古诗词

吴季子

念奴娇·寿朋友

吴季子

雪罗初试,过赐衣时节,才三四日。xuě luó chū shì,guò cì yī shí jié,cái sān sì rì。
记得延陵公子宅,麟角当年新绂。jì dé yán líng gōng zi zhái,lín jiǎo dāng nián xīn fú。
半刺名家,一经奥学,是青云人物。bàn cì míng jiā,yī jīng ào xué,shì qīng yún rén wù。
如何华发,蒲轮未聘遗逸。rú hé huá fā,pú lún wèi pìn yí yì。
问讯怨鹤惊猿,不妨俱隐,且逍遥丈室。wèn xùn yuàn hè jīng yuán,bù fáng jù yǐn,qiě xiāo yáo zhàng shì。
有子传家经可教,况有东皋种秫。yǒu zi chuán jiā jīng kě jiào,kuàng yǒu dōng gāo zhǒng shú。
醉里乾坤,闲中日月,便是长生术。zuì lǐ qián kūn,xián zhōng rì yuè,biàn shì zhǎng shēng shù。
瑶池宴后,剩看几度桃实。yáo chí yàn hòu,shèng kàn jǐ dù táo shí。

醉蓬莱·寿友人母

吴季子

正淡烟疏雨,梅子黄时,清和天气。zhèng dàn yān shū yǔ,méi zi huáng shí,qīng hé tiān qì。
阿母当年,暂辍瑶池会。ā mǔ dāng nián,zàn chuò yáo chí huì。
霞帔星冠,霓旌羽纛,下碧霄云际。xiá pèi xīng guān,ní jīng yǔ dào,xià bì xiāo yún jì。
恰与瞿昙,同时共日,降人间世。qià yǔ qú tán,tóng shí gòng rì,jiàng rén jiān shì。
裼寝开祥,斑衣祝寿,一种灵椿,两枝仙桂。tì qǐn kāi xiáng,bān yī zhù shòu,yī zhǒng líng chūn,liǎng zhī xiān guì。
满引玻璃,且向今宵醉。mǎn yǐn bō lí,qiě xiàng jīn xiāo zuì。
待看阶庭,蓝袍交映,奉板舆游戏。dài kàn jiē tíng,lán páo jiāo yìng,fèng bǎn yú yóu xì。
到得蟠桃,熟时归去,已三千岁。dào dé pán táo,shú shí guī qù,yǐ sān qiān suì。

玉漏迟(自寿)

吴季子

青衫华发,对风霜、倚遍危楼孤啸。qīng shān huá fā,duì fēng shuāng yǐ biàn wēi lóu gū xiào。
恶浪平波,看尽世间多少。è làng píng bō,kàn jǐn shì jiān duō shǎo。
忘却金闺故步,都付与、野花啼鸟。wàng què jīn guī gù bù,dōu fù yǔ yě huā tí niǎo。
只自笑。zhǐ zì xiào。
悠悠心事,无人知道。yōu yōu xīn shì,wú rén zhī dào。
扰扰世路红尘,看销尽英雄,青山亦老。rǎo rǎo shì lù hóng chén,kàn xiāo jǐn yīng xióng,qīng shān yì lǎo。
宇宙无穷,事业到头谁了。yǔ zhòu wú qióng,shì yè dào tóu shuí le。
高楼一声书角,把千古、梦中吹觉。gāo lóu yī shēng shū jiǎo,bǎ qiān gǔ mèng zhōng chuī jué。
天欲晓。tiān yù xiǎo。
起看蕊梅春小。qǐ kàn ruǐ méi chūn xiǎo。