古诗词

方岳

餐雪辘轳体

方岳

酒渴来时海不供,山寒餐玉有奇功。jiǔ kě lái shí hǎi bù gōng,shān hán cān yù yǒu qí gōng。
柘浆滴处丝糕紫,冰碗擎将片脑松。zhè jiāng dī chù sī gāo zǐ,bīng wǎn qíng jiāng piàn nǎo sōng。
透骨洗清烟火气,满腔顿著水晶宫。tòu gǔ xǐ qīng yān huǒ qì,mǎn qiāng dùn zhù shuǐ jīng gōng。
人间尘土何堪住,径住琼瑶第一峰。rén jiān chén tǔ hé kān zhù,jìng zhù qióng yáo dì yī fēng。

岁晚

方岳

山云之东东复东,一蓑寂历鸣霜风。shān yún zhī dōng dōng fù dōng,yī suō jì lì míng shuāng fēng。
傥来轩冕外物外,别有宇宙中扃中。tǎng lái xuān miǎn wài wù wài,bié yǒu yǔ zhòu zhōng jiōng zhōng。
春容已自柳梢碧,人面未必桃花红。chūn róng yǐ zì liǔ shāo bì,rén miàn wèi bì táo huā hóng。
六十看看遽如许,世间白发何曾公。liù shí kàn kàn jù rú xǔ,shì jiān bái fā hé céng gōng。

除夜

方岳

雪瓮冰齑了岁除,停杯且听话迂疏。xuě wèng bīng jī le suì chú,tíng bēi qiě tīng huà yū shū。
山居虽窄可无竹,家计甚贫犹有书。shān jū suī zhǎi kě wú zhú,jiā jì shén pín yóu yǒu shū。
但觉是非惊化鹤,不将喜怒等群狙。dàn jué shì fēi jīng huà hè,bù jiāng xǐ nù děng qún jū。
耦耕久与邻翁约,春雨宁辞手拮据。ǒu gēng jiǔ yǔ lín wēng yuē,chūn yǔ níng cí shǒu jié jù。

岁朝

方岳

青山不似岁华老,白酒最于鸥鸟亲。qīng shān bù shì suì huá lǎo,bái jiǔ zuì yú ōu niǎo qīn。
十事九休书作祟,百无一有砚生春。shí shì jiǔ xiū shū zuò suì,bǎi wú yī yǒu yàn shēng chūn。
贫中只是寻常日,醉里何知见在身。pín zhōng zhǐ shì xún cháng rì,zuì lǐ hé zhī jiàn zài shēn。
却喜东风公道在,池塘吹绿涨痕新。què xǐ dōng fēng gōng dào zài,chí táng chuī lǜ zhǎng hén xīn。

约刘良叔观苔梅

方岳

雪侵横驿苔枝古,莫作江南一样看。xuě qīn héng yì tái zhī gǔ,mò zuò jiāng nán yī yàng kàn。
酝藉春情何逊老,棱层诗骨孟郊寒。yùn jí chūn qíng hé xùn lǎo,léng céng shī gǔ mèng jiāo hán。
也知馀子十分俗,雅有书生半点酸。yě zhī yú zi shí fēn sú,yǎ yǒu shū shēng bàn diǎn suān。
政恐刘郎识桃耳,相从冷澹亦良难。zhèng kǒng liú láng shí táo ěr,xiāng cóng lěng dàn yì liáng nán。

约刘良叔观苔梅

方岳

黄昏疏影横斜月,说似诗人仔细看。huáng hūn shū yǐng héng xié yuè,shuō shì shī rén zǎi xì kàn。
藓树卧龙鳞甲老,霜桥立马骨毛寒。xiǎn shù wò lóng lín jiǎ lǎo,shuāng qiáo lì mǎ gǔ máo hán。
共寻雪句心犹苦,只嚼冰须齿亦酸。gòng xún xuě jù xīn yóu kǔ,zhǐ jué bīng xū chǐ yì suān。
涪老未为知己在,水仙毕竟弟兄难。fú lǎo wèi wèi zhī jǐ zài,shuǐ xiān bì jìng dì xiōng nán。

约刘良叔观苔梅

方岳

自洗铜壶倚碧栏,丁宁莫遣俗人看。zì xǐ tóng hú yǐ bì lán,dīng níng mò qiǎn sú rén kàn。
春柔转觉沈郎瘦,雨重那知范叔寒。chūn róu zhuǎn jué shěn láng shòu,yǔ zhòng nà zhī fàn shū hán。
东阁酒深诗兴浩,南枝月冷角声酸。dōng gé jiǔ shēn shī xīng hào,nán zhī yuè lěng jiǎo shēng suān。
孤山逋老曾题品,到得吾曹著语难。gū shān bū lǎo céng tí pǐn,dào dé wú cáo zhù yǔ nán。

约刘良叔观苔梅

方岳

白玉为堂月一栏,何如茅屋雪中看。bái yù wèi táng yuè yī lán,hé rú máo wū xuě zhōng kàn。
笑堪索否便堪醉,盟可寻欤不可寒。xiào kān suǒ fǒu biàn kān zuì,méng kě xún yú bù kě hán。
枝北春风惊婉娩,江南烟雨几悲酸。zhī běi chūn fēng jīng wǎn miǎn,jiāng nán yān yǔ jǐ bēi suān。
清香吹落骚人手,墨妙笔精并二难。qīng xiāng chuī luò sāo rén shǒu,mò miào bǐ jīng bìng èr nán。

约刘良叔观苔梅

方岳

水曹为骨逋为髓,风雪灞桥谁共看。shuǐ cáo wèi gǔ bū wèi suǐ,fēng xuě bà qiáo shuí gòng kàn。
千里梦回归路远,一枝春占暮江寒。qiān lǐ mèng huí guī lù yuǎn,yī zhī chūn zhàn mù jiāng hán。
飞飞两片犹堪醉,点点晴香亦带酸。fēi fēi liǎng piàn yóu kān zuì,diǎn diǎn qíng xiāng yì dài suān。
双玉瓶乾情正洽,与君落笔不辞难。shuāng yù píng qián qíng zhèng qià,yǔ jūn luò bǐ bù cí nán。

以梅送王尉

方岳

雪涧偶逢山泽癯,相携茅屋对团蒲。xuě jiàn ǒu féng shān zé qú,xiāng xié máo wū duì tuán pú。
古心不为世情改,老气了非流俗徒。gǔ xīn bù wèi shì qíng gǎi,lǎo qì le fēi liú sú tú。
三读离骚多楚怨,一生知己只林逋。sān dú lí sāo duō chǔ yuàn,yī shēng zhī jǐ zhǐ lín bū。
诗成不值渠为伴,持醉主人双玉壶。shī chéng bù zhí qú wèi bàn,chí zuì zhǔ rén shuāng yù hú。

以梅送王尉

方岳

才有骚情例合癯,只销清供老伊蒲。cái yǒu sāo qíng lì hé qú,zhǐ xiāo qīng gōng lǎo yī pú。
孔方兄自非吾党,木上座堪寻酒徒。kǒng fāng xiōng zì fēi wú dǎng,mù shàng zuò kān xún jiǔ tú。
寄子梅花逢驿使,败人诗兴苦催逋。jì zi méi huā féng yì shǐ,bài rén shī xīng kǔ cuī bū。
夜寒梦到西窗竹,明月一床冰一壶。yè hán mèng dào xī chuāng zhú,míng yuè yī chuáng bīng yī hú。

正月尽山间梅花犹有未放者

方岳

南枝寒尽着花迟,入我新年第一诗。nán zhī hán jǐn zhe huā chí,rù wǒ xīn nián dì yī shī。
明月向人应有语,老天于物本无私。míng yuè xiàng rén yīng yǒu yǔ,lǎo tiān yú wù běn wú sī。
自逋之后谁相得,未雪以前春不知。zì bū zhī hòu shuí xiāng dé,wèi xuě yǐ qián chūn bù zhī。
尽让世间凡草木,再三守此岁寒姿。jǐn ràng shì jiān fán cǎo mù,zài sān shǒu cǐ suì hán zī。

次韵海棠

方岳

暖酣翠袖倚清妍,露洗轻红待举鞭。nuǎn hān cuì xiù yǐ qīng yán,lù xǐ qīng hóng dài jǔ biān。
娇懒不知春二月,风流堪聘晋诸贤。jiāo lǎn bù zhī chūn èr yuè,fēng liú kān pìn jìn zhū xián。
天生富贵家何在,花有神仙谱未编。tiān shēng fù guì jiā hé zài,huā yǒu shén xiān pǔ wèi biān。
谁锁二乔深院落,只将愁思过年年。shuí suǒ èr qiáo shēn yuàn luò,zhǐ jiāng chóu sī guò nián nián。

次韵海棠

方岳

残风剩雨今如此,莫遣胭脂雪满枝。cán fēng shèng yǔ jīn rú cǐ,mò qiǎn yān zhī xuě mǎn zhī。
洛浦梦酣花半醉,华清浴困手双垂。luò pǔ mèng hān huā bàn zuì,huá qīng yù kùn shǒu shuāng chuí。
一杯而别亦何恨,十日之春能几时。yī bēi ér bié yì hé hèn,shí rì zhī chūn néng jǐ shí。
不遇少陵休怅惋,醉中试作补亡诗。bù yù shǎo líng xiū chàng wǎn,zuì zhōng shì zuò bǔ wáng shī。

海棠盛开而雨

方岳

闭门十日雨淋漓,洗尽红香了未知。bì mén shí rì yǔ lín lí,xǐ jǐn hóng xiāng le wèi zhī。
才一霎晴齐睡去,几何人见半开时。cái yī shà qíng qí shuì qù,jǐ hé rén jiàn bàn kāi shí。
世无解语玉超脱,春欲负予金屈卮。shì wú jiě yǔ yù chāo tuō,chūn yù fù yǔ jīn qū zhī。
自是晦明天不定,非干工部欠渠诗。zì shì huì míng tiān bù dìng,fēi gàn gōng bù qiàn qú shī。

海棠盛开而雨

方岳

醉红睡去不胜扶,遮尽丹荑盖绿芜。zuì hóng shuì qù bù shèng fú,zhē jǐn dān tí gài lǜ wú。
四立壁成花世界,一年春在锦屠苏。sì lì bì chéng huā shì jiè,yī nián chūn zài jǐn tú sū。
山中富贵遽如许,诗外豪奢有是夫。shān zhōng fù guì jù rú xǔ,shī wài háo shē yǒu shì fū。
已与妇谋须斗酒,不知明日定晴无。yǐ yǔ fù móu xū dòu jiǔ,bù zhī míng rì dìng qíng wú。

又次韵谢司法

方岳

风光已是二分时,翻覆人间几局棋。fēng guāng yǐ shì èr fēn shí,fān fù rén jiān jǐ jú qí。
山雨不容春到眼,海棠无复晓凝脂。shān yǔ bù róng chūn dào yǎn,hǎi táng wú fù xiǎo níng zhī。
情怀未必禽鱼识,岁月何堪驷马追。qíng huái wèi bì qín yú shí,suì yuè hé kān sì mǎ zhuī。
只有荼蘼香似酒,等闲开自不妨迟。zhǐ yǒu tú mí xiāng shì jiǔ,děng xián kāi zì bù fáng chí。

接花

方岳

楚箨并刀社雨前,掇红接紫自年年。chǔ tuò bìng dāo shè yǔ qián,duō hóng jiē zǐ zì nián nián。
颠风稗子僧成佛,白日烂柯人诈仙。diān fēng bài zi sēng chéng fú,bái rì làn kē rén zhà xiān。
半霎时移愚智性,一丸泥夺化工权。bàn shà shí yí yú zhì xìng,yī wán ní duó huà gōng quán。
可怜人自生荆棘,却变初心失本然。kě lián rén zì shēng jīng jí,què biàn chū xīn shī běn rán。

种瑞香

方岳

自种幽香傍短棂,荷锄政用雨冥冥。zì zhǒng yōu xiāng bàng duǎn líng,hé chú zhèng yòng yǔ míng míng。
山家安得瑞龙脑,春事不专红鹤翎。shān jiā ān dé ruì lóng nǎo,chūn shì bù zhuān hóng hè líng。
持向东风论甲乙,与遮西日费丁宁。chí xiàng dōng fēng lùn jiǎ yǐ,yǔ zhē xī rì fèi dīng níng。
何年得似熏笼锦,茗碗时时为乞灵。hé nián dé shì xūn lóng jǐn,míng wǎn shí shí wèi qǐ líng。

食猫笋

方岳

此君乃有宁馨儿,犀角丰盈玉不如。cǐ jūn nǎi yǒu níng xīn ér,xī jiǎo fēng yíng yù bù rú。
老去烟姿元耸壑,生来风骨已专车。lǎo qù yān zī yuán sǒng hè,shēng lái fēng gǔ yǐ zhuān chē。
诗肠惯识猫头笋,食指宁知熊掌鱼。shī cháng guàn shí māo tóu sǔn,shí zhǐ níng zhī xióng zhǎng yú。
莫遣匆匆上竿绿,一春心事政关渠。mò qiǎn cōng cōng shàng gān lǜ,yī chūn xīn shì zhèng guān qú。