古诗词

吴芾

和王知府惠双井茶

吴芾

摘从双井尚馀香,远寄山翁见未尝。zhāi cóng shuāng jǐng shàng yú xiāng,yuǎn jì shān wēng jiàn wèi cháng。
咀嚼新芽味新句,陡惊冰雪沃枯肠。jǔ jué xīn yá wèi xīn jù,dǒu jīng bīng xuě wò kū cháng。

梅花下饮茶又成二绝

吴芾

昨日花前酒太过,今朝怕见近流霞。zuó rì huā qián jiǔ tài guò,jīn cháo pà jiàn jìn liú xiá。
不应辜负花枝去,且嗅清香倍饮茶。bù yīng gū fù huā zhī qù,qiě xiù qīng xiāng bèi yǐn chá。

梅花下饮茶又成二绝

吴芾

强拈茶碗对梅花,应是花神笑我多。qiáng niān chá wǎn duì méi huā,yīng shì huā shén xiào wǒ duō。
更取香醪拚一醉,不禁风味恼人何。gèng qǔ xiāng láo pàn yī zuì,bù jìn fēng wèi nǎo rén hé。

桂堂

吴芾

长恨年年月窟秋,无人共拍酒船浮。zhǎng hèn nián nián yuè kū qiū,wú rén gòng pāi jiǔ chuán fú。
君家双桂开时节,我欲从君载酒游。jūn jiā shuāng guì kāi shí jié,wǒ yù cóng jūn zài jiǔ yóu。

和戴解元雄飞瑞香二首

吴芾

芳心似与春风约,绝艳还宜晓日笼。fāng xīn shì yǔ chūn fēng yuē,jué yàn hái yí xiǎo rì lóng。
虽谢幽人持赠我,对花无奈忆山中。suī xiè yōu rén chí zèng wǒ,duì huā wú nài yì shān zhōng。

和戴解元雄飞瑞香二首

吴芾

碧玉扶疏自可观,花头缠锦更团圞。bì yù fú shū zì kě guān,huā tóu chán jǐn gèng tuán luán。
坐来已觉明人眼,况有幽香馥鼻端。zuò lái yǐ jué míng rén yǎn,kuàng yǒu yōu xiāng fù bí duān。

感花

吴芾

正欲持杯赏万红,却遭连日雨兼风。zhèng yù chí bēi shǎng wàn hóng,què zāo lián rì yǔ jiān fēng。
种花欲看难如此,可是衰翁赋分穷。zhǒng huā yù kàn nán rú cǐ,kě shì shuāi wēng fù fēn qióng。

感花

吴芾

年来老病苦相侵,已是伤春不自禁。nián lái lǎo bìng kǔ xiāng qīn,yǐ shì shāng chūn bù zì jìn。
那更雨声长在耳,连朝滴碎惜花心。nà gèng yǔ shēng zhǎng zài ěr,lián cháo dī suì xī huā xīn。

感花

吴芾

雨脚才收拟杖藜,檐前依旧又垂垂。yǔ jiǎo cái shōu nǐ zhàng lí,yán qián yī jiù yòu chuí chuí。
倘余有分花间醉,会有风和日暖时。tǎng yú yǒu fēn huā jiān zuì,huì yǒu fēng hé rì nuǎn shí。

感花

吴芾

纵令日日醉春风,已恨花无十日红。zòng lìng rì rì zuì chūn fēng,yǐ hèn huā wú shí rì hóng。
何事东君长作恶,不容春色丽晴空。hé shì dōng jūn zhǎng zuò è,bù róng chūn sè lì qíng kōng。

感花

吴芾

千花到底不如梅,胜赏犹宜踏雪来。qiān huā dào dǐ bù rú méi,shèng shǎng yóu yí tà xuě lái。
今日满天长是雨,如何花下得徘徊。jīn rì mǎn tiān zhǎng shì yǔ,rú hé huā xià dé pái huái。

感花

吴芾

春来日日欲寻春,乐此疏慵老大身。chūn lái rì rì yù xún chūn,lè cǐ shū yōng lǎo dà shēn。
岂料青春今过半,萧萧风雨却愁人。qǐ liào qīng chūn jīn guò bàn,xiāo xiāo fēng yǔ què chóu rén。

感花

吴芾

嗟我明年是七旬,此生能见几番春。jiē wǒ míng nián shì qī xún,cǐ shēng néng jiàn jǐ fān chūn。
凭谁为补青天漏,放出春光处处新。píng shuí wèi bǔ qīng tiān lòu,fàng chū chūn guāng chù chù xīn。

感花

吴芾

一雨绵绵不暂停,天公于此底无情。yī yǔ mián mián bù zàn tíng,tiān gōng yú cǐ dǐ wú qíng。
不应直待花飘尽,始放阳和作好晴。bù yīng zhí dài huā piāo jǐn,shǐ fàng yáng hé zuò hǎo qíng。

饭客看鹤赏梅遇雨有作

吴芾

鹤舞梅开总有情,小园方喜得双清。hè wǔ méi kāi zǒng yǒu qíng,xiǎo yuán fāng xǐ dé shuāng qīng。
无端风雨妨游览,不使衰翁眼暂明。wú duān fēng yǔ fáng yóu lǎn,bù shǐ shuāi wēng yǎn zàn míng。

鲁漕惠鹿鹤花果

吴芾

镂果团缯宛似真,尊前一见喜生春。lòu guǒ tuán zēng wǎn shì zhēn,zūn qián yī jiàn xǐ shēng chūn。
感公持此为余寿,益悟浮生是幻身。gǎn gōng chí cǐ wèi yú shòu,yì wù fú shēng shì huàn shēn。

和梅花前见鹤

吴芾

双鹤翩翩到我前,与花斗白更争妍。shuāng hè piān piān dào wǒ qián,yǔ huā dòu bái gèng zhēng yán。
低头自觉形仪秽,安得飘然跨上天。dī tóu zì jué xíng yí huì,ān dé piāo rán kuà shàng tiān。

松岭

吴芾

君爱山间十八公,俨然风操出樊笼。jūn ài shān jiān shí bā gōng,yǎn rán fēng cāo chū fán lóng。
四时已占青青色,更有松黄胜万红。sì shí yǐ zhàn qīng qīng sè,gèng yǒu sōng huáng shèng wàn hóng。

三三径

吴芾

种成松竹与江梅,杖履相过日几回。zhǒng chéng sōng zhú yǔ jiāng méi,zhàng lǚ xiāng guò rì jǐ huí。
莫谓个中三友足,也须更许老夫来。mò wèi gè zhōng sān yǒu zú,yě xū gèng xǔ lǎo fū lái。

进贤道上老松奇古可喜去秋经从因命于空处补种今渐有生意

吴芾

来时惟爱古松青,去日新松种已成。lái shí wéi ài gǔ sōng qīng,qù rì xīn sōng zhǒng yǐ chéng。
令尹若能终此意,清风着处会知名。lìng yǐn ruò néng zhōng cǐ yì,qīng fēng zhe chù huì zhī míng。