì,xī shēng zhǐ gé lín。
留题空满壁,不见有诗人。liú tí kōng mǎn bì,bù jiàn yǒu shī rén。

浦城道中

刘克庄

才入仙霞路,重裘尚不支。cái rù xiān xiá lù,zhòng qiú shàng bù zhī。
居人收桕实,客子办梅诗。jū rén shōu jiù shí,kè zi bàn méi shī。
地湿然萁坐,霜寒隔被知。dì shī rán qí zuò,shuāng hán gé bèi zhī。
向来真错计,不买草堂基。xiàng lái zhēn cuò jì,bù mǎi cǎo táng jī。

幽居寺

刘克庄

相传有儒者,唐季隐兹峰。xiāng chuán yǒu rú zhě,táng jì yǐn zī fēng。
电已收遗稿,云方锁暮钟。diàn yǐ shōu yí gǎo,yún fāng suǒ mù zhōng。
木碑无世次,石洞断人踪。mù bēi wú shì cì,shí dòng duàn rén zōng。
此士何曾死,林深不可逢。cǐ shì hé céng sǐ,lín shēn bù kě féng。

刘克庄

来人云虎出,留此到昏钟。lái rén yún hǔ chū,liú cǐ dào hūn zhōng。
寺小于诸刹,山高似众峰。sì xiǎo yú zhū shā,shān gāo shì zhòng fēng。
未寒先得雪,已夏尚如冬。wèi hán xiān dé xuě,yǐ xià shàng rú dōng。
老子曾游浙,微微有辨锋。lǎo zi céng yóu zhè,wēi wēi yǒu biàn fēng。

送刘连江之官

刘克庄

旧说土风淳,今闻未易驯。jiù shuō tǔ fēng chún,jīn wén wèi yì xùn。
势侵官府弱,税去县衙贫。shì qīn guān fǔ ruò,shuì qù xiàn yá pín。
襆印辞州远,开轩与海邻。fú yìn cí zhōu yuǎn,kāi xuān yǔ hǎi lín。
中朝峨豸者,多用满归人。zhōng cháo é zhì zhě,duō yòng mǎn guī rén。

哭王宗可

刘克庄

昨现官身往,今迎影子回。zuó xiàn guān shēn wǎng,jīn yíng yǐng zi huí。
总云凫入觐,谁料鵩为灾。zǒng yún fú rù jìn,shuí liào fú wèi zāi。
巷静公人去,门荒吊客来。xiàng jìng gōng rén qù,mén huāng diào kè lái。
故园花满架,犹似去年开。gù yuán huā mǎn jià,yóu shì qù nián kāi。

穴蚁一首

刘克庄

穴蚁能防患,常于未雨移。xué yǐ néng fáng huàn,cháng yú wèi yǔ yí。
聚如营洛日,散似去邠时。jù rú yíng luò rì,sàn shì qù bīn shí。
断续缘高壁,周遭避浅池。duàn xù yuán gāo bì,zhōu zāo bì qiǎn chí。
谁为谋国者,见事反伤迟。shuí wèi móu guó zhě,jiàn shì fǎn shāng chí。

哭张玉父

刘克庄

华发客朱门,文高道又尊。huá fā kè zhū mén,wén gāo dào yòu zūn。
十分穷不屈,一片气长存。shí fēn qióng bù qū,yī piàn qì zhǎng cún。
篱掩湖边宅,坟依郭外村。lí yǎn hú biān zhái,fén yī guō wài cūn。
二孤弹旧铗,泣感孟尝恩。èr gū dàn jiù jiá,qì gǎn mèng cháng ēn。

戏郑闽清灼艾

刘克庄

点穴不须医,针经手自披。diǎn xué bù xū yī,zhēn jīng shǒu zì pī。
既云丹熟后,焉用火攻为。jì yún dān shú hòu,yān yòng huǒ gōng wèi。
简出创牵步,端居痛上眉。jiǎn chū chuàng qiān bù,duān jū tòng shàng méi。
闭门功行满,应有解飞时。bì mén gōng xíng mǎn,yīng yǒu jiě fēi shí。

暝色

刘克庄

暝色千村静,遥峰带浅霞。míng sè qiān cūn jìng,yáo fēng dài qiǎn xiá。
荷锄归别墅,乞火到邻家。hé chú guī bié shù,qǐ huǒ dào lín jiā。
疏鼓闻更远,昏灯见字斜。shū gǔ wén gèng yuǎn,hūn dēng jiàn zì xié。
小轩风露冷,自起灌兰花。xiǎo xuān fēng lù lěng,zì qǐ guàn lán huā。

海口官舍

刘克庄

晓起斋中望,千家未启扉。xiǎo qǐ zhāi zhōng wàng,qiān jiā wèi qǐ fēi。
潮能驱海走,风欲挟人飞。cháo néng qū hǎi zǒu,fēng yù xié rén fēi。
烟寺钟初定,霜林叶半稀。yān sì zhōng chū dìng,shuāng lín yè bàn xī。
客身偏畏冷,著尽带来衣。kè shēn piān wèi lěng,zhù jǐn dài lái yī。

瑞峰寺

刘克庄

寺在高山顶,天寒偶一登。sì zài gāo shān dǐng,tiān hán ǒu yī dēng。
孤僧营粥饭,诸佛阙香灯。gū sēng yíng zhōu fàn,zhū fú quē xiāng dēng。
潮落洲分派,林疏塔见层。cháo luò zhōu fēn pài,lín shū tǎ jiàn céng。
危栏宜老眼,欲去几回凭。wēi lán yí lǎo yǎn,yù qù jǐ huí píng。

瑞岩

刘克庄

金碧千间尽,惟庵免劫灰。jīn bì qiān jiān jǐn,wéi ān miǎn jié huī。
佛归何国去,僧自别峰来。fú guī hé guó qù,sēng zì bié fēng lái。
巨石神鞭至,悬崖帝凿开。jù shí shén biān zhì,xuán yá dì záo kāi。
幽寻情未已,木杪夕阳催。yōu xún qíng wèi yǐ,mù miǎo xī yáng cuī。

挽林宜人

刘克庄

曾究西方学,儒书亦有闻。céng jiū xī fāng xué,rú shū yì yǒu wén。
赐金存日施,遗珥病时分。cì jīn cún rì shī,yí ěr bìng shí fēn。
白首夫同穴,青山子结坟。bái shǒu fū tóng xué,qīng shān zi jié fén。
吾诗非溢美,字字考埋文。wú shī fēi yì měi,zì zì kǎo mái wén。

送人赴庐陵尉

刘克庄

闻说江西路,而今不宿师。wén shuō jiāng xī lù,ér jīn bù sù shī。
省民来著业,少府去吟诗。shěng mín lái zhù yè,shǎo fǔ qù yín shī。
夜月营门鼓,春风射圃旗。yè yuè yíng mén gǔ,chūn fēng shè pǔ qí。
虽然溪峒事,闲暇要先知。suī rán xī dòng shì,xián xiá yào xiān zhī。

腊月十日至外祖尚书家

刘克庄

古树暗朱门,空阶篆藓痕。gǔ shù àn zhū mén,kōng jiē zhuàn xiǎn hén。
昔容万间屋,今止数家村。xī róng wàn jiān wū,jīn zhǐ shù jiā cūn。
泉少池因废,田荒廪尚存。quán shǎo chí yīn fèi,tián huāng lǐn shàng cún。
遗书零落尽,身愧史迁孙。yí shū líng luò jǐn,shēn kuì shǐ qiān sūn。

晚悟

刘克庄

晚悟才为祟,深居学养生。wǎn wù cái wèi suì,shēn jū xué yǎng shēng。
乃知景升子,差胜少游兄。nǎi zhī jǐng shēng zi,chà shèng shǎo yóu xiōng。
绝涧携瓶汲,空山抱耒耕。jué jiàn xié píng jí,kōng shān bào lěi gēng。
儿孙听苦语,世世勿谈兵。ér sūn tīng kǔ yǔ,shì shì wù tán bīng。

书灯

刘克庄

童子糊新就,笼纱碧色深。tóng zi hú xīn jiù,lóng shā bì sè shēn。
唤回少年梦,照见古人心。huàn huí shǎo nián mèng,zhào jiàn gǔ rén xīn。
每对忘甘寝,频挑伴苦吟。měi duì wàng gān qǐn,pín tiāo bàn kǔ yín。
与君交到老,莫虑弃墙阴。yǔ jūn jiāo dào lǎo,mò lǜ qì qiáng yīn。

野性

刘克庄

野性无羁束,人间毁誉轻。yě xìng wú jī shù,rén jiān huǐ yù qīng。
客言诗惹谤,妻谏酒伤生。kè yán shī rě bàng,qī jiàn jiǔ shāng shēng。
窗纳邻峰碧,瓢分远涧清。chuāng nà lín fēng bì,piáo fēn yuǎn jiàn qīng。
近来尤少睡,打坐到钟声。jìn lái yóu shǎo shuì,dǎ zuò dào zhōng shēng。

哭五一弟先辈二首

刘克庄

未冠辞家出,麻衣不肯回。wèi guān cí jiā chū,má yī bù kěn huí。
瘦因身久客,贫为性疏财。shòu yīn shēn jiǔ kè,pín wèi xìng shū cái。
精力书中去,科名病里来。jīng lì shū zhōng qù,kē míng bìng lǐ lái。
空传场屋义,留与铺家开。kōng chuán chǎng wū yì,liú yǔ pù jiā kāi。