古诗词

宋祁

小池

宋祁

细溜沙渠逗曲池,碧浔馀润渍蚌衣。xì liū shā qú dòu qū chí,bì xún yú rùn zì bàng yī。
风休浪静如圆鉴,时有文禽照影飞。fēng xiū làng jìng rú yuán jiàn,shí yǒu wén qín zhào yǐng fēi。

雪里寻梅

宋祁

雪里逢梅近腊时,梅姿雪态两相宜。xuě lǐ féng méi jìn là shí,méi zī xuě tài liǎng xiāng yí。
羡君此处留清赏,看遍溪头南北枝。xiàn jūn cǐ chù liú qīng shǎng,kàn biàn xī tóu nán běi zhī。

戏答天休

宋祁

老书堆几宁堪读,酸酒盈樽不用赊。lǎo shū duī jǐ níng kān dú,suān jiǔ yíng zūn bù yòng shē。
料得君非贪九锡,短辕长柄趣还家。liào dé jūn fēi tān jiǔ xī,duǎn yuán zhǎng bǐng qù hái jiā。

红蓼

宋祁

花穗迎秋结晚红,园林清淡更西风。huā suì yíng qiū jié wǎn hóng,yuán lín qīng dàn gèng xī fēng。
纤条尽日差差影,时落钓璜溪水中。xiān tiáo jǐn rì chà chà yǐng,shí luò diào huáng xī shuǐ zhōng。

除夕

宋祁

一杯芳酒夜分天,万虑劳劳耿不眠。yī bēi fāng jiǔ yè fēn tiān,wàn lǜ láo láo gěng bù mián。
明日新春到何处,菱花影里二毛边。míng rì xīn chūn dào hé chù,líng huā yǐng lǐ èr máo biān。

望仙亭北轩晚思

宋祁

北顾吾庐安在哉,天涯望眼到天回。běi gù wú lú ān zài zāi,tiān yá wàng yǎn dào tiān huí。
碧云向晚无情合,思杀离人未肯开。bì yún xiàng wǎn wú qíng hé,sī shā lí rén wèi kěn kāi。

泛涡水二首

宋祁

川上轻风正满旗,幽寻不惮进舟迟。chuān shàng qīng fēng zhèng mǎn qí,yōu xún bù dàn jìn zhōu chí。
兰桡过后汀烟合,却见惊鸥自下时。lán ráo guò hòu tīng yān hé,què jiàn jīng ōu zì xià shí。

泛涡水二首

宋祁

漠漠新茸上渚蒲,日痕波态共涵虚。mò mò xīn rōng shàng zhǔ pú,rì hén bō tài gòng hán xū。
无人解作江南曲,荷底田田自戏鱼。wú rén jiě zuò jiāng nán qū,hé dǐ tián tián zì xì yú。

秋塘败荷

宋祁

去时荷出小如钱,归见荷枯意惘然。qù shí hé chū xiǎo rú qián,guī jiàn hé kū yì wǎng rán。
秋后渐稀霜后少,白头黄叶两相怜。qiū hòu jiàn xī shuāng hòu shǎo,bái tóu huáng yè liǎng xiāng lián。

东亭

宋祁

棂槛馀凉日未斜,海天相合碧无涯。líng kǎn yú liáng rì wèi xié,hǎi tiān xiāng hé bì wú yá。
樵风不动樯乌静,时见孤云伴落霞。qiáo fēng bù dòng qiáng wū jìng,shí jiàn gū yún bàn luò xiá。

中秋夜不见月二首

宋祁

天上浮云不肯归,凭轩坐惜桂华西。tiān shàng fú yún bù kěn guī,píng xuān zuò xī guì huá xī。
一年此夕无穷恨,只是城鸦得稳栖。yī nián cǐ xī wú qióng hèn,zhǐ shì chéng yā dé wěn qī。

中秋夜不见月二首

宋祁

万里重阴晦玉轮,兔孤蟾远托霄垠。wàn lǐ zhòng yīn huì yù lún,tù gū chán yuǎn tuō xiāo yín。
世间未必皆同恨,亦有居心不净人。shì jiān wèi bì jiē tóng hèn,yì yǒu jū xīn bù jìng rén。

溪上

宋祁

杖策溪边兴尽归,片云何事逐人飞。zhàng cè xī biān xīng jǐn guī,piàn yún hé shì zhú rén fēi。
飘然自是无心物,欲去还来上客衣。piāo rán zì shì wú xīn wù,yù qù hái lái shàng kè yī。

秋园见蝶

宋祁

扑粉曾过宋玉墙,一身生计托流芳。pū fěn céng guò sòng yù qiáng,yī shēn shēng jì tuō liú fāng。
不须长结东风怨,秋菊春兰各有香。bù xū zhǎng jié dōng fēng yuàn,qiū jú chūn lán gè yǒu xiāng。

濠上

宋祁

惠非蒙叟叟非鱼,濠上全知鱼乐无。huì fēi méng sǒu sǒu fēi yú,háo shàng quán zhī yú lè wú。
春水未深鱼易乐,要须真乐是江湖。chūn shuǐ wèi shēn yú yì lè,yào xū zhēn lè shì jiāng hú。

对猎

宋祁

黄山横骛晓成围,后骑萧萧万弩随。huáng shān héng wù xiǎo chéng wéi,hòu qí xiāo xiāo wàn nǔ suí。
当路豺狼宜一发,不须回首问狐狸。dāng lù chái láng yí yī fā,bù xū huí shǒu wèn hú lí。

九日食糕

宋祁

飙馆轻霜拂曙袍,糗餈花饮斗分曹。biāo guǎn qīng shuāng fú shǔ páo,qiǔ cí huā yǐn dòu fēn cáo。
刘郎不敢题糕字,虚负诗家一代豪。liú láng bù gǎn tí gāo zì,xū fù shī jiā yī dài háo。

黄葵

宋祁

黄葵贵丽不夭饶,一朵新晴松下高。huáng kuí guì lì bù yāo ráo,yī duǒ xīn qíng sōng xià gāo。
还似迩英临黼座,曈昽晓日照天袍。hái shì ěr yīng lín fǔ zuò,tóng lóng xiǎo rì zhào tiān páo。

山橙花

宋祁

故乡寒食荼蘼发,百合香浓邸舍深。gù xiāng hán shí tú mí fā,bǎi hé xiāng nóng dǐ shě shēn。
漂泊江南春过尽,山橙仿佛慰人心。piāo pō jiāng nán chūn guò jǐn,shān chéng fǎng fú wèi rén xīn。

九日凭高有感

宋祁

把酒凭高念岁华,此身流滞属天涯。bǎ jiǔ píng gāo niàn suì huá,cǐ shēn liú zhì shǔ tiān yá。
故园丛菊无人赏,露压风欺只自花。gù yuán cóng jú wú rén shǎng,lù yā fēng qī zhǐ zì huā。