古诗词

李石

香橘二首

李石

霜馀袅袅撷秋芳,露洗娟娟百宝光。shuāng yú niǎo niǎo xié qiū fāng,lù xǐ juān juān bǎi bǎo guāng。
齿冷欲餐琼树玉,手温谁握洞庭香。chǐ lěng yù cān qióng shù yù,shǒu wēn shuí wò dòng tíng xiāng。

香橘二首

李石

千林独觉一林芳,秾碧搀先送晓光。qiān lín dú jué yī lín fāng,nóng bì chān xiān sòng xiǎo guāng。
鲁酒未妨杯雪冷,麝兰半杂袖风香。lǔ jiǔ wèi fáng bēi xuě lěng,shè lán bàn zá xiù fēng xiāng。

扇子诗

李石

无适无莫羲皇人,不忧不惧击壤民。wú shì wú mò xī huáng rén,bù yōu bù jù jī rǎng mín。
只有太平容易事,更于何处费精神。zhǐ yǒu tài píng róng yì shì,gèng yú hé chù fèi jīng shén。

扇子诗

李石

鼻端栩栩师南华,脚步落落邱东家。bí duān xǔ xǔ shī nán huá,jiǎo bù luò luò qiū dōng jiā。
一春多病守窗户,仰看蛛网粘杨花。yī chūn duō bìng shǒu chuāng hù,yǎng kàn zhū wǎng zhān yáng huā。

扇子诗

李石

吐火生热风生凉,自家富贵他人忙。tǔ huǒ shēng rè fēng shēng liáng,zì jiā fù guì tā rén máng。
不为求蛇熏老鼠,翻成打鸭惊鸳鸯。bù wèi qiú shé xūn lǎo shǔ,fān chéng dǎ yā jīng yuān yāng。

扇子诗

李石

杨柳飞时春睡浓,老夫无力看春红。yáng liǔ fēi shí chūn shuì nóng,lǎo fū wú lì kàn chūn hóng。
一杯径尽卧禅榻,高下任意吹花风。yī bēi jìng jǐn wò chán tà,gāo xià rèn yì chuī huā fēng。

扇子诗

李石

梅里寻酸却得香,舌根未举鼻先尝。méi lǐ xún suān què dé xiāng,shé gēn wèi jǔ bí xiān cháng。
算来大似输他眼,老去犹堪玩雪霜。suàn lái dà shì shū tā yǎn,lǎo qù yóu kān wán xuě shuāng。

扇子诗

李石

春江拍拍浴鹅儿,一夜潮生水渐肥。chūn jiāng pāi pāi yù é ér,yī yè cháo shēng shuǐ jiàn féi。
画舫正将桃叶渡,彩桥随处柳花飞。huà fǎng zhèng jiāng táo yè dù,cǎi qiáo suí chù liǔ huā fēi。

扇子诗

李石

柳间坐锻嵇叔夜,过眼馀子何人哉。liǔ jiān zuò duàn jī shū yè,guò yǎn yú zi hé rén zāi。
卿亦安用识我辈,所见所闻无去来。qīng yì ān yòng shí wǒ bèi,suǒ jiàn suǒ wén wú qù lái。

扇子诗

李石

也不悲噫也不歌,只将恬淡养天和。yě bù bēi yī yě bù gē,zhǐ jiāng tián dàn yǎng tiān hé。
团蒲徙倚谁呼觉,梦里分明被佛呵。tuán pú xǐ yǐ shuí hū jué,mèng lǐ fēn míng bèi fú hē。

扇子诗

李石

黄叶鸣林卷地风,一天秋色雁横空。huáng yè míng lín juǎn dì fēng,yī tiān qiū sè yàn héng kōng。
风狂吹作攲斜字,似我遥书咄咄中。fēng kuáng chuī zuò qī xié zì,shì wǒ yáo shū duō duō zhōng。

扇子诗

李石

机锋相拄不争多,父舞三台子唱歌。jī fēng xiāng zhǔ bù zhēng duō,fù wǔ sān tái zi chàng gē。
若问一时同啐啄,菩提般若六波罗。ruò wèn yī shí tóng cuì zhuó,pú tí bān ruò liù bō luó。

扇子诗

李石

一卷赤松桥上老,三杯玉案瓮中仙。yī juǎn chì sōng qiáo shàng lǎo,sān bēi yù àn wèng zhōng xiān。
骑驴出去知何日,跨鹤归来得几年。qí lǘ chū qù zhī hé rì,kuà hè guī lái dé jǐ nián。

扇子诗

李石

拈花示病元来怕,遇酒逃禅却未真。niān huā shì bìng yuán lái pà,yù jiǔ táo chán què wèi zhēn。
三古绝编徒自圣,二王书法恐非臣。sān gǔ jué biān tú zì shèng,èr wáng shū fǎ kǒng fēi chén。

扇子诗

李石

世态一日添一病,好书百过消百忧。shì tài yī rì tiān yī bìng,hǎo shū bǎi guò xiāo bǎi yōu。
羲皇已上自可乐,季孟之间何足求。xī huáng yǐ shàng zì kě lè,jì mèng zhī jiān hé zú qiú。

扇子诗

李石

清凉谷里苾刍僧,猛火丛中续佛灯。qīng liáng gǔ lǐ bì chú sēng,měng huǒ cóng zhōng xù fú dēng。
车马鹿羊随大小,不知何处是三乘。chē mǎ lù yáng suí dà xiǎo,bù zhī hé chù shì sān chéng。

扇子诗

李石

蝶儿也解宿香丛,蜂子尤能醉蜜红。dié ér yě jiě sù xiāng cóng,fēng zi yóu néng zuì mì hóng。
幻景扫除馀结习,自携茗碗漱花风。huàn jǐng sǎo chú yú jié xí,zì xié míng wǎn shù huā fēng。

扇子诗

李石

无心已作不鸣雁,恃气多惭反走鸡。wú xīn yǐ zuò bù míng yàn,shì qì duō cán fǎn zǒu jī。
大道三杯仙落托,随斋一钵佛菩提。dà dào sān bēi xiān luò tuō,suí zhāi yī bō fú pú tí。

扇子诗

李石

鼻中出入一毫端,不论春温与夏寒。bí zhōng chū rù yī háo duān,bù lùn chūn wēn yǔ xià hán。
十二时间无别法,只将心事转天盘。shí èr shí jiān wú bié fǎ,zhǐ jiāng xīn shì zhuǎn tiān pán。

扇子诗

李石

香积盂中玉粒圆,自然肥佛胜癯仙。xiāng jī yú zhōng yù lì yuán,zì rán féi fú shèng qú xiān。
万金有药元非病,一笑拈花却是禅。wàn jīn yǒu yào yuán fēi bìng,yī xiào niān huā què shì chán。