古诗词

沈辽

愚溪

沈辽

愚溪水中多圆石,水边竹树山如壁。yú xī shuǐ zhōng duō yuán shí,shuǐ biān zhú shù shān rú bì。
夫子幽栖十二年,至今使人长叹息。fū zi yōu qī shí èr nián,zhì jīn shǐ rén zhǎng tàn xī。

善饮

沈辽

谁道渊明不善饮,亦知太白爱题诗。shuí dào yuān míng bù shàn yǐn,yì zhī tài bái ài tí shī。
浪醉浪吟成底事,不如高卧过当时。làng zuì làng yín chéng dǐ shì,bù rú gāo wò guò dāng shí。

水车

沈辽

黄叶渡头春水生,江中水车上下鸣。huáng yè dù tóu chūn shuǐ shēng,jiāng zhōng shuǐ chē shàng xià míng。
谁道田间得机事,不如抱瓮可忘情。shuí dào tián jiān dé jī shì,bù rú bào wèng kě wàng qíng。

召楚兴禅师

沈辽

匡床我示维摩疾,持钵师来舍卫城。kuāng chuáng wǒ shì wéi mó jí,chí bō shī lái shě wèi chéng。
与汝欲分香积饭,不妨作戏说浮生。yǔ rǔ yù fēn xiāng jī fàn,bù fáng zuò xì shuō fú shēng。

春日二绝

沈辽

壁下茶铛久不黔,更无白眼与人嫌。bì xià chá dāng jiǔ bù qián,gèng wú bái yǎn yǔ rén xián。
春来老困还多睡,时有狂风入破帘。chūn lái lǎo kùn hái duō shuì,shí yǒu kuáng fēng rù pò lián。

春日二绝

沈辽

寂寂山间谁与言,闷搔短发向香烟。jì jì shān jiān shuí yǔ yán,mèn sāo duǎn fā xiàng xiāng yān。
死灰朽木君知否,不似胡人面壁禅。sǐ huī xiǔ mù jūn zhī fǒu,bù shì hú rén miàn bì chán。

杨花

沈辽

岛夷三月不知春,唯有杨花似故人。dǎo yí sān yuè bù zhī chūn,wéi yǒu yáng huā shì gù rén。
老大相逢何可语,满头白发不胜颦。lǎo dà xiāng féng hé kě yǔ,mǎn tóu bái fā bù shèng pín。

日落

沈辽

日落沙头山已昏,饥乌投暝下前村。rì luò shā tóu shān yǐ hūn,jī wū tóu míng xià qián cūn。
谁云野客无多事,步出林间自掩门。shuí yún yě kè wú duō shì,bù chū lín jiān zì yǎn mén。

散郎亭

沈辽

法华寺上散郎亭,老树苍崖如有情。fǎ huá sì shàng sàn láng tíng,lǎo shù cāng yá rú yǒu qíng。
欢戚已随时事去,代间只有古人名。huān qī yǐ suí shí shì qù,dài jiān zhǐ yǒu gǔ rén míng。

枣花寒

沈辽

山禽哺雏半欲抟,坐想葛帔临风湍。shān qín bǔ chú bàn yù tuán,zuò xiǎng gé pèi lín fēng tuān。
数日阴霖复未畅,不知更作枣花寒。shù rì yīn lín fù wèi chàng,bù zhī gèng zuò zǎo huā hán。

还湘南集

沈辽

蚤识陶公父子名,未知李老思尤清。zǎo shí táo gōng fù zi míng,wèi zhī lǐ lǎo sī yóu qīng。
后来无复能文客,潇水湘山空月明。hòu lái wú fù néng wén kè,xiāo shuǐ xiāng shān kōng yuè míng。

过李氏澹塘别墅

沈辽

渊明昔已爱吾庐,我亦悁悁忆故居。yuān míng xī yǐ ài wú lú,wǒ yì yuān yuān yì gù jū。
君有东皋千束稻,山前更望澹塘湖。jūn yǒu dōng gāo qiān shù dào,shān qián gèng wàng dàn táng hú。

答林夫五颂次元韵

沈辽

无心难与有心期,欲说无心已自痴。wú xīn nán yǔ yǒu xīn qī,yù shuō wú xīn yǐ zì chī。
会得金刚本来性,此人与我合先知。huì dé jīn gāng běn lái xìng,cǐ rén yǔ wǒ hé xiān zhī。

答林夫五颂次元韵

沈辽

白发生来何可惊,不求杂食岂须耕。bái fā shēng lái hé kě jīng,bù qiú zá shí qǐ xū gēng。
山间一榻无馀事,但看山花枯复荣。shān jiān yī tà wú yú shì,dàn kàn shān huā kū fù róng。

答林夫五颂次元韵

沈辽

海水浩荡烟苍茫,我欲求渡无舟航。hǎi shuǐ hào dàng yān cāng máng,wǒ yù qiú dù wú zhōu háng。
东西路迷何苦渡,楞伽山下秋风凉。dōng xī lù mí hé kǔ dù,léng gā shān xià qiū fēng liáng。

答林夫五颂次元韵

沈辽

世间明闇一毫端,为底忙时不肯闲。shì jiān míng àn yī háo duān,wèi dǐ máng shí bù kěn xián。
水盛草深牛不动,始知缘业有多般。shuǐ shèng cǎo shēn niú bù dòng,shǐ zhī yuán yè yǒu duō bān。

答林夫五颂次元韵

沈辽

阿弥陀佛一炉香,欲道知时已是狂。ā mí tuó fú yī lú xiāng,yù dào zhī shí yǐ shì kuáng。
若得医师除我病,何烦筋力更求方。ruò dé yī shī chú wǒ bìng,hé fán jīn lì gèng qiú fāng。

望浯台示无竞

沈辽

每爱潇江西北流,水边幽石强为留。měi ài xiāo jiāng xī běi liú,shuǐ biān yōu shí qiáng wèi liú。
归时欲借浯台望,何处陂陁可系舟。guī shí yù jiè wú tái wàng,hé chù bēi tuó kě xì zhōu。

太平上方

沈辽

山上白云淡无情,不如山前利与名。shān shàng bái yún dàn wú qíng,bù rú shān qián lì yǔ míng。
水西落日何时尽,二十一万钟磬鸣。shuǐ xī luò rì hé shí jǐn,èr shí yī wàn zhōng qìng míng。

朱赵二使者示问

沈辽

古木巃嵷山径斜,不知使者出山窊。gǔ mù lóng sǒng shān jìng xié,bù zhī shǐ zhě chū shān wā。
羁禽野兽遥相避,亦有人寻颜阖家。jī qín yě shòu yáo xiāng bì,yì yǒu rén xún yán hé jiā。