古诗词

王十朋

关岭遇雪

王十朋

路近剡溪春雪深,此行有愧子猷寻。lù jìn shàn xī chūn xuě shēn,cǐ xíng yǒu kuì zi yóu xún。
驱驰千里争蜗角,孤负扁舟自在心。qū chí qiān lǐ zhēng wō jiǎo,gū fù biǎn zhōu zì zài xīn。

过鉴湖

王十朋

谁把青铜铸鉴湖,湖光冷浸越王都。shuí bǎ qīng tóng zhù jiàn hú,hú guāng lěng jìn yuè wáng dōu。
东风二月西游客,买得扁舟入画图。dōng fēng èr yuè xī yóu kè,mǎi dé biǎn zhōu rù huà tú。

过鉴湖

王十朋

春水如天浪未生,扁舟真在鉴中行。chūn shuǐ rú tiān làng wèi shēng,biǎn zhōu zhēn zài jiàn zhōng xíng。
渔人不问君王觅,占得湖光亦自荣。yú rén bù wèn jūn wáng mì,zhàn dé hú guāng yì zì róng。

月夜独酌

王十朋

月色撩人不忍眠,杖头独挂百青钱。yuè sè liāo rén bù rěn mián,zhàng tóu dú guà bǎi qīng qián。
一杯竹叶那能醉,浇起乡心更黯然。yī bēi zhú yè nà néng zuì,jiāo qǐ xiāng xīn gèng àn rán。

赴省治装有感

王十朋

记得离家柳未黄,归来三径菊花香。jì dé lí jiā liǔ wèi huáng,guī lái sān jìng jú huā xiāng。
一年强半身为客,席未遑安又趣装。yī nián qiáng bàn shēn wèi kè,xí wèi huáng ān yòu qù zhuāng。

再过雁山三绝大龙湫

王十朋

龙大那容在此湫,银河得得为飞流。lóng dà nà róng zài cǐ jiǎo,yín hé dé dé wèi fēi liú。
好乘风雨昂头角,直到天池最上头。hǎo chéng fēng yǔ áng tóu jiǎo,zhí dào tiān chí zuì shàng tóu。

再过雁山三绝大龙湫

王十朋

女蜗石烂若为修,四海咸怀杞国忧。nǚ wō shí làn ruò wèi xiū,sì hǎi xián huái qǐ guó yōu。
谁识山中真柱石,擎天功业胜伊周。shuí shí shān zhōng zhēn zhù shí,qíng tiān gōng yè shèng yī zhōu。

再过雁山三绝大龙湫

王十朋

重华疑到此山中,凿石疏岩达四聪。zhòng huá yí dào cǐ shān zhōng,záo shí shū yán dá sì cōng。
端为草茅忧世士,不教无路献孤忠。duān wèi cǎo máo yōu shì shì,bù jiào wú lù xiàn gū zhōng。

思归

王十朋

窗外西风竹数竿,秋声终夜趣归鞍。chuāng wài xī fēng zhú shù gān,qiū shēng zhōng yè qù guī ān。
吾庐此去八百里,归到家时天未寒。wú lú cǐ qù bā bǎi lǐ,guī dào jiā shí tiān wèi hán。

戊辰闰八月归临安观旧题修竹黄杨丁香慨然有感复书三绝于后

王十朋

吾家风物富檀栾,最爱青青耐岁寒。wú jiā fēng wù fù tán luán,zuì ài qīng qīng nài suì hán。
千里归来面苍玉,不烦时复报平安。qiān lǐ guī lái miàn cāng yù,bù fán shí fù bào píng ān。

戊辰闰八月归临安观旧题修竹黄杨丁香慨然有感复书三绝于后

王十朋

同日种松今合抱,后来栽柳已参天。tóng rì zhǒng sōng jīn hé bào,hòu lái zāi liǔ yǐ cān tiān。
笑看轩外黄杨树,我亦如君厄闰年。xiào kàn xuān wài huáng yáng shù,wǒ yì rú jūn è rùn nián。

戊辰闰八月归临安观旧题修竹黄杨丁香慨然有感复书三绝于后

王十朋

蕙兰憔悴菊萎秋,叶底藏春已数头。huì lán qiáo cuì jú wēi qiū,yè dǐ cáng chūn yǐ shù tóu。
诗客不知花韵别,却言空结雨中愁。shī kè bù zhī huā yùn bié,què yán kōng jié yǔ zhōng chóu。

次韵宝印叔题止庵三绝

王十朋

凿石依山作小庵,花香入座月侵檐。záo shí yī shān zuò xiǎo ān,huā xiāng rù zuò yuè qīn yán。
虽然眼界无多地,解使人天竞耸瞻。suī rán yǎn jiè wú duō dì,jiě shǐ rén tiān jìng sǒng zhān。

次韵宝印叔题止庵三绝

王十朋

容膝茅庵不妄开,欲令人悟止由来。róng xī máo ān bù wàng kāi,yù lìng rén wù zhǐ yóu lái。
个中妙意知谁解,多作休休莫莫猜。gè zhōng miào yì zhī shuí jiě,duō zuò xiū xiū mò mò cāi。

次韵宝印叔题止庵三绝

王十朋

晚学无由识道真,前贤未许继芳尘。wǎn xué wú yóu shí dào zhēn,qián xián wèi xǔ jì fāng chén。
道从何进从何止,敢叩无为绝学人。dào cóng hé jìn cóng hé zhǐ,gǎn kòu wú wèi jué xué rén。

十月十九日雷二十一日雪

王十朋

前日始惊雷失令,今朝忽见雪漫天。qián rì shǐ jīng léi shī lìng,jīn cháo hū jiàn xuě màn tiān。
寒窗夜拥黄紬坐,闲读春秋隐九年。hán chuāng yè yōng huáng chóu zuò,xián dú chūn qiū yǐn jiǔ nián。

咏述师葡萄

王十朋

柱杖拈馀戏插泥,草龙珠帐挂檐西。zhù zhàng niān yú xì chā ní,cǎo lóng zhū zhàng guà yán xī。
荔枝体物差胜枣,毕竟俱非善品题。lì zhī tǐ wù chà shèng zǎo,bì jìng jù fēi shàn pǐn tí。

十一月七日东山省坟因思先子昔年题壁有山光水色两依依之句,旧屋已坏墨迹不留山水依然感叹不已因成一绝

王十朋

松楸一见一伤心,亭院凄凉惨树阴。sōng qiū yī jiàn yī shāng xīn,tíng yuàn qī liáng cǎn shù yīn。
记得先君旧题壁,水光山色恨难禁。jì dé xiān jūn jiù tí bì,shuǐ guāng shān sè hèn nán jìn。

又各赠一绝余如晦

王十朋

遥遥华胄自由余,识量深沉岂浅夫。yáo yáo huá zhòu zì yóu yú,shí liàng shēn chén qǐ qiǎn fū。
半载从游殊半面,临行一语可能无。bàn zài cóng yóu shū bàn miàn,lín xíng yī yǔ kě néng wú。

又各赠一绝郑逊志

王十朋

灯火相亲臭味同,来何太晚去匆匆。dēng huǒ xiāng qīn chòu wèi tóng,lái hé tài wǎn qù cōng cōng。
未曾箴我膏肓失,堪叹康成道已东。wèi céng zhēn wǒ gāo huāng shī,kān tàn kāng chéng dào yǐ dōng。