古诗词

宋祁

陪季秋大宴

宋祁

秘殿霞暾几刻移,天临法座俨朝緌。mì diàn xiá tūn jǐ kè yí,tiān lín fǎ zuò yǎn cháo ruí。
鱼龙雾暗充庭后,羯鼓风乾解渴时。yú lóng wù àn chōng tíng hòu,jié gǔ fēng qián jiě kě shí。
山答欢声来广座,花留和气入繁枝。shān dá huān shēng lái guǎng zuò,huā liú hé qì rù fán zhī。
自怜侍从非方朔,不识壶?是隐词。zì lián shì cóng fēi fāng shuò,bù shí hú yín shì yǐn cí。

忆上苑锡宴

宋祁

长怀禁籞宴嬉年,帐殿深沉望碧莲。zhǎng huái jìn yù yàn xī nián,zhàng diàn shēn chén wàng bì lián。
秦地河流疑象汉,上林宫缭欲扪天。qín dì hé liú yí xiàng hàn,shàng lín gōng liáo yù mén tiān。
恩杯兰末流霞溢,跸道梧阴綷羽鲜。ēn bēi lán mò liú xiá yì,bì dào wú yīn cuì yǔ xiān。
紫陌暮归人籍籍,汗帷挥雨杏粘鞯。zǐ mò mù guī rén jí jí,hàn wéi huī yǔ xìng zhān jiān。

谒四陵下宫

宋祁

四陵烟柏蔽团晖,晓束朝绅拜庙闱。sì líng yān bǎi bì tuán huī,xiǎo shù cháo shēn bài miào wéi。
台下俗无西向射,寝中人护月游衣。tái xià sú wú xī xiàng shè,qǐn zhōng rén hù yuè yóu yī。
垂髯上汉龙难见,耘野连天鸟自飞。chuí rán shàng hàn lóng nán jiàn,yún yě lián tiān niǎo zì fēi。
酹毕驱车循故道,经时回望怅依依。lèi bì qū chē xún gù dào,jīng shí huí wàng chàng yī yī。

直讲周岁

宋祁

本自悲凉葆发多,何缘末至滥中阿。běn zì bēi liáng bǎo fā duō,hé yuán mò zhì làn zhōng ā。
马肝不食非论味,狗曲犹轻枉为歌。mǎ gān bù shí fēi lùn wèi,gǒu qū yóu qīng wǎng wèi gē。
旧学空疏缘病废,壮情牢落伴年过。jiù xué kōng shū yuán bìng fèi,zhuàng qíng láo luò bàn nián guò。
终然野鹿江鱼性,长在云林与素波。zhōng rán yě lù jiāng yú xìng,zhǎng zài yún lín yǔ sù bō。

寄南郡直讲王圣源

宋祁

良辰酒所独持杯,目极南云首重回。liáng chén jiǔ suǒ dú chí bēi,mù jí nán yún shǒu zhòng huí。
荣路久嗟冠一免,经筵贪爱㰅三摧。róng lù jiǔ jiē guān yī miǎn,jīng yán tān ài dí sān cuī。
多年道胜胸中战,即席人推客右才。duō nián dào shèng xiōng zhōng zhàn,jí xí rén tuī kè yòu cái。
深诏糊名求异等,伫看挥笔映天台。shēn zhào hú míng qiú yì děng,zhù kàn huī bǐ yìng tiān tái。

赐禁中所种稻米

宋祁

中天铜雀长鸣罢,清籞滮池告稔初。zhōng tiān tóng què zhǎng míng bà,qīng yù biāo chí gào rěn chū。
刈敛方从弄田出,颁分更自导官馀。yì liǎn fāng cóng nòng tián chū,bān fēn gèng zì dǎo guān yú。
霜茎矗秀纡宸玩,玉粒凝甘剩禁储。shuāng jīng chù xiù yū chén wán,yù lì níng gān shèng jìn chǔ。
惭愧有年君赐厚,等闲欹枕梦为鱼。cán kuì yǒu nián jūn cì hòu,děng xián yī zhěn mèng wèi yú。

灯夕在告闻游人甚盛

宋祁

火树缯山凤阙前,皇都美景属新年。huǒ shù zēng shān fèng quē qián,huáng dōu měi jǐng shǔ xīn nián。
烟花并作长春国,日月潜移不夜天。yān huā bìng zuò zhǎng chūn guó,rì yuè qián yí bù yè tiān。
道上落梅飘脆管,陌头繁杏著游鞯。dào shàng luò méi piāo cuì guǎn,mò tóu fán xìng zhù yóu jiān。
须知钧会人同乐,莫叹秦侯抱疾眠。xū zhī jūn huì rén tóng lè,mò tàn qín hóu bào jí mián。

休沐

宋祁

出休连日似山郎,坐有蛩毡沐有汤。chū xiū lián rì shì shān láng,zuò yǒu qióng zhān mù yǒu tāng。
缸面酒华随日转,琴中松韵共风长。gāng miàn jiǔ huá suí rì zhuǎn,qín zhōng sōng yùn gòng fēng zhǎng。
宫卑宁为今无巧,愚极曾闻古是狂。gōng bēi níng wèi jīn wú qiǎo,yú jí céng wén gǔ shì kuáng。
自顾支离身碌碌,襆归囊被亦何妨。zì gù zhī lí shēn lù lù,fú guī náng bèi yì hé fáng。

归沐

宋祁

弥旬出沐道山头,僦庑萧萧避世游。mí xún chū mù dào shān tóu,jiù wǔ xiāo xiāo bì shì yóu。
枉是胸中存垒块,可能皮里有阳秋。wǎng shì xiōng zhōng cún lěi kuài,kě néng pí lǐ yǒu yáng qiū。
驾车款段惭乡品,托乘鸱夷笑客愁。jià chē kuǎn duàn cán xiāng pǐn,tuō chéng chī yí xiào kè chóu。
曲突不黔宾坐冷,时闻庭雀一啁啾。qū tū bù qián bīn zuò lěng,shí wén tíng què yī zhāo jiū。

休日

宋祁

病粟支离月有储,汉家汤沐许家居。bìng sù zhī lí yuè yǒu chǔ,hàn jiā tāng mù xǔ jiā jū。
材同曲社真无用,拙比河阳恐有馀。cái tóng qū shè zhēn wú yòng,zhuō bǐ hé yáng kǒng yǒu yú。
半夜羁魂随鹤警,九秋嘶腹共蝉虚。bàn yè jī hún suí hè jǐng,jiǔ qiū sī fù gòng chán xū。
谁言舐痔非长策,却得君王五乘车。shuí yán shì zhì fēi zhǎng cè,què dé jūn wáng wǔ chéng chē。

和枢密晏太尉元日雪

宋祁

寒云万里送残宵,面旋祥霙集岁朝。hán yún wàn lǐ sòng cán xiāo,miàn xuán xiáng yīng jí suì cháo。
繁影未能藏夜燎,薄花仍欲伴春椒。fán yǐng wèi néng cáng yè liáo,báo huā réng yù bàn chūn jiāo。
光含象阙苍龙舞,气勒交衢卓马骄。guāng hán xiàng quē cāng lóng wǔ,qì lēi jiāo qú zhuó mǎ jiāo。
丰兆欢歌谁不尔,百官兼放五门朝。fēng zhào huān gē shuí bù ěr,bǎi guān jiān fàng wǔ mén cháo。

学舍石榴

宋祁

曾见芳英上舞裙,缘何此地寄轮囷。céng jiàn fāng yīng shàng wǔ qún,yuán hé cǐ dì jì lún qūn。
烟滋黛叶千条困,露裂星房百子匀。yān zī dài yè qiān tiáo kùn,lù liè xīng fáng bǎi zi yún。
未羡扶南收作酿,曾经骑省赋为珍。wèi xiàn fú nán shōu zuò niàng,céng jīng qí shěng fù wèi zhēn。
须知博望来时晚,莫促幽芳趁暮春。xū zhī bó wàng lái shí wǎn,mò cù yōu fāng chèn mù chūn。

旬休

宋祁

火云叠影抱炎曦,沾沐身闲与胜宜。huǒ yún dié yǐng bào yán xī,zhān mù shēn xián yǔ shèng yí。
卷叶初开芰荷沼,轻房半系石榴枝。juǎn yè chū kāi jì hé zhǎo,qīng fáng bàn xì shí liú zhī。
茶枪早翠吟魂适,蔗境馀佳渴肺知。chá qiāng zǎo cuì yín hún shì,zhè jìng yú jiā kě fèi zhī。
汗马属鞬非我事,到头攘臂是支离。hàn mǎ shǔ jiān fēi wǒ shì,dào tóu rǎng bì shì zhī lí。

旬休

宋祁

门依北郭最闲坊,休令归来白昼长。mén yī běi guō zuì xián fāng,xiū lìng guī lái bái zhòu zhǎng。
司马苦消非我事,次公无酒是真狂。sī mǎ kǔ xiāo fēi wǒ shì,cì gōng wú jiǔ shì zhēn kuáng。
午鸡初下繁阴合,梦蝶徐翻倦枕凉。wǔ jī chū xià fán yīn hé,mèng dié xú fān juàn zhěn liáng。
自笑此生疲挟筴,不知呼塞亦亡羊。zì xiào cǐ shēng pí xié cè,bù zhī hū sāi yì wáng yáng。

旬休

宋祁

散带家居首任蓬,闭关穷巷避雌风。sàn dài jiā jū shǒu rèn péng,bì guān qióng xiàng bì cí fēng。
官非言责如馀裕,流在儒家觉少功。guān fēi yán zé rú yú yù,liú zài rú jiā jué shǎo gōng。
慢态已成书几积,黠姿无半画厨空。màn tài yǐ chéng shū jǐ jī,xiá zī wú bàn huà chú kōng。
此生信有天年乐,堪置蒙庄大社中。cǐ shēng xìn yǒu tiān nián lè,kān zhì méng zhuāng dà shè zhōng。

秋日与天章侍讲王原叔曾明仲正言余安道三学士集普光院

宋祁

长廊尽北到禅扃,宴坐林间共褫缨。zhǎng láng jǐn běi dào chán jiōng,yàn zuò lín jiān gòng chǐ yīng。
秋气只知双鹤唳,尘喧已去一牛鸣。qiū qì zhǐ zhī shuāng hè lì,chén xuān yǐ qù yī niú míng。
晨钟暮磬无时歇,翠竹黄花相间明。chén zhōng mù qìng wú shí xiē,cuì zhú huáng huā xiāng jiān míng。
妙墨仙郎题爵里,他年为寄此中行。miào mò xiān láng tí jué lǐ,tā nián wèi jì cǐ zhōng xíng。

太学建讲殿割王第西偏营置

宋祁

王家赐第曾开府,天子营宫此向儒。wáng jiā cì dì céng kāi fǔ,tiān zi yíng gōng cǐ xiàng rú。
坏壁有经还阙里,废台无鹿叹姑苏。huài bì yǒu jīng hái quē lǐ,fèi tái wú lù tàn gū sū。
泉疑自涌供池溜,柱欲飞来荷栋桴。quán yí zì yǒng gōng chí liū,zhù yù fēi lái hé dòng fú。
献岁成工观盛礼,愿陪希瑟趁风雩。xiàn suì chéng gōng guān shèng lǐ,yuàn péi xī sè chèn fēng yú。

回郡将东还献梁相公

宋祁

留滞符鱼素领垂,十年方喜觐彤闱。liú zhì fú yú sù lǐng chuí,shí nián fāng xǐ jìn tóng wéi。
平台雪罢邹阳老,宣室釐残贾谊归。píng tái xuě bà zōu yáng lǎo,xuān shì lí cán jiǎ yì guī。
疲马有情依枥叹,倦禽知困傍林飞。pí mǎ yǒu qíng yī lì tàn,juàn qín zhī kùn bàng lín fēi。
相君门下馀尘在,拥彗应容一叩扉。xiāng jūn mén xià yú chén zài,yōng huì yīng róng yī kòu fēi。

老还

宋祁

老还东观复怀铅,坐对秋风鬓飒然。lǎo hái dōng guān fù huái qiān,zuò duì qiū fēng bìn sà rán。
怨曲未平曾破瑟,故疮虽愈尚惊弦。yuàn qū wèi píng céng pò sè,gù chuāng suī yù shàng jīng xián。
萧条门巷张罗外,阒寂曹司搁笔前。xiāo tiáo mén xiàng zhāng luó wài,qù jì cáo sī gē bǐ qián。
借问不才为累否,古来山水尽天年。jiè wèn bù cái wèi lèi fǒu,gǔ lái shān shuǐ jǐn tiān nián。

落花

宋祁

紫房丹萼旋辞春,素瑟悲多不忍闻。zǐ fáng dān è xuán cí chūn,sù sè bēi duō bù rěn wén。
暮雨便从巫峡散,馀香犹上魏台分。mù yǔ biàn cóng wū xiá sàn,yú xiāng yóu shàng wèi tái fēn。
魂销南浦波空绿,望绝长门日易曛。hún xiāo nán pǔ bō kōng lǜ,wàng jué zhǎng mén rì yì xūn。
翠被已空桃楫远,自今搔首更离群。cuì bèi yǐ kōng táo jí yuǎn,zì jīn sāo shǒu gèng lí qún。