古诗词

丁谓

丁谓

千足比侯封,矜矜莫可穷。qiān zú bǐ hóu fēng,jīn jīn mò kě qióng。
触藩难进退,荷棰易西东。chù fān nán jìn tuì,hé chuí yì xī dōng。
郑伯牵降辱,初平叱化功。zhèng bó qiān jiàng rǔ,chū píng chì huà gōng。
律和当荐瑞,愿牧上林中。lǜ hé dāng jiàn ruì,yuàn mù shàng lín zhōng。

丁谓

不操千金宝,思观九色虬。bù cāo qiān jīn bǎo,sī guān jiǔ sè qiú。
负图钟上圣,衔烛照穷幽。fù tú zhōng shàng shèng,xián zhú zhào qióng yōu。
但仰飞天大,宁闻战野忧。dàn yǎng fēi tiān dà,níng wén zhàn yě yōu。
沃焦须霈泽,莫道我无求。wò jiāo xū pèi zé,mò dào wǒ wú qiú。

鱼其一

丁谓

戏叶复依蒲,登龙是去途。xì yè fù yī pú,dēng lóng shì qù tú。
何烦垂翡翠,未肯畏鹈鹕。hé fán chuí fěi cuì,wèi kěn wèi tí hú。
已负吞舟大,终无涸辙虞。yǐ fù tūn zhōu dà,zhōng wú hé zhé yú。
濠梁宁足乐,相忘在江湖。háo liáng níng zú lè,xiāng wàng zài jiāng hú。

丁谓

居蔡推神物,巢莲表圣君。jū cài tuī shén wù,cháo lián biǎo shèng jūn。
膺期千岁色,垂世九畴文。yīng qī qiān suì sè,chuí shì jiǔ chóu wén。
惠向衔珠辨,灵从顾印分。huì xiàng xián zhū biàn,líng cóng gù yìn fēn。
自谙宫沼乐,锡贡任江滨。zì ān gōng zhǎo lè,xī gòng rèn jiāng bīn。

丁谓

起蛰良时在,鸣风异禀存。qǐ zhé liáng shí zài,míng fēng yì bǐng cún。
大能吞巨象,长可绕昆仑。dà néng tūn jù xiàng,zhǎng kě rào kūn lún。
出笥彰嘉庆,衔珠报厚恩。chū sì zhāng jiā qìng,xián zhū bào hòu ēn。
由来禀龙质,灵化出山门。yóu lái bǐng lóng zhì,líng huà chū shān mén。

丁谓

兰畹炎飙息,莎阶霁景凉。lán wǎn yán biāo xī,shā jiē jì jǐng liáng。
宵征循屋漏,昼伏避阳光。xiāo zhēng xún wū lòu,zhòu fú bì yáng guāng。
具体微雨显,馀辉有若亡。jù tǐ wēi yǔ xiǎn,yú huī yǒu ruò wáng。
惟怜资学者,熠耀满纱囊。wéi lián zī xué zhě,yì yào mǎn shā náng。

丁谓

熠耀非吾族,蟏蛸莫我知。yì yào fēi wú zú,xiāo shāo mò wǒ zhī。
韩凭飞处妒,庄叟梦时疑。hán píng fēi chù dù,zhuāng sǒu mèng shí yí。
琼玉含芳细,丝篁度曲迟。qióng yù hán fāng xì,sī huáng dù qū chí。
自当同羽化,蝉范任冠緌。zì dāng tóng yǔ huà,chán fàn rèn guān ruí。

丁谓

齐女幽忧后,幽时兴咏中。qí nǚ yōu yōu hòu,yōu shí xīng yǒng zhōng。
晓寒初饮露,夕燥正含风。xiǎo hán chū yǐn lù,xī zào zhèng hán fēng。
翼若裁绡薄,心如鼓橐空。yì ruò cái xiāo báo,xīn rú gǔ tuó kōng。
貂冠如见用,清白励王公。diāo guān rú jiàn yòng,qīng bái lì wáng gōng。

丁谓

几集元规会,曾留子建题。jǐ jí yuán guī huì,céng liú zi jiàn tí。
东南当日出,西北与云齐。dōng nán dāng rì chū,xī běi yǔ yún qí。
帝里五百尺,仙家十二梯。dì lǐ wǔ bǎi chǐ,xiān jiā shí èr tī。
吹箫多感激,丹凤竟相携。chuī xiāo duō gǎn jī,dān fèng jìng xiāng xié。

丁谓

不效燕昭置,终贻子罕羞。bù xiào yàn zhāo zhì,zhōng yí zi hǎn xiū。
吴都矜四达,楚国炫三休。wú dōu jīn sì dá,chǔ guó xuàn sān xiū。
好卜登春乐,无增累卵忧。hǎo bo dēng chūn lè,wú zēng lèi luǎn yōu。
玄都有琼构,何日从真游。xuán dōu yǒu qióng gòu,hé rì cóng zhēn yóu。

丁谓

玉女潜窥久,偷儿窃觇频。yù nǚ qián kuī jiǔ,tōu ér qiè chān pín。
绮疏环禁掖,青琐近严宸。qǐ shū huán jìn yē,qīng suǒ jìn yán chén。
静听翰音异,遥观列岫新。jìng tīng hàn yīn yì,yáo guān liè xiù xīn。
好开虚白室,云母若冰轮。hǎo kāi xū bái shì,yún mǔ ruò bīng lún。

丁谓

始向龟图妙,爰从鸟迹成。shǐ xiàng guī tú miào,yuán cóng niǎo jì chéng。
偃波如制妙,例薤更难精。yǎn bō rú zhì miào,lì xiè gèng nán jīng。
蔡表崩云重,曹章缀露轻。cài biǎo bēng yún zhòng,cáo zhāng zhuì lù qīng。
忆曾思刻玉,琼简镂金英。yì céng sī kè yù,qióng jiǎn lòu jīn yīng。

代意

丁谓

玦带珊瑚佩解琼,楚云无定好伤情。jué dài shān hú pèi jiě qióng,chǔ yún wú dìng hǎo shāng qíng。
临邛已误通琴意,金谷难寻辩玉声。lín qióng yǐ wù tōng qín yì,jīn gǔ nán xún biàn yù shēng。
微警单栖盘露重,密含幽思畹兰平。wēi jǐng dān qī pán lù zhòng,mì hán yōu sī wǎn lán píng。
明珠百琲将何当,怅望轻躯病欲成。míng zhū bǎi bèi jiāng hé dāng,chàng wàng qīng qū bìng yù chéng。

丁谓

摇摇繁实弄秋光,曾伴青椑荐武皇。yáo yáo fán shí nòng qiū guāng,céng bàn qīng bēi jiàn wǔ huáng。
玄圃云腴滋绀质,上林风驭猎清香。xuán pǔ yún yú zī gàn zhì,shàng lín fēng yù liè qīng xiāng。
寻芳尚忆琼为树,蠲渴因知玉有浆。xún fāng shàng yì qióng wèi shù,juān kě yīn zhī yù yǒu jiāng。
多少好枝谁最见,冒霜丹颊倚邻墙。duō shǎo hǎo zhī shuí zuì jiàn,mào shuāng dān jiá yǐ lín qiáng。

赠方江二君

丁谓

偶向严堂吊子陵,布衣携手远相迎。ǒu xiàng yán táng diào zi líng,bù yī xié shǒu yuǎn xiāng yíng。
乍亲冠盖谈谐少,久住林泉骨自清。zhà qīn guān gài tán xié shǎo,jiǔ zhù lín quán gǔ zì qīng。
正好辛勤缘齿少,最难遭遇是时平。zhèng hǎo xīn qín yuán chǐ shǎo,zuì nán zāo yù shì shí píng。
李频乡党玄英裔,皆合工诗取盛名。lǐ pín xiāng dǎng xuán yīng yì,jiē hé gōng shī qǔ shèng míng。

次韵和进真宗七言四韵

丁谓

白麻初降紫宸中,簪组相惊帝泽丰。bái má chū jiàng zǐ chén zhōng,zān zǔ xiāng jīng dì zé fēng。
骤陟将坛知运偶,久尘台席愧材庸。zhòu zhì jiāng tán zhī yùn ǒu,jiǔ chén tái xí kuì cái yōng。
桑榆便觉人间别,旌戟犹疑梦里逢。sāng yú biàn jué rén jiān bié,jīng jǐ yóu yí mèng lǐ féng。
已是都城耸荣观,更颁天唱耀戎容。yǐ shì dōu chéng sǒng róng guān,gèng bān tiān chàng yào róng róng。

虎丘

丁谓

久尘黄阁侍威颜,忽拥高牙出帝关。jiǔ chén huáng gé shì wēi yán,hū yōng gāo yá chū dì guān。
玉佩乍辞文石陛,锦衣重到虎丘山。yù pèi zhà cí wén shí bì,jǐn yī zhòng dào hǔ qiū shān。
仙飙时傍潺湲起,珍羽多从杳霭还。xiān biāo shí bàng chán yuán qǐ,zhēn yǔ duō cóng yǎo ǎi hái。
官大宠深难得暇,林泉怀旧是偷闲。guān dà chǒng shēn nán dé xiá,lín quán huái jiù shì tōu xián。

山居

丁谓

峒口清香彻海滨,四时芬馥四时春。dòng kǒu qīng xiāng chè hǎi bīn,sì shí fēn fù sì shí chūn。
山多绿桂怜同气,谷有幽兰让后尘。shān duō lǜ guì lián tóng qì,gǔ yǒu yōu lán ràng hòu chén。
草解忘忧忧底事,花能含笑笑何人。cǎo jiě wàng yōu yōu dǐ shì,huā néng hán xiào xiào hé rén。
争如彼美钦天圹,长荐芳香奉百神。zhēng rú bǐ měi qīn tiān kuàng,zhǎng jiàn fāng xiāng fèng bǎi shén。

送僧归护国寺

丁谓

少室久传西祖印,京华时不等闲寻。shǎo shì jiǔ chuán xī zǔ yìn,jīng huá shí bù děng xián xún。
黄枢慕道飞书密,紫禁知名示宠深。huáng shū mù dào fēi shū mì,zǐ jìn zhī míng shì chǒng shēn。
一法遍垂春雨润,群生皆悟海潮音。yī fǎ biàn chuí chūn yǔ rùn,qún shēng jiē wù hǎi cháo yīn。
南归八桂禅庭在,后夜僧怀立雪心。nán guī bā guì chán tíng zài,hòu yè sēng huái lì xuě xīn。

橘花

丁谓

香于栀子细于梅,柳絮梨花过后开。xiāng yú zhī zi xì yú méi,liǔ xù lí huā guò hòu kāi。
搔首预愁经恶雨,伤心初见落苍苔。sāo shǒu yù chóu jīng è yǔ,shāng xīn chū jiàn luò cāng tái。
丹青得到须名手,题咏今疏信不才。dān qīng dé dào xū míng shǒu,tí yǒng jīn shū xìn bù cái。
莫怪主公相看好,举家新自洞庭来。mò guài zhǔ gōng xiāng kàn hǎo,jǔ jiā xīn zì dòng tíng lái。
106123456