古诗词

王十朋

送知宗奉祠还越

王十朋

绿水芙蕖泛镇东,一觞一咏辱陪公。lǜ shuǐ fú qú fàn zhèn dōng,yī shāng yī yǒng rǔ péi gōng。
转头十载已陈迹,会面二山俱秃翁。zhuǎn tóu shí zài yǐ chén jì,huì miàn èr shān jù tū wēng。
旧隐重寻贺监宅,归帆遥借若邪风。jiù yǐn zhòng xún hè jiān zhái,guī fān yáo jiè ruò xié fēng。
九重侧席待宗老,愿展惓惓刘向忠。jiǔ zhòng cè xí dài zōng lǎo,yuàn zhǎn quán quán liú xiàng zhōng。

次韵傅教授景仁马绿荔支

王十朋

玉座奇包未与颁,伏波家果忽堆盘。yù zuò qí bāo wèi yǔ bān,fú bō jiā guǒ hū duī pán。
宜书蔡谱均称绿,不比韩诗止咏丹。yí shū cài pǔ jūn chēng lǜ,bù bǐ hán shī zhǐ yǒng dān。
荐李徒夸碧实脆,嚼瓜未觉水晶寒。jiàn lǐ tú kuā bì shí cuì,jué guā wèi jué shuǐ jīng hán。
羡君衫鬓巧相似,我坐郡厅惭素餐。xiàn jūn shān bìn qiǎo xiāng shì,wǒ zuò jùn tīng cán sù cān。

再次韵

王十朋

两载闽南白尽颁,惊看异品上杯盘。liǎng zài mǐn nán bái jǐn bān,jīng kàn yì pǐn shàng bēi pán。
发缄初讶囊非绛,擘实犹疑颊未丹。fā jiān chū yà náng fēi jiàng,bāi shí yóu yí jiá wèi dān。
较美宜同法石白,搀先欲占麦秋寒。jiào měi yí tóng fǎ shí bái,chān xiān yù zhàn mài qiū hán。
广文诗句篇篇好,咀嚼令人欲废餐。guǎng wén shī jù piān piān hǎo,jǔ jué lìng rén yù fèi cān。

三次韵

王十朋

荔子新诗屡见颁,端同玉局赋金盘。lì zi xīn shī lǚ jiàn bān,duān tóng yù jú fù jīn pán。
香包尽带赐袍绿,熟颗半含仙灶丹。xiāng bāo jǐn dài cì páo lǜ,shú kē bàn hán xiān zào dān。
西蜀稍多应喜远,东嘉可种似宜寒。xī shǔ shāo duō yīng xǐ yuǎn,dōng jiā kě zhǒng shì yí hán。
微酸好入盐梅鼎,莫作寻常谏果餐。wēi suān hǎo rù yán méi dǐng,mò zuò xún cháng jiàn guǒ cān。

四次韵

王十朋

蔡谱黄诗久已颁,不同马乳漫堆盘。cài pǔ huáng shī jiǔ yǐ bān,bù tóng mǎ rǔ màn duī pán。
色因不恶故名酒,食可成仙何用丹。sè yīn bù è gù míng jiǔ,shí kě chéng xiān hé yòng dān。
追逐故江相上下,比方魁紫稍孤寒。zhuī zhú gù jiāng xiāng shàng xià,bǐ fāng kuí zǐ shāo gū hán。
殷勤百颗分甘意,端为诗情合得餐。yīn qín bǎi kē fēn gān yì,duān wèi shī qíng hé dé cān。

五次韵

王十朋

涪陵妃子谩名园,岂似闽南绿一盘。fú líng fēi zi mán míng yuán,qǐ shì mǐn nán lǜ yī pán。
最喜色同青玉案,不妨功并紫金丹。zuì xǐ sè tóng qīng yù àn,bù fáng gōng bìng zǐ jīn dān。
画看红紫品流俗,诗嚼冰霜牙颊寒。huà kàn hóng zǐ pǐn liú sú,shī jué bīng shuāng yá jiá hán。
吟罢闲观右军帖,来禽青李可同餐。yín bà xián guān yòu jūn tiē,lái qín qīng lǐ kě tóng cān。

六次韵

王十朋

年少题诗入杏园,横空硬语胜郊盘。nián shǎo tí shī rù xìng yuán,héng kōng yìng yǔ shèng jiāo pán。
新吟陈紫并江绿,深逼蕉黄与荔丹。xīn yín chén zǐ bìng jiāng lǜ,shēn bī jiāo huáng yǔ lì dān。
官舍聊淹广文冷,雁行高并玉峰寒。guān shě liáo yān guǎng wén lěng,yàn xíng gāo bìng yù fēng hán。
黄堂病守相将去,秋菊落英谁共餐。huáng táng bìng shǒu xiāng jiāng qù,qiū jú luò yīng shuí gòng cān。

七次韵

王十朋

平生雅意在丘园,行矣归寻隐者盘。píng shēng yǎ yì zài qiū yuán,xíng yǐ guī xún yǐn zhě pán。
此日诗盟共君结,明年荔子为谁丹。cǐ rì shī méng gòng jūn jié,míng nián lì zi wèi shuí dān。
欲移仙种栽中土,只恐天资不耐寒。yù yí xiān zhǒng zāi zhōng tǔ,zhǐ kǒng tiān zī bù nài hán。
定向家乡想风味,江瑶斫柱谩加餐。dìng xiàng jiā xiāng xiǎng fēng wèi,jiāng yáo zhuó zhù mán jiā cān。

次蒋元肃韵

王十朋

酒杯三十六人衔,劝我殷勤不止三。jiǔ bēi sān shí liù rén xián,quàn wǒ yīn qín bù zhǐ sān。
长记白蘋离浙右,忍看丹荔别泉南。zhǎng jì bái píng lí zhè yòu,rěn kàn dān lì bié quán nán。
自惭政似阳城拙,那得棠如召伯甘。zì cán zhèng shì yáng chéng zhuō,nà dé táng rú zhào bó gān。
见说广文尤惜别,好诗千里送归骖。jiàn shuō guǎng wén yóu xī bié,hǎo shī qiān lǐ sòng guī cān。

赠李宜之运干

王十朋

谪仙苗裔自非凡,家学端能嗣大参。zhé xiān miáo yì zì fēi fán,jiā xué duān néng sì dà cān。
一见便知空冀北,三年长叹滞周南。yī jiàn biàn zhī kōng jì běi,sān nián zhǎng tàn zhì zhōu nán。
绝畦翰墨仆骚可,请试言词倚马堪。jué qí hàn mò pū sāo kě,qǐng shì yán cí yǐ mǎ kān。
莫道南来橐无宝,一编传得小云龛。mò dào nán lái tuó wú bǎo,yī biān chuán dé xiǎo yún kān。

别傅教授景仁

王十朋

鼻祖调羹佐有商,耳孙家业踵前芳。bí zǔ diào gēng zuǒ yǒu shāng,ěr sūn jiā yè zhǒng qián fāng。
万言书有盐梅味,千首诗开锦绣肠。wàn yán shū yǒu yán méi wèi,qiān shǒu shī kāi jǐn xiù cháng。
绛帐讵容淹久次,制科端欲待非常。jiàng zhàng jù róng yān jiǔ cì,zhì kē duān yù dài fēi cháng。
归囊剩有君佳句,更获珠玑四十章。guī náng shèng yǒu jūn jiā jù,gèng huò zhū jī sì shí zhāng。

赠陈教授正仲

王十朋

益友乎生所愿亲,南来深喜得斯人。yì yǒu hū shēng suǒ yuàn qīn,nán lái shēn xǐ dé sī rén。
渊源师杜真知体,人物如平岂久贫。yuān yuán shī dù zhēn zhī tǐ,rén wù rú píng qǐ jiǔ pín。
绛帐可能淹教育,掖垣便合掌丝纶。jiàng zhàng kě néng yān jiào yù,yē yuán biàn hé zhǎng sī lún。
临行赠我五百字,楚璧隋珠未足珍。lín xíng zèng wǒ wǔ bǎi zì,chǔ bì suí zhū wèi zú zhēn。

挽令人

王十朋

糟糠情味饱相谙,我事耕耘尔力蚕。zāo kāng qíng wèi bǎo xiāng ān,wǒ shì gēng yún ěr lì cán。
误走迷途半天下,忽惊魂梦断泉南。wù zǒu mí tú bàn tiān xià,hū jīng hún mèng duàn quán nán。
二年旅榇悲无奈,千里途车涕不堪。èr nián lǚ chèn bēi wú nài,qiān lǐ tú chē tì bù kān。
预卜黄华晚秋节,佳城归祔白岩庵。yù bo huáng huá wǎn qiū jié,jiā chéng guī fù bái yán ān。

别蒋元肃

王十朋

符竹南来识广文,经横讲席见渊源。fú zhú nán lái shí guǎng wén,jīng héng jiǎng xí jiàn yuān yuán。
凌云词赋胜三赋,医国忠言压万言。líng yún cí fù shèng sān fù,yī guó zhōng yán yā wàn yán。
陈迹互将文字记,交情更向别离论。chén jì hù jiāng wén zì jì,jiāo qíng gèng xiàng bié lí lùn。
君方腾踏吾衰矣,名节相期百世存。jūn fāng téng tà wú shuāi yǐ,míng jié xiāng qī bǎi shì cún。

梦龄弟生日

王十朋

周正犹馀八荚蓂,昴星下应一阳生。zhōu zhèng yóu yú bā jiá míng,mǎo xīng xià yīng yī yáng shēng。
貌和冬岭松俱秀,神与梅花溪共清。mào hé dōng lǐng sōng jù xiù,shén yǔ méi huā xī gòng qīng。
定享百龄如卫武,预开三径学渊明。dìng xiǎng bǎi líng rú wèi wǔ,yù kāi sān jìng xué yuān míng。
弟兄此去皆华发,无惜更相荐寿觥。dì xiōng cǐ qù jiē huá fā,wú xī gèng xiāng jiàn shòu gōng。

委羽山

王十朋

龟山软翠日开屏,羽客逍遥此闭扃。guī shān ruǎn cuì rì kāi píng,yǔ kè xiāo yáo cǐ bì jiōng。
早起留云闲放鹤,夜来伴月静看经。zǎo qǐ liú yún xián fàng hè,yè lái bàn yuè jìng kàn jīng。
岩前方石有多好,灶里丹砂且是灵。yán qián fāng shí yǒu duō hǎo,zào lǐ dān shā qiě shì líng。
应有赤城鸾凤过,一声长啸入青冥。yīng yǒu chì chéng luán fèng guò,yī shēng zhǎng xiào rù qīng míng。

石夫人

王十朋

亭亭独立望天津,四畔无家石作邻。tíng tíng dú lì wàng tiān jīn,sì pàn wú jiā shí zuò lín。
螺髻不梳千载晓,蛾眉空扫万年春。luó jì bù shū qiān zài xiǎo,é méi kōng sǎo wàn nián chūn。
雪为铅粉凭风传,霞作胭脂仗日匀。xuě wèi qiān fěn píng fēng chuán,xiá zuò yān zhī zhàng rì yún。
莫道岩前无宝鉴,一轮明月照夫人。mò dào yán qián wú bǎo jiàn,yī lún míng yuè zhào fū rén。

云安下岩

王十朋

涛江翻雪卷湖滩,晚泊岩扉暂解颜。tāo jiāng fān xuě juǎn hú tān,wǎn pō yán fēi zàn jiě yán。
夙有净缘逢寺喜,老无生理伴僧闲。sù yǒu jìng yuán féng sì xǐ,lǎo wú shēng lǐ bàn sēng xián。
残云已断犹飞雨,落日将沉却照山。cán yún yǐ duàn yóu fēi yǔ,luò rì jiāng chén què zhào shān。
半夜秋声惊客梦,一帘珠贝冷珊珊。bàn yè qiū shēng jīng kè mèng,yī lián zhū bèi lěng shān shān。

大龙湫

王十朋

灵源东接雁池遥,裂石崩崖下九霄。líng yuán dōng jiē yàn chí yáo,liè shí bēng yá xià jiǔ xiāo。
云断青天倚长剑,月明泉室挂生绡。yún duàn qīng tiān yǐ zhǎng jiàn,yuè míng quán shì guà shēng xiāo。
江声雨势三秋急,雪片冰花五月饶。jiāng shēng yǔ shì sān qiū jí,xuě piàn bīng huā wǔ yuè ráo。
休勒移文北山去,他年来赴石梁招。xiū lēi yí wén běi shān qù,tā nián lái fù shí liáng zhāo。

卓笔峰

王十朋

束缚真凭造化功,巍巍直气贯鸿蒙。shù fù zhēn píng zào huà gōng,wēi wēi zhí qì guàn hóng méng。
雨将苔色生彤管,山吐虹光绕兔锋。yǔ jiāng tái sè shēng tóng guǎn,shān tǔ hóng guāng rào tù fēng。
未数如椽曾入梦,误疑怪事尚书空。wèi shù rú chuán céng rù mèng,wù yí guài shì shàng shū kōng。
士人毛颖多荣辱,恩宠才衰便不同。shì rén máo yǐng duō róng rǔ,ēn chǒng cái shuāi biàn bù tóng。