古诗词
诗词
作者
名句
古籍
搜索
严蕊
朝代:
三国(178)
五代十国(2281)
元(50916)
南北朝(491)
唐(38807)
宋(190430)
明(165497)
晋(181)
汉(362)
清(86334)
秦(7)
金(1111)
隋(1055)
卜算子
宋
:
严蕊
不是爱风尘,似被前缘误。
bù shì ài fēng chén,shì bèi qián yuán wù。
花落花开自有时,总赖东君主。
huā luò huā kāi zì yǒu shí,zǒng lài dōng jūn zhǔ。
去也终须去,住也如何住!若得山花插满头,莫问奴归处。
qù yě zhōng xū qù,zhù yě rú hé zhù!ruò dé shān huā chā mǎn tóu,mò wèn nú guī chù。
AI赏析
如梦令
宋
:
严蕊
道是梨花不是。
dào shì lí huā bù shì。
道是杏花不是。
dào shì xìng huā bù shì。
白白与红红,别是东风情味。
bái bái yǔ hóng hóng,bié shì dōng fēng qíng wèi。
曾记。
céng jì。
曾记。
céng jì。
人在武陵微醉。
rén zài wǔ líng wēi zuì。
AI赏析
鹊桥仙
宋
:
严蕊
碧梧初出,桂花才吐,池上水花微谢。
bì wú chū chū,guì huā cái tǔ,chí shàng shuǐ huā wēi xiè。
穿针人在合欢楼,正月露、玉盘高泻。
chuān zhēn rén zài hé huān lóu,zhèng yuè lù yù pán gāo xiè。
蛛忙鹊懒,耕慵织倦,空做古今佳话。
zhū máng què lǎn,gēng yōng zhī juàn,kōng zuò gǔ jīn jiā huà。
人间刚道隔年期,指天上、方才隔夜。
rén jiān gāng dào gé nián qī,zhǐ tiān shàng fāng cái gé yè。
AI赏析