古诗词

方岳

此君室

方岳

翛然数竿玉,带以一溪水。xiāo rán shù gān yù,dài yǐ yī xī shuǐ。
惟我有是夫,孰能与于此。wéi wǒ yǒu shì fū,shú néng yǔ yú cǐ。

此君室

方岳

泉石宁我癖,烟雨宁我惛。quán shí níng wǒ pǐ,yān yǔ níng wǒ hūn。
是间有佳趣,不可无此君。shì jiān yǒu jiā qù,bù kě wú cǐ jūn。

此君室

方岳

一径自明月,谁能此婆娑。yī jìng zì míng yuè,shuí néng cǐ pó suō。
床头易未了,如此良夜何。chuáng tóu yì wèi le,rú cǐ liáng yè hé。

此君室

方岳

竹意吾为谁,山曰子非我。zhú yì wú wèi shuí,shān yuē zi fēi wǒ。
未知回孰贤,自赞午也可。wèi zhī huí shú xián,zì zàn wǔ yě kě。

此君室

方岳

俗士不足语,之子谁与娱。sú shì bù zú yǔ,zhī zi shuí yǔ yú。
闭门但痴坐,尔辈宁可无。bì mén dàn chī zuò,ěr bèi níng kě wú。

山径

方岳

一径净于秋,山中夜来雨。yī jìng jìng yú qiū,shān zhōng yè lái yǔ。
倚松不知还,幽禽妙言语。yǐ sōng bù zhī hái,yōu qín miào yán yǔ。

梦书十字史记册上太史公此书真是笔斡造化梦语非夸也因足之识于策

方岳

禹穴探幽眇,神功接混茫。yǔ xué tàn yōu miǎo,shén gōng jiē hùn máng。
绝麟才此笔,春梦试平章。jué lín cái cǐ bǐ,chūn mèng shì píng zhāng。

方岳

马令园中本,移来村墅中。mǎ lìng yuán zhōng běn,yí lái cūn shù zhōng。
太官令却献,黄帕不来封。tài guān lìng què xiàn,huáng pà bù lái fēng。

谢人致蟹

方岳

樵岚无蟹有监州,已负诗肠过一秋。qiáo lán wú xiè yǒu jiān zhōu,yǐ fù shī cháng guò yī qiū。
莫怪渊明便归去,得渠自合老菟裘。mò guài yuān míng biàn guī qù,dé qú zì hé lǎo tú qiú。

谢人致蟹

方岳

此去江头只两程,寒蒲解缚便横行。cǐ qù jiāng tóu zhǐ liǎng chéng,hán pú jiě fù biàn héng xíng。
无肠政要空虚腹,满贮芦花与月明。wú cháng zhèng yào kōng xū fù,mǎn zhù lú huā yǔ yuè míng。

谢人致蟹

方岳

雪砍双螯玉一壶,樵中曾有此奇无。xuě kǎn shuāng áo yù yī hú,qiáo zhōng céng yǒu cǐ qí wú。
始知张翰思归意,不为秋风只为鲈。shǐ zhī zhāng hàn sī guī yì,bù wèi qiū fēng zhǐ wèi lú。

谢人致蟹

方岳

除却金齑霜后枨,更无一物可诗情。chú què jīn jī shuāng hòu chéng,gèng wú yī wù kě shī qíng。
诚斋配以彭生脔,岂不冤哉五鼎烹。chéng zhāi pèi yǐ péng shēng luán,qǐ bù yuān zāi wǔ dǐng pēng。

送荔子方蒙仲

方岳

风枝露叶走筠笼,玉润冰寒擘绉红。fēng zhī lù yè zǒu yún lóng,yù rùn bīng hán bāi zhòu hóng。
自往胸中评史记,久闻格调略相同。zì wǎng xiōng zhōng píng shǐ jì,jiǔ wén gé diào lüè xiāng tóng。

送荔子方蒙仲

方岳

曾识坡仙海上山,清冰寒露洗熇袢。céng shí pō xiān hǎi shàng shān,qīng bīng hán lù xǐ hè pàn。
老天不与诗为地,却欠闽中住一番。lǎo tiān bù yǔ shī wèi dì,què qiàn mǐn zhōng zhù yī fān。

即事

方岳

自刈香粳税水舂,旋篘新酒搦泥封。zì yì xiāng jīng shuì shuǐ chōng,xuán chōu xīn jiǔ nuò ní fēng。
晚菘种已无馀地,不枉归田学老农。wǎn sōng zhǒng yǐ wú yú dì,bù wǎng guī tián xué lǎo nóng。

赠诗僧

方岳

瀑泉癞可能诗最,毕竟难为本色僧。pù quán lài kě néng shī zuì,bì jìng nán wèi běn sè sēng。
要识庐山真面目,一溪明月冷于冰。yào shí lú shān zhēn miàn mù,yī xī míng yuè lěng yú bīng。

赠诗僧

方岳

从来佛法无多子,底用芒鞋半九州。cóng lái fú fǎ wú duō zi,dǐ yòng máng xié bàn jiǔ zhōu。
赢得诸人诗满袖,草深一丈法堂秋。yíng dé zhū rén shī mǎn xiù,cǎo shēn yī zhàng fǎ táng qiū。

蒙恩予祠

方岳

坚卧牛庵饱岁寒,恩书初许作黄冠。jiān wò niú ān bǎo suì hán,ēn shū chū xǔ zuò huáng guān。
孙仙彭老如相问,筋力犹堪上醮坛。sūn xiān péng lǎo rú xiāng wèn,jīn lì yóu kān shàng jiào tán。

蒙恩予祠

方岳

月明弄影雪巅癯,只似胡僧不似吾。yuè míng nòng yǐng xuě diān qú,zhǐ shì hú sēng bù shì wú。
忽予牙绯称羽客,道官儒黻释头颅。hū yǔ yá fēi chēng yǔ kè,dào guān rú fú shì tóu lú。

祷晴福善

方岳

稻压田塍米似珠,老农为说几年无。dào yā tián chéng mǐ shì zhū,lǎo nóng wèi shuō jǐ nián wú。
一晴不费君王力,莫等香烟上化炉。yī qíng bù fèi jūn wáng lì,mò děng xiāng yān shàng huà lú。