古诗词

刘克庄

林容州别墅

刘克庄

出郭五里强,治地十亩宽。chū guō wǔ lǐ qiáng,zhì dì shí mǔ kuān。
奇峰面朝挹,高阜背屈蟠。qí fēng miàn cháo yì,gāo fù bèi qū pán。
忽献若神授,久閟由天悭。hū xiàn ruò shén shòu,jiǔ bì yóu tiān qiān。
兹焉卜寿宫,朱垩浮林端。zī yān bo shòu gōng,zhū è fú lín duān。
使君世虑澹,出岭颜如丹。shǐ jūn shì lǜ dàn,chū lǐng yán rú dān。
静思三窟危,孰如一丘安。jìng sī sān kū wēi,shú rú yī qiū ān。
莳松既森秀,引泉亦甘寒。shí sōng jì sēn xiù,yǐn quán yì gān hán。
愿言奉巾屦,暇日来盘桓。yuàn yán fèng jīn jù,xiá rì lái pán huán。

郭熙山水障子

刘克庄

高为峰岚下涛江,极目森秀涵苍凉。gāo wèi fēng lán xià tāo jiāng,jí mù sēn xiù hán cāng liáng。
始知著色未造极,壹似丑女施铅黄。shǐ zhī zhù sè wèi zào jí,yī shì chǒu nǚ shī qiān huáng。
惊泉骇石聚幽怪,巨楠穹柏蟠老苍。jīng quán hài shí jù yōu guài,jù nán qióng bǎi pán lǎo cāng。
鹿门寺,华子冈,是耶非耶远莫详。lù mén sì,huá zi gāng,shì yé fēi yé yuǎn mò xiáng。
疑闻钟声起晻霭,似有帆影来微茫。yí wén zhōng shēng qǐ àn ǎi,shì yǒu fān yǐng lái wēi máng。
陌穷渡绝雪满坂,驴鞍钓笠分毫芒。mò qióng dù jué xuě mǎn bǎn,lǘ ān diào lì fēn háo máng。
炎曦亭午试展玩,坐觉烟雨生缣缃。yán xī tíng wǔ shì zhǎn wán,zuò jué yān yǔ shēng jiān xiāng。
古来绝艺必名士,俗史辟易安敢当。gǔ lái jué yì bì míng shì,sú shǐ pì yì ān gǎn dāng。
大年脂粉米老狂,先朝仅数燕侍郎。dà nián zhī fěn mǐ lǎo kuáng,xiān cháo jǐn shù yàn shì láng。
吾闻汾阳子,贵购父画一笔不许它人藏。wú wén fén yáng zi,guì gòu fù huà yī bǐ bù xǔ tā rén cáng。
矮屏短轴已可宝,况此四幅垂华堂。ǎi píng duǎn zhóu yǐ kě bǎo,kuàng cǐ sì fú chuí huá táng。
呜呼主人谨护守,神雷鬼电或取将。wū hū zhǔ rén jǐn hù shǒu,shén léi guǐ diàn huò qǔ jiāng。

关仝骤雨图

刘克庄

四山昏昏如泼墨,行人对面不相觌。sì shān hūn hūn rú pō mò,xíng rén duì miàn bù xiāng dí。
凄乎太阴布肃杀,闇然混沌未开辟。qī hū tài yīn bù sù shā,àn rán hùn dùn wèi kāi pì。
千丈拿空蛰龙起,一声破柱春雷疾。qiān zhàng ná kōng zhé lóng qǐ,yī shēng pò zhù chūn léi jí。
我疑人间瓠子决,或是天上银河溢。wǒ yí rén jiān hù zi jué,huò shì tiān shàng yín hé yì。
异哉烟霏变态中,山川墟市明历历。yì zāi yān fēi biàn tài zhōng,shān chuān xū shì míng lì lì。
茅寮竹寺互掩映,疏舂残磬渺愁寂。máo liáo zhú sì hù yǎn yìng,shū chōng cán qìng miǎo chóu jì。
叟提鱼出寒裂面,童叱牛归泥没膝。sǒu tí yú chū hán liè miàn,tóng chì niú guī ní méi xī。
羊肠峻坂去天尺,驴饥仆瘦行安适。yáng cháng jùn bǎn qù tiān chǐ,lǘ jī pū shòu xíng ān shì。
林僧卸笠窘回步,海商抛碇忧形色。lín sēng xiè lì jiǒng huí bù,hǎi shāng pāo dìng yōu xíng sè。
纵览鲲鹏信奇伟,戏看凫雁亦萧瑟。zòng lǎn kūn péng xìn qí wěi,xì kàn fú yàn yì xiāo sè。
乃知画妙与天通,模写万殊由寸笔。nǎi zhī huà miào yǔ tiān tōng,mó xiě wàn shū yóu cùn bǐ。
大而海岳既尽包,细如针粟皆可识。dà ér hǎi yuè jì jǐn bāo,xì rú zhēn sù jiē kě shí。
向来关生何似人,想见丘壑横胸臆。xiàng lái guān shēng hé shì rén,xiǎng jiàn qiū hè héng xiōng yì。
呜呼使移此手为文章,岂不擅场称巨擘。wū hū shǐ yí cǐ shǒu wèi wén zhāng,qǐ bù shàn chǎng chēng jù bāi。

挽表叔赵君任安抚二首

刘克庄

丞相规恢策,家庭已习闻。chéng xiāng guī huī cè,jiā tíng yǐ xí wén。
宁论乘一障,真可帅中军。níng lùn chéng yī zhàng,zhēn kě shuài zhōng jūn。
玉麈无能对,金钱有即分。yù zhǔ wú néng duì,jīn qián yǒu jí fēn。
心知伏波病,多半为忠勤。xīn zhī fú bō bìng,duō bàn wèi zhōng qín。

挽表叔赵君任安抚二首

刘克庄

叔在兵间日,书常笑我孱。shū zài bīng jiān rì,shū cháng xiào wǒ càn。
初云机会易,晚叹事功难。chū yún jī huì yì,wǎn tàn shì gōng nán。
寂寞郎官省,荒凉上将坛。jì mò láng guān shěng,huāng liáng shàng jiāng tán。
遥怜会稽窆,新种短松寒。yáo lián huì jī biǎn,xīn zhǒng duǎn sōng hán。

池上榴花一本盛开

刘克庄

炎州气序异,十月榴始华。yán zhōu qì xù yì,shí yuè liú shǐ huá。
是谁初植此,石罅抽根斜。shì shuí chū zhí cǐ,shí xià chōu gēn xié。
绿阴蔽朝曦,朱艳夺暮霞。lǜ yīn bì cháo xī,zhū yàn duó mù xiá。
始犹一二枝,俄已千百葩。shǐ yóu yī èr zhī,é yǐ qiān bǎi pā。
染人不能就,画史无以加。rǎn rén bù néng jiù,huà shǐ wú yǐ jiā。
洛阳擅牡丹,久矣埋胡沙。luò yáng shàn mǔ dān,jiǔ yǐ mái hú shā。
蜀州夸海棠,邈然隔夔巴。shǔ zhōu kuā hǎi táng,miǎo rán gé kuí bā。
安知篱壁间,亦有尤物耶。ān zhī lí bì jiān,yì yǒu yóu wù yé。
坐令农圃室,化为金张家。zuò lìng nóng pǔ shì,huà wèi jīn zhāng jiā。
诗人好模拟,冻蕊并寒槎。shī rén hǎo mó nǐ,dòng ruǐ bìng hán chá。
斯篇傥令见,无乃讥吾奢。sī piān tǎng lìng jiàn,wú nǎi jī wú shē。

苏李泣别图

刘克庄

风云惨悽,草树枯死。fēng yún cǎn qī,cǎo shù kū sǐ。
笳鸣马嘶,弦惊鹘起。jiā míng mǎ sī,xián jīng gǔ qǐ。
熟看境色非人间,祁连山下想如此。shú kàn jìng sè fēi rén jiān,qí lián shān xià xiǎng rú cǐ。
手持尊酒别故人,此生再面真无因。shǒu chí zūn jiǔ bié gù rén,cǐ shēng zài miàn zhēn wú yīn。
胡儿汉儿俱动色,路傍观者为悲辛。hú ér hàn ér jù dòng sè,lù bàng guān zhě wèi bēi xīn。
归来暗洒茂陵泪,子孟少叔方用事。guī lái àn sǎ mào líng lèi,zi mèng shǎo shū fāng yòng shì。
白头属国冷如冰,空使穹庐叹忠义。bái tóu shǔ guó lěng rú bīng,kōng shǐ qióng lú tàn zhōng yì。
茫茫事往赖画存,每愁岁久缣素昏。máng máng shì wǎng lài huà cún,měi chóu suì jiǔ jiān sù hūn。
即今画亦落人手,古意凄凉谁复论。jí jīn huà yì luò rén shǒu,gǔ yì qī liáng shuí fù lùn。

明皇按乐图

刘克庄

莺啼花开春昼迟,掖庭无事方遨嬉。yīng tí huā kāi chūn zhòu chí,yē tíng wú shì fāng áo xī。
广平策免曲江去,十郎谈笑居台司。guǎng píng cè miǎn qū jiāng qù,shí láng tán xiào jū tái sī。
屏间无逸不复睹,教鸡能斗马能舞。píng jiān wú yì bù fù dǔ,jiào jī néng dòu mǎ néng wǔ。
戏呼宁哥吹玉笛,催唤花奴打羯鼓。xì hū níng gē chuī yù dí,cuī huàn huā nú dǎ jié gǔ。
南衙群臣朝见疏,老伶巨珰前后趋。nán yá qún chén cháo jiàn shū,lǎo líng jù dāng qián hòu qū。
阿瞒半醉倚玉座,袖有曲谱无谏书。ā mán bàn zuì yǐ yù zuò,xiù yǒu qū pǔ wú jiàn shū。
金盆皇孙真龙种,浴罢六宫竞围拥。jīn pén huáng sūn zhēn lóng zhǒng,yù bà liù gōng jìng wéi yōng。
惜哉傍有锦绷儿,蹴破咸秦跳河陇。xī zāi bàng yǒu jǐn bēng ér,cù pò xián qín tiào hé lǒng。
古来治乱本无常,东封未了西幸忙。gǔ lái zhì luàn běn wú cháng,dōng fēng wèi le xī xìng máng。
辇边贵人亦何罪,祸胎似在偃月堂。niǎn biān guì rén yì hé zuì,huò tāi shì zài yǎn yuè táng。
今人不识前朝事,但见断缣妆束异。jīn rén bù shí qián cháo shì,dàn jiàn duàn jiān zhuāng shù yì。
岂知当日乱离人,说着开元总垂泪。qǐ zhī dāng rì luàn lí rén,shuō zhe kāi yuán zǒng chuí lèi。

再题钟贤良咏归堂

刘克庄

伏戏以来凡几年,六经之外凡几书。fú xì yǐ lái fán jǐ nián,liù jīng zhī wài fán jǐ shū。
人间简册渺烟海,君以约法包无馀。rén jiān jiǎn cè miǎo yān hǎi,jūn yǐ yuē fǎ bāo wú yú。
往年华毂临敝庐,舌端霆卷俄电舒。wǎng nián huá gǔ lín bì lú,shé duān tíng juǎn é diàn shū。
平欺贾董等下驷,冷笑服郑真蠹鱼。píng qī jiǎ dǒng děng xià sì,lěng xiào fú zhèng zhēn dù yú。
千询万扣答如响,扪腹始愧吾空虚。qiān xún wàn kòu dá rú xiǎng,mén fù shǐ kuì wú kōng xū。
伯高辟易季度走,六论三策何时摅。bó gāo pì yì jì dù zǒu,liù lùn sān cè hé shí shū。
又言诸子皆丈夫,经笥武库随所须。yòu yán zhū zi jiē zhàng fū,jīng sì wǔ kù suí suǒ xū。
观君毛骨老犹尔,惜也未见雏与驹。guān jūn máo gǔ lǎo yóu ěr,xī yě wèi jiàn chú yǔ jū。
方今主相求极谏,君曷不携轼辙俱。fāng jīn zhǔ xiāng qiú jí jiàn,jūn hé bù xié shì zhé jù。
自云素鄙从横学,尚友洙泗谈古初。zì yún sù bǐ cóng héng xué,shàng yǒu zhū sì tán gǔ chū。
堂堂冕辂岂不好,却慕点也宁非迂。táng táng miǎn lù qǐ bù hǎo,què mù diǎn yě níng fēi yū。
行当端委秉周礼,未可春服从鲁儒。xíng dāng duān wěi bǐng zhōu lǐ,wèi kě chūn fú cóng lǔ rú。

再和十首

刘克庄

色深乍捣守宫红,片细俄随蛱蝶风。sè shēn zhà dǎo shǒu gōng hóng,piàn xì é suí jiá dié fēng。
到得离披无意绪,精神全在半开中。dào dé lí pī wú yì xù,jīng shén quán zài bàn kāi zhōng。

再和十首

刘克庄

蔷薇难比况金沙,一种风标富贵家。qiáng wēi nán bǐ kuàng jīn shā,yī zhǒng fēng biāo fù guì jiā。
我有公评君记取,惜花须惜海棠花。wǒ yǒu gōng píng jūn jì qǔ,xī huā xū xī hǎi táng huā。

再和十首

刘克庄

千株绛雪照沧湾,应笑刘郎带老颜。qiān zhū jiàng xuě zhào cāng wān,yīng xiào liú láng dài lǎo yán。
尚有少年情味在,戏搜绮语续花间。shàng yǒu shǎo nián qíng wèi zài,xì sōu qǐ yǔ xù huā jiān。

再和十首

刘克庄

凤州宫柳昔曾攀,亦醉琼花芍药间。fèng zhōu gōng liǔ xī céng pān,yì zuì qióng huā sháo yào jiān。
独有海棠心未足,每逢多处必来看。dú yǒu hǎi táng xīn wèi zú,měi féng duō chù bì lái kàn。

再和十首

刘克庄

刘园水竹绝幽清,花径繁红藓砌青。liú yuán shuǐ zhú jué yōu qīng,huā jìng fán hóng xiǎn qì qīng。
何处贵游开步障,谁家生色画深屏。hé chù guì yóu kāi bù zhàng,shuí jiā shēng sè huà shēn píng。

再和十首

刘克庄

徙倚溪亭惜坠芳,恨无异域返魂香。xǐ yǐ xī tíng xī zhuì fāng,hèn wú yì yù fǎn hún xiāng。
残枝并恐风吹去,插在金瓶置坐傍。cán zhī bìng kǒng fēng chuī qù,chā zài jīn píng zhì zuò bàng。

再和十首

刘克庄

忽忆联鞍过水西,重寻前约未参差。hū yì lián ān guò shuǐ xī,zhòng xún qián yuē wèi cān chà。
只愁人议风流罪,屡出看花数赋诗。zhǐ chóu rén yì fēng liú zuì,lǚ chū kàn huā shù fù shī。

再和十首

刘克庄

淡赏无烦羯鼓催,解鞍便可坐莓苔。dàn shǎng wú fán jié gǔ cuī,jiě ān biàn kě zuò méi tái。
莫将花与杨妃比,能与三郎作祸胎。mò jiāng huā yǔ yáng fēi bǐ,néng yǔ sān láng zuò huò tāi。

再和十首

刘克庄

旋挑野菜拾青梅,又向花边得暂陪。xuán tiāo yě cài shí qīng méi,yòu xiàng huā biān dé zàn péi。
各选一枝簪白发,明年知与阿谁来。gè xuǎn yī zhī zān bái fā,míng nián zhī yǔ ā shuí lái。

再和十首

刘克庄

君忆东湖不久归,我思陈迹恍难追。jūn yì dōng hú bù jiǔ guī,wǒ sī chén jì huǎng nán zhuī。
殷勤为报莺花说,止有诗情似旧时。yīn qín wèi bào yīng huā shuō,zhǐ yǒu shī qíng shì jiù shí。

水心先生为赵振文作马塍歌次韵

刘克庄

洛阳牡丹隔万里,棘荒姚魏扶不起。luò yáng mǔ dān gé wàn lǐ,jí huāng yáo wèi fú bù qǐ。
马塍近在杭州陌,野人只向诗中识。mǎ chéng jìn zài háng zhōu mò,yě rén zhǐ xiàng shī zhōng shí。
匀朱傅粉初窥墙,海棠为屋辛夷房。yún zhū fù fěn chū kuī qiáng,hǎi táng wèi wū xīn yí fáng。
千林春色已呈露,一株国艳犹閟藏。qiān lín chūn sè yǐ chéng lù,yī zhū guó yàn yóu bì cáng。
多情荀令香透袖,俊游恐落都人后。duō qíng xún lìng xiāng tòu xiù,jùn yóu kǒng luò dōu rén hòu。
摇鞭深入红云乡,解衣旋贳黄縢酒。yáo biān shēn rù hóng yún xiāng,jiě yī xuán shì huáng téng jiǔ。
淮南芍药初过兵,人生何必塞上行。huái nán sháo yào chū guò bīng,rén shēng hé bì sāi shàng xíng。
坠裀委壤各有命,肯学冻士鸣不平。zhuì yīn wěi rǎng gè yǒu mìng,kěn xué dòng shì míng bù píng。
移家欲傍园翁住,手开芜地通蘋渚。yí jiā yù bàng yuán wēng zhù,shǒu kāi wú dì tōng píng zhǔ。
寻芳栩栩趁蝶飞,逐臭纷纷怜蚋聚。xún fāng xǔ xǔ chèn dié fēi,zhú chòu fēn fēn lián ruì jù。
君不见玄都吟笔妙燕许,诗人却遣世人怒。jūn bù jiàn xuán dōu yín bǐ miào yàn xǔ,shī rén què qiǎn shì rén nù。
君若拿舟独往时,我亦荷锄相随去。jūn ruò ná zhōu dú wǎng shí,wǒ yì hé chú xiāng suí qù。