古诗词

王安礼

曲院输麦二十二韵呈开父

王安礼

自讼愚且鄙,平生事辞翰。zì sòng yú qiě bǐ,píng shēng shì cí hàn。
为文谢超卓,得禄未盈寸。wèi wén xiè chāo zhuó,dé lù wèi yíng cùn。
一官走穷僻,百事真黾勉。yī guān zǒu qióng pì,bǎi shì zhēn mǐn miǎn。
昨者得州帖,输租被公选。zuó zhě dé zhōu tiē,shū zū bèi gōng xuǎn。
曲舍只容膝,侍立如牛喘。qū shě zhǐ róng xī,shì lì rú niú chuǎn。
逄逄鼓咽耳,漠漠尘翳眼。páng páng gǔ yàn ěr,mò mò chén yì yǎn。
微风六月息,烈日四檐短。wēi fēng liù yuè xī,liè rì sì yán duǎn。
一座洒腥雨,万夫挥午汗。yī zuò sǎ xīng yǔ,wàn fū huī wǔ hàn。
斗升烦较量,朱墨谩勾窜。dòu shēng fán jiào liàng,zhū mò mán gōu cuàn。
岂惟畏刑书,农事宁可缓。qǐ wéi wèi xíng shū,nóng shì níng kě huǎn。
赖有葛衣翁,志趣颇高简。lài yǒu gé yī wēng,zhì qù pǒ gāo jiǎn。
爱民一心劳,慰我百忧遣。ài mín yī xīn láo,wèi wǒ bǎi yōu qiǎn。
谁人坐华堂,玉簟罗婉娈。shuí rén zuò huá táng,yù diàn luó wǎn luán。
清樽近美竹,冰纨依素扇。qīng zūn jìn měi zhú,bīng wán yī sù shàn。
贤愚定劳逸,贵贱天所绾。xián yú dìng láo yì,guì jiàn tiān suǒ wǎn。
赋分乃自然,何须慕华弁。fù fēn nǎi zì rán,hé xū mù huá biàn。
况予山野姿,夙尚本萧散。kuàng yǔ shān yě zī,sù shàng běn xiāo sàn。
萦缠正自取,有类蚕作茧。yíng chán zhèng zì qǔ,yǒu lèi cán zuò jiǎn。
得桷未知渐,盈庭巳占艮。dé jué wèi zhī jiàn,yíng tíng sì zhàn gěn。
恍怪旧学凋,冥羞素期舛。huǎng guài jiù xué diāo,míng xiū sù qī chuǎn。
便当谢官长,趋墀来敛板。biàn dāng xiè guān zhǎng,qū chí lái liǎn bǎn。
才谫又不力,引去非宜款。cái jiǎn yòu bù lì,yǐn qù fēi yí kuǎn。
41123