古诗词

方岳

感怀

方岳

从古幽闲在涧阿,不将齿发犯风波。cóng gǔ yōu xián zài jiàn ā,bù jiāng chǐ fā fàn fēng bō。
共知韩愈亦人耳,子谓伯寮如命何。gòng zhī hán yù yì rén ěr,zi wèi bó liáo rú mìng hé。
野处生成盘谷序,襟期写在醉时歌。yě chù shēng chéng pán gǔ xù,jīn qī xiě zài zuì shí gē。
尚嫌山浅人知处,更与移床入薜萝。shàng xián shān qiǎn rén zhī chù,gèng yǔ yí chuáng rù bì luó。

感怀

方岳

拄入风烟更一层,瘦藤对倚玉崚嶒。zhǔ rù fēng yān gèng yī céng,shòu téng duì yǐ yù léng céng。
左花右竹自昭穆,春鹤秋猿相友朋。zuǒ huā yòu zhú zì zhāo mù,chūn hè qiū yuán xiāng yǒu péng。
五亩园为终老计,半间云住在家僧。wǔ mǔ yuán wèi zhōng lǎo jì,bàn jiān yún zhù zài jiā sēng。
蹲鸱生奶菰如臂,莫道山翁百不能。dūn chī shēng nǎi gū rú bì,mò dào shān wēng bǎi bù néng。

感怀

方岳

四壁空空长物无,松风之外复何须。sì bì kōng kōng zhǎng wù wú,sōng fēng zhī wài fù hé xū。
竹夫人爽夜当直,木上座臞新给扶。zhú fū rén shuǎng yè dāng zhí,mù shàng zuò qú xīn gěi fú。
老去云山空跌宕,秋来风月不支吾。lǎo qù yún shān kōng diē dàng,qiū lái fēng yuè bù zhī wú。
何人能败吟诗兴,自在成章不欠租。hé rén néng bài yín shī xīng,zì zài chéng zhāng bù qiàn zū。

感怀

方岳

曩昔行藏已熟筹,最为上策是无求。nǎng xī xíng cáng yǐ shú chóu,zuì wèi shàng cè shì wú qiú。
看人面孔有何好,如此头颅只么休。kàn rén miàn kǒng yǒu hé hǎo,rú cǐ tóu lú zhǐ me xiū。
草草园庐山北住,匆匆岁月水东流。cǎo cǎo yuán lú shān běi zhù,cōng cōng suì yuè shuǐ dōng liú。
莫因一片梧桐叶,瘦损能诗沈隐侯。mò yīn yī piàn wú tóng yè,shòu sǔn néng shī shěn yǐn hóu。

山居

方岳

春溪甘滑漱山瓢,归卧藤阴藓径遥。chūn xī gān huá shù shān piáo,guī wò téng yīn xiǎn jìng yáo。
云气酿成巫峡雨,松声寒似浙江潮。yún qì niàng chéng wū xiá yǔ,sōng shēng hán shì zhè jiāng cháo。
书生与世例迂阔,山意向人殊寂寥。shū shēng yǔ shì lì yū kuò,shān yì xiàng rén shū jì liáo。
却喜庾郎贫到骨,韭畦时一摘烟苗。què xǐ yǔ láng pín dào gǔ,jiǔ qí shí yī zhāi yān miáo。

次韵行甫小集平山

方岳

不奈花时两手闲,共携诗砚对孱颜。bù nài huā shí liǎng shǒu xián,gòng xié shī yàn duì càn yán。
江南江北音书外,春去春来杨柳间。jiāng nán jiāng běi yīn shū wài,chūn qù chūn lái yáng liǔ jiān。
骑鹤重寻烟雨句,征鸿欲没夕阳山。qí hè zhòng xún yān yǔ jù,zhēng hóng yù méi xī yáng shān。
百年风物一杯酒,叹息人间两触蛮。bǎi nián fēng wù yī bēi jiǔ,tàn xī rén jiān liǎng chù mán。

次韵行甫小集平山

方岳

春风多可几曾闲,又为平山入醉颜。chūn fēng duō kě jǐ céng xián,yòu wèi píng shān rù zuì yán。
流恨不穷江万里,与翁长在月三间。liú hèn bù qióng jiāng wàn lǐ,yǔ wēng zhǎng zài yuè sān jiān。
半清半浊圣贤酒,似有似无烟雨山。bàn qīng bàn zhuó shèng xián jiǔ,shì yǒu shì wú yān yǔ shān。
试问黄鹂相识否,绿阴深树自绵蛮。shì wèn huáng lí xiāng shí fǒu,lǜ yīn shēn shù zì mián mán。

次韵行甫小集平山

方岳

一片花飞不等闲,对花空手亦何颜。yī piàn huā fēi bù děng xián,duì huā kōng shǒu yì hé yán。
醉乡别在乾坤外,诗社宁容季孟间。zuì xiāng bié zài qián kūn wài,shī shè níng róng jì mèng jiān。
妙句屡移青玉案,佳游仍隔小金山。miào jù lǚ yí qīng yù àn,jiā yóu réng gé xiǎo jīn shān。
只应江上烟霏笑,蛮府参军语自蛮。zhǐ yīng jiāng shàng yān fēi xiào,mán fǔ cān jūn yǔ zì mán。

次韵行甫小集平山

方岳

欲将春睡了春闲,谁遣杨花点暮颜。yù jiāng chūn shuì le chūn xián,shuí qiǎn yáng huā diǎn mù yán。
世事不如眠白堕,人情何啻抵黄间。shì shì bù rú mián bái duò,rén qíng hé chì dǐ huáng jiān。
茫无措手句中句,悔已噬脐山外山。máng wú cuò shǒu jù zhōng jù,huǐ yǐ shì qí shān wài shān。
蚤晚定编长庆集,并教传写落乌蛮。zǎo wǎn dìng biān zhǎng qìng jí,bìng jiào chuán xiě luò wū mán。

次韵行甫小集平山

方岳

客愁聊以酒防闲,非复春风桃李颜。kè chóu liáo yǐ jiǔ fáng xián,fēi fù chūn fēng táo lǐ yán。
北望未忘诸老在,中兴已是百年间。běi wàng wèi wàng zhū lǎo zài,zhōng xīng yǐ shì bǎi nián jiān。
非无烟雨无奇语,自有乾坤有此山。fēi wú yān yǔ wú qí yǔ,zì yǒu qián kūn yǒu cǐ shān。
杨柳岂知兴废事,夕阳依旧舞腰蛮。yáng liǔ qǐ zhī xīng fèi shì,xī yáng yī jiù wǔ yāo mán。

次韵潘令君访予半村

方岳

锄烟荷雨自村村,不惯高车入里门。chú yān hé yǔ zì cūn cūn,bù guàn gāo chē rù lǐ mén。
石老只堪麋鹿伴,山寒未放蝶蜂喧。shí lǎo zhǐ kān mí lù bàn,shān hán wèi fàng dié fēng xuān。
欲分桃李春何限,共话桑麻道转尊。yù fēn táo lǐ chūn hé xiàn,gòng huà sāng má dào zhuǎn zūn。
但得诸公如卓鲁,晚菘早韭且窥园。dàn dé zhū gōng rú zhuó lǔ,wǎn sōng zǎo jiǔ qiě kuī yuán。

再用韵

方岳

终须西塞老渔村,抵用南昌隐市门。zhōng xū xī sāi lǎo yú cūn,dǐ yòng nán chāng yǐn shì mén。
时序略如飞鸟过,世终何啻聚蚊喧。shí xù lüè rú fēi niǎo guò,shì zhōng hé chì jù wén xuān。
竹其安否六太息,梅自癯然三可尊。zhú qí ān fǒu liù tài xī,méi zì qú rán sān kě zūn。
贫味却愁儿辈觉,未妨壁立病文园。pín wèi què chóu ér bèi jué,wèi fáng bì lì bìng wén yuán。

三用韵酬诸丈

方岳

家在江南黄叶村,归来重葺柳边门。jiā zài jiāng nán huáng yè cūn,guī lái zhòng qì liǔ biān mén。
溪云排闼砚犹湿,山溜通池水自喧。xī yún pái tà yàn yóu shī,shān liū tōng chí shuǐ zì xuān。
但得梅花容著语,无烦桃叶为开尊。dàn dé méi huā róng zhù yǔ,wú fán táo yè wèi kāi zūn。
逢迎车马荷衣老,面目何堪向绮园。féng yíng chē mǎ hé yī lǎo,miàn mù hé kān xiàng qǐ yuán。

四用韵答才老

方岳

江山带郭数家村,穷僻谁敲月下门。jiāng shān dài guō shù jiā cūn,qióng pì shuí qiāo yuè xià mén。
谢绝往来缘事尽,争论胜负为棋喧。xiè jué wǎng lái yuán shì jǐn,zhēng lùn shèng fù wèi qí xuān。
爱闲宁有万金产,投老当夸两足尊。ài xián níng yǒu wàn jīn chǎn,tóu lǎo dāng kuā liǎng zú zūn。
不惜梅花三寸雪,并令回施给孤园。bù xī méi huā sān cùn xuě,bìng lìng huí shī gěi gū yuán。

劝耕

方岳

郡如斗大亦何堪,耕雨锄烟亦饱谙。jùn rú dòu dà yì hé kān,gēng yǔ chú yān yì bǎo ān。
共话桑麻真有味,久抛蓑笠得无惭。gòng huà sāng má zhēn yǒu wèi,jiǔ pāo suō lì dé wú cán。
野田春水自深浅,晴日鸟声时两三。yě tián chūn shuǐ zì shēn qiǎn,qíng rì niǎo shēng shí liǎng sān。
安得一牛横短笛,南山之北北山南。ān dé yī niú héng duǎn dí,nán shān zhī běi běi shān nán。

劝耕

方岳

归欤我亦耦耕人,麦陇桑畦意自亲。guī yú wǒ yì ǒu gēng rén,mài lǒng sāng qí yì zì qīn。
才出郭收连日雨,已拚花负一年春。cái chū guō shōu lián rì yǔ,yǐ pàn huā fù yī nián chūn。
农安用劝村村急,文不须工字字真。nóng ān yòng quàn cūn cūn jí,wén bù xū gōng zì zì zhēn。
自是非材头白尽,不缘方寸在吾民。zì shì fēi cái tóu bái jǐn,bù yuán fāng cùn zài wú mín。

熙春台用王簿韵

方岳

共携社瓮上春台,踏破缘云一径苔。gòng xié shè wèng shàng chūn tái,tà pò yuán yún yī jìng tái。
岁月略如飞鸟过,宾朋不为看花来。suì yuè lüè rú fēi niǎo guò,bīn péng bù wèi kàn huā lái。
霜前老翠依然在,眼底凡红不用开。shuāng qián lǎo cuì yī rán zài,yǎn dǐ fán hóng bù yòng kāi。
未害悭风相料理,放迟归与月徘徊。wèi hài qiān fēng xiāng liào lǐ,fàng chí guī yǔ yuè pái huái。

又用胡尉韵

方岳

便觉寻春负一筹,老怀无复少年游。biàn jué xún chūn fù yī chóu,lǎo huái wú fù shǎo nián yóu。
茶桑天似鹅黄酒,杨柳花飞狐白裘。chá sāng tiān shì é huáng jiǔ,yáng liǔ huā fēi hú bái qiú。
试问独醒观众醉,何如一笑失千忧。shì wèn dú xǐng guān zhòng zuì,hé rú yī xiào shī qiān yōu。
不知多少人间事,付与溪声自在流。bù zhī duō shǎo rén jiān shì,fù yǔ xī shēng zì zài liú。

别陈尉

方岳

市桥晴柳拂朱旗,天际九华劳梦思。shì qiáo qíng liǔ fú zhū qí,tiān jì jiǔ huá láo mèng sī。
鸂鶒滩深犹昨日,鸬鹚杓醉复何时。xī chì tān shēn yóu zuó rì,lú cí biāo zuì fù hé shí。
微官梅隐亦风度,寒食梨花更别离。wēi guān méi yǐn yì fēng dù,hán shí lí huā gèng bié lí。
蚤晚暮云春树底,烹鱼倘有入京诗。zǎo wǎn mù yún chūn shù dǐ,pēng yú tǎng yǒu rù jīng shī。

寄别参政

方岳

一见臞仙眼为清,寒温未了与谈经。yī jiàn qú xiān yǎn wèi qīng,hán wēn wèi le yǔ tán jīng。
有书欲问文中子,无策重窥傅说星。yǒu shū yù wèn wén zhōng zi,wú cè zhòng kuī fù shuō xīng。
马瘦不妨吟下泽,鹤归宁复唳华亭。mǎ shòu bù fáng yín xià zé,hè guī níng fù lì huá tíng。
独于知己难忘在,投老残编傥乞灵。dú yú zhī jǐ nán wàng zài,tóu lǎo cán biān tǎng qǐ líng。