古诗词

方岳

次韵萧同年古意

方岳

猗猗者芳兰,翳翳彼幽麓。yī yī zhě fāng lán,yì yì bǐ yōu lù。
不烦汉阴人,抱瓮相灌沐。bù fán hàn yīn rén,bào wèng xiāng guàn mù。
春风自桃李,急管乱繁曲。chūn fēng zì táo lǐ,jí guǎn luàn fán qū。
纷纷众醉间,美此一醒独。fēn fēn zhòng zuì jiān,měi cǐ yī xǐng dú。
造化本何心,亦因材以笃。zào huà běn hé xīn,yì yīn cái yǐ dǔ。
所以古之人,身外无不足。suǒ yǐ gǔ zhī rén,shēn wài wú bù zú。
客有古琴瑟,得之自龙门。kè yǒu gǔ qín sè,dé zhī zì lóng mén。
于今几何代,庚庚裂奇纹。yú jīn jǐ hé dài,gēng gēng liè qí wén。
携持过齐王,自意当骇观。xié chí guò qí wáng,zì yì dāng hài guān。
何如适献笑,弃置笙竽间。hé rú shì xiàn xiào,qì zhì shēng yú jiān。
时世我不遭,归其老丘园。shí shì wǒ bù zāo,guī qí lǎo qiū yuán。
钟期今安之,谁与俗士论。zhōng qī jīn ān zhī,shuí yǔ sú shì lùn。

用简斋建除体韵

方岳

建旗凛大将,负弩纷前驱。jiàn qí lǐn dà jiāng,fù nǔ fēn qián qū。
除此两不能,锄荷则有馀。chú cǐ liǎng bù néng,chú hé zé yǒu yú。
满畦老菘韭,贫犹未饥虚。mǎn qí lǎo sōng jiǔ,pín yóu wèi jī xū。
平生错料事,不到齐王竽。píng shēng cuò liào shì,bù dào qí wáng yú。
定无相携人,岁晚谁与娱。dìng wú xiāng xié rén,suì wǎn shuí yǔ yú。
执杯手欲龟,风雪侵貂褕。zhí bēi shǒu yù guī,fēng xuě qīn diāo yú。
破颜划孤啸,郁屈终不舒。pò yán huà gū xiào,yù qū zhōng bù shū。
危坐发深省,宁若巾柴车。wēi zuò fā shēn shěng,níng ruò jīn chái chē。
成败未可知,芜我瓜芋区。chéng bài wèi kě zhī,wú wǒ guā yù qū。
收身黄觳觫,心迹何裕如。shōu shēn huáng hú sù,xīn jì hé yù rú。
开口不言钱,未害书生迂。kāi kǒu bù yán qián,wèi hài shū shēng yū。
闭户聊课诗,政与俗士疏。bì hù liáo kè shī,zhèng yǔ sú shì shū。

田制

方岳

井田变阡陌,万世以罪秦。jǐng tián biàn qiān mò,wàn shì yǐ zuì qín。
商君信苛刻,不过民自民。shāng jūn xìn kē kè,bù guò mín zì mín。
汉名反秦火,当与三代邻。hàn míng fǎn qín huǒ,dāng yǔ sān dài lín。
今年田欲方,明年田欲均。jīn nián tián yù fāng,míng nián tián yù jūn。
宁知古井田,不为赋税湮。níng zhī gǔ jǐng tián,bù wèi fù shuì yān。
百亩官所予,无甚富与贫。bǎi mǔ guān suǒ yǔ,wú shén fù yǔ pín。
所为经界者,要使风俗淳。suǒ wèi jīng jiè zhě,yào shǐ fēng sú chún。
岂为横江网,竭不遗一鳞。qǐ wèi héng jiāng wǎng,jié bù yí yī lín。
乃知三代时,官与民为春。nǎi zhī sān dài shí,guān yǔ mín wèi chūn。
秦民自生生,官不与笑颦。qín mín zì shēng shēng,guān bù yǔ xiào pín。
孰云汉田制,顾不如秦仁。shú yún hàn tián zhì,gù bù rú qín rén。
秦姑寘勿问,汉已掎摭狺。qín gū zhì wù wèn,hàn yǐ jǐ zhí yín。
谁其起邹叟,重与毕战陈。shuí qí qǐ zōu sǒu,zhòng yǔ bì zhàn chén。

夜闻雨用诚斋新凉韵

方岳

岁事不可常,吾生复馀几。suì shì bù kě cháng,wú shēng fù yú jǐ。
立秋五十日,殊未凉风至。lì qiū wǔ shí rì,shū wèi liáng fēng zhì。
山田欲生烟,旱气亦可已。shān tián yù shēng yān,hàn qì yì kě yǐ。
摵摵声入桐,中夜揽衣起。shè shè shēng rù tóng,zhōng yè lǎn yī qǐ。
未议填饥肠,且与洗渴髓。wèi yì tián jī cháng,qiě yǔ xǐ kě suǐ。
霢霂倘优渥,安用雷电驶。mài mù tǎng yōu wò,ān yòng léi diàn shǐ。
相传水晶宫,法施政如此。xiāng chuán shuǐ jīng gōng,fǎ shī zhèng rú cǐ。
焦枯宽一分,热恼清十倍。jiāo kū kuān yī fēn,rè nǎo qīng shí bèi。
稽首不昧香,我意则佛意。jī shǒu bù mèi xiāng,wǒ yì zé fú yì。
问雨从何来,君其无罪岁。wèn yǔ cóng hé lái,jūn qí wú zuì suì。

汪运干容安斋

方岳

笔峰插天碧,其下可以庐。bǐ fēng chā tiān bì,qí xià kě yǐ lú。
谁与半间云,共此一束书。shuí yǔ bàn jiān yún,gòng cǐ yī shù shū。
君看柴桑人,自爱松菊居。jūn kàn chái sāng rén,zì ài sōng jú jū。
北窗天地宽,不受世卷舒。běi chuāng tiān dì kuān,bù shòu shì juǎn shū。
脱巾漉老瓦,高枕眠华胥。tuō jīn lù lǎo wǎ,gāo zhěn mián huá xū。
日月双车毂,乾坤一蘧蒢。rì yuè shuāng chē gǔ,qián kūn yī qú chú。
是身亦安用,吾膝犹自如。shì shēn yì ān yòng,wú xī yóu zì rú。
烟波健跨犊,藓石寒缗渔。yān bō jiàn kuà dú,xiǎn shí hán mín yú。
农人告春暮,山月随归锄。nóng rén gào chūn mù,shān yuè suí guī chú。
尚堪抱文度,谈诗到黄初。shàng kān bào wén dù,tán shī dào huáng chū。
谨毋屈声利,望尘拜轩车。jǐn wú qū shēng lì,wàng chén bài xuān chē。

避暑冷泉

方岳

火云散鳞甲,万瓦如炊燖。huǒ yún sàn lín jiǎ,wàn wǎ rú chuī xún。
东华车马尘,褦襶不自禁。dōng huá chē mǎ chén,nài dài bù zì jìn。
谁能半日闲,脱身此窥临。shuí néng bàn rì xián,tuō shēn cǐ kuī lín。
百钱买渔篷,横截南北岑。bǎi qián mǎi yú péng,héng jié nán běi cén。
追随二三子,未害山水淫。zhuī suí èr sān zi,wèi hài shān shuǐ yín。
邂逅十八公,俱作笙鹤吟。xiè hòu shí bā gōng,jù zuò shēng hè yín。
颇闻彼上人,振鬣万马喑。pǒ wén bǐ shàng rén,zhèn liè wàn mǎ yīn。
试诗没字碑,往听无弦琴。shì shī méi zì bēi,wǎng tīng wú xián qín。
空堂无枯秀,契我回向心。kōng táng wú kū xiù,qì wǒ huí xiàng xīn。
清凉一味禅,挥玉开烦襟。qīng liáng yī wèi chán,huī yù kāi fán jīn。
笑指亭下泉,杉竹涵幽深。xiào zhǐ tíng xià quán,shān zhú hán yōu shēn。
藓桥于三闸,龙怒飞出林。xiǎn qiáo yú sān zhá,lóng nù fēi chū lín。
奔雷吼春壑,晴雪生午阴。bēn léi hǒu chūn hè,qíng xuě shēng wǔ yīn。
人间正炎热,去作三日霖。rén jiān zhèng yán rè,qù zuò sān rì lín。

答费宰

方岳

野人拙生事,瓶粟盖无几。yě rén zhuō shēng shì,píng sù gài wú jǐ。
唯有松下风,领略时一至。wéi yǒu sōng xià fēng,lǐng lüè shí yī zhì。
迩来风亦无,抱瓮岂得已。ěr lái fēng yì wú,bào wèng qǐ dé yǐ。
赖有大夫公,入山唤龙起。lài yǒu dà fū gōng,rù shān huàn lóng qǐ。
铁笛横秋潭,山骨冰诗髓。tiě dí héng qiū tán,shān gǔ bīng shī suǐ。
归来白云篇,出语更清驶。guī lái bái yún piān,chū yǔ gèng qīng shǐ。
自非境中人,其孰能与此。zì fēi jìng zhōng rén,qí shú néng yǔ cǐ。
吾等才哙伍,君才与丕倍。wú děng cái kuài wǔ,jūn cái yǔ pī bèi。
一闻老农言,遽得言外意。yī wén lǎo nóng yán,jù dé yán wài yì。
径烦写呈佛,十年亦中岁。jìng fán xiě chéng fú,shí nián yì zhōng suì。

答费司法

方岳

长房一青竹,阅世不知几。zhǎng fáng yī qīng zhú,yuè shì bù zhī jǐ。
下视区中人,岁月老分至。xià shì qū zhōng rén,suì yuè lǎo fēn zhì。
颇闻第二泉,风烟未渠已。pǒ wén dì èr quán,fēng yān wèi qú yǐ。
谪堕修茶经,政坐一念起。zhé duò xiū chá jīng,zhèng zuò yī niàn qǐ。
谁令哀鸿号,手足痛入髓。shuí lìng āi hóng hào,shǒu zú tòng rù suǐ。
秋江渴到底,安得半帆驶。qiū jiāng kě dào dǐ,ān dé bàn fān shǐ。
大士慈悯故,虑岂不及此。dà shì cí mǐn gù,lǜ qǐ bù jí cǐ。
军持乞馀滴,厥德安敢倍。jūn chí qǐ yú dī,jué dé ān gǎn bèi。
愿言出岫心,慰我在原意。yuàn yán chū xiù xīn,wèi wǒ zài yuán yì。
归寻旧时杖,小住五百岁。guī xún jiù shí zhàng,xiǎo zhù wǔ bǎi suì。

答费司法

方岳

斐然偶成章,和者盖凡几。fěi rán ǒu chéng zhāng,hé zhě gài fán jǐ。
风骚李杜坛,可望不可至。fēng sāo lǐ dù tán,kě wàng bù kě zhì。
而况濂洛徒,每叹吾已已。ér kuàng lián luò tú,měi tàn wú yǐ yǐ。
岂无愿学心,衰懦鼓不起。qǐ wú yuàn xué xīn,shuāi nuò gǔ bù qǐ。
何方有神医,与我三换髓。hé fāng yǒu shén yī,yǔ wǒ sān huàn suǐ。
道在一唯间,不在落笔驶。dào zài yī wéi jiān,bù zài luò bǐ shǐ。
君谈何容易,仆也敢当此。jūn tán hé róng yì,pū yě gǎn dāng cǐ。
平生一青灯,事半功则倍。píng shēng yī qīng dēng,shì bàn gōng zé bèi。
遗书亦具存,言固不尽意。yí shū yì jù cún,yán gù bù jǐn yì。
勉矣山林人,优哉聊卒岁。miǎn yǐ shān lín rén,yōu zāi liáo zú suì。

中秋雨

方岳

明月如佳人,会晤良亦难。míng yuè rú jiā rén,huì wù liáng yì nán。
畴昔相与娱,误作容易看。chóu xī xiāng yǔ yú,wù zuò róng yì kàn。
何如费倾结,欲语不可殚。hé rú fèi qīng jié,yù yǔ bù kě dān。
云间金背蟆,爱惜白玉盘。yún jiān jīn bèi má,ài xī bái yù pán。
宁受妒妇欺,不借俗世观。níng shòu dù fù qī,bù jiè sú shì guān。
坐令四中秋,雨滴梧桐寒。zuò lìng sì zhōng qiū,yǔ dī wú tóng hán。
人情重今夕,吴瓶藓花乾。rén qíng zhòng jīn xī,wú píng xiǎn huā qián。
亦知月不老,终当出林端。yì zhī yuè bù lǎo,zhōng dāng chū lín duān。
岂无三百钱,醉此素所欢。qǐ wú sān bǎi qián,zuì cǐ sù suǒ huān。
举杯吞寒光,流入诗脾肝。jǔ bēi tūn hán guāng,liú rù shī pí gān。
令我书传香,一洗儒生酸。lìng wǒ shū chuán xiāng,yī xǐ rú shēng suān。

次韵招汪汝渊

方岳

俗子费应酬,对面隔千里。sú zi fèi yīng chóu,duì miàn gé qiān lǐ。
可人天一方,情亲不盈咫。kě rén tiān yī fāng,qíng qīn bù yíng zhǐ。
毛锥吾故人,商略每及此。máo zhuī wú gù rén,shāng lüè měi jí cǐ。
道逢孔方兄,偃蹇不受使。dào féng kǒng fāng xiōng,yǎn jiǎn bù shòu shǐ。
岂知世俗眼,睥睨辄嗤訾。qǐ zhī shì sú yǎn,pì nì zhé chī zī。
语言杂土气,屡欲洗吾耳。yǔ yán zá tǔ qì,lǚ yù xǐ wú ěr。
客从何方来,力疾为倒屣。kè cóng hé fāng lái,lì jí wèi dào xǐ。
出迎未暇揖,肝肺已相委。chū yíng wèi xiá yī,gān fèi yǐ xiāng wěi。
平生寡交游,正坐此曹鄙。píng shēng guǎ jiāo yóu,zhèng zuò cǐ cáo bǐ。
邻墙有曲生,之子差可喜。lín qiáng yǒu qū shēng,zhī zi chà kě xǐ。
试呼与之谈,时或发名理。shì hū yǔ zhī tán,shí huò fā míng lǐ。
往持邯郸枕,分此一睡美。wǎng chí hán dān zhěn,fēn cǐ yī shuì měi。

雨望

方岳

前溪雨埋村,咫尺不我过。qián xī yǔ mái cūn,zhǐ chǐ bù wǒ guò。
雷霆但蒙鸿,林莽亦掀簸。léi tíng dàn méng hóng,lín mǎng yì xiān bǒ。
竟微一飘洒,起此北窗卧。jìng wēi yī piāo sǎ,qǐ cǐ běi chuāng wò。
对面自胡越,孰为天宇大。duì miàn zì hú yuè,shú wèi tiān yǔ dà。
得非老龙公,悯念茅屋破。dé fēi lǎo lóng gōng,mǐn niàn máo wū pò。
田父适在傍,出语惊四坐。tián fù shì zài bàng,chū yǔ jīng sì zuò。
指予两青虹,可见不可唾。zhǐ yǔ liǎng qīng hóng,kě jiàn bù kě tuò。
是能隔截之,帝泽谁与播。shì néng gé jié zhī,dì zé shuí yǔ bō。
坐令水南人,一蹉成百蹉。zuò lìng shuǐ nán rén,yī cuō chéng bǎi cuō。
上天本均平,夫岂不渠奈。shàng tiān běn jūn píng,fū qǐ bù qú nài。
虹亦何能神,书生例穷饿。hóng yì hé néng shén,shū shēng lì qióng è。

次韵程务实见寄

方岳

客来问奚自,曰予自虞庠。kè lái wèn xī zì,yuē yǔ zì yú xiáng。
有友猿鹤姿,与子鸿雁行。yǒu yǒu yuán hè zī,yǔ zi hóng yàn xíng。
石崖郁崔嵬,玉洒高颉颃。shí yá yù cuī wéi,yù sǎ gāo jié háng。
昔为斗与牛,今为参与商。xī wèi dòu yǔ niú,jīn wèi cān yǔ shāng。
衔袖尺素书,寄此明月光。xián xiù chǐ sù shū,jì cǐ míng yuè guāng。
吾诗眇何似,鸡群之昂昂。wú shī miǎo hé shì,jī qún zhī áng áng。
唱予和者谁,一叫孤凤凰。chàng yǔ hé zhě shuí,yī jiào gū fèng huáng。
孰云哙等伍,乃与国士双。shú yún kuài děng wǔ,nǎi yǔ guó shì shuāng。
大书适豪纵,深刻何炜煌。dà shū shì háo zòng,shēn kè hé wěi huáng。
尚馀烟雨痕,急扫莓苔墙。shàng yú yān yǔ hén,jí sǎo méi tái qiáng。
所嗟眼中人,未试肘后方。suǒ jiē yǎn zhōng rén,wèi shì zhǒu hòu fāng。
平生湖海气,收拾归短章。píng shēng hú hǎi qì,shōu shí guī duǎn zhāng。
故虽百车渠,仅同一毫芒。gù suī bǎi chē qú,jǐn tóng yī háo máng。
极知不入时,面有半寸霜。jí zhī bù rù shí,miàn yǒu bàn cùn shuāng。
再三约梅花,雪谷深韬藏。zài sān yuē méi huā,xuě gǔ shēn tāo cáng。
少须具笔砚,鼓枻凌寒江。shǎo xū jù bǐ yàn,gǔ yì líng hán jiāng。
君纫杜若佩,我制芙蓉裳。jūn rèn dù ruò pèi,wǒ zhì fú róng shang。

次韵程少章投赠

方岳

十稔眠半村,一醉子万象。shí rěn mián bàn cūn,yī zuì zi wàn xiàng。
向来此方寸,甚矣似元亮。xiàng lái cǐ fāng cùn,shén yǐ shì yuán liàng。
钓石自寒烟,谁知太公望。diào shí zì hán yān,shuí zhī tài gōng wàng。
北山忽移文,猿鹤费寻访。běi shān hū yí wén,yuán hè fèi xún fǎng。
老夫竟何有,豪夺牛背上。lǎo fū jìng hé yǒu,háo duó niú bèi shàng。
时时梦中归,樵笛故悲壮。shí shí mèng zhōng guī,qiáo dí gù bēi zhuàng。
始予斥祈下,天地方絪缊。shǐ yǔ chì qí xià,tiān dì fāng yīn yūn。
纲常几何在,枭啸千乾文。gāng cháng jǐ hé zài,xiāo xiào qiān qián wén。
林希亦入耳,掷笔争书勋。lín xī yì rù ěr,zhì bǐ zhēng shū xūn。
群憸并附和,四面皆楚军。qún xiān bìng fù hé,sì miàn jiē chǔ jūn。
当时此事集,不可夷狄闻。dāng shí cǐ shì jí,bù kě yí dí wén。
风雷忽飞厉,圣矣尧舜君。fēng léi hū fēi lì,shèng yǐ yáo shùn jūn。
方今紫宸朝,落落尽圭璧。fāng jīn zǐ chén cháo,luò luò jǐn guī bì。
予虽草茅士,亦有二三策。yǔ suī cǎo máo shì,yì yǒu èr sān cè。
不愁衫故青,所恨头尽白。bù chóu shān gù qīng,suǒ hèn tóu jǐn bái。
古人如可作,雅欲分半席。gǔ rén rú kě zuò,yǎ yù fēn bàn xí。
谁当为斧斤,恐不中柱石。shuí dāng wèi fǔ jīn,kǒng bù zhōng zhù shí。
一官乞闲外,此计吾已必。yī guān qǐ xián wài,cǐ jì wú yǐ bì。
平生刚直胸,不肯偶土木。píng shēng gāng zhí xiōng,bù kěn ǒu tǔ mù。
谏书上文石,亲见天穆穆。jiàn shū shàng wén shí,qīn jiàn tiān mù mù。
诸贤忍不言,诺诺恐非福。zhū xián rěn bù yán,nuò nuò kǒng fēi fú。
急回狂澜倒,何啻焦釜沃。jí huí kuáng lán dào,hé chì jiāo fǔ wò。
如闻左珰横,尔音乃金玉。rú wén zuǒ dāng héng,ěr yīn nǎi jīn yù。
因声讯诸贤,往事炳如烛。yīn shēng xùn zhū xián,wǎng shì bǐng rú zhú。
蹇驴灞桥雪,可人天一方。jiǎn lǘ bà qiáo xuě,kě rén tiān yī fāng。
理乱了不闻,衫袖走郎当。lǐ luàn le bù wén,shān xiù zǒu láng dāng。
老石卧白云,采蕨山之阳。lǎo shí wò bái yún,cǎi jué shān zhī yáng。
谨毋事笔砚,霜月雕肝肠。jǐn wú shì bǐ yàn,shuāng yuè diāo gān cháng。
买船予亦东,一棹摇寒光。mǎi chuán yǔ yì dōng,yī zhào yáo hán guāng。
当洗老瓦盆,迟君醉溪堂。dāng xǐ lǎo wǎ pén,chí jūn zuì xī táng。

别蒙侄

方岳

呜呼吾与汝,生世何不辰。wū hū wú yǔ rǔ,shēng shì hé bù chén。
每思十年事,雪涕时沾巾。měi sī shí nián shì,xuě tì shí zhān jīn。
方予第奉常,堂有未老亲。fāng yǔ dì fèng cháng,táng yǒu wèi lǎo qīn。
当时尔父母,绿鬓犹青春。dāng shí ěr fù mǔ,lǜ bìn yóu qīng chūn。
乃各不待年,拱木号苍旻。nǎi gè bù dài nián,gǒng mù hào cāng mín。
祸予不自殒,降丧无太频。huò yǔ bù zì yǔn,jiàng sàng wú tài pín。
骨肉才百指,踵作松下尘。gǔ ròu cái bǎi zhǐ,zhǒng zuò sōng xià chén。
乃今所存者,欲言鼻酸辛。nǎi jīn suǒ cún zhě,yù yán bí suān xīn。
我父惟我耳,尔父惟尔身。wǒ fù wéi wǒ ěr,ěr fù wéi ěr shēn。
绵延仅不绝,一丝引千钧。mián yán jǐn bù jué,yī sī yǐn qiān jūn。
所以叔侄间,不啻父子真。suǒ yǐ shū zhí jiān,bù chì fù zi zhēn。
岂不念尔孤,聚族守一贫。qǐ bù niàn ěr gū,jù zú shǒu yī pín。
曰惟门户故,恋恋官仓陈。yuē wéi mén hù gù,liàn liàn guān cāng chén。
雅欲携尔俱,守舍无可人。yǎ yù xié ěr jù,shǒu shě wú kě rén。
向来恶少子,覆辙那可遵。xiàng lái è shǎo zi,fù zhé nà kě zūn。
应门故自佳,尔学忧荆榛。yīng mén gù zì jiā,ěr xué yōu jīng zhēn。
索居寡师友,则与不学均。suǒ jū guǎ shī yǒu,zé yǔ bù xué jūn。
老夫本无似,嗜书如嗜醇。lǎo fū běn wú shì,shì shū rú shì chún。
少时共灯火,往往夜向晨。shǎo shí gòng dēng huǒ,wǎng wǎng yè xiàng chén。
但患业不精,宁往父母嗔。dàn huàn yè bù jīng,níng wǎng fù mǔ chēn。
尔今既婚冠,不与儿童邻。ěr jīn jì hūn guān,bù yǔ ér tóng lín。
一念及泉壤,于何敢因循。yī niàn jí quán rǎng,yú hé gǎn yīn xún。
此身所系重,安事予谆谆。cǐ shēn suǒ xì zhòng,ān shì yǔ zhūn zhūn。
俚谚亦有之,一日计在寅。lǐ yàn yì yǒu zhī,yī rì jì zài yín。
岂伊拾青紫,声利双朱轮。qǐ yī shí qīng zǐ,shēng lì shuāng zhū lún。
胸中无古今,几何不凡民。xiōng zhōng wú gǔ jīn,jǐ hé bù fán mín。
嗟予父祖曾,百屈不一伸。jiē yǔ fù zǔ céng,bǎi qū bù yī shēn。
寸累望吾辈,诗礼俱彬彬。cùn lèi wàng wú bèi,shī lǐ jù bīn bīn。
奈何泉始流,遽以捧土湮。nài hé quán shǐ liú,jù yǐ pěng tǔ yān。
契阔未可期,为吐肝轮囷。qì kuò wèi kě qī,wèi tǔ gān lún qūn。
幅短气则长,此纸共书绅。fú duǎn qì zé zhǎng,cǐ zhǐ gòng shū shēn。

二禽

方岳

鹊噪令公喜,鸦噪令公怒。què zào lìng gōng xǐ,yā zào lìng gōng nù。
福兮挽不来,祸兮推不去。fú xī wǎn bù lái,huò xī tuī bù qù。
咄哉之二虫,于尔竟何与。duō zāi zhī èr chóng,yú ěr jìng hé yǔ。
茅檐新雨晴,鹊声哢圆嗉。máo yán xīn yǔ qíng,què shēng lòng yuán sù。
主人颜色和,甘谀终不悟。zhǔ rén yán sè hé,gān yú zhōng bù wù。
祸常十八九,鸦故告之故。huò cháng shí bā jiǔ,yā gù gào zhī gù。
城头尾毕逋,唾者满行路。chéng tóu wěi bì bū,tuò zhě mǎn xíng lù。
佞鹊不我忤,忠鸦不我误。nìng què bù wǒ wǔ,zhōng yā bù wǒ wù。
试尝问主人,无乃乖好恶。shì cháng wèn zhǔ rén,wú nǎi guāi hǎo è。
呜呼平生所闻唐太宗,切齿不平田舍翁。wū hū píng shēng suǒ wén táng tài zōng,qiè chǐ bù píng tián shě wēng。
昨朝坟上土花堕,断碑零落悲秋风。zuó cháo fén shàng tǔ huā duò,duàn bēi líng luò bēi qiū fēng。

白鹿洞

方岳

兹山信雄深,钟梵上云雨。zī shān xìn xióng shēn,zhōng fàn shàng yún yǔ。
微吾紫阳翁,几何不豪取。wēi wú zǐ yáng wēng,jǐ hé bù háo qǔ。
有来青牛车,肯作白鹿主。yǒu lái qīng niú chē,kěn zuò bái lù zhǔ。
诗书夜被之,一变至邹鲁。shī shū yè bèi zhī,yī biàn zhì zōu lǔ。
唐虞际淳熙,此道日方午。táng yú jì chún xī,cǐ dào rì fāng wǔ。
涧声撼皇坟,山翠湿章甫。jiàn shēng hàn huáng fén,shān cuì shī zhāng fǔ。
纷其四方人,会此共谈麈。fēn qí sì fāng rén,huì cǐ gòng tán zhǔ。
岳也互乡童,屦二不及户。yuè yě hù xiāng tóng,jù èr bù jí hù。
却后七十年,空堂凛遗矩。què hòu qī shí nián,kōng táng lǐn yí jǔ。
四书在乾坤,六老自今古。sì shū zài qián kūn,liù lǎo zì jīn gǔ。
昭回云汉光,不隔天尺五。zhāo huí yún hàn guāng,bù gé tiān chǐ wǔ。
厥惟貂续难,谨勿小吾土。jué wéi diāo xù nán,jǐn wù xiǎo wú tǔ。

清明

方岳

何哉清明乃尔愁,雨声中间花事休。hé zāi qīng míng nǎi ěr chóu,yǔ shēng zhōng jiān huā shì xiū。
一春留春不肯住,况无酒与春相酬。yī chūn liú chūn bù kěn zhù,kuàng wú jiǔ yǔ chūn xiāng chóu。
墙头笋已吹成竹,夺我斋厨苍玉束。qiáng tóu sǔn yǐ chuī chéng zhú,duó wǒ zhāi chú cāng yù shù。
满床书卷为不平,亦怨秋崖长负腹。mǎn chuáng shū juǎn wèi bù píng,yì yuàn qiū yá zhǎng fù fù。

出关

方岳

一坐一百二十日,柳初黄落今青青。yī zuò yī bǎi èr shí rì,liǔ chū huáng luò jīn qīng qīng。
索舆径去有忙事,忽忆曾与春丁宁。suǒ yú jìng qù yǒu máng shì,hū yì céng yǔ chūn dīng níng。
牡丹径尺妙天下,许酿?醁呼娉婷。mǔ dān jìng chǐ miào tiān xià,xǔ niàng lù hū pīng tíng。
到家二月亦晚矣,未办翠色官窑瓶。dào jiā èr yuè yì wǎn yǐ,wèi bàn cuì sè guān yáo píng。

松棚

方岳

涛声盘空吹海立,夜拔苍髯老蛟泣。tāo shēng pán kōng chuī hǎi lì,yè bá cāng rán lǎo jiāo qì。
阴森一片翠微寒,不放骄阳排闼入。yīn sēn yī piàn cuì wēi hán,bù fàng jiāo yáng pái tà rù。
归来归来乎山中,人间六月方蕴隆。guī lái guī lái hū shān zhōng,rén jiān liù yuè fāng yùn lóng。
宁减明月添清风,谁其云者十八公。níng jiǎn míng yuè tiān qīng fēng,shuí qí yún zhě shí bā gōng。