古诗词

李曾伯

襄捷和书院韵

李曾伯

我有芳樽与子同,老身却自悔从戎。wǒ yǒu fāng zūn yǔ zi tóng,lǎo shēn què zì huǐ cóng róng。
休言晋事怀元凯,尚欠唐兵缚世充。xiū yán jìn shì huái yuán kǎi,shàng qiàn táng bīng fù shì chōng。
往迹悠悠宁有极,短才咄咄叹无功。wǎng jì yōu yōu níng yǒu jí,duǎn cái duō duō tàn wú gōng。
赋诗酾酒聊行乐,到底谁为一世雄。fù shī shāi jiǔ liáo xíng lè,dào dǐ shuí wèi yī shì xióng。

伏读靖康宸札有感

李曾伯

盟寻城下事方危,尚尔衰民益虏资。méng xún chéng xià shì fāng wēi,shàng ěr shuāi mín yì lǔ zī。
绐楚时曾无纪信,交秦计卒堕张仪。dài chǔ shí céng wú jì xìn,jiāo qín jì zú duò zhāng yí。
抗言玉铉吁何及,捐积琼林惜已迟。kàng yán yù xuàn xū hé jí,juān jī qióng lín xī yǐ chí。
劫火既灰遗墨在,小臣唯有泪沾颐。jié huǒ jì huī yí mò zài,xiǎo chén wéi yǒu lèi zhān yí。

和制干陈循道惠鹤韵

李曾伯

怪得中宵梦羽衣,诗来恍见九皋飞。guài dé zhōng xiāo mèng yǔ yī,shī lái huǎng jiàn jiǔ gāo fēi。
期君与共淮淝捷,舍我曷为缑岭归。qī jūn yǔ gòng huái féi jié,shě wǒ hé wèi gōu lǐng guī。
愧乏缠腰娱彩服,喜将闻唳到柴扉。kuì fá chán yāo yú cǎi fú,xǐ jiāng wén lì dào chái fēi。
凌云岂是笼中物,要学当年老令威。líng yún qǐ shì lóng zhōng wù,yào xué dāng nián lǎo lìng wēi。

和刘舍人夏雨喜霁

李曾伯

古戍春归叹寂寥,老槐阴下鬓萧萧。gǔ shù chūn guī tàn jì liáo,lǎo huái yīn xià bìn xiāo xiāo。
正愁雨久人情厌,且喜天晴物意饶。zhèng chóu yǔ jiǔ rén qíng yàn,qiě xǐ tiān qíng wù yì ráo。
歌吹遏云传白苎,旌旗拂日翳红蕉。gē chuī è yún chuán bái zhù,jīng qí fú rì yì hóng jiāo。
月边休听啼鹃恨,只把诗篇与酒销。yuè biān xiū tīng tí juān hèn,zhǐ bǎ shī piān yǔ jiǔ xiāo。

五月闻蛩有感

李曾伯

南风先自作秋声,蛩尔何知亦早吟。nán fēng xiān zì zuò qiū shēng,qióng ěr hé zhī yì zǎo yín。
慵妇机边重到耳,征人塞上顿惊心。yōng fù jī biān zhòng dào ěr,zhēng rén sāi shàng dùn jīng xīn。
索裘应解寒将晚,彻土须乘天未阴。suǒ qiú yīng jiě hán jiāng wǎn,chè tǔ xū chéng tiān wèi yīn。
闻此休将儿戏看,盍图远略备当今。wén cǐ xiū jiāng ér xì kàn,hé tú yuǎn lüè bèi dāng jīn。

自和

李曾伯

才听鸣蜩叶底声,倏闻振羽草根吟。cái tīng míng tiáo yè dǐ shēng,shū wén zhèn yǔ cǎo gēn yín。
物情感我千丝鬓,时事萦人一片心。wù qíng gǎn wǒ qiān sī bìn,shí shì yíng rén yī piàn xīn。
读易床头新课业,回文机上旧光阴。dú yì chuáng tóu xīn kè yè,huí wén jī shàng jiù guāng yīn。
客怀休用嗟畴昔,更老那知得似今。kè huái xiū yòng jiē chóu xī,gèng lǎo nà zhī dé shì jīn。

累日脾疾自歌

李曾伯

壮年筋力惯驱驰,堪叹新来数问医。zhuàng nián jīn lì guàn qū chí,kān tàn xīn lái shù wèn yī。
生老病催无怪者,寸关亦可自知之。shēng lǎo bìng cuī wú guài zhě,cùn guān yì kě zì zhī zhī。
养疴抗疏吾谋是,论证投方某剂宜。yǎng kē kàng shū wú móu shì,lùn zhèng tóu fāng mǒu jì yí。
识破幻躯天赋命,儿曹昵昵复何疑。shí pò huàn qū tiān fù mìng,ér cáo nì nì fù hé yí。

题宣公祠

李曾伯

凛凛清规百世师,功名仅见奉天时。lǐn lǐn qīng guī bǎi shì shī,gōng míng jǐn jiàn fèng tiān shí。
忠谋任起奸谀忌,感涕宁无士卒思。zhōng móu rèn qǐ jiān yú jì,gǎn tì níng wú shì zú sī。
落日桑榆存旧迹,西风芦苇护荒祠。luò rì sāng yú cún jiù jì,xī fēng lú wěi hù huāng cí。
忠南流落何遗恨,留得良方遗后医。zhōng nán liú luò hé yí hèn,liú dé liáng fāng yí hòu yī。

月峡重九感怀

李曾伯

落帽寻盟鬓久皤,今朝于此上嵯峨。luò mào xún méng bìn jiǔ pó,jīn cháo yú cǐ shàng cuó é。
云收谷净山新霁,风定沙平水不波。yún shōu gǔ jìng shān xīn jì,fēng dìng shā píng shuǐ bù bō。
对菊使人怀古尔,思莼如我感时何。duì jú shǐ rén huái gǔ ěr,sī chún rú wǒ gǎn shí hé。
明年把酒知何处,归到东篱更莫它。míng nián bǎ jiǔ zhī hé chù,guī dào dōng lí gèng mò tā。

登尘表

李曾伯

领略东风一倚阑,凭高便觉小尘寰。lǐng lüè dōng fēng yī yǐ lán,píng gāo biàn jué xiǎo chén huán。
目穷千古关河外,身在半空烟霭间。mù qióng qiān gǔ guān hé wài,shēn zài bàn kōng yān ǎi jiān。
二水护城青映带,四山连野翠回环。èr shuǐ hù chéng qīng yìng dài,sì shān lián yě cuì huí huán。
英雄易老愁无极,境是人非鹤自还。yīng xióng yì lǎo chóu wú jí,jìng shì rén fēi hè zì hái。

自和

李曾伯

百尺城头著画阑,当年气欲压人寰。bǎi chǐ chéng tóu zhù huà lán,dāng nián qì yù yā rén huán。
天机野马浮游外,世事沙鸥浩荡间。tiān jī yě mǎ fú yóu wài,shì shì shā ōu hào dàng jiān。
俗靡风颓畴底柱,功成身退盍循环。sú mí fēng tuí chóu dǐ zhù,gōng chéng shēn tuì hé xún huán。
君看方册中前鉴,办取轻帆及早还。jūn kàn fāng cè zhōng qián jiàn,bàn qǔ qīng fān jí zǎo hái。

自和

李曾伯

最高楼上又层阑,目短元龙空海寰。zuì gāo lóu shàng yòu céng lán,mù duǎn yuán lóng kōng hǎi huán。
栋宇地雄千嶂表,金汤天设两江间。dòng yǔ dì xióng qiān zhàng biǎo,jīn tāng tiān shè liǎng jiāng jiān。
西风障面曾筹檄,夜月胡床忆佩环。xī fēng zhàng miàn céng chóu xí,yè yuè hú chuáng yì pèi huán。
老去凭虚心辄悸,蜀城虽好不如还。lǎo qù píng xū xīn zhé jì,shǔ chéng suī hǎo bù rú hái。

枕上偶成

李曾伯

官辙驱驰遍四郊,老来于此尚投胶。guān zhé qū chí biàn sì jiāo,lǎo lái yú cǐ shàng tóu jiāo。
绸缪先事心为碎,展转中宵睫不交。chóu móu xiān shì xīn wèi suì,zhǎn zhuǎn zhōng xiāo jié bù jiāo。
贪鼠驱无容出穴,惊乌疑恐弗安巢。tān shǔ qū wú róng chū xué,jīng wū yí kǒng fú ān cháo。
灯残衾薄新寒力,听彻更筹五五敲。dēng cán qīn báo xīn hán lì,tīng chè gèng chóu wǔ wǔ qiāo。

思归偶成

李曾伯

春来便拟问归津,转眼江流若许深。chūn lái biàn nǐ wèn guī jīn,zhuǎn yǎn jiāng liú ruò xǔ shēn。
六十岁翁穷塞客,八千里路故乡心。liù shí suì wēng qióng sāi kè,bā qiān lǐ lù gù xiāng xīn。
鹃啼月树添征思,鹊语风檐误好音。juān tí yuè shù tiān zhēng sī,què yǔ fēng yán wù hǎo yīn。
只有云山遮不断,梦随栩蝶过家林。zhǐ yǒu yún shān zhē bù duàn,mèng suí xǔ dié guò jiā lín。

思归偶成

李曾伯

杜鹃一自听天津,南北纷纷患转深。dù juān yī zì tīng tiān jīn,nán běi fēn fēn huàn zhuǎn shēn。
备谨彻桑征戍事,忧形恤纬老臣心。bèi jǐn chè sāng zhēng shù shì,yōu xíng xù wěi lǎo chén xīn。
惊闻边信多蛮语,喜动乡情带楚音。jīng wén biān xìn duō mán yǔ,xǐ dòng xiāng qíng dài chǔ yīn。
若得君王放归去,便陪莲社访东林。ruò dé jūn wáng fàng guī qù,biàn péi lián shè fǎng dōng lín。

过江陵寄陈次贾

李曾伯

担簦往解蜀山纷,归舸经行老几分。dān dēng wǎng jiě shǔ shān fēn,guī gě jīng xíng lǎo jǐ fēn。
楚国喜夸新令尹,霸陵畴识故将军。chǔ guó xǐ kuā xīn lìng yǐn,bà líng chóu shí gù jiāng jūn。
相逢举酒酹江月,一笑携书访岫云。xiāng féng jǔ jiǔ lèi jiāng yuè,yī xiào xié shū fǎng xiù yún。
乞得身闲了无事,但知耕凿感吾君。qǐ dé shēn xián le wú shì,dàn zhī gēng záo gǎn wú jūn。

岳阳送管顺甫还清湘

李曾伯

度岭来荆又戍西,惊涛险栈尽同之。dù lǐng lái jīng yòu shù xī,jīng tāo xiǎn zhàn jǐn tóng zhī。
七年相与犹一日,万里偕还分两岐。qī nián xiāng yǔ yóu yī rì,wàn lǐ xié hái fēn liǎng qí。
苕隐我归终此世,宝坊君到出何时。sháo yǐn wǒ guī zhōng cǐ shì,bǎo fāng jūn dào chū hé shí。
交情果未轻捐弃,回首毋忘赠别诗。jiāo qíng guǒ wèi qīng juān qì,huí shǒu wú wàng zèng bié shī。

过鄂渚登南楼

李曾伯

壮游几度上南楼,今度重来二十秋。zhuàng yóu jǐ dù shàng nán lóu,jīn dù zhòng lái èr shí qiū。
俯仰之间只犹昨,登临何处是无愁。fǔ yǎng zhī jiān zhǐ yóu zuó,dēng lín hé chù shì wú chóu。
好山常在世青眼,此水如斯人白头。hǎo shān cháng zài shì qīng yǎn,cǐ shuǐ rú sī rén bái tóu。
老兴未阑明月上,归欤笠泽有扁舟。lǎo xīng wèi lán míng yuè shàng,guī yú lì zé yǒu biǎn zhōu。

和刘疏轩雪堂韵

李曾伯

因君郢调问前踪,贤者斯能乐雪宫。yīn jūn yǐng diào wèn qián zōng,xián zhě sī néng lè xuě gōng。
四海香名寰宇外,百年公论党碑中。sì hǎi xiāng míng huán yǔ wài,bǎi nián gōng lùn dǎng bēi zhōng。
癯然鹤骨存生气,寂甚鸾胶续古风。qú rán hè gǔ cún shēng qì,jì shén luán jiāo xù gǔ fēng。
留得墨池芳润在,草玄犹可忆扬雄。liú dé mò chí fāng rùn zài,cǎo xuán yóu kě yì yáng xióng。

和疏轩琵琶亭韵

李曾伯

高亭俯瞰蓼蘋洲,人老香山月自秋。gāo tíng fǔ kàn liǎo píng zhōu,rén lǎo xiāng shān yuè zì qiū。
过耳好音堪一笑,伤心往事只轻沤。guò ěr hǎo yīn kān yī xiào,shāng xīn wǎng shì zhǐ qīng ōu。
休嗟塞上明妃调,且送江头过客舟。xiū jiē sāi shàng míng fēi diào,qiě sòng jiāng tóu guò kè zhōu。
壮士肯为儿女泪,柔肠一任恼苏州。zhuàng shì kěn wèi ér nǚ lèi,róu cháng yī rèn nǎo sū zhōu。