古诗词

吴龙翰

牛渚山观大江

吴龙翰

巨灵劈破苍山石,鞭起九龙入空碧。jù líng pī pò cāng shān shí,biān qǐ jiǔ lóng rù kōng bì。
山分两半合不成,夹住长江数千尺。shān fēn liǎng bàn hé bù chéng,jiā zhù zhǎng jiāng shù qiān chǐ。
九道惊湍相击撞,雷声怒发谁敢当。jiǔ dào jīng tuān xiāng jī zhuàng,léi shēng nù fā shuí gǎn dāng。
神蛟出没不可数,往往杀气摩穹苍。shén jiāo chū méi bù kě shù,wǎng wǎng shā qì mó qióng cāng。
呜呼蜀道行且难,剑门险似铁门关。wū hū shǔ dào xíng qiě nán,jiàn mén xiǎn shì tiě mén guān。
一夫可敌万夫勇,大开栈道通殽函。yī fū kě dí wàn fū yǒng,dà kāi zhàn dào tōng xiáo hán。
固知长江当城壁,立此天堑限南北。gù zhī zhǎng jiāng dāng chéng bì,lì cǐ tiān qiàn xiàn nán běi。
东南王气无穷年,此江未必成桑田。dōng nán wáng qì wú qióng nián,cǐ jiāng wèi bì chéng sāng tián。
君不见敌兵百万连艨艟,雄师出斗一扫空。jūn bù jiàn dí bīng bǎi wàn lián méng chōng,xióng shī chū dòu yī sǎo kōng。
书生不能长鎗与大剑,只坐帷幄收奇功。shū shēng bù néng zhǎng qiāng yǔ dà jiàn,zhǐ zuò wéi wò shōu qí gōng。

题国直先伯祖海潮赋后

吴龙翰

银山突兀苍海头,夜半鼓噪万貔貅。yín shān tū wù cāng hǎi tóu,yè bàn gǔ zào wàn pí xiū。
争雄角力转坤轴,旋磨尘世偕浮沤。zhēng xióng jiǎo lì zhuǎn kūn zhóu,xuán mó chén shì xié fú ōu。
朝朝暮暮自消长,谁言于此随海鳅。cháo cháo mù mù zì xiāo zhǎng,shuí yán yú cǐ suí hǎi qiū。
鸱革裹尸已尘土,未必怒怨卒未休。chī gé guǒ shī yǐ chén tǔ,wèi bì nù yuàn zú wèi xiū。
看公立论屈前辈,笔端有力挽万牛。kàn gōng lì lùn qū qián bèi,bǐ duān yǒu lì wǎn wàn niú。
孤峰绝崖气象古,亦复粲粲珊瑚钩。gū fēng jué yá qì xiàng gǔ,yì fù càn càn shān hú gōu。
分明掘见阴阳根,判断造化之深幽。fēn míng jué jiàn yīn yáng gēn,pàn duàn zào huà zhī shēn yōu。
玄机发泄天帝嗔,此文正恐雷霆收。xuán jī fā xiè tiān dì chēn,cǐ wén zhèng kǒng léi tíng shōu。
不然亦似画鸟迹,长夜鬼哭声啾啾。bù rán yì shì huà niǎo jì,zhǎng yè guǐ kū shēng jiū jiū。
公自骑鲸去不返,满江明月芦花秋。gōng zì qí jīng qù bù fǎn,mǎn jiāng míng yuè lú huā qiū。

连雪五日有无尽观

吴龙翰

平生酷爱雪,老我看不足。píng shēng kù ài xuě,lǎo wǒ kàn bù zú。
安得走五台,六月漱寒玉。ān dé zǒu wǔ tái,liù yuè shù hán yù。
无计巢雪山,与佛结幽独。wú jì cháo xuě shān,yǔ fú jié yōu dú。
方舆多奇观,出门欠车毂。fāng yú duō qí guān,chū mén qiàn chē gǔ。
天公副微愿,连朝遣滕六。tiān gōng fù wēi yuàn,lián cháo qiǎn téng liù。
寒林振琳琅,朔风扇琼木。hán lín zhèn lín láng,shuò fēng shàn qióng mù。
楼台烱夜光,地灵惊玉局。lóu tái jiǒng yè guāng,dì líng jīng yù jú。
幻成银世界,一旦饱双目。huàn chéng yín shì jiè,yī dàn bǎo shuāng mù。
清冷天地气,吸入空洞腹。qīng lěng tiān dì qì,xī rù kōng dòng fù。
剩欲呼夜舟,飘然访林麓。shèng yù hū yè zhōu,piāo rán fǎng lín lù。

过淮南湖

吴龙翰

黄尘茫茫北风起,黄芦萧萧日色死。huáng chén máng máng běi fēng qǐ,huáng lú xiāo xiāo rì sè sǐ。
百万征夫血怒流,点污淮南一湖水。bǎi wàn zhēng fū xuè nù liú,diǎn wū huái nán yī hú shuǐ。
向来失著图中原,一朝此地化为边。xiàng lái shī zhù tú zhōng yuán,yī cháo cǐ dì huà wèi biān。
养兵百年不用力,将军金印惭空悬。yǎng bīng bǎi nián bù yòng lì,jiāng jūn jīn yìn cán kōng xuán。
南湖南湖君莫渡,万仞山高鬼门户。nán hú nán hú jūn mò dù,wàn rèn shān gāo guǐ mén hù。
夜夜青燐照断蓬,训狐自戴髑髅舞。yè yè qīng lín zhào duàn péng,xùn hú zì dài dú lóu wǔ。

对月

吴龙翰

长空有明月,与我良有情。zhǎng kōng yǒu míng yuè,yǔ wǒ liáng yǒu qíng。
遥遥万里道,随我杖履行。yáo yáo wàn lǐ dào,suí wǒ zhàng lǚ xíng。
耿耿吟床间,相随入枕衾。gěng gěng yín chuáng jiān,xiāng suí rù zhěn qīn。
而我病风雅,长作秋蛩吟。ér wǒ bìng fēng yǎ,zhǎng zuò qiū qióng yín。
吟声悲入月,月色寒入吟。yín shēng bēi rù yuè,yuè sè hán rù yín。
月即是天眼,照我泪纵横。yuè jí shì tiān yǎn,zhào wǒ lèi zòng héng。
垂垂草上露,尽从月眼倾。chuí chuí cǎo shàng lù,jǐn cóng yuè yǎn qīng。
不为富贵儿,只作苦吟人。bù wèi fù guì ér,zhǐ zuò kǔ yín rén。
君看朱门邃,翠幕围阳春。jūn kàn zhū mén suì,cuì mù wéi yáng chūn。
管弦沸清晓,银烛正荧荧。guǎn xián fèi qīng xiǎo,yín zhú zhèng yíng yíng。

昭君怨

吴龙翰

汉家金屋贮娥眉,六宫何啻三千姬。hàn jiā jīn wū zhù é méi,liù gōng hé chì sān qiān jī。
中有一姬倾国色,可怜不到君王知。zhōng yǒu yī jī qīng guó sè,kě lián bù dào jūn wáng zhī。
毛生笔下真少恩,玉颜黑子迷妍媸。máo shēng bǐ xià zhēn shǎo ēn,yù yán hēi zi mí yán chī。
君王按图不入眼,出身远嫁单于妻。jūn wáng àn tú bù rù yǎn,chū shēn yuǎn jià dān yú qī。
盈盈泪眼边月照,萧萧愁鬓胡风吹。yíng yíng lèi yǎn biān yuè zhào,xiāo xiāo chóu bìn hú fēng chuī。
不忧死作龙城鬼,贞魂长在深宫里。bù yōu sǐ zuò lóng chéng guǐ,zhēn hún zhǎng zài shēn gōng lǐ。
犹胜男儿未贵时,咫尺金门如万里。yóu shèng nán ér wèi guì shí,zhǐ chǐ jīn mén rú wàn lǐ。

饮马长城窟

吴龙翰

汉兵北伐时,饮马长城窟。hàn bīng běi fá shí,yǐn mǎ zhǎng chéng kū。
此城何以高,中填战夫骨。cǐ chéng hé yǐ gāo,zhōng tián zhàn fū gǔ。
此池何以深,战血化为洫。cǐ chí hé yǐ shēn,zhàn xuè huà wèi xù。
秋风吹水腥,马闻亦辟易。qiū fēng chuī shuǐ xīng,mǎ wén yì pì yì。
马渴可柰何,要马载金戈。mǎ kě kě nài hé,yào mǎ zài jīn gē。
长安有游冶,走马燕支坡。zhǎng ān yǒu yóu yě,zǒu mǎ yàn zhī pō。

寓兴

吴龙翰

盈盈楼上仙家姝,绿波濯濯明芙渠。yíng yíng lóu shàng xiān jiā shū,lǜ bō zhuó zhuó míng fú qú。
感君恩情玉连锁,罗襦系君双明珠。gǎn jūn ēn qíng yù lián suǒ,luó rú xì jūn shuāng míng zhū。
青琐玲珑春夜永,为君闲调相思引。qīng suǒ líng lóng chūn yè yǒng,wèi jūn xián diào xiāng sī yǐn。
琼树朝新璧月满,琴声未断肠先断。qióng shù cháo xīn bì yuè mǎn,qín shēng wèi duàn cháng xiān duàn。
剪剪轻寒袭春笋,金猊喷香薰袖暖。jiǎn jiǎn qīng hán xí chūn sǔn,jīn ní pēn xiāng xūn xiù nuǎn。

升仙谣

吴龙翰

衣缥缈,佩丁东。yī piāo miǎo,pèi dīng dōng。
金茎滴香露,玉树生凉风。jīn jīng dī xiāng lù,yù shù shēng liáng fēng。
冲破青冥跨黄鹤,身披星斗珍珠络。chōng pò qīng míng kuà huáng hè,shēn pī xīng dòu zhēn zhū luò。

拜李谪仙墓

吴龙翰

先生放旷士,浩气吞洪蒙。xiān shēng fàng kuàng shì,hào qì tūn hóng méng。
蓬池与紫阁,轩盖绎相从。péng chí yǔ zǐ gé,xuān gài yì xiāng cóng。
经营紫河车,破费十载功。jīng yíng zǐ hé chē,pò fèi shí zài gōng。
金鼎驯乌兔,炎炎丹光红。jīn dǐng xùn wū tù,yán yán dān guāng hóng。
一击混沌破,落地寻无踪。yī jī hùn dùn pò,luò dì xún wú zōng。
神仙有水解,戏剧惊愚蒙。shén xiān yǒu shuǐ jiě,xì jù jīng yú méng。
当年遗剑履,一锸秋云封。dāng nián yí jiàn lǚ,yī chā qiū yún fēng。
我亦钻玄学,此心良券同。wǒ yì zuān xuán xué,cǐ xīn liáng quàn tóng。
朅来荐泉菊,紫绮疑相逢。qiè lái jiàn quán jú,zǐ qǐ yí xiāng féng。
俨如真面目,晓月印寒空。yǎn rú zhēn miàn mù,xiǎo yuè yìn hán kōng。

荷花

吴龙翰

花列千行彩袖,叶收万斛明珠。huā liè qiān xíng cǎi xiù,yè shōu wàn hú míng zhū。
可惜坡仙不在,风情绝胜西湖。kě xī pō xiān bù zài,fēng qíng jué shèng xī hú。

乌栖曲

吴龙翰

风敲玉钩虾须垂,寒乌栖月万年枝。fēng qiāo yù gōu xiā xū chuí,hán wū qī yuè wàn nián zhī。
香薰翠被春宵冷,玉臂曲作珊瑚枕。xiāng xūn cuì bèi chūn xiāo lěng,yù bì qū zuò shān hú zhěn。

乐府四首

吴龙翰

妾心江岸石,千古无变更。qiè xīn jiāng àn shí,qiān gǔ wú biàn gèng。
郎心江上水,倏忽风波生。láng xīn jiāng shàng shuǐ,shū hū fēng bō shēng。

乐府四首

吴龙翰

瑟瑟凉风来,妾身似秋扇。sè sè liáng fēng lái,qiè shēn shì qiū shàn。
安得复炎热,相携不相厌。ān dé fù yán rè,xiāng xié bù xiāng yàn。

乐府四首

吴龙翰

制衣寄夫婿,妾有冰雪段。zhì yī jì fū xù,qiè yǒu bīng xuě duàn。
中间连理枝,不忍剪教断。zhōng jiān lián lǐ zhī,bù rěn jiǎn jiào duàn。

乐府四首

吴龙翰

残月小楼西,鹃啼思欲迷。cán yuè xiǎo lóu xī,juān tí sī yù mí。
妾夫在天南,何不那边啼。qiè fū zài tiān nán,hé bù nà biān tí。
116123456