古诗词

何梦桂

晨起

何梦桂

晨起窗前日未晞,玉梅霜后半开时。chén qǐ chuāng qián rì wèi xī,yù méi shuāng hòu bàn kāi shí。
梅花与我两无语,寒雀相喧堕树枝。méi huā yǔ wǒ liǎng wú yǔ,hán què xiāng xuān duò shù zhī。

送儒医童达可

何梦桂

乾坤四塞五行淫,利欲颠狂蛊入心。qián kūn sì sāi wǔ xíng yín,lì yù diān kuáng gǔ rù xīn。
黄帝不生岐伯死,只今谁下顶门针。huáng dì bù shēng qí bó sǐ,zhǐ jīn shuí xià dǐng mén zhēn。

赠童笔生

何梦桂

毛生归去罢中书,谁肯相从问字奇。máo shēng guī qù bà zhōng shū,shuí kěn xiāng cóng wèn zì qí。
近日长鎗多东阁,策勋依旧逊毛锥。jìn rì zhǎng qiāng duō dōng gé,cè xūn yī jiù xùn máo zhuī。

石室和尚作航亭名江湖稳处闻梅境有作因寄题

何梦桂

当年舟子吃拳时,失脚波涛万丈危。dāng nián zhōu zi chī quán shí,shī jiǎo bō tāo wàn zhàng wēi。
归去好寻休歇处,莫教再被八风吹。guī qù hǎo xún xiū xiē chù,mò jiào zài bèi bā fēng chuī。

王德甫索归一诗留之

何梦桂

一叶扁舟雪夜来,尚期东阁共吟梅。yī yè biǎn zhōu xuě yè lái,shàng qī dōng gé gòng yín méi。
长亭柳色不堪折,怕杀阳关叠叠催。zhǎng tíng liǔ sè bù kān zhé,pà shā yáng guān dié dié cuī。

赠姜益斋

何梦桂

种得莲花入宝池,曾参惠远得锋机。zhǒng dé lián huā rù bǎo chí,céng cān huì yuǎn dé fēng jī。
东林无酒渊明老,故出山来访白衣。dōng lín wú jiǔ yuān míng lǎo,gù chū shān lái fǎng bái yī。

赠谈命月鉴

何梦桂

高悬一镜倚天边,要与人间照丑妍。gāo xuán yī jìng yǐ tiān biān,yào yǔ rén jiān zhào chǒu yán。
天怕万形无遁处,故教多缺少团圆。tiān pà wàn xíng wú dùn chù,gù jiào duō quē shǎo tuán yuán。

题桥亭

何梦桂

翠巘千重水一湾,小桥数板屋三间。cuì yǎn qiān zhòng shuǐ yī wān,xiǎo qiáo shù bǎn wū sān jiān。
此中竟日无车马,时听樵歌落半山。cǐ zhōng jìng rì wú chē mǎ,shí tīng qiáo gē luò bàn shān。

和李尹

何梦桂

朅来老我差嫫母,忽听佳人赋莫愁。qiè lái lǎo wǒ chà mó mǔ,hū tīng jiā rén fù mò chóu。
欲折芳馨聊寄似,只忧疏绮隔层楼。yù zhé fāng xīn liáo jì shì,zhǐ yōu shū qǐ gé céng lóu。

答文公索玉楼赋二绝

何梦桂

闻说当年白玉楼,有人秉笔侍宸游。wén shuō dāng nián bái yù lóu,yǒu rén bǐng bǐ shì chén yóu。
如今世上无长吉,谁敢乘云驾赤虬。rú jīn shì shàng wú zhǎng jí,shuí gǎn chéng yún jià chì qiú。

答文公索玉楼赋二绝

何梦桂

鼎中铅汞未成丹,血肉那能化羽翰。dǐng zhōng qiān gǒng wèi chéng dān,xuè ròu nà néng huà yǔ hàn。
待得千年玄鹤去,上皇方御玉阑干。dài dé qiān nián xuán hè qù,shàng huáng fāng yù yù lán gàn。

赠南谷倪高士

何梦桂

试向山中觅许玄,朅来采药已千年。shì xiàng shān zhōng mì xǔ xuán,qiè lái cǎi yào yǐ qiān nián。
相逢不乞神楼散,问我丹台第几仙。xiāng féng bù qǐ shén lóu sàn,wèn wǒ dān tái dì jǐ xiān。

题栖岩

何梦桂

青嶂千重水一湾,白云半坞屋三间。qīng zhàng qiān zhòng shuǐ yī wān,bái yún bàn wù wū sān jiān。
王孙归去休招隐,免被移文笑北山。wáng sūn guī qù xiū zhāo yǐn,miǎn bèi yí wén xiào běi shān。

梅边

何梦桂

江南何处美人家,认似梅花尚恐差。jiāng nán hé chù měi rén jiā,rèn shì méi huā shàng kǒng chà。
近向梅边得春信,始知人好似梅花。jìn xiàng méi biān dé chūn xìn,shǐ zhī rén hǎo shì méi huā。

和潘汝勉三绝

何梦桂

招隐今无古小山,晨风倦翼暮飞还。zhāo yǐn jīn wú gǔ xiǎo shān,chén fēng juàn yì mù fēi hái。
青山白发人如昨,千古仙风愧莫攀。qīng shān bái fā rén rú zuó,qiān gǔ xiān fēng kuì mò pān。

和潘汝勉三绝

何梦桂

几度桃源青草生,相逢犹自说秦嬴。jǐ dù táo yuán qīng cǎo shēng,xiāng féng yóu zì shuō qín yíng。
山中不识兴亡事,千载咸阳未息兵。shān zhōng bù shí xīng wáng shì,qiān zài xián yáng wèi xī bīng。

和潘汝勉三绝

何梦桂

潮去钱塘王气收,西风黄叶故山秋。cháo qù qián táng wáng qì shōu,xī fēng huáng yè gù shān qiū。
杀身报国男儿志,皓首偷生妾妇羞。shā shēn bào guó nán ér zhì,hào shǒu tōu shēng qiè fù xiū。

岳帅降笔命作画屏四景诗寒山拾得

何梦桂

形模丑陋发鬅鬙,留得生来面目真。xíng mó chǒu lòu fā péng sēng,liú dé shēng lái miàn mù zhēn。
拍手问谁能笑我,只今笑杀世间人。pāi shǒu wèn shuí néng xiào wǒ,zhǐ jīn xiào shā shì jiān rén。

岳帅降笔命作画屏四景诗寒山拾得

何梦桂

葫芦有药剑通灵,南北东西物外身。hú lú yǒu yào jiàn tōng líng,nán běi dōng xī wù wài shēn。
相对不知谈底事,到头半语不传人。xiāng duì bù zhī tán dǐ shì,dào tóu bàn yǔ bù chuán rén。

岳帅降笔命作画屏四景诗寒山拾得

何梦桂

饭山吟得两肩癯,破帽东风白发微。fàn shān yín dé liǎng jiān qú,pò mào dōng fēng bái fā wēi。
好是春衣都典却,醉来骑得蹇驴归。hǎo shì chūn yī dōu diǎn què,zuì lái qí dé jiǎn lǘ guī。