古诗词
诗词
作者
名句
古籍
搜索
李廌
朝代:
三国(178)
五代十国(2281)
元(50916)
南北朝(491)
唐(38807)
宋(190430)
明(165497)
晋(181)
汉(362)
清(86334)
秦(7)
金(1111)
隋(1055)
分题得古香炉
宋
:
李廌
质为浮休弃,形惟好古宜。
zhì wèi fú xiū qì,xíng wéi hǎo gǔ yí。
埏陶异甓砾,香火近神祇。
shān táo yì pì lì,xiāng huǒ jìn shén qí。
冷暖非恒德,兴衰彼一时。
lěng nuǎn fēi héng dé,xīng shuāi bǐ yī shí。
舍兹何所适,尔意勿迟迟。
shě zī hé suǒ shì,ěr yì wù chí chí。
AI赏析
和次仲砚诗
宋
:
李廌
闻道端溪好,疑应为土风。
wén dào duān xī hǎo,yí yīng wèi tǔ fēng。
彼人非博识,此语未为公。
bǐ rén fēi bó shí,cǐ yǔ wèi wèi gōng。
野客虽云美,才华恐未同。
yě kè suī yún měi,cái huá kǒng wèi tóng。
濡毫滋墨外,文涣亦徒空。
rú háo zī mò wài,wén huàn yì tú kōng。
AI赏析
秋溪
宋
:
李廌
秋溪已澄彻,山色贮溪中。
qiū xī yǐ chéng chè,shān sè zhù xī zhōng。
云度前洲白,霞生别峤红。
yún dù qián zhōu bái,xiá shēng bié jiào hóng。
波澜寒自鉴,鱼雁共游空。
bō lán hán zì jiàn,yú yàn gòng yóu kōng。
弃置功名念,羊裘作钓翁。
qì zhì gōng míng niàn,yáng qiú zuò diào wēng。
AI赏析
钓台
宋
:
李廌
钓国固有术,直钩宁漫劳。
diào guó gù yǒu shù,zhí gōu níng màn láo。
吾常鄙龙伯,岂复羡琴高。
wú cháng bǐ lóng bó,qǐ fù xiàn qín gāo。
濯足风波地,游心虎豹韬。
zhuó zú fēng bō dì,yóu xīn hǔ bào tāo。
谁云无是子,天下自嚣嚣。
shuí yún wú shì zi,tiān xià zì xiāo xiāo。
AI赏析
秋风
宋
:
李廌
万籁静中起,扶摇风怒号。
wàn lài jìng zhōng qǐ,fú yáo fēng nù hào。
半天鸣剑戟,平地卷波涛。
bàn tiān míng jiàn jǐ,píng dì juǎn bō tāo。
鹢退宋都疾,鹏抟溟海高。
yì tuì sòng dōu jí,péng tuán míng hǎi gāo。
贺兰吹不尽,何用战蓬蒿。
hè lán chuī bù jǐn,hé yòng zhàn péng hāo。
AI赏析
范蜀公挽诗
宋
:
李廌
蚤岁青云近,英声四海驰。
zǎo suì qīng yún jìn,yīng shēng sì hǎi chí。
能怀天下宝,独让月中枝。
néng huái tiān xià bǎo,dú ràng yuè zhōng zhī。
既已登龙坂,咸观入凤池。
jì yǐ dēng lóng bǎn,xián guān rù fèng chí。
如何老清禁,偃蹇卧明时。
rú hé lǎo qīng jìn,yǎn jiǎn wò míng shí。
AI赏析
范蜀公挽诗
宋
:
李廌
仁人宜有勇,无欲故能刚。
rén rén yí yǒu yǒng,wú yù gù néng gāng。
凛凛回天力,危危极谏章。
lǐn lǐn huí tiān lì,wēi wēi jí jiàn zhāng。
一言扶日御,万古正乾纲。
yī yán fú rì yù,wàn gǔ zhèng qián gāng。
首犯龙鳞意,渊衷亮未忘。
shǒu fàn lóng lín yì,yuān zhōng liàng wèi wàng。
AI赏析
范蜀公挽诗
宋
:
李廌
庆宁虽首议,濮庙一何公。
qìng níng suī shǒu yì,pú miào yī hé gōng。
君子初无党,贤臣惟尽忠。
jūn zi chū wú dǎng,xián chén wéi jǐn zhōng。
死生全大节,社稷倚元功。
sǐ shēng quán dà jié,shè jì yǐ yuán gōng。
疾彼梁丘子,依违只尚同。
jí bǐ liáng qiū zi,yī wéi zhǐ shàng tóng。
AI赏析
范蜀公挽诗
宋
:
李廌
荆舒昔未惩,抗疏誓身争。
jīng shū xī wèi chéng,kàng shū shì shēn zhēng。
卫鞅虽难屈,桑羊屡请烹。
wèi yāng suī nán qū,sāng yáng lǚ qǐng pēng。
危言知不用,脱屣谢浮荣。
wēi yán zhī bù yòng,tuō xǐ xiè fú róng。
岂恋三台近,全无万世清。
qǐ liàn sān tái jìn,quán wú wàn shì qīng。
AI赏析
范蜀公挽诗
宋
:
李廌
直气犯荆舒,承明下玉除。
zhí qì fàn jīng shū,chéng míng xià yù chú。
禁林馀谏稿,蜀道拥安车。
jìn lín yú jiàn gǎo,shǔ dào yōng ān chē。
自谓三宜去,吾知众莫如。
zì wèi sān yí qù,wú zhī zhòng mò rú。
谁为忠义传,事事举堪书。
shuí wèi zhōng yì chuán,shì shì jǔ kān shū。
AI赏析
范蜀公挽诗
宋
:
李廌
嗣皇思故老,趣诏侍筵经。
sì huáng sī gù lǎo,qù zhào shì yán jīng。
驷马空频驾,高鸿本自冥。
sì mǎ kōng pín jià,gāo hóng běn zì míng。
苍生虽绝望,盛德愈流馨。
cāng shēng suī jué wàng,shèng dé yù liú xīn。
出处俱全节,辉光并日星。
chū chù jù quán jié,huī guāng bìng rì xīng。
AI赏析
范蜀公挽诗
宋
:
李廌
关雎久盈耳,魏阙亦游心。
guān jū jiǔ yíng ěr,wèi quē yì yóu xīn。
不废江湖乐,亲调钟磬音。
bù fèi jiāng hú lè,qīn diào zhōng qìng yīn。
九重初击拊,千代正哇淫。
jiǔ zhòng chū jī fǔ,qiān dài zhèng wa yín。
器在人亡矣,哀哉泪满襟。
qì zài rén wáng yǐ,āi zāi lèi mǎn jīn。
AI赏析
范蜀公挽诗
宋
:
李廌
重望晋随会,清明越大夫。
zhòng wàng jìn suí huì,qīng míng yuè dà fū。
忘身安社稷,寄傲老江湖。
wàng shēn ān shè jì,jì ào lǎo jiāng hú。
黼冕固已远,黄金犹可模。
fǔ miǎn gù yǐ yuǎn,huáng jīn yóu kě mó。
旌贤宜异数,愿上孝宣图。
jīng xián yí yì shù,yuàn shàng xiào xuān tú。
AI赏析
范蜀公挽诗
宋
:
李廌
八十虽云寿,吾嗟未及期。
bā shí suī yún shòu,wú jiē wèi jí qī。
方之昔卫武,犹不至期颐。
fāng zhī xī wèi wǔ,yóu bù zhì qī yí。
幸处仁人里,叨膺国士知。
xìng chù rén rén lǐ,dāo yīng guó shì zhī。
空馀恋轩想,况复九原悲。
kōng yú liàn xuān xiǎng,kuàng fù jiǔ yuán bēi。
AI赏析
范蜀公挽诗
宋
:
李廌
众乐西南圃,从公数共游。
zhòng lè xī nán pǔ,cóng gōng shù gòng yóu。
清无马融帐,荣预李膺舟。
qīng wú mǎ róng zhàng,róng yù lǐ yīng zhōu。
河汉德星陨,山川英气收。
hé hàn dé xīng yǔn,shān chuān yīng qì shōu。
孤生筑场意,索寞向新丘。
gū shēng zhù chǎng yì,suǒ mò xiàng xīn qiū。
AI赏析
雨中游法王寺诗
宋
:
李廌
雨脚如麻未肯收,雨中还作法王游。
yǔ jiǎo rú má wèi kěn shōu,yǔ zhōng hái zuò fǎ wáng yóu。
云埋辇路烟初合,水溅松岩雪乱流。
yún mái niǎn lù yān chū hé,shuǐ jiàn sōng yán xuě luàn liú。
心畏险途常恐失,寒侵病骨已知秋。
xīn wèi xiǎn tú cháng kǒng shī,hán qīn bìng gǔ yǐ zhī qiū。
群峰耸峭犹无畏,为语山僧不用留。
qún fēng sǒng qiào yóu wú wèi,wèi yǔ shān sēng bù yòng liú。
AI赏析
少林寺诗
宋
:
李廌
禅老家风古少林,道场遗迹蔽烟岑。
chán lǎo jiā fēng gǔ shǎo lín,dào chǎng yí jì bì yān cén。
山遮石脚斜阳早,云碍钟声出谷深。
shān zhē shí jiǎo xié yáng zǎo,yún ài zhōng shēng chū gǔ shēn。
只履度关天杳杳,九年面壁海沉沉。
zhǐ lǚ dù guān tiān yǎo yǎo,jiǔ nián miàn bì hǎi chén chén。
欲知苗裔能传法,柏树犹明圣主心。
yù zhī miáo yì néng chuán fǎ,bǎi shù yóu míng shèng zhǔ xīn。
AI赏析
习池诗
宋
:
李廌
陈迹相推今古同,池边倚杖送归鸿。
chén jì xiāng tuī jīn gǔ tóng,chí biān yǐ zhàng sòng guī hóng。
童山尚接千岩秀,稚树犹传万壑风。
tóng shān shàng jiē qiān yán xiù,zhì shù yóu chuán wàn hè fēng。
春意物情迷野兴,水光天影共青空。
chūn yì wù qíng mí yě xīng,shuǐ guāng tiān yǐng gòng qīng kōng。
雍门有泪应承睫,绕墓行吟吊习公。
yōng mén yǒu lèi yīng chéng jié,rào mù xíng yín diào xí gōng。
AI赏析
次韵刘厚之久阴未雨
宋
:
李廌
欲和丰年几日霖,密云委地结繁阴。
yù hé fēng nián jǐ rì lín,mì yún wěi dì jié fán yīn。
莫疑造物收功晚,自是阳和着意深。
mò yí zào wù shōu gōng wǎn,zì shì yáng hé zhe yì shēn。
且具黄鸡倾白酒,更求青李与来禽。
qiě jù huáng jī qīng bái jiǔ,gèng qiú qīng lǐ yǔ lái qín。
扫除万古穷通想,付与南薰一弄琴。
sǎo chú wàn gǔ qióng tōng xiǎng,fù yǔ nán xūn yī nòng qín。
AI赏析
过阎氏桥亭
宋
:
李廌
绿芰红蕖照眼新,池塘风软起青蘋。
lǜ jì hóng qú zhào yǎn xīn,chí táng fēng ruǎn qǐ qīng píng。
远山碧映重林暮,委径香传别洞春。
yuǎn shān bì yìng zhòng lín mù,wěi jìng xiāng chuán bié dòng chūn。
五月独为长道客,沧浪自有濯缨人。
wǔ yuè dú wèi zhǎng dào kè,cāng làng zì yǒu zhuó yīng rén。
谁知雅意在丘壑,惭对箕嵩愧路尘。
shuí zhī yǎ yì zài qiū hè,cán duì jī sōng kuì lù chén。
AI赏析
总
310
条
‹
1
2
3
4
5
6
7
›
»