古诗词

王十朋

宿归宗寺

王十朋

好山无数不知名,路入禅林气更清。hǎo shān wú shù bù zhī míng,lù rù chán lín qì gèng qīng。
岩石有时开镜面,溪流入夜作鸾声。yán shí yǒu shí kāi jìng miàn,xī liú rù yè zuò luán shēng。
临池墨客馀风韵,拭眼高僧避宠荣。lín chí mò kè yú fēng yùn,shì yǎn gāo sēng bì chǒng róng。
安得清风生两腋,紫霄峰顶望寰瀛。ān dé qīng fēng shēng liǎng yè,zǐ xiāo fēng dǐng wàng huán yíng。

简寂观

王十朋

萦迂草径少人行,忽有黄冠洞口迎。yíng yū cǎo jìng shǎo rén xíng,hū yǒu huáng guān dòng kǒu yíng。
自笑荒芜陶靖节,更寻简寂陆先生。zì xiào huāng wú táo jìng jié,gèng xún jiǎn jì lù xiān shēng。
朝真惟有坛前石,流水犹馀弦上声。cháo zhēn wéi yǒu tán qián shí,liú shuǐ yóu yú xián shàng shēng。
欲听金鸡上金阙,紫霄峰际白云横。yù tīng jīn jī shàng jīn quē,zǐ xiāo fēng jì bái yún héng。

宿栖贤

王十朋

瀑水声中夜不眠,星河影动半秋天。pù shuǐ shēng zhōng yè bù mián,xīng hé yǐng dòng bàn qiū tiān。
谁云滟滪瞿唐远,只在洋澜左蠡边。shuí yún yàn yù qú táng yuǎn,zhǐ zài yáng lán zuǒ lí biān。
师子吼成方外法,石人参得定中禅。shī zi hǒu chéng fāng wài fǎ,shí rén cān dé dìng zhōng chán。
住山五老知今古,借问曾栖几个贤。zhù shān wǔ lǎo zhī jīn gǔ,jiè wèn céng qī jǐ gè xián。

别庐山

王十朋

山北山南已遍游,又移行李向西州。shān běi shān nán yǐ biàn yóu,yòu yí xíng lǐ xiàng xī zhōu。
身如孟子论行止,心愧渊明任去留。shēn rú mèng zi lùn xíng zhǐ,xīn kuì yuān míng rèn qù liú。
峰顶今宵应好月,人间明日是中秋。fēng dǐng jīn xiāo yīng hǎo yuè,rén jiān míng rì shì zhōng qiū。
天池一塔遥相送,深喜浮云为我收。tiān chí yī tǎ yáo xiāng sòng,shēn xǐ fú yún wèi wǒ shōu。

瑞昌永兴道中作

王十朋

蜀道青天手未摩,肩舆从此上危坡。shǔ dào qīng tiān shǒu wèi mó,jiān yú cóng cǐ shàng wēi pō。
永城朝过路方永,多福夜眠僧不多。yǒng chéng cháo guò lù fāng yǒng,duō fú yè mián sēng bù duō。
冈畔泥深愁欲雨,渡头舟小喜无波。gāng pàn ní shēn chóu yù yǔ,dù tóu zhōu xiǎo xǐ wú bō。
青山满眼森高木,正为人稀免斧柯。qīng shān mǎn yǎn sēn gāo mù,zhèng wèi rén xī miǎn fǔ kē。

赠陶永州

王十朋

云作愁天风怒号,遥瞻白帝梦犹劳。yún zuò chóu tiān fēng nù hào,yáo zhān bái dì mèng yóu láo。
口吟太白路难蜀,心慕渊明人遇陶。kǒu yín tài bái lù nán shǔ,xīn mù yuān míng rén yù táo。
富水已厌家食久,浯溪行看石崖高。fù shuǐ yǐ yàn jiā shí jiǔ,wú xī xíng kàn shí yá gāo。
人生五马何曾贵,堪叹相逢各二毛。rén shēng wǔ mǎ hé céng guì,kān tàn xiāng féng gè èr máo。

题谋野堂

王十朋

满目江山富一堂,公馀身在水云乡。mǎn mù jiāng shān fù yī táng,gōng yú shēn zài shuǐ yún xiāng。
遥岑更作有无色,西子为谁浓淡妆。yáo cén gèng zuò yǒu wú sè,xī zi wèi shuí nóng dàn zhuāng。
荷有香能清燕寝,缨无尘可濯沧浪。hé yǒu xiāng néng qīng yàn qǐn,yīng wú chén kě zhuó cāng làng。
使君坐此谋何事,境静心清百虑忘。shǐ jūn zuò cǐ móu hé shì,jìng jìng xīn qīng bǎi lǜ wàng。

闻诗闻礼不赴秋试以七月二十五日离太学八月二十六日至兴国军喜其来也因作是诗

王十朋

不将蜗角与人争,走侍双亲蜀道行。bù jiāng wō jiǎo yǔ rén zhēng,zǒu shì shuāng qīn shǔ dào xíng。
免为家书忧子美,饱闻情话悦渊明。miǎn wèi jiā shū yōu zi měi,bǎo wén qíng huà yuè yuān míng。
一名所得知多少,万事真宜审重轻。yī míng suǒ dé zhī duō shǎo,wàn shì zhēn yí shěn zhòng qīng。
更愿相随且归去,田园薄有要同耕。gèng yuàn xiāng suí qiě guī qù,tián yuán báo yǒu yào tóng gēng。

游西山寺

王十朋

好山遗恨恐他年,冒雨登临兴浩然。hǎo shān yí hèn kǒng tā nián,mào yǔ dēng lín xīng hào rán。
避暑离宫闵吴主,横舟巨浪壮苏仙。bì shǔ lí gōng mǐn wú zhǔ,héng zhōu jù làng zhuàng sū xiān。
秋声萧瑟松风阁,岩乳清泠菩萨泉。qiū shēng xiāo sè sōng fēng gé,yán rǔ qīng líng pú sà quán。
山半有亭名可易,漫郎尤恶曲并圆。shān bàn yǒu tíng míng kě yì,màn láng yóu è qū bìng yuán。

夜宿思湖口系缆芦苇间夜半闻丛中有声舟人惊起终夕为之不寐

王十朋

老境残秋路入荆,眼中何物不关情。lǎo jìng cán qiū lù rù jīng,yǎn zhōng hé wù bù guān qíng。
芦花间蓼红依白,江水归湖浊带清。lú huā jiān liǎo hóng yī bái,jiāng shuǐ guī hú zhuó dài qīng。
狐兔丛深应自贺,鱼龙穴浅已相惊。hú tù cóng shēn yīng zì hè,yú lóng xué qiǎn yǐ xiāng jīng。
扁舟夜宿无人境,展转无眠到五更。biǎn zhōu yè sù wú rén jìng,zhǎn zhuǎn wú mián dào wǔ gèng。

舟中记所见

王十朋

不向三苗境上过,此身端怯洞庭波。bù xiàng sān miáo jìng shàng guò,cǐ shēn duān qiè dòng tíng bō。
浪翁未免敖牙戏,渔父时为欸乃歌。làng wēng wèi miǎn áo yá xì,yú fù shí wèi āi nǎi gē。
虫喜年丰频捣米,鸟忧沙涨自淘河。chóng xǐ nián fēng pín dǎo mǐ,niǎo yōu shā zhǎng zì táo hé。
可无好处如乡里,橘绿橙黄恨不多。kě wú hǎo chù rú xiāng lǐ,jú lǜ chéng huáng hèn bù duō。

离夷陵移舟至水西将遵陆雾甚咫尺不辨舟人失津退数里遇渡船引而至岸有山在蒙笼中乃观音台也过姜诗村饭士门铺晚宿油榨有山名四面颇佳

王十朋

至喜亭前晓雾迷,橹声离岸眩东西。zhì xǐ tíng qián xiǎo wù mí,lǔ shēng lí àn xuàn dōng xī。
疑游神女行云峡,忽到姜诗跃鲤溪。yí yóu shén nǚ xíng yún xiá,hū dào jiāng shī yuè lǐ xī。
午饭驿亭同蓐食,夜眠村店类鸡栖。wǔ fàn yì tíng tóng rù shí,yè mián cūn diàn lèi jī qī。
眼中四面青山好,从此登天路不低。yǎn zhōng sì miàn qīng shān hǎo,cóng cǐ dēng tiān lù bù dī。

至归州宿报恩寺

王十朋

终夜江声枕上喧,子规未叫已销魂。zhōng yè jiāng shēng zhěn shàng xuān,zi guī wèi jiào yǐ xiāo hún。
身乘筚路思熊绎,词诵离骚吊屈原。shēn chéng bì lù sī xióng yì,cí sòng lí sāo diào qū yuán。
城邑旧为夔子国,民人多是楚王孙。chéng yì jiù wèi kuí zi guó,mín rén duō shì chǔ wáng sūn。
误恩分阃方图报,宿处那堪是报恩。wù ēn fēn kǔn fāng tú bào,sù chù nà kān shì bào ēn。

查漕元章生日

王十朋

气压群阴首占阳,生贤时节自非常。qì yā qún yīn shǒu zhàn yáng,shēng xián shí jié zì fēi cháng。
十分天上月轮满,一线人间日影长。shí fēn tiān shàng yuè lún mǎn,yī xiàn rén jiān rì yǐng zhǎng。
揽辔威名崖雪凛,和羹消息岭梅香。lǎn pèi wēi míng yá xuě lǐn,hé gēng xiāo xī lǐng méi xiāng。
要知三峡无穷水,便是词源与寿觞。yào zhī sān xiá wú qióng shuǐ,biàn shì cí yuán yǔ shòu shāng。

周漕行可和诗复用前韵并简元章

王十朋

重闻鸣凤瑞岐阳,不比清斋老太常。zhòng wén míng fèng ruì qí yáng,bù bǐ qīng zhāi lǎo tài cháng。
帝里别离头并白,夔门邂逅日初长。dì lǐ bié lí tóu bìng bái,kuí mén xiè hòu rì chū zhǎng。
诗篇照眼腾光艳,兰友倾心蔼国香。shī piān zhào yǎn téng guāng yàn,lán yǒu qīng xīn ǎi guó xiāng。
天遣西来端有意,要令我辈共壶觞。tiān qiǎn xī lái duān yǒu yì,yào lìng wǒ bèi gòng hú shāng。

又用行可韵

王十朋

二公海内姓名闻,我亦追随到蜀门。èr gōng hǎi nèi xìng míng wén,wǒ yì zhuī suí dào shǔ mén。
龙卧庐中叹诸葛,蛙居坎底陋公孙。lóng wò lú zhōng tàn zhū gé,wā jū kǎn dǐ lòu gōng sūn。
雨听巫峡梦时滴,花看杜鹃啼处痕。yǔ tīng wū xiá mèng shí dī,huā kàn dù juān tí chù hén。
酬唱又成夔府集,论文欣对少陵尊。chóu chàng yòu chéng kuí fǔ jí,lùn wén xīn duì shǎo líng zūn。

行可再和用其韵以酬

王十朋

孤陋书生宽见闻,西来端欲扫儒门。gū lòu shū shēng kuān jiàn wén,xī lái duān yù sǎo rú mén。
怀人久作周公梦,访道欣闻孔子孙。huái rén jiǔ zuò zhōu gōng mèng,fǎng dào xīn wén kǒng zi sūn。
书为爱民成再奏,泪因忧国有双痕。shū wèi ài mín chéng zài zòu,lèi yīn yōu guó yǒu shuāng hén。
休论身世无穷事,但愿常陪北海尊。xiū lùn shēn shì wú qióng shì,dàn yuàn cháng péi běi hǎi zūn。

又酬元章

王十朋

叱驭西来愧子阳,旧交重见白眉常。chì yù xī lái kuì zi yáng,jiù jiāo zhòng jiàn bái méi cháng。
伤心鬼录人何短,回首蓬山话更长。shāng xīn guǐ lù rén hé duǎn,huí shǒu péng shān huà gèng zhǎng。
夔府并游容倚玉,计台高选辍含香。kuí fǔ bìng yóu róng yǐ yù,jì tái gāo xuǎn chuò hán xiāng。
我非逸少君如谢,聊继兰亭曲水觞。wǒ fēi yì shǎo jūn rú xiè,liáo jì lán tíng qū shuǐ shāng。

行可元章再赋二诗依韵以酬前篇寓二后篇寓三

王十朋

不学金仙李伯阳,来从雄愈论天常。bù xué jīn xiān lǐ bó yáng,lái cóng xióng yù lùn tiān cháng。
毫锋落纸一台妙,诗艳惊人万丈长。háo fēng luò zhǐ yī tái miào,shī yàn jīng rén wàn zhàng zhǎng。
会见鹍鹏俱变化,稔闻兰菊各芬香。huì jiàn kūn péng jù biàn huà,rěn wén lán jú gè fēn xiāng。
盍簪联席论文酒,却笑渊明独引觞。hé zān lián xí lùn wén jiǔ,què xiào yuān míng dú yǐn shāng。

行可元章再赋二诗依韵以酬前篇寓二后篇寓三

王十朋

朋得西南直谅闻,同行宜入仲尼门。péng dé xī nán zhí liàng wén,tóng xíng yí rù zhòng ní mén。
交成一体慕龙友,政在诸家嗤鲁孙。jiāo chéng yī tǐ mù lóng yǒu,zhèng zài zhū jiā chī lǔ sūn。
雪唱纷纭腊天瑞,词源汹涌峡江痕。xuě chàng fēn yún là tiān ruì,cí yuán xiōng yǒng xiá jiāng hén。
二公如月如太白,我亦影随同一尊。èr gōng rú yuè rú tài bái,wǒ yì yǐng suí tóng yī zūn。