古诗词

高翥

杨花

高翥

万缕千丝拂水滨,尽催飞絮送残春。wàn lǚ qiān sī fú shuǐ bīn,jǐn cuī fēi xù sòng cán chūn。
风前轻薄佳人命,天外飘零宕子身。fēng qián qīng báo jiā rén mìng,tiān wài piāo líng dàng zi shēn。
绕路铺时成素毯,就泥沾处衬芳尘。rào lù pù shí chéng sù tǎn,jiù ní zhān chù chèn fāng chén。
江头雨过遗踪尽,留得柔条折赠人。jiāng tóu yǔ guò yí zōng jǐn,liú dé róu tiáo zhé zèng rén。

秋兴

高翥

老去无心世事轻,但从景物略关情。lǎo qù wú xīn shì shì qīng,dàn cóng jǐng wù lüè guān qíng。
晓看雁阵惊秋晚,夜听鹤声知月明。xiǎo kàn yàn zhèn jīng qiū wǎn,yè tīng hè shēng zhī yuè míng。
石鼎煮茶论水品,土墙题字记花名。shí dǐng zhǔ chá lùn shuǐ pǐn,tǔ qiáng tí zì jì huā míng。
出门更自有真乐,闲向通衢稳步行。chū mén gèng zì yǒu zhēn lè,xián xiàng tōng qú wěn bù xíng。

山行即事

高翥

篮舆破晓入山家,独木桥低小径斜。lán yú pò xiǎo rù shān jiā,dú mù qiáo dī xiǎo jìng xié。
屋角尽悬牛蒡菜,篱根多发马兰花。wū jiǎo jǐn xuán niú bàng cài,lí gēn duō fā mǎ lán huā。
主人一笑先呼酒,劝客三杯便当茶。zhǔ rén yī xiào xiān hū jiǔ,quàn kè sān bēi biàn dāng chá。
我已经年无此乐,为怜身久在京华。wǒ yǐ jīng nián wú cǐ lè,wèi lián shēn jiǔ zài jīng huá。

灵鹫寺

高翥

灵鹫名山万古名,几回无事绕廊行。líng jiù míng shān wàn gǔ míng,jǐ huí wú shì rào láng xíng。
殿前流水晴犹急,塔上春云晚自生。diàn qián liú shuǐ qíng yóu jí,tǎ shàng chūn yún wǎn zì shēng。
鹤傍经床听梵语,鸟窥斋钵候钟声。hè bàng jīng chuáng tīng fàn yǔ,niǎo kuī zhāi bō hòu zhōng shēng。
我来借得团蒲坐,归去闲眠梦亦清。wǒ lái jiè dé tuán pú zuò,guī qù xián mián mèng yì qīng。

老将

高翥

垂头终日坐当门,两臂苍龙隐墨纹。chuí tóu zhōng rì zuò dāng mén,liǎng bì cāng lóng yǐn mò wén。
笑撚白须传阵法,手摊黄纸说君恩。xiào niǎn bái xū chuán zhèn fǎ,shǒu tān huáng zhǐ shuō jūn ēn。
中年主帅皆为鬼,晚岁虞兵见领军。zhōng nián zhǔ shuài jiē wèi guǐ,wǎn suì yú bīng jiàn lǐng jūn。
每劝儿孙学刀箭,解衣教看旧瘢痕。měi quàn ér sūn xué dāo jiàn,jiě yī jiào kàn jiù bān hén。

秋夜书怀

高翥

明灭孤镫缥缈香,沈沈更漏隔宫墙。míng miè gū dèng piāo miǎo xiāng,shěn shěn gèng lòu gé gōng qiáng。
秋风倦客家千里,夜雨怀人天一方。qiū fēng juàn kè jiā qiān lǐ,yè yǔ huái rén tiān yī fāng。
世事从他多鉏铻,生涯如我亦凄凉。shì shì cóng tā duō chú wú,shēng yá rú wǒ yì qī liáng。
亟须唤酒消长夜,休梦黄华绕涧傍。jí xū huàn jiǔ xiāo zhǎng yè,xiū mèng huáng huá rào jiàn bàng。

投老

高翥

投老才营一把茅,前临官路后林坳。tóu lǎo cái yíng yī bǎ máo,qián lín guān lù hòu lín ào。
最宜鸡犬无邻舍,好放牛羊有近郊。zuì yí jī quǎn wú lín shě,hǎo fàng niú yáng yǒu jìn jiāo。
春韭采来胜市食,秋鲈留取续山肴。chūn jiǔ cǎi lái shèng shì shí,qiū lú liú qǔ xù shān yáo。
吾庐谁道难寻觅,古树排门尽鹊巢。wú lú shuí dào nán xún mì,gǔ shù pái mén jǐn què cháo。

喜杜仲高移居清湖

高翥

笑携鸡犬入城居,无复游从叹阔疏。xiào xié jī quǎn rù chéng jū,wú fù yóu cóng tàn kuò shū。
河水通船堪载酒,桐阴近屋可修书。hé shuǐ tōng chuán kān zài jiǔ,tóng yīn jìn wū kě xiū shū。
饭香休忆辛田米,羹美何惭丙穴鱼。fàn xiāng xiū yì xīn tián mǐ,gēng měi hé cán bǐng xué yú。
我亦买山湖上住,效芹时拟贡园蔬。wǒ yì mǎi shān hú shàng zhù,xiào qín shí nǐ gòng yuán shū。

虎丘寺

高翥

西出吴门步屧轻,浮屠唤客入山行。xī chū wú mén bù xiè qīng,fú tú huàn kè rù shān xíng。
石从试剑何年裂,池自通泉尽日平。shí cóng shì jiàn hé nián liè,chí zì tōng quán jǐn rì píng。
烟径远传僧磬响,云龛深锁佛灯明。yān jìng yuǎn chuán sēng qìng xiǎng,yún kān shēn suǒ fú dēng míng。
移舟更宿枫桥寺,要听疏钟半夜鸣。yí zhōu gèng sù fēng qiáo sì,yào tīng shū zhōng bàn yè míng。

焦山

高翥

山拥中流翠作堆,四围竹树郁崔嵬。shān yōng zhōng liú cuì zuò duī,sì wéi zhú shù yù cuī wéi。
殿前云向檐牙出,门外潮从海口来。diàn qián yún xiàng yán yá chū,mén wài cháo cóng hǎi kǒu lái。
乞食僧归斋鼓动,打碑人去渡船开。qǐ shí sēng guī zhāi gǔ dòng,dǎ bēi rén qù dù chuán kāi。
焦公羽化将名迹,付与瞿昙亦壮哉。jiāo gōng yǔ huà jiāng míng jì,fù yǔ qú tán yì zhuàng zāi。

蛾眉亭

高翥

千尺悬崖巨浪撞,危亭高峙对微茫。qiān chǐ xuán yá jù làng zhuàng,wēi tíng gāo zhì duì wēi máng。
远峰凝黛双蛾澹,流水连云一带长。yuǎn fēng níng dài shuāng é dàn,liú shuǐ lián yún yī dài zhǎng。
日落江容难可尽,天寒山色不成妆。rì luò jiāng róng nán kě jǐn,tiān hán shān sè bù chéng zhuāng。
停舟欲试登临眼,北望青烟欲断肠。tíng zhōu yù shì dēng lín yǎn,běi wàng qīng yān yù duàn cháng。

凌歊台

高翥

宋祖高台山上头,三闲破屋蔽层丘。sòng zǔ gāo tái shān shàng tóu,sān xián pò wū bì céng qiū。
离离荒草迷行殿,漠漠寒沙拥故洲。lí lí huāng cǎo mí xíng diàn,mò mò hán shā yōng gù zhōu。
塔影远招孤客恨,江声长替古人愁。tǎ yǐng yuǎn zhāo gū kè hèn,jiāng shēng zhǎng tì gǔ rén chóu。
题诗自旧知多少,清绝难磨许郢州。tí shī zì jiù zhī duō shǎo,qīng jué nán mó xǔ yǐng zhōu。

三峡桥

高翥

倦游华发冷萧骚,长夏来登三峡桥。juàn yóu huá fā lěng xiāo sāo,zhǎng xià lái dēng sān xiá qiáo。
山吐湿云何日尽,溪流冻雪几时消。shān tǔ shī yún hé rì jǐn,xī liú dòng xuě jǐ shí xiāo。
陆公泉在犹堪汲,五老峰高不易招。lù gōng quán zài yóu kān jí,wǔ lǎo fēng gāo bù yì zhāo。
客子倚栏思羽化,未仙衣袂已飘飘。kè zi yǐ lán sī yǔ huà,wèi xiān yī mèi yǐ piāo piāo。

雪堂

高翥

胜地从来迹易陈,东坡日月久尤新。shèng dì cóng lái jì yì chén,dōng pō rì yuè jiǔ yóu xīn。
小桥曾压归时雪,老柳长摇别后春。xiǎo qiáo céng yā guī shí xuě,lǎo liǔ zhǎng yáo bié hòu chūn。
城郭寥寥怀独鹤,江山历历见斯人。chéng guō liáo liáo huái dú hè,jiāng shān lì lì jiàn sī rén。
客生较晚空惆怅,梦想陈潘结旧邻。kè shēng jiào wǎn kōng chóu chàng,mèng xiǎng chén pān jié jiù lín。

竹楼

高翥

老竹平分当建瓴,小楼从此擅高名。lǎo zhú píng fēn dāng jiàn líng,xiǎo lóu cóng cǐ shàn gāo míng。
地连云堞登临稳,栏俯晴江梦寐清。dì lián yún dié dēng lín wěn,lán fǔ qíng jiāng mèng mèi qīng。
一记自能追正始,三闲谁与续咸平。yī jì zì néng zhuī zhèng shǐ,sān xián shuí yǔ xù xián píng。
涛音日日烟中落,依约焚香读易声。tāo yīn rì rì yān zhōng luò,yī yuē fén xiāng dú yì shēng。

八月旦日永定寺作

高翥

萧然一室坐清虚,又见西风到客居。xiāo rán yī shì zuò qīng xū,yòu jiàn xī fēng dào kè jū。
老去身心便懒惰,人来情意任亲疏。lǎo qù shēn xīn biàn lǎn duò,rén lái qíng yì rèn qīn shū。
从僧借地秋移菊,与佛分镫夜读书。cóng sēng jiè dì qiū yí jú,yǔ fú fēn dèng yè dú shū。
幽事复为行计夺,去留端的合何如。yōu shì fù wèi xíng jì duó,qù liú duān de hé hé rú。

小楼

高翥

小楼终日脱冠巾,白发萧疏不受尘。xiǎo lóu zhōng rì tuō guān jīn,bái fā xiāo shū bù shòu chén。
虽是客身犹足乐,苦无世累未为贫。suī shì kè shēn yóu zú lè,kǔ wú shì lèi wèi wèi pín。
家书远寄凭游子,邸报频看念故人。jiā shū yuǎn jì píng yóu zi,dǐ bào pín kàn niàn gù rén。
自叹此心清似水,为他闲事恼天真。zì tàn cǐ xīn qīng shì shuǐ,wèi tā xián shì nǎo tiān zhēn。

清明日约宋正甫黄行之兄弟为东湖之集

高翥

自在嬉游遍四方,不曾孤负独春光。zì zài xī yóu biàn sì fāng,bù céng gū fù dú chūn guāng。
醉眠芳草衣裳冷,笑嚼名花齿颊香。zuì mián fāng cǎo yī shang lěng,xiào jué míng huā chǐ jiá xiāng。
既是烟霞令久任,岂应风月断来章。jì shì yān xiá lìng jiǔ rèn,qǐ yīng fēng yuè duàn lái zhāng。
故人尚有闲情不,相伴湖边举一觞。gù rén shàng yǒu xián qíng bù,xiāng bàn hú biān jǔ yī shāng。

过方孚若寺丞故庐

高翥

诗境园林万柳闲,四围秋草带愁颜。shī jìng yuán lín wàn liǔ xián,sì wéi qiū cǎo dài chóu yán。
楼台寂寞鼠成穴,岩石崔嵬蚊负山。lóu tái jì mò shǔ chéng xué,yán shí cuī wéi wén fù shān。
三径昔嫌前辈窄,一区今欠此翁闲。sān jìng xī xián qián bèi zhǎi,yī qū jīn qiàn cǐ wēng xián。
客来莫怪匆匆去,万感催人鬓易斑。kè lái mò guài cōng cōng qù,wàn gǎn cuī rén bìn yì bān。

宿囊山寺

高翥

小泊囊山古化城,山林端足擅高名。xiǎo pō náng shān gǔ huà chéng,shān lín duān zú shàn gāo míng。
楼台影外秋风老,钟磬声中夜气清。lóu tái yǐng wài qiū fēng lǎo,zhōng qìng shēng zhōng yè qì qīng。
客子情怀宜淡薄,主人言语亦分明。kè zi qíng huái yí dàn báo,zhǔ rén yán yǔ yì fēn míng。
只应海月堂前境,从此江湖有梦成。zhǐ yīng hǎi yuè táng qián jìng,cóng cǐ jiāng hú yǒu mèng chéng。
1431234567»