古诗词

沈辽

读郦生传

沈辽

秦人被涂炭,郦生自清狂。qín rén bèi tú tàn,lì shēng zì qīng kuáng。
暴吏不得加,高怀信旁洋。bào lì bù dé jiā,gāo huái xìn páng yáng。
山东赤龙长,兴啸取功名。shān dōng chì lóng zhǎng,xīng xiào qǔ gōng míng。
冯轼下全齐,其身先就烹。féng shì xià quán qí,qí shēn xiān jiù pēng。
古人不轻死,何尝贵其生。gǔ rén bù qīng sǐ,hé cháng guì qí shēng。
顾已有所造,二途皆一征。gù yǐ yǒu suǒ zào,èr tú jiē yī zhēng。
有谁怜是翁,欲以身徇荣。yǒu shuí lián shì wēng,yù yǐ shēn xùn róng。
未卒杯酒乐,苍茫祸来婴。wèi zú bēi jiǔ lè,cāng máng huò lái yīng。
所怀奄不救,焉如监门清。suǒ huái yǎn bù jiù,yān rú jiān mén qīng。
乃知谬厝置,视世已皆轻。nǎi zhī miù cuò zhì,shì shì yǐ jiē qīng。
死者良可叹,世俗方营营。sǐ zhě liáng kě tàn,shì sú fāng yíng yíng。
至仁吾所师,但欲穷山耕。zhì rén wú suǒ shī,dàn yù qióng shān gēng。

赠有道者

沈辽

昔吾知养生,始自皇人经。xī wú zhī yǎng shēng,shǐ zì huáng rén jīng。
其说乃浩博,隐奥通神灵。qí shuō nǎi hào bó,yǐn ào tōng shén líng。
锦囊固申行,梦寐嗟沉冥。jǐn náng gù shēn xíng,mèng mèi jiē chén míng。
十年不一开,未甘遂遗形。shí nián bù yī kāi,wèi gān suì yí xíng。
矫矫高平生,真诀炳丹青。jiǎo jiǎo gāo píng shēng,zhēn jué bǐng dān qīng。
要妙不在多,一言如发硎。yào miào bù zài duō,yī yán rú fā xíng。
使人久滞念,霍如病已醒。shǐ rén jiǔ zhì niàn,huò rú bìng yǐ xǐng。
岂徒固衰朽,且将延百龄。qǐ tú gù shuāi xiǔ,qiě jiāng yán bǎi líng。
我虽欲亟试,未能广娉婷。wǒ suī yù jí shì,wèi néng guǎng pīng tíng。
明年走浚上,要当宅重扃。míng nián zǒu jùn shàng,yào dāng zhái zhòng jiōng。
信如君所说,誓将鄙心铭。xìn rú jūn suǒ shuō,shì jiāng bǐ xīn míng。
为报不易言,高山柏亭亭。wèi bào bù yì yán,gāo shān bǎi tíng tíng。

留题广教安素堂

沈辽

佛舍静不喧,求心知有趣。fú shě jìng bù xuān,qiú xīn zhī yǒu qù。
谁言幽人迹,寂寥为善住。shuí yán yōu rén jì,jì liáo wèi shàn zhù。
太师说法地,何为号安素。tài shī shuō fǎ dì,hé wèi hào ān sù。
安得此粗言,令人起惊悟。ān dé cǐ cū yán,lìng rén qǐ jīng wù。
既不起灭定,宜已堕诸数。jì bù qǐ miè dìng,yí yǐ duò zhū shù。
不说福德多,冥冥知正度。bù shuō fú dé duō,míng míng zhī zhèng dù。
念复□饶益,能仁起兹护。niàn fù ráo yì,néng rén qǐ zī hù。
独示医王功,岂为有生故。dú shì yī wáng gōng,qǐ wèi yǒu shēng gù。
伊音究法乐,清言对芳树。yī yīn jiū fǎ lè,qīng yán duì fāng shù。
何日敝庐归,过汝穷朝暮。hé rì bì lú guī,guò rǔ qióng cháo mù。

赠王伯虎

沈辽

盛暑剧焚燎,深林称幽栖。shèng shǔ jù fén liáo,shēn lín chēng yōu qī。
衰残不胜事,遂得休天倪。shuāi cán bù shèng shì,suì dé xiū tiān ní。
重关人响绝,悯默与时违。zhòng guān rén xiǎng jué,mǐn mò yǔ shí wéi。
慨念百年乐,誓将老锄犁。kǎi niàn bǎi nián lè,shì jiāng lǎo chú lí。
吾子造府戟,勤拳苦攀跻。wú zi zào fǔ jǐ,qín quán kǔ pān jī。
乃欲强访我,清言相与稽。nǎi yù qiáng fǎng wǒ,qīng yán xiāng yǔ jī。
君方事轩冕,我乃乐山溪。jūn fāng shì xuān miǎn,wǒ nǎi lè shān xī。
所向适殊途,安得问軏輗。suǒ xiàng shì shū tú,ān dé wèn yuè ní。
要我有所赋,将报锦与绨。yào wǒ yǒu suǒ fù,jiāng bào jǐn yǔ tí。
病思何足云,有愧测海蠡。bìng sī hé zú yún,yǒu kuì cè hǎi lí。

七月五日立秋初夜观月

沈辽

酷暑殊未却,微风初夜清。kù shǔ shū wèi què,wēi fēng chū yè qīng。
徘徊中庭步,复赏月华明。pái huái zhōng tíng bù,fù shǎng yuè huá míng。
物色岂骤变,人情自先惊。wù sè qǐ zhòu biàn,rén qíng zì xiān jīng。
长林最萧洒,瑟瑟战秋声。zhǎng lín zuì xiāo sǎ,sè sè zhàn qiū shēng。
野心独怡怿,念此岁月征。yě xīn dú yí yì,niàn cǐ suì yuè zhēng。
聊持一樽酒,凭几坐南楹。liáo chí yī zūn jiǔ,píng jǐ zuò nán yíng。

七月十日天阴

沈辽

江海积阴地,浮云朝莫生。jiāng hǎi jī yīn dì,fú yún cháo mò shēng。
秋来不为雨,庭户含孤清。qiū lái bù wèi yǔ,tíng hù hán gū qīng。
南方八九月,残暑尚未平。nán fāng bā jiǔ yuè,cán shǔ shàng wèi píng。
大火正西流,乃得逃炎蒸。dà huǒ zhèng xī liú,nǎi dé táo yán zhēng。
衰柳弄金飙,幽蝉咽复鸣。shuāi liǔ nòng jīn biāo,yōu chán yàn fù míng。
渐欣泉石趣,已厌葛衣轻。jiàn xīn quán shí qù,yǐ yàn gé yī qīng。
夙昔抱幽志,何心守硁硁。sù xī bào yōu zhì,hé xīn shǒu kēng kēng。
已能闭诸外,无忧人事萦。yǐ néng bì zhū wài,wú yōu rén shì yíng。

将去钱塘望乌峰有感

沈辽

海燕谢故巢,明年复来栖。hǎi yàn xiè gù cháo,míng nián fù lái qī。
游人去故里,飘飘困东西。yóu rén qù gù lǐ,piāo piāo kùn dōng xī。
三年岂云远,往往遂乖睽。sān nián qǐ yún yuǎn,wǎng wǎng suì guāi kuí。
犹如水中木,那得有定稽。yóu rú shuǐ zhōng mù,nà dé yǒu dìng jī。
青山为无聊,野水含悽悽。qīng shān wèi wú liáo,yě shuǐ hán qī qī。
人生百年乐,中复失故蹊。rén shēng bǎi nián lè,zhōng fù shī gù qī。
悲歌夜半清,收泪不可啼。bēi gē yè bàn qīng,shōu lèi bù kě tí。
深愧社中翁,生死守一溪。shēn kuì shè zhōng wēng,shēng sǐ shǒu yī xī。
无荣安得辱,万事皆可齐。wú róng ān dé rǔ,wàn shì jiē kě qí。
吾性乐幽闲,未遂亲锄犁。wú xìng lè yōu xián,wèi suì qīn chú lí。
为约平生游,终不为世迷。wèi yuē píng shēng yóu,zhōng bù wèi shì mí。
箕颍有夙心,老将守田畦。jī yǐng yǒu sù xīn,lǎo jiāng shǒu tián qí。

送荣叔归萧山

沈辽

畴昔来会稽,浮舟出江堤。chóu xī lái huì jī,fú zhōu chū jiāng dī。
苍茫望津道,隐隐辟招提。cāng máng wàng jīn dào,yǐn yǐn pì zhāo tí。
虚气发峻岭,疑有至人栖。xū qì fā jùn lǐng,yí yǒu zhì rén qī。
龙象兹拥卫,群木皆萋萋。lóng xiàng zī yōng wèi,qún mù jiē qī qī。
吾家浮屠老,早岁离烦迷。wú jiā fú tú lǎo,zǎo suì lí fán mí。
持律破三业,悟道臻渊倪。chí lǜ pò sān yè,wù dào zhēn yuān ní。
法网覆众生,一念绝町畦。fǎ wǎng fù zhòng shēng,yī niàn jué tīng qí。
戒刀割大荤,水陆无象犀。jiè dāo gē dà hūn,shuǐ lù wú xiàng xī。
凡物有极势,固难叙阶梯。fán wù yǒu jí shì,gù nán xù jiē tī。
兀然被衣裓,谁能判金泥。wù rán bèi yī gé,shuí néng pàn jīn ní。
六时宣法音,万生荷提携。liù shí xuān fǎ yīn,wàn shēng hé tí xié。
愚人本无识,有识自难稽。yú rén běn wú shí,yǒu shí zì nán jī。
如我解所说,安可议东西。rú wǒ jiě suǒ shuō,ān kě yì dōng xī。
稽首送归驭,信美旧山蹊。jī shǒu sòng guī yù,xìn měi jiù shān qī。

寄昭庆阇黎

沈辽

二年客江汉,不知春与秋。èr nián kè jiāng hàn,bù zhī chūn yǔ qiū。
东来望吴越,历记昔时游。dōng lái wàng wú yuè,lì jì xī shí yóu。
萧山江水西,万屋白云迷。xiāo shān jiāng shuǐ xī,wàn wū bái yún mí。
地势既洒落,家家临水堤。dì shì jì sǎ luò,jiā jiā lín shuǐ dī。
中有一大士,法与天台齐。zhōng yǒu yī dà shì,fǎ yǔ tiān tái qí。
至行通神明,多果无阶梯。zhì xíng tōng shén míng,duō guǒ wú jiē tī。
吾昔屡入室,遂能离筌蹄。wú xī lǚ rù shì,suì néng lí quán tí。
谁言似金粟,真已谢荆溪。shuí yán shì jīn sù,zhēn yǐ xiè jīng xī。
悯悯强冠带,悠悠恨乖暌。mǐn mǐn qiáng guān dài,yōu yōu hèn guāi kuí。
仍作赵魏行,何年造幽栖。réng zuò zhào wèi xíng,hé nián zào yōu qī。
临风一问讯,深已愧提撕。lín fēng yī wèn xùn,shēn yǐ kuì tí sī。

过扬子望金山怀南屏师

沈辽

沧溟有馀力,扬子生狂澜。cāng míng yǒu yú lì,yáng zi shēng kuáng lán。
素秋将西渡,伫立成盘桓。sù qiū jiāng xī dù,zhù lì chéng pán huán。
吾岂怀土人,苦厌世事艰。wú qǐ huái tǔ rén,kǔ yàn shì shì jiān。
自念从此去,何时复丘樊。zì niàn cóng cǐ qù,hé shí fù qiū fán。

澧阳大水

沈辽

澧阳地湫底,夏雨无时休。lǐ yáng dì jiǎo dǐ,xià yǔ wú shí xiū。
疏恶三尺城,民阽为鱼忧。shū è sān chǐ chéng,mín diàn wèi yú yōu。
竹屋易飘荡,薄哉生生谋。zhú wū yì piāo dàng,báo zāi shēng shēng móu。
羁人岂但免,饬隶资桴浮。jī rén qǐ dàn miǎn,chì lì zī fú fú。
洞庭信巨浸,畜泄浮荆州。dòng tíng xìn jù jìn,chù xiè fú jīng zhōu。
无乃中江隘,千里壅其流。wú nǎi zhōng jiāng ài,qiān lǐ yōng qí liú。
永怀吾州乐,宅土何夷犹。yǒng huái wú zhōu lè,zhái tǔ hé yí yóu。
海隘不厌多,岁旱亦有收。hǎi ài bù yàn duō,suì hàn yì yǒu shōu。
胡为此契阔,暴下安得瘳。hú wèi cǐ qì kuò,bào xià ān dé chōu。
嗟嗟南土人,狐貉守一丘。jiē jiē nán tǔ rén,hú háo shǒu yī qiū。

崇山

沈辽

少小讽二典,已知崇山遥。shǎo xiǎo fěng èr diǎn,yǐ zhī chóng shān yáo。
朅来澧川溪,乃更识岧峣。qiè lái lǐ chuān xī,nǎi gèng shí tiáo yáo。
始咏皇国盛,土宇包前朝。shǐ yǒng huáng guó shèng,tǔ yǔ bāo qián cháo。
荒徼抚民社,置官颁教条。huāng jiǎo fǔ mín shè,zhì guān bān jiào tiáo。
顿惊羁旅迹,舟车任飘飘。dùn jīng jī lǚ jì,zhōu chē rèn piāo piāo。
中吴五千里,冲涉信已辽。zhōng wú wǔ qiān lǐ,chōng shè xìn yǐ liáo。
使人重增念,郁结自无聊。shǐ rén zhòng zēng niàn,yù jié zì wú liáo。
何当奋归棹,江汉水迢迢。hé dāng fèn guī zhào,jiāng hàn shuǐ tiáo tiáo。

讽仕

沈辽

仁治贵不杀,为吏滋顽蔽。rén zhì guì bù shā,wèi lì zī wán bì。
孰谓才不才,跂跂在高位。shú wèi cái bù cái,qí qí zài gāo wèi。
诏策暴过恶,行建元侯旆。zhào cè bào guò è,xíng jiàn yuán hóu pèi。
冗散坐奸赃,还来咨善地。rǒng sàn zuò jiān zāng,hái lái zī shàn dì。
世无三年黜,焉得终身废。shì wú sān nián chù,yān dé zhōng shēn fèi。
遂使贪猾人,昂昂罔知畏。suì shǐ tān huá rén,áng áng wǎng zhī wèi。
政治明赏罚,于法不假易。zhèng zhì míng shǎng fá,yú fǎ bù jiǎ yì。
吁嗟韩冯翊,胡为子孙戒。xū jiē hán féng yì,hú wèi zi sūn jiè。

讽仕

沈辽

圣人不出世,斯民忧倒县。shèng rén bù chū shì,sī mín yōu dào xiàn。
仁心欲援手,宁以身为先。rén xīn yù yuán shǒu,níng yǐ shēn wèi xiān。
仲尼贵用我,孟子推诸天。zhòng ní guì yòng wǒ,mèng zi tuī zhū tiān。
二圣有特立,何尝持后前。èr shèng yǒu tè lì,hé cháng chí hòu qián。
后来乃昧已,惘惘为利牵。hòu lái nǎi mèi yǐ,wǎng wǎng wèi lì qiān。
纷挐窃古语,不顾内所愆。fēn ná qiè gǔ yǔ,bù gù nèi suǒ qiān。
信如一丘貉,孰有然不然。xìn rú yī qiū háo,shú yǒu rán bù rán。
苟伸刀割用,于世已为贤。gǒu shēn dāo gē yòng,yú shì yǐ wèi xián。
鼎鼐杂锜釜,谁知重烹煎。dǐng nài zá qí fǔ,shuí zhī zhòng pēng jiān。
然提地史录,不如观长川。rán tí dì shǐ lù,bù rú guān zhǎng chuān。

池上

沈辽

池上少人迹,多霖含微阳。chí shàng shǎo rén jì,duō lín hán wēi yáng。
幽禽有清弄,戏翼沙洲旁。yōu qín yǒu qīng nòng,xì yì shā zhōu páng。
顾余不知惧,知是机已忘。gù yú bù zhī jù,zhī shì jī yǐ wàng。

赠大中镇国长老

沈辽

昔从东南来,税驾依金地。xī cóng dōng nán lái,shuì jià yī jīn dì。
迎风步峻阁,始眺澧阳市。yíng fēng bù jùn gé,shǐ tiào lǐ yáng shì。
苍茫烟雾下,一水萦如袂。cāng máng yān wù xià,yī shuǐ yíng rú mèi。
夷落杂连峰,精庐遥相峙。yí luò zá lián fēng,jīng lú yáo xiāng zhì。
宅土信羁客,杜门忽弥岁。zhái tǔ xìn jī kè,dù mén hū mí suì。
风云一萧散,身世两无累。fēng yún yī xiāo sàn,shēn shì liǎng wú lèi。
怀归怅有感,史迁念留滞。huái guī chàng yǒu gǎn,shǐ qiān niàn liú zhì。
引脰企昔游,野马埋苍翠。yǐn dòu qǐ xī yóu,yě mǎ mái cāng cuì。
何时篮舆去,复将老师值。hé shí lán yú qù,fù jiāng lǎo shī zhí。
请扫岩下石,为述空王偈。qǐng sǎo yán xià shí,wèi shù kōng wáng jì。

承示会稽大资政公思归篇辄次元韵

沈辽

进退不辱古已稀,能如二疏盖有数。jìn tuì bù rǔ gǔ yǐ xī,néng rú èr shū gài yǒu shù。
中间已辞五鼎食,今年欲洁一身去。zhōng jiān yǐ cí wǔ dǐng shí,jīn nián yù jié yī shēn qù。
引身欲去强辞老,东部聊复颁宽诏。yǐn shēn yù qù qiáng cí lǎo,dōng bù liáo fù bān kuān zhào。
人间万事如一梦,何人颠倒真可笑。rén jiān wàn shì rú yī mèng,hé rén diān dào zhēn kě xiào。
红梅夜发新春枝,黄堂晏坐赋思归。hóng méi yè fā xīn chūn zhī,huáng táng yàn zuò fù sī guī。
已知无心更无碍,青山历历孤云飞。yǐ zhī wú xīn gèng wú ài,qīng shān lì lì gū yún fēi。

答文翁

沈辽

陶令初寻彭泽来,相如已构临邛台。táo lìng chū xún péng zé lái,xiāng rú yǐ gòu lín qióng tái。
正当衔杯行乐事,惠我鸿笔何为哉。zhèng dāng xián bēi xíng lè shì,huì wǒ hóng bǐ hé wèi zāi。
湖中多鱼近易捕,石上老蕨拳未开。hú zhōng duō yú jìn yì bǔ,shí shàng lǎo jué quán wèi kāi。
夫子不肯至我室,行驾画舸遥相陪。fū zi bù kěn zhì wǒ shì,xíng jià huà gě yáo xiāng péi。

西舍

沈辽

壮志已谢不复寻,无赖老境行见侵。zhuàng zhì yǐ xiè bù fù xún,wú lài lǎo jìng xíng jiàn qīn。
已知筋力不自任,况复华发如霜林。yǐ zhī jīn lì bù zì rèn,kuàng fù huá fā rú shuāng lín。
少年裁诗喜言老,谁知老大都无心。shǎo nián cái shī xǐ yán lǎo,shuí zhī lǎo dà dōu wú xīn。
闲学维摩坐禅定,户外唧唧鸣幽禽。xián xué wéi mó zuò chán dìng,hù wài jī jī míng yōu qín。

鄞江上作

沈辽

秋潮拍江余欲去,二年穷谷江之下。qiū cháo pāi jiāng yú yù qù,èr nián qióng gǔ jiāng zhī xià。
疾目不瞩西飞鸿,幽怀长寄斜阳树。jí mù bù zhǔ xī fēi hóng,yōu huái zhǎng jì xié yáng shù。
且余欲行去何之,白云缭绕故山栖。qiě yú yù xíng qù hé zhī,bái yún liáo rào gù shān qī。
苍颜终不为人役,不妨抱瓮治田畦。cāng yán zhōng bù wèi rén yì,bù fáng bào wèng zhì tián qí。