古诗词

李弥逊

次韵和韩知刚见贻之什

李弥逊

半生宦牒绊闲身,老惜跳丸过眼频。bàn shēng huàn dié bàn xián shēn,lǎo xī tiào wán guò yǎn pín。
独笑真成当去客,相逢同是异乡人。dú xiào zhēn chéng dāng qù kè,xiāng féng tóng shì yì xiāng rén。
静中着语已多事,熟处忘情久自亲。jìng zhōng zhe yǔ yǐ duō shì,shú chù wàng qíng jiǔ zì qīn。
他日君来序盘谷,岩花溪竹是知津。tā rì jūn lái xù pán gǔ,yán huā xī zhú shì zhī jīn。

次韵罗伟正寺丞见遗之什

李弥逊

雕鹗逢秋已恨迟,公才如此尚谁羁。diāo è féng qiū yǐ hèn chí,gōng cái rú cǐ shàng shuí jī。
江城樽俎未三月,世路干戈方百为。jiāng chéng zūn zǔ wèi sān yuè,shì lù gàn gē fāng bǎi wèi。
去马便如千里别,断葭已作十分披。qù mǎ biàn rú qiān lǐ bié,duàn jiā yǐ zuò shí fēn pī。
他年若下襄城路,鞭影应能指具茨。tā nián ruò xià xiāng chéng lù,biān yǐng yīng néng zhǐ jù cí。

送似表弟还乡

李弥逊

话别几年一月留,离歌还起楚江楼。huà bié jǐ nián yī yuè liú,lí gē hái qǐ chǔ jiāng lóu。
往来笑子蚁旋磨,得失顾予鱼中钩。wǎng lái xiào zi yǐ xuán mó,dé shī gù yǔ yú zhōng gōu。
雍齿且侯真戏事,冯唐已老盍归休。yōng chǐ qiě hóu zhēn xì shì,féng táng yǐ lǎo hé guī xiū。
凭君为扫筠庄榻,要着南来新白头。píng jūn wèi sǎo yún zhuāng tà,yào zhe nán lái xīn bái tóu。

采蘋亭分韵得花字

李弥逊

楼头钟鼓晓催衙,吏散庭空日已斜。lóu tóu zhōng gǔ xiǎo cuī yá,lì sàn tíng kōng rì yǐ xié。
烽火望中常作客,簿书丛里偶成家。fēng huǒ wàng zhōng cháng zuò kè,bù shū cóng lǐ ǒu chéng jiā。
阴阴密叶榴垂实,剪剪新荷藕结花。yīn yīn mì yè liú chuí shí,jiǎn jiǎn xīn hé ǒu jié huā。
小立方塘一杯酒,又传归恨到天涯。xiǎo lì fāng táng yī bēi jiǔ,yòu chuán guī hèn dào tiān yá。

次韵行父舍人有感

李弥逊

飘飘文采照螭头,袖手功名未肯休。piāo piāo wén cǎi zhào chī tóu,xiù shǒu gōng míng wèi kěn xiū。
易水渡愁随一骑,春风吹泪着双眸。yì shuǐ dù chóu suí yī qí,chūn fēng chuī lèi zhe shuāng móu。
向来但遣淮阴将,异日宁论雍齿侯。xiàng lái dàn qiǎn huái yīn jiāng,yì rì níng lùn yōng chǐ hóu。
应笑江南夸仲父,规模才可限升州。yīng xiào jiāng nán kuā zhòng fù,guī mó cái kě xiàn shēng zhōu。

行父和篇颇有过情之语次韵自叙以谢

李弥逊

家在闽山最上头,大书高屋榜休休。jiā zài mǐn shān zuì shàng tóu,dà shū gāo wū bǎng xiū xiū。
按行松竹曾施屐,应接江山不运眸。àn xíng sōng zhú céng shī jī,yīng jiē jiāng shān bù yùn móu。
漫道鹤书朝赴陇,真成蚁穴梦封侯。màn dào hè shū cháo fù lǒng,zhēn chéng yǐ xué mèng fēng hóu。
紫薇落笔非吾事,抚字犹堪老一州。zǐ wēi luò bǐ fēi wú shì,fǔ zì yóu kān lǎo yī zhōu。

过吴江次韵行父之作

李弥逊

重来□□又成空,旧榜今无卧彩虹。zhòng lái yòu chéng kōng,jiù bǎng jīn wú wò cǎi hóng。
故国平嗟□瓦砾,新亭犹见湿青红。gù guó píng jiē wǎ lì,xīn tíng yóu jiàn shī qīng hóng。
雁随山远情无□,□与天穷势自通。yàn suí shān yuǎn qíng wú,yǔ tiān qióng shì zì tōng。
尽道鲈鱼寒不食,□□只合在江东。jǐn dào lú yú hán bù shí,zhǐ hé zài jiāng dōng。

岩陵道中

李弥逊

禁路追随又两年,长竿那可使鱼缘。jìn lù zhuī suí yòu liǎng nián,zhǎng gān nà kě shǐ yú yuán。
壮心未展伤迟暮,捷径无工较后先。zhuàng xīn wèi zhǎn shāng chí mù,jié jìng wú gōng jiào hòu xiān。
软饱三杯当去客,横蒲十幅得风船。ruǎn bǎo sān bēi dāng qù kè,héng pú shí fú dé fēng chuán。
眼中有句无人道,谁与收归古锦编。yǎn zhōng yǒu jù wú rén dào,shuí yǔ shōu guī gǔ jǐn biān。

舟中对月

李弥逊

悠悠乘坠寄舟车,与世真成一梦蘧。yōu yōu chéng zhuì jì zhōu chē,yǔ shì zhēn chéng yī mèng qú。
苦忆晓更鼍报鼓,喜逢秋远雁横书。kǔ yì xiǎo gèng tuó bào gǔ,xǐ féng qiū yuǎn yàn héng shū。
江山似与诗人助,水月应知静者如。jiāng shān shì yǔ shī rén zhù,shuǐ yuè yīng zhī jìng zhě rú。
投老得归随处乐,独醒尤笑楚三闾。tóu lǎo dé guī suí chù lè,dú xǐng yóu xiào chǔ sān lǘ。

留别傅才儒

李弥逊

壮岁追随鬓已苍,谁将勋业问行藏。zhuàng suì zhuī suí bìn yǐ cāng,shuí jiāng xūn yè wèn xíng cáng。
怜公惜莫鸡群鹤,顾我凌兢虎质羊。lián gōng xī mò jī qún hè,gù wǒ líng jīng hǔ zhì yáng。
败柳亦工喧暮雨,寒花直欲腻秋霜。bài liǔ yì gōng xuān mù yǔ,hán huā zhí yù nì qiū shuāng。
更谋浊酒穷清夜,明日山深木叶黄。gèng móu zhuó jiǔ qióng qīng yè,míng rì shān shēn mù yè huáng。

凝碧晚望

李弥逊

秋来何必送将归,落日高台意自悲。qiū lái hé bì sòng jiāng guī,luò rì gāo tái yì zì bēi。
一壑未容追汗漫,三钟犹得饱支离。yī hè wèi róng zhuī hàn màn,sān zhōng yóu dé bǎo zhī lí。
黄花对客如相笑,白发寻人似有期。huáng huā duì kè rú xiāng xiào,bái fā xún rén shì yǒu qī。
时序不堪翻覆手,每逢佳处亦开眉。shí xù bù kān fān fù shǒu,měi féng jiā chù yì kāi méi。

晚登齐云阁

李弥逊

窈窕僧窗十肘长,解分眼界入他方。yǎo tiǎo sēng chuāng shí zhǒu zhǎng,jiě fēn yǎn jiè rù tā fāng。
尘襟偶脱公家事,鼻观重参佛土香。chén jīn ǒu tuō gōng jiā shì,bí guān zhòng cān fú tǔ xiāng。
寒日半收山着色,晚风无力水磨光。hán rì bàn shōu shān zhe sè,wǎn fēng wú lì shuǐ mó guāng。
幽寻已觉沧洲近,身外营营付一觞。yōu xún yǐ jué cāng zhōu jìn,shēn wài yíng yíng fù yī shāng。

得仙亭

李弥逊

隔水楼台耸佛宫,缘云扪石得榰筇。gé shuǐ lóu tái sǒng fú gōng,yuán yún mén shí dé zhī qióng。
布金地主空遗像,折桂仙翁失旧踪。bù jīn dì zhǔ kōng yí xiàng,zhé guì xiān wēng shī jiù zōng。
人去远山留夕照,僧归晚径带残钟。rén qù yuǎn shān liú xī zhào,sēng guī wǎn jìng dài cán zhōng。
眼中有句无人道,欲寄丹青恐未工。yǎn zhōng yǒu jù wú rén dào,yù jì dān qīng kǒng wèi gōng。

南楼

李弥逊

百尺危楼枕水滨,风烟入眼乱纷纷。bǎi chǐ wēi lóu zhěn shuǐ bīn,fēng yān rù yǎn luàn fēn fēn。
趁虚渔唱来成市,入垄田歌去作群。chèn xū yú chàng lái chéng shì,rù lǒng tián gē qù zuò qún。
阁雨云深山着帽,驾潮风急浪翻云。gé yǔ yún shēn shān zhe mào,jià cháo fēng jí làng fān yún。
寄言残夜明楼月,莫负胡床老使君。jì yán cán yè míng lóu yuè,mò fù hú chuáng lǎo shǐ jūn。

晚饮东湖亭用硕夫韵

李弥逊

秋后高荷与砌平,暂回眼白为君青。qiū hòu gāo hé yǔ qì píng,zàn huí yǎn bái wèi jūn qīng。
哦诗太瘦真成癖,对酒清狂不碍醒。ó shī tài shòu zhēn chéng pǐ,duì jiǔ qīng kuáng bù ài xǐng。
健笔纵横那可继,醉歌悲壮亦堪听。jiàn bǐ zòng héng nà kě jì,zuì gē bēi zhuàng yì kān tīng。
如何借得南烹手,更捣香橙为荐腥。rú hé jiè dé nán pēng shǒu,gèng dǎo xiāng chéng wèi jiàn xīng。

次韵漳州邓教授二首

李弥逊

绛帐初开识马融,尊罍聊共落新宫。jiàng zhàng chū kāi shí mǎ róng,zūn léi liáo gòng luò xīn gōng。
三千避席方怀古,四十无毡独见公。sān qiān bì xí fāng huái gǔ,sì shí wú zhān dú jiàn gōng。
尺璧未磨终可荐,兼金久炼要加功。chǐ bì wèi mó zhōng kě jiàn,jiān jīn jiǔ liàn yào jiā gōng。
男儿事业真堪戏,莫把行藏问塞翁。nán ér shì yè zhēn kān xì,mò bǎ xíng cáng wèn sāi wēng。

次韵漳州邓教授二首

李弥逊

十年猿鹤共萧萧,世事驱人肯见饶。shí nián yuán hè gòng xiāo xiāo,shì shì qū rén kěn jiàn ráo。
老态岭云风更急,壮心炉篆日还销。lǎo tài lǐng yún fēng gèng jí,zhuàng xīn lú zhuàn rì hái xiāo。
催科政拙民犹病,御侮才疏盗正骄。cuī kē zhèng zhuō mín yóu bìng,yù wǔ cái shū dào zhèng jiāo。
强拾陈言续清唱,却惭横槊按戎昭。qiáng shí chén yán xù qīng chàng,què cán héng shuò àn róng zhāo。

秋日同刘方明游石师岩

李弥逊

翠合峰峦万叶稠,云擎佛屋出岩幽。cuì hé fēng luán wàn yè chóu,yún qíng fú wū chū yán yōu。
秋光不到庭阴树,晓日先明竹外楼。qiū guāng bù dào tíng yīn shù,xiǎo rì xiān míng zhú wài lóu。
户牖高低分世界,川原远近失汀洲。hù yǒu gāo dī fēn shì jiè,chuān yuán yuǎn jìn shī tīng zhōu。
阳休示我真消息,更在灵山最上头。yáng xiū shì wǒ zhēn xiāo xī,gèng zài líng shān zuì shàng tóu。

南楼晚望

李弥逊

海角长安望尔赊,日边云影更横斜。hǎi jiǎo zhǎng ān wàng ěr shē,rì biān yún yǐng gèng héng xié。
身闲梦觉俱成蝶,眼病朝昏只见花。shēn xián mèng jué jù chéng dié,yǎn bìng cháo hūn zhǐ jiàn huā。
可但陶潜能避俗,不应范蠡便浮家。kě dàn táo qián néng bì sú,bù yīng fàn lí biàn fú jiā。
君恩未报惊华发,目断飞鸿水四涯。jūn ēn wèi bào jīng huá fā,mù duàn fēi hóng shuǐ sì yá。

次韵康平仲侍郎从丞相张公登倚云亭

李弥逊

皂盖凌虚岂易陪,扪参那复欲高哉。zào gài líng xū qǐ yì péi,mén cān nà fù yù gāo zāi。
云关□处尘踪断,松盖阴中宝地开。yún guān chù chén zōng duàn,sōng gài yīn zhōng bǎo dì kāi。
戎幕寇平高卧鼓,宾筵诗罢细衔杯。róng mù kòu píng gāo wò gǔ,bīn yán shī bà xì xián bēi。
笑谈疑在青冥上,坐近中天两两台。xiào tán yí zài qīng míng shàng,zuò jìn zhōng tiān liǎng liǎng tái。