古诗词
诗词
作者
名句
古籍
搜索
韩世忠
朝代:
三国(178)
五代十国(2281)
元(50916)
南北朝(491)
唐(38807)
宋(190430)
明(165497)
晋(181)
汉(362)
清(86334)
秦(7)
金(1111)
隋(1055)
满江红
宋
:
韩世忠
万里长江,淘不尽壮怀秋色。
wàn lǐ zhǎng jiāng,táo bù jǐn zhuàng huái qiū sè。
漫说秦宫汉帐,瑶台银阙。
màn shuō qín gōng hàn zhàng,yáo tái yín quē。
长剑倚天氛雾外,宝光挂日烟尘侧!向星辰拍袖整乾坤,消息歇。
zhǎng jiàn yǐ tiān fēn wù wài,bǎo guāng guà rì yān chén cè!xiàng xīng chén pāi xiù zhěng qián kūn,xiāo xī xiē。
龙虎啸,风云泣,千古恨,凭谁说。
lóng hǔ xiào,fēng yún qì,qiān gǔ hèn,píng shuí shuō。
对山河耿耿,泪沾襟血。
duì shān hé gěng gěng,lèi zhān jīn xuè。
汴水夜吹羌管笛,鸾舆步老辽阳幄。
biàn shuǐ yè chuī qiāng guǎn dí,luán yú bù lǎo liáo yáng wò。
把唾壶击碎,问蟾蜍,圆何缺?
bǎ tuò hú jī suì,wèn chán chú,yuán hé quē?
AI赏析
临江仙
宋
:
韩世忠
冬看山林萧疏净,春来地润花浓。
dōng kàn shān lín xiāo shū jìng,chūn lái dì rùn huā nóng。
少年衰老与山同。
shǎo nián shuāi lǎo yǔ shān tóng。
世间争名利,富贵与贫穷。
shì jiān zhēng míng lì,fù guì yǔ pín qióng。
荣贵非干长生药,清闲是不死门风。
róng guì fēi gàn zhǎng shēng yào,qīng xián shì bù sǐ mén fēng。
劝君识取主人公。
quàn jūn shí qǔ zhǔ rén gōng。
单方只一味,尽在不言中。
dān fāng zhǐ yī wèi,jǐn zài bù yán zhōng。
AI赏析
南乡子
宋
:
韩世忠
人有几何般。
rén yǒu jǐ hé bān。
富贵荣华总是闲。
fù guì róng huá zǒng shì xián。
自古英雄都如梦,为官。
zì gǔ yīng xióng dōu rú mèng,wèi guān。
宝玉妻男宿业缠。
bǎo yù qī nán sù yè chán。
年迈衰残。
nián mài shuāi cán。
鬓发苍浪骨髓乾。
bìn fā cāng làng gǔ suǐ qián。
不道山林有好处,贪欢。
bù dào shān lín yǒu hǎo chù,tān huān。
只恐痴迷误了贤。
zhǐ kǒng chī mí wù le xián。
AI赏析
奉诏讨范汝为过宁德西陂访阮大成
宋
:
韩世忠
万顷琉璃到底清,寒光不动海门平。
wàn qǐng liú lí dào dǐ qīng,hán guāng bù dòng hǎi mén píng。
鉴开波面一天净,虹吸潮头万里声。
jiàn kāi bō miàn yī tiān jìng,hóng xī cháo tóu wàn lǐ shēng。
吹断海风渔笛远,载归秋月落帆轻。
chuī duàn hǎi fēng yú dí yuǎn,zài guī qiū yuè luò fān qīng。
芍陂曾上孤舟看,何似今朝双眼明。
sháo bēi céng shàng gū zhōu kàn,hé shì jīn cháo shuāng yǎn míng。
AI赏析
题云居壁
宋
:
韩世忠
芒鞋行杖是生涯,老鬓今年玩物华。
máng xié xíng zhàng shì shēng yá,lǎo bìn jīn nián wán wù huá。
为爱云居松桧好,不须更看牡丹花。
wèi ài yún jū sōng guì hǎo,bù xū gèng kàn mǔ dān huā。
AI赏析