古诗词
诗词
作者
名句
古籍
搜索
王楠
朝代:
三国(178)
五代十国(2281)
元(50916)
南北朝(491)
唐(38807)
宋(190430)
明(165497)
晋(181)
汉(362)
清(86334)
秦(7)
金(1111)
隋(1055)
登浮光四望亭
宋
:
王楠
长年忍泪说中原,望彻中原隔戍垣。
zhǎng nián rěn lèi shuō zhōng yuán,wàng chè zhōng yuán gé shù yuán。
谁遣江淮限南北,从来宇宙一乾坤。
shuí qiǎn jiāng huái xiàn nán běi,cóng lái yǔ zhòu yī qián kūn。
功名纸上徒虚语,岁月谁边恐断魂。
gōng míng zhǐ shàng tú xū yǔ,suì yuè shuí biān kǒng duàn hún。
老矣叫阍无处所,倚空长剑与谁论。
lǎo yǐ jiào hūn wú chù suǒ,yǐ kōng zhǎng jiàn yǔ shuí lùn。
AI赏析
观梅
宋
:
王楠
谁见梅花正发时,江天雪意欲垂垂。
shuí jiàn méi huā zhèng fā shí,jiāng tiān xuě yì yù chuí chuí。
疏枝冷蕊春无几,断水残云意自奇。
shū zhī lěng ruǐ chūn wú jǐ,duàn shuǐ cán yún yì zì qí。
疏影偶因明月见,暗香惟有好风知。
shū yǐng ǒu yīn míng yuè jiàn,àn xiāng wéi yǒu hǎo fēng zhī。
何人更起调羹手,莫道功成结子迟。
hé rén gèng qǐ diào gēng shǒu,mò dào gōng chéng jié zi chí。
AI赏析
南康泊舟欲游庐山值雪
宋
:
王楠
春风浩荡江湖客,咫尺庐山风雨急。
chūn fēng hào dàng jiāng hú kè,zhǐ chǐ lú shān fēng yǔ jí。
门前老树最关情,一夜相思头尽白。
mén qián lǎo shù zuì guān qíng,yī yè xiāng sī tóu jǐn bái。
AI赏析