古诗词

刘克庄

凯歌十首呈贾枢使

刘克庄

活俘万户虏无酋,拔寨宵奔黑祲收。huó fú wàn hù lǔ wú qiú,bá zhài xiāo bēn hēi jìn shōu。
不用偏师追出塞,杀胡林只在扬州。bù yòng piān shī zhuī chū sāi,shā hú lín zhǐ zài yáng zhōu。

凯歌十首呈贾枢使

刘克庄

东南立国惟王谢,西北筹边只范韩。dōng nán lì guó wéi wáng xiè,xī běi chóu biān zhǐ fàn hán。
公不衮衣假黄钺,吾能右衽更巍冠。gōng bù gǔn yī jiǎ huáng yuè,wú néng yòu rèn gèng wēi guān。

凯歌十首呈贾枢使

刘克庄

君亲一念与天通,麾下人人可即戎。jūn qīn yī niàn yǔ tiān tōng,huī xià rén rén kě jí róng。
岂敢全躯顾妻子,相公将母在军中。qǐ gǎn quán qū gù qī zi,xiāng gōng jiāng mǔ zài jūn zhōng。

凯歌十首呈贾枢使

刘克庄

将谓长淮已荡平,岂知什堑又颠坑。jiāng wèi zhǎng huái yǐ dàng píng,qǐ zhī shén qiàn yòu diān kēng。
从今莫近他城子,怕有南人夜斫营。cóng jīn mò jìn tā chéng zi,pà yǒu nán rén yè zhuó yíng。

凯歌十首呈贾枢使

刘克庄

清野都无寸草留,暴师塞下欲何求。qīng yě dōu wú cùn cǎo liú,bào shī sāi xià yù hé qiú。
东风借便天亡敌,春水方生早去休。dōng fēng jiè biàn tiān wáng dí,chūn shuǐ fāng shēng zǎo qù xiū。

凯歌十首呈贾枢使

刘克庄

羽檄联翩趣募兵,单枪一剑觅功名。yǔ xí lián piān qù mù bīng,dān qiāng yī jiàn mì gōng míng。
健儿争欲趋淮阃,宣相相看若父兄。jiàn ér zhēng yù qū huái kǔn,xuān xiāng xiāng kàn ruò fù xiōng。

凯歌十首呈贾枢使

刘克庄

残党分兵尽扑除,游魂多不返穹庐。cán dǎng fēn bīng jǐn pū chú,yóu hún duō bù fǎn qióng lú。
肃清执至龙颜喜,又奏淮西有捷书。sù qīng zhí zhì lóng yán xǐ,yòu zòu huái xī yǒu jié shū。

凯歌十首呈贾枢使

刘克庄

自古勋名勒鼎彝,老于文学即今谁。zì gǔ xūn míng lēi dǐng yí,lǎo yú wén xué jí jīn shuí。
腐儒尚可军马司,试作平淮第二碑。fǔ rú shàng kě jūn mǎ sī,shì zuò píng huái dì èr bēi。

诸家牡丹已谢小圃忽开两朵皆大如斗戏题二绝

刘克庄

地荒岂有雕栏护,日烈元无绣幕遮。dì huāng qǐ yǒu diāo lán hù,rì liè yuán wú xiù mù zhē。
九十种俱开谢了,末稍开到后村花。jiǔ shí zhǒng jù kāi xiè le,mò shāo kāi dào hòu cūn huā。

诸家牡丹已谢小圃忽开两朵皆大如斗戏题二绝

刘克庄

踏青人被色香迷,击壤翁看蓓蕾知。tà qīng rén bèi sè xiāng mí,jī rǎng wēng kàn bèi lěi zhī。
漏籍谱中无可恨,花开殿后未为迟。lòu jí pǔ zhōng wú kě hèn,huā kāi diàn hòu wèi wèi chí。

记牡丹事二首

刘克庄

暴骸独柳冤谁雪,稿葬青山过者悲。bào hái dú liǔ yuān shuí xuě,gǎo zàng qīng shān guò zhě bēi。
甘露殿中空诵赋,沉香亭畔更无诗。gān lù diàn zhōng kōng sòng fù,chén xiāng tíng pàn gèng wú shī。

记牡丹事二首

刘克庄

西洛名园堕劫灰,扬州风物更堪哀。xī luò míng yuán duò jié huī,yáng zhōu fēng wù gèng kān āi。
纵携买笑千金去,难唤能行一朵来。zòng xié mǎi xiào qiān jīn qù,nán huàn néng xíng yī duǒ lái。

梦与尤木石论史感旧七绝句

刘克庄

学士朋来似堵墙,共看老笔出提纲。xué shì péng lái shì dǔ qiáng,gòng kàn lǎo bǐ chū tí gāng。
绣鞯张盖传呼宠,不比倡优蓄子长。xiù jiān zhāng gài chuán hū chǒng,bù bǐ chàng yōu xù zi zhǎng。

梦与尤木石论史感旧七绝句

刘克庄

锡山落在暮云边,几载无书寄老仙。xī shān luò zài mù yún biān,jǐ zài wú shū jì lǎo xiān。
公艺九龄余望八,梦商史稿觉悽然。gōng yì jiǔ líng yú wàng bā,mèng shāng shǐ gǎo jué qī rán。

梦与尤木石论史感旧七绝句

刘克庄

加璧年高公误矣,免冠发秃上怜之。jiā bì nián gāo gōng wù yǐ,miǎn guān fā tū shàng lián zhī。
悬知黄鹄飞难返,独恨青牛去稍迟。xuán zhī huáng gǔ fēi nán fǎn,dú hèn qīng niú qù shāo chí。

梦与尤木石论史感旧七绝句

刘克庄

眼昏渐觉聚萤难,闲杀兰台旧史官。yǎn hūn jiàn jué jù yíng nán,xián shā lán tái jiù shǐ guān。
纵使青藜重下照,细书如蚁不能看。zòng shǐ qīng lí zhòng xià zhào,xì shū rú yǐ bù néng kàn。

梦与尤木石论史感旧七绝句

刘克庄

金榜朱扉此帝居,旧游恍似梦清都。jīn bǎng zhū fēi cǐ dì jū,jiù yóu huǎng shì mèng qīng dōu。
可怜白首充修撰,到了藏山一字无。kě lián bái shǒu chōng xiū zhuàn,dào le cáng shān yī zì wú。

梦与尤木石论史感旧七绝句

刘克庄

径畈山栖谢宦情,竹溪巷处闭柴荆。jìng fàn shān qī xiè huàn qíng,zhú xī xiàng chù bì chái jīng。
然藜曾伴刘中垒,起蕝谁招鲁两生。rán lí céng bàn liú zhōng lěi,qǐ jué shuí zhāo lǔ liǎng shēng。

梦与尤木石论史感旧七绝句

刘克庄

久轩虽贵尚儒癯,商略斯人似蔡谟。jiǔ xuān suī guì shàng rú qú,shāng lüè sī rén shì cài mó。
给札曾来为学士,拂衣不爱作司徒。gěi zhá céng lái wèi xué shì,fú yī bù ài zuò sī tú。

船子和尚遗迹在华亭朱泾之间圭上人即其所诛茅名西亭精舍介竹溪求诗于余寄题三绝

刘克庄

诚和尚昔挂孤帆,圭上人今架小庵。chéng hé shàng xī guà gū fān,guī shàng rén jīn jià xiǎo ān。
老去身无安顿处,挑包便拟作禅参。lǎo qù shēn wú ān dùn chù,tiāo bāo biàn nǐ zuò chán cān。