古诗词

李纲

闻七弟叔易登科

李纲

吾家世儒业,教子惟一经。wú jiā shì rú yè,jiào zi wéi yī jīng。
迩来四十载,父子三成名。ěr lái sì shí zài,fù zi sān chéng míng。
忆昔尘忝初,非才厕群英。yì xī chén tiǎn chū,fēi cái cè qún yīng。
胪传被殊渥,姓氏落寰瀛。lú chuán bèi shū wò,xìng shì luò huán yíng。
天子亲识擢,屡对云龙庭。tiān zi qīn shí zhuó,lǚ duì yún lóng tíng。
玉音每褒谕,必及吾亲宁。yù yīn měi bāo yù,bì jí wú qīn níng。
同朝大明宫,搢绅以为荣。tóng cháo dà míng gōng,jìn shēn yǐ wèi róng。
君恩太山重,欲报鸿毛轻。jūn ēn tài shān zhòng,yù bào hóng máo qīng。
迂愚得放逐,不复叹飘零。yū yú dé fàng zhú,bù fù tàn piāo líng。
尔今又登第,相去才九龄。ěr jīn yòu dēng dì,xiāng qù cái jiǔ líng。
勤劳酬素志,烜赫振家声。qín láo chóu sù zhì,xuǎn hè zhèn jiā shēng。
箕裘端不坠,义方益芬馨。jī qiú duān bù zhuì,yì fāng yì fēn xīn。
季弟亦乡选,来年试春卿。jì dì yì xiāng xuǎn,lái nián shì chūn qīng。
云鸿继高举,桂苑同飞鸣。yún hóng jì gāo jǔ,guì yuàn tóng fēi míng。
子壮可起家,予衰欲归耕。zi zhuàng kě qǐ jiā,yǔ shuāi yù guī gēng。
勉哉修远业,正值时休明。miǎn zāi xiū yuǎn yè,zhèng zhí shí xiū míng。

志宏供芍药且以诗来再赋前韵

李纲

谁道心闲缘地僻,梦里何尝有空色。shuí dào xīn xián yuán dì pì,mèng lǐ hé cháng yǒu kōng sè。
小窗一枕觉来时,燕语莺啼春寂寂。xiǎo chuāng yī zhěn jué lái shí,yàn yǔ yīng tí chūn jì jì。
忽思春尽芍药开,赋诗试与幽人觅。hū sī chūn jǐn sháo yào kāi,fù shī shì yǔ yōu rén mì。
短篇才去花已来,却愧诗词太狂直。duǎn piān cái qù huā yǐ lái,què kuì shī cí tài kuáng zhí。
嫣然数朵玉楼春,何似江南称落墨。yān rán shù duǒ yù lóu chūn,hé shì jiāng nán chēng luò mò。

罗畴老所藏李伯时画马图二首蕃马

李纲

边人牧马如牧羊,群族散置初无伤。biān rén mù mǎ rú mù yáng,qún zú sàn zhì chū wú shāng。
妙哉龙眠笔有眼,作此冀北才而臧。miào zāi lóng mián bǐ yǒu yǎn,zuò cǐ jì běi cái ér zāng。
素纨盈尺十二匹,骨相毛物皆非常。sù wán yíng chǐ shí èr pǐ,gǔ xiāng máo wù jiē fēi cháng。
青骢紫燕五色满,骍骐骝骆骃骊黄。qīng cōng zǐ yàn wǔ sè mǎn,xīng qí liú luò yīn lí huáng。
旁行侧睨复回顾,矫首奋鬣嘶风霜。páng xíng cè nì fù huí gù,jiǎo shǒu fèn liè sī fēng shuāng。
背驰正立尽变态,意气磊落如腾骧。bèi chí zhèng lì jǐn biàn tài,yì qì lěi luò rú téng xiāng。
想当盘礴初运思,工与造物争毫芒。xiǎng dāng pán bó chū yùn sī,gōng yǔ zào wù zhēng háo máng。
此中念虑讵可熟,至言发药诚难忘。cǐ zhōng niàn lǜ jù kě shú,zhì yán fā yào chéng nán wàng。
从此绝笔不画马,但写妙相依圆光。cóng cǐ jué bǐ bù huà mǎ,dàn xiě miào xiāng yī yuán guāng。
斯人于今又黄土,斯画可宝宜珍藏。sī rén yú jīn yòu huáng tǔ,sī huà kě bǎo yí zhēn cáng。

罗畴老所藏李伯时画马图二首蕃马

李纲

房星之精下天驷,产此骐驎奉天子。fáng xīng zhī jīng xià tiān sì,chǎn cǐ qí lín fèng tiān zi。
龙媒徕自大宛城,汗血生从渥洼水。lóng méi lái zì dà wǎn chéng,hàn xuè shēng cóng wò wā shuǐ。
那知妙手居合淝,笔端能出神俊姿。nà zhī miào shǒu jū hé féi,bǐ duān néng chū shén jùn zī。
顾视清高气深稳,志意俶傥精权奇。gù shì qīng gāo qì shēn wěn,zhì yì chù tǎng jīng quán qí。
兰筋秀骨连钱直,细毛萧捎丰颊臆。lán jīn xiù gǔ lián qián zhí,xì máo xiāo shāo fēng jiá yì。
金鞿络首牵奚官,自中伏波铜马式。jīn jī luò shǒu qiān xī guān,zì zhōng fú bō tóng mǎ shì。
一疋驻立一疋行,坐看千载风云生。yī pǐ zhù lì yī pǐ xíng,zuò kàn qiān zài fēng yún shēng。
鸾旗在前属车后,虽有绝足何由呈。luán qí zài qián shǔ chē hòu,suī yǒu jué zú hé yóu chéng。

次韵畴老赠丹霞三篇并寄丹霞以代简书次自警示丹霞韵

李纲

佛法如沧溟,深广初无底。fú fǎ rú cāng míng,shēn guǎng chū wú dǐ。
欲以蠡测之,望洋颡已泚。yù yǐ lí cè zhī,wàng yáng sǎng yǐ cǐ。
我生乃虚幻,瀛渤一沤起。wǒ shēng nǎi xū huàn,yíng bó yī ōu qǐ。
安得具眼人,为发无生理。ān dé jù yǎn rén,wèi fā wú shēng lǐ。
丹霞古禅伯,一派曹溪水。dān xiá gǔ chán bó,yī pài cáo xī shuǐ。
出岫或云行,遇坎亦渊止。chū xiù huò yún xíng,yù kǎn yì yuān zhǐ。
谛观古文诗,相识佳句里。dì guān gǔ wén shī,xiāng shí jiā jù lǐ。
闻风欲见之,踊跃不能已。wén fēng yù jiàn zhī,yǒng yuè bù néng yǐ。
丰岩距平津,飞锡片时耳。fēng yán jù píng jīn,fēi xī piàn shí ěr。
愿将雪澡心,试听风生齿。yuàn jiāng xuě zǎo xīn,shì tīng fēng shēng chǐ。

志宏送石菖蒲乃菖阳也作此诗以戏之

李纲

石上菖蒲何所拟,虬然连络龙蛇尾。shí shàng chāng pú hé suǒ nǐ,qiú rán lián luò lóng shé wěi。
寸馀九节瘦根茎,能辅五脏坚发齿。cùn yú jiǔ jié shòu gēn jīng,néng fǔ wǔ zàng jiān fā chǐ。
清泉白石养案间,璀璨芬芳诚可喜。qīng quán bái shí yǎng àn jiān,cuǐ càn fēn fāng chéng kě xǐ。
子于何处得此本,叶大根粗恐非是。zi yú hé chù dé cǐ běn,yè dà gēn cū kǒng fēi shì。
乞邻岂误进菖阳,遗我还将比芹子。qǐ lín qǐ wù jìn chāng yáng,yí wǒ hái jiāng bǐ qín zi。
物虽非是意已勤,且置盆中浸寒水。wù suī fēi shì yì yǐ qín,qiě zhì pén zhōng jìn hán shuǐ。

次符读书城南韵

李纲

騄骥有骏足,调御始服舆。lù jì yǒu jùn zú,diào yù shǐ fú yú。
天资已高迈,淬砺资群书。tiān zī yǐ gāo mài,cuì lì zī qún shū。
敏学复好问,端由方寸虚。mǐn xué fù hǎo wèn,duān yóu fāng cùn xū。
超然适正道,克慎在厥初。chāo rán shì zhèng dào,kè shèn zài jué chū。
百家见异户,六艺知同闾。bǎi jiā jiàn yì hù,liù yì zhī tóng lǘ。
博观而妙柬,奥义将灿如。bó guān ér miào jiǎn,ào yì jiāng càn rú。
纤缴下云鹄,沈钩出渊鱼。xiān jiǎo xià yún gǔ,shěn gōu chū yuān yú。
精思理难遁,笃志道匪疏。jīng sī lǐ nán dùn,dǔ zhì dào fěi shū。
溉根食其实,浚源导成渠。gài gēn shí qí shí,jùn yuán dǎo chéng qú。
反已类学射,求心犹放猪。fǎn yǐ lèi xué shè,qiú xīn yóu fàng zhū。
精英谢糟粕,光景走蟾蜍。jīng yīng xiè zāo pò,guāng jǐng zǒu chán chú。
寸阴宝尺璧,旨味胜浮蛆。cùn yīn bǎo chǐ bì,zhǐ wèi shèng fú qū。
是中苟得趣,何适不可居。shì zhōng gǒu dé qù,hé shì bù kě jū。
问言何以然,得之在学欤。wèn yán hé yǐ rán,dé zhī zài xué yú。
譬犹大农家,丰年多蓄储。pì yóu dà nóng jiā,fēng nián duō xù chǔ。
人皆升斗窘,已独仓箱馀。rén jiē shēng dòu jiǒng,yǐ dú cāng xiāng yú。
自饱以及众,博施诚乐且。zì bǎo yǐ jí zhòng,bó shī chéng lè qiě。
文章乃馀事,笔墨为耕锄。wén zhāng nǎi yú shì,bǐ mò wèi gēng chú。
当为丹山凤,勿作黔中驴。dāng wèi dān shān fèng,wù zuò qián zhōng lǘ。
本末固有序,未菑那得畬。běn mò gù yǒu xù,wèi zāi nà dé shē。
致身霄汉上,登降白玉除。zhì shēn xiāo hàn shàng,dēng jiàng bái yù chú。
朱云既折槛,辛毗亦牵裾。zhū yún jì zhé kǎn,xīn pí yì qiān jū。
爱君当以诚,危言岂邀誉。ài jūn dāng yǐ chéng,wēi yán qǐ yāo yù。
自古富贵者,磨灭同丘墟。zì gǔ fù guì zhě,mó miè tóng qiū xū。
何如任直道,用舍随卷舒。hé rú rèn zhí dào,yòng shě suí juǎn shū。
不能乃自弃,君子其疾诸。bù néng nǎi zì qì,jūn zi qí jí zhū。
愿言力学人,去去无踌躇。yuàn yán lì xué rén,qù qù wú chóu chú。

次韵题乐全庵赠邓季明

李纲

寓形天壤间,自适乃其至。yù xíng tiān rǎng jiān,zì shì nǎi qí zhì。
放怀得山林,肯逐市朝醉。fàng huái dé shān lín,kěn zhú shì cháo zuì。
举世竞纷华,谁识静中意。jǔ shì jìng fēn huá,shuí shí jìng zhōng yì。
澄清谢泥滓,淘汰见精粹。chéng qīng xiè ní zǐ,táo tài jiàn jīng cuì。
游心无何乡,养此浩然气。yóu xīn wú hé xiāng,yǎng cǐ hào rán qì。
猗欤乐全翁,于世寡所嗜。yī yú lè quán wēng,yú shì guǎ suǒ shì。
筑庵以自居,方丈含大地。zhù ān yǐ zì jū,fāng zhàng hán dà dì。
请问庵中人,其乐何由全。qǐng wèn ān zhōng rén,qí lè hé yóu quán。
万物备我身,不以人灭天。wàn wù bèi wǒ shēn,bù yǐ rén miè tiān。
南亩丰可饱,北窗凉可眠。nán mǔ fēng kě bǎo,běi chuāng liáng kě mián。
尚友古之人,圣贤存简编。shàng yǒu gǔ zhī rén,shèng xián cún jiǎn biān。
有时自种植,百卉争芳妍。yǒu shí zì zhǒng zhí,bǎi huì zhēng fāng yán。
宾来聊一醉,醉中亦逃禅。bīn lái liáo yī zuì,zuì zhōng yì táo chán。
鸡鹜自扰扰,独鹤方云骞。jī wù zì rǎo rǎo,dú hè fāng yún qiān。
嗟予幸相见,一见即忘年。jiē yǔ xìng xiāng jiàn,yī jiàn jí wàng nián。
但愧闻道晚,敢怀著鞭先。dàn kuì wén dào wǎn,gǎn huái zhù biān xiān。
何当归梁溪,耒耜买一廛。hé dāng guī liáng xī,lěi sì mǎi yī chán。
卜居学夫子,相望两萧然。bo jū xué fū zi,xiāng wàng liǎng xiāo rán。

次韵志宏见赠拙轩

李纲

梁溪之拙天下绝,六年出入黄金阙。liáng xī zhī zhuō tiān xià jué,liù nián chū rù huáng jīn quē。
太官珍膳厌膻肥,谪堕沙阳甘笋蕨。tài guān zhēn shàn yàn shān féi,zhé duò shā yáng gān sǔn jué。
胸中空洞何所有,羞逐缁尘事奔走。xiōng zhōng kōng dòng hé suǒ yǒu,xiū zhú zī chén shì bēn zǒu。
鹪鹩本是栖一枝,鲋鱼何用求升斗。jiāo liáo běn shì qī yī zhī,fù yú hé yòng qiú shēng dòu。
翻羹触讳拙谁如,悻悻还惭浅丈夫。fān gēng chù huì zhuō shuí rú,xìng xìng hái cán qiǎn zhàng fū。
小轩燕处聊自榜,方丈迥觉含空虚。xiǎo xuān yàn chù liáo zì bǎng,fāng zhàng jiǒng jué hán kōng xū。
簿书粗了多暇日,坐看日光摇霁隙。bù shū cū le duō xiá rì,zuò kàn rì guāng yáo jì xì。
百年销没向此中,金玉满堂何所益。bǎi nián xiāo méi xiàng cǐ zhōng,jīn yù mǎn táng hé suǒ yì。
不如便作逍遥人,富贵于我如浮云。bù rú biàn zuò xiāo yáo rén,fù guì yú wǒ rú fú yún。
欲知内外孰轻重,何翅鸿毛与万钧。yù zhī nèi wài shú qīng zhòng,hé chì hóng máo yǔ wàn jūn。
平生习气未能已,更续春秋修旧史。píng shēng xí qì wèi néng yǐ,gèng xù chūn qiū xiū jiù shǐ。
马迁忍耻托空文,欲洗前非徒费水。mǎ qiān rěn chǐ tuō kōng wén,yù xǐ qián fēi tú fèi shuǐ。
虞卿归隐亦著书,笔墨自可为欢娱。yú qīng guī yǐn yì zhù shū,bǐ mò zì kě wèi huān yú。
心闲意到时一扫,何用寸寸参釐铢。xīn xián yì dào shí yī sǎo,hé yòng cùn cùn cān lí zhū。
扩然无事还面壁,禅悦为床法为食。kuò rán wú shì hái miàn bì,chán yuè wèi chuáng fǎ wèi shí。
月光照破客尘空,那有丝毫挂欣戚。yuè guāng zhào pò kè chén kōng,nà yǒu sī háo guà xīn qī。
栟榈好学今所无,返从拙者来问途。bēn lǘ hǎo xué jīn suǒ wú,fǎn cóng zhuō zhě lái wèn tú。
拙翁已拙更何说,万里清风一轮月。zhuō wēng yǐ zhuō gèng hé shuō,wàn lǐ qīng fēng yī lún yuè。

题吏隐轩

李纲

纷纷吏事何时已,随扫随生畏首尾。fēn fēn lì shì hé shí yǐ,suí sǎo suí shēng wèi shǒu wěi。
那知动静不相关,安用杜门并洗耳。nà zhī dòng jìng bù xiāng guān,ān yòng dù mén bìng xǐ ěr。
曾侯作轩治丞事,雁鹜成行亦衣紫。céng hóu zuò xuān zhì chéng shì,yàn wù chéng xíng yì yī zǐ。
偷闲扫溉哦其间,壁记当须倩韩子。tōu xián sǎo gài ó qí jiān,bì jì dāng xū qiàn hán zi。
榜之吏隐名者谁,梁溪拙翁前柱史。bǎng zhī lì yǐn míng zhě shuí,liáng xī zhuō wēng qián zhù shǐ。
萧然一室自可人,况有明窗兼净几。xiāo rán yī shì zì kě rén,kuàng yǒu míng chuāng jiān jìng jǐ。
隐中涵养得佳趣,致远自应从兄起。yǐn zhōng hán yǎng dé jiā qù,zhì yuǎn zì yīng cóng xiōng qǐ。
王良伯乐世岂无,騕袅骅骝日千里。wáng liáng bó lè shì qǐ wú,yǎo niǎo huá liú rì qiān lǐ。

寄陆敦礼二首

李纲

晋河太守况如何,日对溪山醉绮罗。jìn hé tài shǒu kuàng rú hé,rì duì xī shān zuì qǐ luó。
肯念旧僚今逐客,强倾浊酒只悲歌。kěn niàn jiù liáo jīn zhú kè,qiáng qīng zhuó jiǔ zhǐ bēi gē。
闻说长桥跨海涯,碧天影浸白虹垂。wén shuō zhǎng qiáo kuà hǎi yá,bì tiān yǐng jìn bái hóng chuí。
自嗟羁束无因到,乞取君谟大字碑。zì jiē jī shù wú yīn dào,qǐ qǔ jūn mó dà zì bēi。

志宏遗枯梅产芝

李纲

子家积庆芝自生,紫云为叶金为茎。zi jiā jī qìng zhī zì shēng,zǐ yún wèi yè jīn wèi jīng。
世间美瑞子不有,分以遗我鸿毛轻。shì jiān měi ruì zi bù yǒu,fēn yǐ yí wǒ hóng máo qīng。
煌煌秀色照轩槛,犹带雨露凄芳馨。huáng huáng xiù sè zhào xuān kǎn,yóu dài yǔ lù qī fāng xīn。
当留几案永为好,他日煮食驱三彭。dāng liú jǐ àn yǒng wèi hǎo,tā rì zhǔ shí qū sān péng。

读四家诗选四首子美

李纲

杜陵老布衣,饥走半天下。dù líng lǎo bù yī,jī zǒu bàn tiān xià。
作诗千万篇,一一干教化。zuò shī qiān wàn piān,yī yī gàn jiào huà。
是时唐室卑,四海事戎马。shì shí táng shì bēi,sì hǎi shì róng mǎ。
爱君忧国心,愤发几悲咤。ài jūn yōu guó xīn,fèn fā jǐ bēi zhà。
孤忠无与施,但以佳句写。gū zhōng wú yǔ shī,dàn yǐ jiā jù xiě。
风骚到屈宋,丽则凌鲍谢。fēng sāo dào qū sòng,lì zé líng bào xiè。
笔端笼万物,天地入陶冶。bǐ duān lóng wàn wù,tiān dì rù táo yě。
岂徒号诗史,诚足继风雅。qǐ tú hào shī shǐ,chéng zú jì fēng yǎ。
使居孔氏门,宁复称赐也。shǐ jū kǒng shì mén,níng fù chēng cì yě。
残膏与剩馥,沾足沽丐者。cán gāo yǔ shèng fù,zhān zú gū gài zhě。
呜呼诗人师,万世谁为亚。wū hū shī rén shī,wàn shì shuí wèi yà。

读四家诗选四首子美

李纲

庐陵间世才,妙手归大匠。lú líng jiān shì cái,miào shǒu guī dà jiàng。
文章振古风,独立无与两。wén zhāng zhèn gǔ fēng,dú lì wú yǔ liǎng。
诗篇尤藻丽,句法含万象。shī piān yóu zǎo lì,jù fǎ hán wàn xiàng。
平夷谢雕镌,醇厚如酝酿。píng yí xiè diāo juān,chún hòu rú yùn niàng。
温温廊庙姿,不作穷愁相。wēn wēn láng miào zī,bù zuò qióng chóu xiāng。
平生蹈难危,利口困谗谤。píng shēng dǎo nán wēi,lì kǒu kùn chán bàng。
终焉自光明,学者共师仰。zhōng yān zì guāng míng,xué zhě gòng shī yǎng。
每诗必言归,耕钓箕颍上。měi shī bì yán guī,gēng diào jī yǐng shàng。
但欲风波息,岂是事高尚。dàn yù fēng bō xī,qǐ shì shì gāo shàng。
收身及未老,六一聊隐放。shōu shēn jí wèi lǎo,liù yī liáo yǐn fàng。
九原如可作,非公复谁向。jiǔ yuán rú kě zuò,fēi gōng fù shuí xiàng。

读四家诗选四首子美

李纲

昌黎文章伯,乃是圣人耦。chāng lí wén zhāng bó,nǎi shì shèng rén ǒu。
传道自孟轲,渊源极师友。chuán dào zì mèng kē,yuān yuán jí shī yǒu。
雄词障百川,伟论挂众口。xióng cí zhàng bǎi chuān,wěi lùn guà zhòng kǒu。
馀事付诗篇,雅健古无有。yú shì fù shī piān,yǎ jiàn gǔ wú yǒu。
尤工用险韵,妥贴等妍丑。yóu gōng yòng xiǎn yùn,tuǒ tiē děng yán chǒu。
毅然倔强姿,挥此摩天手。yì rán jué qiáng zī,huī cǐ mó tiān shǒu。
立朝著大节,去作潮阳守。lì cháo zhù dà jié,qù zuò cháo yáng shǒu。
驱扫云雾开,约束鲛鳄走。qū sǎo yún wù kāi,yuē shù jiāo è zǒu。
位虽不称德,妙誉垂不朽。wèi suī bù chēng dé,miào yù chuí bù xiǔ。
譬犹观泰山,群岭皆培塿。pì yóu guān tài shān,qún lǐng jiē péi lǒu。
又如众星中,错落仰北斗。yòu rú zhòng xīng zhōng,cuò luò yǎng běi dòu。
籍湜何足云,齐名岂其柳。jí shí hé zú yún,qí míng qǐ qí liǔ。

读四家诗选四首子美

李纲

谪仙乃天人,薄游人间世。zhé xiān nǎi tiān rén,báo yóu rén jiān shì。
词章号俊逸,迈往有英气。cí zhāng hào jùn yì,mài wǎng yǒu yīng qì。
明皇重其名,召见如绮季。míng huáng zhòng qí míng,zhào jiàn rú qǐ jì。
万乘尚僚友,公卿何介蒂。wàn chéng shàng liáo yǒu,gōng qīng hé jiè dì。
脱靴使将军,故自非因醉。tuō xuē shǐ jiāng jūn,gù zì fēi yīn zuì。
乞身归旧隐,来去同一戏。qǐ shēn guī jiù yǐn,lái qù tóng yī xì。
沉吟紫芝歌,缅邈青霞志。chén yín zǐ zhī gē,miǎn miǎo qīng xiá zhì。
笑著宫锦袍,江山聊傲睨。xiào zhù gōng jǐn páo,jiāng shān liáo ào nì。
肯从永王璘,此事不须洗。kěn cóng yǒng wáng lín,cǐ shì bù xū xǐ。
垂天赋大鹏,端为真隐子。chuí tiān fù dà péng,duān wèi zhēn yǐn zi。
神游八极表,捉月初不死。shén yóu bā jí biǎo,zhuō yuè chū bù sǐ。

读李长吉诗

李纲

长吉工乐府,字字皆雕锼。zhǎng jí gōng lè fǔ,zì zì jiē diāo sōu。
骑驴适野外,五藏应为愁。qí lǘ shì yě wài,wǔ cáng yīng wèi chóu。
得句乃足成,还有理致不。dé jù nǎi zú chéng,hái yǒu lǐ zhì bù。
呕心古锦囊,绝笔白玉楼。ǒu xīn gǔ jǐn náng,jué bǐ bái yù lóu。
遗篇止如此,叹息空搔头。yí piān zhǐ rú cǐ,tàn xī kōng sāo tóu。

读孟郊诗

李纲

我读东野诗,因知东野心。wǒ dú dōng yě shī,yīn zhī dōng yě xīn。
穷愁不出门,戚戚较古今。qióng chóu bù chū mén,qī qī jiào gǔ jīn。
肠饥复号寒,冻折西床琴。cháng jī fù hào hán,dòng zhé xī chuáng qín。
寒苦吟亦苦,天光为沈阴。hán kǔ yín yì kǔ,tiān guāng wèi shěn yīn。
退之乃诗豪,法度严已森。tuì zhī nǎi shī háo,fǎ dù yán yǐ sēn。
雄健日千里,光铓长万寻。xióng jiàn rì qiān lǐ,guāng máng zhǎng wàn xún。
乃独喜东野,譬犹冠待簪。nǎi dú xǐ dōng yě,pì yóu guān dài zān。
韩豪如春风,百卉开芳林。hán háo rú chūn fēng,bǎi huì kāi fāng lín。
郊穷如秋露,候虫寒自吟。jiāo qióng rú qiū lù,hòu chóng hán zì yín。
韩如锵金石,中作韶濩音。hán rú qiāng jīn shí,zhōng zuò sháo huò yīn。
郊如击土鼓,淡薄意亦深。jiāo rú jī tǔ gǔ,dàn báo yì yì shēn。
学韩如可乐,学郊愁日侵。xué hán rú kě lè,xué jiāo chóu rì qīn。
因歌遂成谣,聊以为诗箴。yīn gē suì chéng yáo,liáo yǐ wèi shī zhēn。

志宏以家所生新芝遗予并以诗来次韵报之

李纲

紫芝多产白玉峰,服食益寿增明聪。zǐ zhī duō chǎn bái yù fēng,fú shí yì shòu zēng míng cōng。
人间采茹未易得,怅望古曲来悲风。rén jiān cǎi rú wèi yì dé,chàng wàng gǔ qū lái bēi fēng。
那知远谪见奇物,子家端是庆所钟。nà zhī yuǎn zhé jiàn qí wù,zi jiā duān shì qìng suǒ zhōng。
煌煌三秀岂难并,玉干云叶方成丛。huáng huáng sān xiù qǐ nán bìng,yù gàn yún yè fāng chéng cóng。
嘉祥美瑞不自惜,掇以遗我诚由中。jiā xiáng měi ruì bù zì xī,duō yǐ yí wǒ chéng yóu zhōng。
甘芳胜菌滑胜乳,能杀三尸驱九虫。gān fāng shèng jūn huá shèng rǔ,néng shā sān shī qū jiǔ chóng。
童颜瞭视驻可久,堕发落齿生应重。tóng yán liǎo shì zhù kě jiǔ,duò fā luò chǐ shēng yīng zhòng。
嗟予迂疏与世阔,得食此物谁之功。jiē yǔ yū shū yǔ shì kuò,dé shí cǐ wù shuí zhī gōng。
商山傥可追四皓,淮南安用寻八公。shāng shān tǎng kě zhuī sì hào,huái nán ān yòng xún bā gōng。
骖鸾控鹤吾未暇,千里白云聊与同。cān luán kòng hè wú wèi xiá,qiān lǐ bái yún liáo yǔ tóng。

畴老修撰所藏华岳衡岳

李纲

往年跨马观羌戌,道历太华西临雍。wǎng nián kuà mǎ guān qiāng xū,dào lì tài huá xī lín yōng。
伟哉造化巧凝结,元气孕此金芙蓉。wěi zāi zào huà qiǎo níng jié,yuán qì yùn cǐ jīn fú róng。
平原陡起三万仞,峻屏却略罗秋空。píng yuán dǒu qǐ sān wàn rèn,jùn píng què lüè luó qiū kōng。
巍然雄尊镇西极,众山班列如朝宗。wēi rán xióng zūn zhèn xī jí,zhòng shān bān liè rú cháo zōng。
天池潋滟喷山顶,泻作瀑布飞长虹。tiān chí liàn yàn pēn shān dǐng,xiè zuò pù bù fēi zhǎng hóng。
亭亭仙掌摩碧落,晓日照耀五指红。tíng tíng xiān zhǎng mó bì luò,xiǎo rì zhào yào wǔ zhǐ hóng。
巨灵赑屃运神力,导河擘华留其踪。jù líng bì xì yùn shén lì,dǎo hé bāi huá liú qí zōng。
烟寒风远张超谷,霞驳雾开毛女峰。yān hán fēng yuǎn zhāng chāo gǔ,xiá bó wù kāi máo nǚ fēng。
希夷故隐今尚在,白云依旧时东封。xī yí gù yǐn jīn shàng zài,bái yún yī jiù shí dōng fēng。
回头一别二十载,不意见之图画中。huí tóu yī bié èr shí zài,bù yì jiàn zhī tú huà zhōng。
生绡六幅挂清昼,隐耳飒飒闻松风。shēng xiāo liù fú guà qīng zhòu,yǐn ěr sà sà wén sōng fēng。
山中草木旧相识,恍如梦到云台宫。shān zhōng cǎo mù jiù xiāng shí,huǎng rú mèng dào yún tái gōng。
神游绝巘窥玉井,欲取莲藕根株通。shén yóu jué yǎn kuī yù jǐng,yù qǔ lián ǒu gēn zhū tōng。
好奇何必似韩子,悬崖侧足悲途穷。hǎo qí hé bì shì hán zi,xuán yá cè zú bēi tú qióng。
从公传此岳真相,永结清好无时终。cóng gōng chuán cǐ yuè zhēn xiāng,yǒng jié qīng hǎo wú shí zhōng。