古诗词

郑思肖

寒菊

郑思肖

花开不并百花丛,独立疏篱趣未穷。huā kāi bù bìng bǎi huā cóng,dú lì shū lí qù wèi qióng。
宁可枝头抱香死,何曾吹落北风中!níng kě zhī tóu bào xiāng sǐ,hé céng chuī luò běi fēng zhōng!

二砺

郑思肖

愁里高歌梁父吟,犹如金玉戛商音。chóu lǐ gāo gē liáng fù yín,yóu rú jīn yù jiá shāng yīn。
十年勾践亡吴计,七日包胥哭楚心。shí nián gōu jiàn wáng wú jì,qī rì bāo xū kū chǔ xīn。
秋送新鸿哀破国,昼行饥虎啮空林。qiū sòng xīn hóng āi pò guó,zhòu xíng jī hǔ niè kōng lín。
胸中有誓深于海,肯使神州竟陆沉?xiōng zhōng yǒu shì shēn yú hǎi,kěn shǐ shén zhōu jìng lù chén?

德祐二年岁旦二首

郑思肖

【其一】
力不胜于胆,逢人空泪垂。lì bù shèng yú dǎn,féng rén kōng lèi chuí。
一心中国梦,万古下泉诗。yī xīn zhōng guó mèng,wàn gǔ xià quán shī。
日近望犹见,天高问岂知。rì jìn wàng yóu jiàn,tiān gāo wèn qǐ zhī。
朝朝向南拜,愿睹汉旌旗。cháo cháo xiàng nán bài,yuàn dǔ hàn jīng qí。
【其二】
有怀长不释,一语一酸辛。yǒu huái zhǎng bù shì,yī yǔ yī suān xīn。
此地暂胡马,终身只宋民。cǐ dì zàn hú mǎ,zhōng shēn zhǐ sòng mín。
读书成底事,报国是何人。dú shū chéng dǐ shì,bào guó shì hé rén。
耻见干戈里,荒城梅又春。chǐ jiàn gàn gē lǐ,huāng chéng méi yòu chūn。

五忠咏

郑思肖

【其一 制置李公(芾)】
举家自杀尽忠臣,面仰青天哭断声。jǔ jiā zì shā jǐn zhōng chén,miàn yǎng qīng tiān kū duàn shēng。
听得北人歌里唱,潭州城是铁州城。tīng dé běi rén gē lǐ chàng,tán zhōu chéng shì tiě zhōu chéng。
【其二 丞相李公(庭芝)】
大驾迢迢已北行,淮南犹守九州城。dà jià tiáo tiáo yǐ běi xíng,huái nán yóu shǒu jiǔ zhōu chéng。
只谋渡海南归国,不意忘躯博得名。zhǐ móu dù hǎi nán guī guó,bù yì wàng qū bó dé míng。
【其三 察使姜公(才)】
杀气盘空白昼阴,始终不变似精金。shā qì pán kōng bái zhòu yīn,shǐ zhōng bù biàn shì jīng jīn。
直疑碧落三更月,来作将军一片心。zhí yí bì luò sān gèng yuè,lái zuò jiāng jūn yī piàn xīn。
【其四 都统王公(安节)】
健儿三百陷胡尘,匹马孤腾勇过人。jiàn ér sān bǎi xiàn hú chén,pǐ mǎ gū téng yǒng guò rén。
至死执刀唯骂贼,自言不作两朝臣。zhì sǐ zhí dāo wéi mà zéi,zì yán bù zuò liǎng cháo chén。
【其五 随驾内嫔某氏】
玉殿辞春陷马尘,忍将膻秽污贞身。yù diàn cí chūn xiàn mǎ chén,rěn jiāng shān huì wū zhēn shēn。
能行男子难行事,羞杀朝中投阁人。néng xíng nán zi nán xíng shì,xiū shā cháo zhōng tóu gé rén。