古诗词

李流谦

慈云壁间有杨皓明叔崇宁甲申所题诗和者甚众

李流谦

浮花眩眼朱成碧,关渠何事愁寂寂。fú huā xuàn yǎn zhū chéng bì,guān qú hé shì chóu jì jì。
依旧渔竿入手来,老我江湖倦游客。yī jiù yú gān rù shǒu lái,lǎo wǒ jiāng hú juàn yóu kè。
径须一醉抛青春,校量细故非高人。jìng xū yī zuì pāo qīng chūn,xiào liàng xì gù fēi gāo rén。
茂弘雅量本不尔,几箑能障西风尘。mào hóng yǎ liàng běn bù ěr,jǐ shà néng zhàng xī fēng chén。

自抛渡未尝惊恐次公安舟为疾风倒吹几不能返自江行未尝阻风将次沙市风留三日

李流谦

常时抛渡如不知,公安浪高船倒吹。cháng shí pāo dù rú bù zhī,gōng ān làng gāo chuán dào chuī。
数月江程绝无阻,一舍沙头风泊之。shù yuè jiāng chéng jué wú zǔ,yī shě shā tóu fēng pō zhī。
因行逢触发深省,无事安平人不领。yīn xíng féng chù fā shēn shěng,wú shì ān píng rén bù lǐng。
要知忧乐自相形,天马抬头见鞭影。yào zhī yōu lè zì xiāng xíng,tiān mǎ tái tóu jiàn biān yǐng。

刘蜕唐大中时人文冢在兜率寺予尝读孙樵自序其作云大中皇帝尝有诏褒时之艺能凡三人而樵居其一曰孙樵有扬马之文蜕既同时不应不在褒诏之列士之显晦固有定分刘君独未能忘此乎冢其文予盖疑其有激也作此吊之

李流谦

诏书尝下大中朝,不闻称蜕但称樵。zhào shū cháng xià dà zhōng cháo,bù wén chēng tuì dàn chēng qiáo。
犠樽弃沟俱害性,此理要以达观超。xī zūn qì gōu jù hài xìng,cǐ lǐ yào yǐ dá guān chāo。
封文为冢嬉笑怒,恚不人知防鬼妒。fēng wén wèi zhǒng xī xiào nù,huì bù rén zhī fáng guǐ dù。
高岸为谷谷为陵,磨灭可无千载虑。gāo àn wèi gǔ gǔ wèi líng,mó miè kě wú qiān zài lǜ。
向来述作等俳谐,传与不传何有哉。xiàng lái shù zuò děng pái xié,chuán yǔ bù chuán hé yǒu zāi。
六经排孔讳服郑,未胜咸阳一炬灰。liù jīng pái kǒng huì fú zhèng,wèi shèng xián yáng yī jù huī。
虚名误人箕斗尔,引调狙公嗔与喜。xū míng wù rén jī dòu ěr,yǐn diào jū gōng chēn yǔ xǐ。
已嗤地下有修文,更笑楼成能作记。yǐ chī dì xià yǒu xiū wén,gèng xiào lóu chéng néng zuò jì。

涵翠亭

李流谦

太华峰头花十丈,十八韩翁语豪壮。tài huá fēng tóu huā shí zhàng,shí bā hán wēng yǔ háo zhuàng。
法华会上如车轮,跨猊仙人妄与真。fǎ huá huì shàng rú chē lún,kuà ní xiān rén wàng yǔ zhēn。
九州芒芒置勿问,万柄秋塘插寒镜。jiǔ zhōu máng máng zhì wù wèn,wàn bǐng qiū táng chā hán jìng。
楚人裂裳缉为衣,一尘涴之色不怡。chǔ rén liè shang jī wèi yī,yī chén wò zhī sè bù yí。
孽童万死剑斩马,何物奴言似之者。niè tóng wàn sǐ jiàn zhǎn mǎ,hé wù nú yán shì zhī zhě。
触花花恐怒且嗔,悲风猎猎吹白蘋。chù huā huā kǒng nù qiě chēn,bēi fēng liè liè chuī bái píng。
我来拊槛笑仍喟,欲挽清泠濯斯秽。wǒ lái fǔ kǎn xiào réng kuì,yù wǎn qīng líng zhuó sī huì。
主人冁然客罢休,一醉能销千古愁。zhǔ rén chǎn rán kè bà xiū,yī zuì néng xiāo qiān gǔ chóu。

吊李允成知县

李流谦

百年造化无遗力,霜雪十围岂易得。bǎi nián zào huà wú yí lì,shuāng xuě shí wéi qǐ yì dé。
盲工操斤选朴樕,铜柯石根弃如掷。máng gōng cāo jīn xuǎn pǔ sù,tóng kē shí gēn qì rú zhì。
呜呼斯人何不淑,天畀之多人则啬。wū hū sī rén hé bù shū,tiān bì zhī duō rén zé sè。
白眼千百碌碌子,老虎可缚蛟可馘。bái yǎn qiān bǎi lù lù zi,lǎo hǔ kě fù jiāo kě guó。
神锋屡染鸡鹜血,绕匣龙蛇夜悲泣。shén fēng lǚ rǎn jī wù xuè,rào xiá lóng shé yè bēi qì。
英灵不合世间著,蚁宫历游无半席。yīng líng bù hé shì jiān zhù,yǐ gōng lì yóu wú bàn xí。
不如收拾还山川,化为球琳尚华国。bù rú shōu shí hái shān chuān,huà wèi qiú lín shàng huá guó。
意气偶合肝肠倾,手栽檀栾食予实。yì qì ǒu hé gān cháng qīng,shǒu zāi tán luán shí yǔ shí。
至今敛翼蓬蒿中,不与燕雀同感激。zhì jīn liǎn yì péng hāo zhōng,bù yǔ yàn què tóng gǎn jī。
霜风吹愁愁更浓,屈折长虹玉三尺。shuāng fēng chuī chóu chóu gèng nóng,qū zhé zhǎng hóng yù sān chǐ。
晨兴揽衣发深省,古来精诚可裂石。chén xīng lǎn yī fā shēn shěng,gǔ lái jīng chéng kě liè shí。
玄堂文成许见不,鱼与熊掌当取一。xuán táng wén chéng xǔ jiàn bù,yú yǔ xióng zhǎng dāng qǔ yī。

飞乌道中

李流谦

朝发江亭暮山驿,面颜尘埃手龟拆。cháo fā jiāng tíng mù shān yì,miàn yán chén āi shǒu guī chāi。
弟兄相逐两浮萍,一盏村醪慰愁寂。dì xiōng xiāng zhú liǎng fú píng,yī zhǎn cūn láo wèi chóu jì。
高堂老人念儿寒,儿念老人不得眠。gāo táng lǎo rén niàn ér hán,ér niàn lǎo rén bù dé mián。
殷勤祝付送书雁,为传片字报平安。yīn qín zhù fù sòng shū yàn,wèi chuán piàn zì bào píng ān。

飞乌与正老相值盖十月初见之梦兆云

李流谦

忆得初冬忘甲子,夜梦与师游破寺。yì dé chū dōng wàng jiǎ zi,yè mèng yǔ shī yóu pò sì。
明朝东望欲寄声,我在紫岩师锦水。míng cháo dōng wàng yù jì shēng,wǒ zài zǐ yán shī jǐn shuǐ。
空山行役偶相逢,物色看来与梦同。kōng shān xíng yì ǒu xiāng féng,wù sè kàn lái yǔ mèng tóng。
当时梦觉疑非梦,今日翻疑是梦中。dāng shí mèng jué yí fēi mèng,jīn rì fān yí shì mèng zhōng。

山口阻风

李流谦

舟行常有性命忧,江风一动令人愁。zhōu xíng cháng yǒu xìng mìng yōu,jiāng fēng yī dòng lìng rén chóu。
盘涡倒帆日方午,又作贾胡终日留。pán wō dào fān rì fāng wǔ,yòu zuò jiǎ hú zhōng rì liú。
淮山隔江看细小,淡扫修眉晚尤好。huái shān gé jiāng kàn xì xiǎo,dàn sǎo xiū méi wǎn yóu hǎo。
岷峨行尽此江来,可是爱山心未了。mín é xíng jǐn cǐ jiāng lái,kě shì ài shān xīn wèi le。

赋寿康海棠

李流谦

何许园林春最酽,海棠万万千千点。hé xǔ yuán lín chūn zuì yàn,hǎi táng wàn wàn qiān qiān diǎn。
不应惟是锦织成,正恐更将猩血染。bù yīng wéi shì jǐn zhī chéng,zhèng kǒng gèng jiāng xīng xuè rǎn。
未开半豆已欲滴,烂吐一庭尤潋滟。wèi kāi bàn dòu yǐ yù dī,làn tǔ yī tíng yóu liàn yàn。
窥月洗雨俱可玩,抹雾横烟猝难掩。kuī yuè xǐ yǔ jù kě wán,mǒ wù héng yān cù nán yǎn。
梓泽步障烘晓霞,温泉粉玉临秋鉴。zǐ zé bù zhàng hōng xiǎo xiá,wēn quán fěn yù lín qiū jiàn。
相逢但欲酣且歌,目送谁言美而艳。xiāng féng dàn yù hān qiě gē,mù sòng shuí yán měi ér yàn。
桃花何处容面皮,欲笑春风无乃僭。táo huā hé chù róng miàn pí,yù xiào chūn fēng wú nǎi jiàn。
光翻牖户翠堆幄,浓逼须眉缬生脸。guāng fān yǒu hù cuì duī wò,nóng bī xū méi xié shēng liǎn。
裹头朝出常苦晚,烧烛夜看终未厌。guǒ tóu cháo chū cháng kǔ wǎn,shāo zhú yè kàn zhōng wèi yàn。
见不数数梦来往,百斛可倾心独欠。jiàn bù shù shù mèng lái wǎng,bǎi hú kě qīng xīn dú qiàn。
老来世味薄如纸,斩断情根须一敛。lǎo lái shì wèi báo rú zhǐ,zhǎn duàn qíng gēn xū yī liǎn。
随身鼓笛本游戏,过目埃氛亦俄暂。suí shēn gǔ dí běn yóu xì,guò mù āi fēn yì é zàn。
明朝风雨未可期,委地泥沙混真滥。míng cháo fēng yǔ wèi kě qī,wěi dì ní shā hùn zhēn làn。
凭君但向雪落时,个里直须勤点检。píng jūn dàn xiàng xuě luò shí,gè lǐ zhí xū qín diǎn jiǎn。

峡中重九以菊有黄华分韵得菊字

李流谦

江湖浪走嗟碌碌,往往佳时忘记录。jiāng hú làng zǒu jiē lù lù,wǎng wǎng jiā shí wàng jì lù。
今朝峡里作重阳,节物虽同感殊俗。jīn cháo xiá lǐ zuò zhòng yáng,jié wù suī tóng gǎn shū sú。
终日悬忧湍濑间,何人为唱黄花曲。zhōng rì xuán yōu tuān lài jiān,hé rén wèi chàng huáng huā qū。
尚喜樽罍馀旧醅,不然何以慰萧索。shàng xǐ zūn léi yú jiù pēi,bù rán hé yǐ wèi xiāo suǒ。
每思在家天气好,一瓮床头拨寒绿。měi sī zài jiā tiān qì hǎo,yī wèng chuáng tóu bō hán lǜ。
欲熟未熟唤客饮,妇骂儿嘲醉不答。yù shú wèi shú huàn kè yǐn,fù mà ér cháo zuì bù dá。
只今那能问甜涩,况是名樽难重得。zhǐ jīn nà néng wèn tián sè,kuàng shì míng zūn nán zhòng dé。
晚行江干见篱落,小雨霏霏冒丛菊。wǎn xíng jiāng gàn jiàn lí luò,xiǎo yǔ fēi fēi mào cóng jú。
若从主人觅数枝,金英未吐心亦足。ruò cóng zhǔ rén mì shù zhī,jīn yīng wèi tǔ xīn yì zú。
归插铜瓶对清酌,营度肴蔬选橙栗。guī chā tóng píng duì qīng zhuó,yíng dù yáo shū xuǎn chéng lì。
茱萸在手花在头,起舞狂歌忘为客。zhū yú zài shǒu huā zài tóu,qǐ wǔ kuáng gē wàng wèi kè。
人情一种无贵贱,馀沥犹能到僮仆。rén qíng yī zhǒng wú guì jiàn,yú lì yóu néng dào tóng pū。
渊明固是羲皇人,腰不可折带难束。yuān míng gù shì xī huáng rén,yāo bù kě zhé dài nán shù。
白衣大自胜督邮,千古因渠重斯节。bái yī dà zì shèng dū yóu,qiān gǔ yīn qú zhòng sī jié。
我行四方亦何事,此腹能须几圭撮。wǒ xíng sì fāng yì hé shì,cǐ fù néng xū jǐ guī cuō。
并头鸡鹜不自厌,仰首高飞愧鸿鹄。bìng tóu jī wù bù zì yàn,yǎng shǒu gāo fēi kuì hóng gǔ。
酒阑独诵归来章,醉面如赪背如沃。jiǔ lán dú sòng guī lái zhāng,zuì miàn rú chēng bèi rú wò。

枕上闻橹声

李流谦

劝君不须下瞿唐,顺流从此道路长。quàn jūn bù xū xià qú táng,shùn liú cóng cǐ dào lù zhǎng。
劝君早上瞿唐去,溯流虽艰近家乡。quàn jūn zǎo shàng qú táng qù,sù liú suī jiān jìn jiā xiāng。
我今出蜀几寒暑,催归苦念家人语。wǒ jīn chū shǔ jǐ hán shǔ,cuī guī kǔ niàn jiā rén yǔ。
更烦舟子策全功,疾趁鸣鸡起摇橹。gèng fán zhōu zi cè quán gōng,jí chèn míng jī qǐ yáo lǔ。

晚步江浒有得鼋大如箕赎放之邻叟言此家前数日已尝得一煮之通夕旦发盎视之鼋忽引首以水喷其面兹亦可惊异者作是诗以为好杀者之戒

李流谦

卷帆江皋日西斜,散步聊纵腰脚麻。juǎn fān jiāng gāo rì xī xié,sàn bù liáo zòng yāo jiǎo má。
有鼋如箕谁所得,绳贯四足尚喘呀。yǒu yuán rú jī shuí suǒ dé,shéng guàn sì zú shàng chuǎn ya。
偶然相值不忍去,倚杖却立空咨嗟。ǒu rán xiāng zhí bù rěn qù,yǐ zhàng què lì kōng zī jiē。
客囊虽云甚羞涩,数金何惜死可赊。kè náng suī yún shén xiū sè,shù jīn hé xī sǐ kě shē。
破筐解缚置池上,初犹不动如磔蛙。pò kuāng jiě fù zhì chí shàng,chū yóu bù dòng rú zhé wā。
舟人共观各呼舞,稍稍有力能爬沙。zhōu rén gòng guān gè hū wǔ,shāo shāo yǒu lì néng pá shā。
须臾一跃不复睹,去侣蛟鳄朋鱼虾。xū yú yī yuè bù fù dǔ,qù lǚ jiāo è péng yú xiā。
邻翁又传可愕事,宜志简牍惩凶邪。lín wēng yòu chuán kě è shì,yí zhì jiǎn dú chéng xiōng xié。
近尝得一付汤鼎,通夕烂煮劳薪葭。jìn cháng dé yī fù tāng dǐng,tōng xī làn zhǔ láo xīn jiā。
黎明发盎欲下箸,以水喷面摇其牙。lí míng fā àng yù xià zhù,yǐ shuǐ pēn miàn yáo qí yá。
此言听者惊自倒,小人不戒愚何加。cǐ yán tīng zhě jīng zì dào,xiǎo rén bù jiè yú hé jiā。
我今赎放岂为德,逡巡得脱汝幸耶。wǒ jīn shú fàng qǐ wèi dé,qūn xún dé tuō rǔ xìng yé。
不须叩门问长史,无用染指嗔子家。bù xū kòu mén wèn zhǎng shǐ,wú yòng rǎn zhǐ chēn zi jiā。
祝鼋好去勿浪出,水有网罟陆有罝。zhù yuán hǎo qù wù làng chū,shuǐ yǒu wǎng gǔ lù yǒu jū。
作诗快读不能寐,展转屡见灯生花。zuò shī kuài dú bù néng mèi,zhǎn zhuǎn lǚ jiàn dēng shēng huā。

放鱼

李流谦

溪媪双鱼入手中,鬐鬣不摇犹眼红。xī ǎo shuāng yú rù shǒu zhōng,qí liè bù yáo yóu yǎn hóng。
咫尺波涛即胡越,不忍觳?人心同。zhǐ chǐ bō tāo jí hú yuè,bù rěn hú sù rén xīn tóng。
小舟自放清江侧,为龙何以报我德。xiǎo zhōu zì fàng qīng jiāng cè,wèi lóng hé yǐ bào wǒ dé。
只须旱岁活焦枯,不用明珠光的皪。zhǐ xū hàn suì huó jiāo kū,bù yòng míng zhū guāng de lì。

遂宁登舟

李流谦

江流不知几曲折,但见远树合复分。jiāng liú bù zhī jǐ qū zhé,dàn jiàn yuǎn shù hé fù fēn。
上滩下滩橹声急,眠沙白鸥如不闻。shàng tān xià tān lǔ shēng jí,mián shā bái ōu rú bù wén。
山行畏迟舟欲速,试较里程翻诘曲。shān xíng wèi chí zhōu yù sù,shì jiào lǐ chéng fān jí qū。
都缘归计失平章,端恐青山笑人俗。dōu yuán guī jì shī píng zhāng,duān kǒng qīng shān xiào rén sú。

舟著浅

李流谦

御风起帆如彍矢,不能万里犹千里。yù fēng qǐ fān rú guō shǐ,bù néng wàn lǐ yóu qiān lǐ。
中流浪头屋高起,误入浅洲舟阁底。zhōng liú làng tóu wū gāo qǐ,wù rù qiǎn zhōu zhōu gé dǐ。
愚公不量欲移山,篙人伎穷客长叹。yú gōng bù liàng yù yí shān,gāo rén jì qióng kè zhǎng tàn。
世言卒行好步难,何如一棹夷犹间。shì yán zú xíng hǎo bù nán,hé rú yī zhào yí yóu jiān。

鄂渚大风

李流谦

万艘相衔系江渚,夜半疾风来莫御。wàn sōu xiāng xián xì jiāng zhǔ,yè bàn jí fēng lái mò yù。
舟轻力孱费支拄,大声舂撞如臼杵。zhōu qīng lì càn fèi zhī zhǔ,dà shēng chōng zhuàng rú jiù chǔ。
千金应有觅壶人,冤呼仓黄那忍闻。qiān jīn yīng yǒu mì hú rén,yuān hū cāng huáng nà rěn wén。
吾颜死灰鱼鳖喜,公无渡河公不止。wú yán sǐ huī yú biē xǐ,gōng wú dù hé gōng bù zhǐ。

访杨少虞得小诗并呈才夫

李流谦

坐遭飞埃眯双目,不应更到琅玕腹。zuò zāo fēi āi mī shuāng mù,bù yīng gèng dào láng gān fù。
青山为人作御侮,对面亭亭削苍玉。qīng shān wèi rén zuò yù wǔ,duì miàn tíng tíng xuē cāng yù。
公子翩翩故自佳,我来空叹驹局促。gōng zi piān piān gù zì jiā,wǒ lái kōng tàn jū jú cù。
抱冰嚼雪岂能清,火里芙蕖初出浴。bào bīng jué xuě qǐ néng qīng,huǒ lǐ fú qú chū chū yù。

舟中夜读蟠舟诗

李流谦

夜读蟠舟诗,如共蟠舟语。yè dú pán zhōu shī,rú gòng pán zhōu yǔ。
五年别泪隔秋风,万里孤舟泊寒渚。wǔ nián bié lèi gé qiū fēng,wàn lǐ gū zhōu pō hán zhǔ。
行尽诸方勘尽禅,此句逢人未曾举。xíng jǐn zhū fāng kān jǐn chán,cǐ jù féng rén wèi céng jǔ。
东坡老人喜流涎,荔丹元似江瑶柱。dōng pō lǎo rén xǐ liú xián,lì dān yuán shì jiāng yáo zhù。

杂言二首

李流谦

春来无处无芳草,但觉故园春更好。chūn lái wú chù wú fāng cǎo,dàn jué gù yuán chūn gèng hǎo。
海棠前日梦见之,今日看来浑未老。hǎi táng qián rì mèng jiàn zhī,jīn rì kàn lái hún wèi lǎo。
樱桃红杏相因依,梅阴吐芽青满枝。yīng táo hóng xìng xiāng yīn yī,méi yīn tǔ yá qīng mǎn zhī。
世间亦有如意事,酒熟正是花开时。shì jiān yì yǒu rú yì shì,jiǔ shú zhèng shì huā kāi shí。

杂言二首

李流谦

一萍无根托弥渺,分头常多聚常少。yī píng wú gēn tuō mí miǎo,fēn tóu cháng duō jù cháng shǎo。
天涯碧草又伤心,况是一分春已了。tiān yá bì cǎo yòu shāng xīn,kuàng shì yī fēn chūn yǐ le。
啼禽飞来窥酒樽,樽中绿波吹鳞鳞。tí qín fēi lái kuī jiǔ zūn,zūn zhōng lǜ bō chuī lín lín。
东君可只令人瘦,更在花边冷笑人。dōng jūn kě zhǐ lìng rén shòu,gèng zài huā biān lěng xiào rén。