古诗词

姚勉

赠新昌王蓝田三子

姚勉

太原曾有三珠树,花萼一团光彩聚。tài yuán céng yǒu sān zhū shù,huā è yī tuán guāng cǎi jù。
清晨肯挟三凤来,真是王家儿可誉。qīng chén kěn xié sān fèng lái,zhēn shì wáng jiā ér kě yù。
乃翁哦诗松竹阴,三儿吾伊玉应金。nǎi wēng ó shī sōng zhú yīn,sān ér wú yī yù yīng jīn。
不须累棋撚蜡作跳虎,骏响续取河汾琴。bù xū lèi qí niǎn là zuò tiào hǔ,jùn xiǎng xù qǔ hé fén qín。
沂公不作温饱计,他日帘前退丁谓。yí gōng bù zuò wēn bǎo jì,tā rì lián qián tuì dīng wèi。
读书有用须济时,莫止觅官求富贵。dú shū yǒu yòng xū jì shí,mò zhǐ mì guān qiú fù guì。

访李兴伯不遇其家人命二子留宿有古人截发撤荐之风喜诗之

姚勉

暮烟苍莽浮林麓,征人尚殿归鸦宿。mù yān cāng mǎng fú lín lù,zhēng rén shàng diàn guī yā sù。
山前知有故人家,急往叩门惊啄木。shān qián zhī yǒu gù rén jiā,jí wǎng kòu mén jīng zhuó mù。
主人多日出未归,鹊飞三匝愁无依。zhǔ rén duō rì chū wèi guī,què fēi sān zā chóu wú yī。
刲羊忽逢伯仁母,设馔乃有襄阳妻。kuī yáng hū féng bó rén mǔ,shè zhuàn nǎi yǒu xiāng yáng qī。
竹窗挂灯见二子,褒已自佳融更伟。zhú chuāng guà dēng jiàn èr zi,bāo yǐ zì jiā róng gèng wěi。
烹鸡炊黍罗酒浆,奴饭马刍更充美。pēng jī chuī shǔ luó jiǔ jiāng,nú fàn mǎ chú gèng chōng měi。
慨然好客尚父风,谪仙家人自不同。kǎi rán hǎo kè shàng fù fēng,zhé xiān jiā rén zì bù tóng。
古来如此能有几,截发留宾书入史。gǔ lái rú cǐ néng yǒu jǐ,jié fā liú bīn shū rù shǐ。
王圭他日贵勿疑,不须论客母可知。wáng guī tā rì guì wù yí,bù xū lùn kè mǔ kě zhī。

荐黄平仲过雪岩以诗代简

姚勉

秀岩万仞拔天起,划堮剜垠争怪诡。xiù yán wàn rèn bá tiān qǐ,huà è wān yín zhēng guài guǐ。
六花一夜积三尺,化作冰壶无表里。liù huā yī yè jī sān chǐ,huà zuò bīng hú wú biǎo lǐ。
幼舆丘壑自不凡,何况有雪被此岩。yòu yú qiū hè zì bù fán,hé kuàng yǒu xuě bèi cǐ yán。
天教管领清凉界,雪岩自号冰书衔。tiān jiào guǎn lǐng qīng liáng jiè,xuě yán zì hào bīng shū xián。
岩前列植梅松竹,三友相从吾事足。yán qián liè zhí méi sōng zhú,sān yǒu xiāng cóng wú shì zú。
灵台片雪晛不消,吐作新诗动惊俗。líng tái piàn xuě xiàn bù xiāo,tǔ zuò xīn shī dòng jīng sú。
有客有客山水仙,挥毫欲写雪洞天。yǒu kè yǒu kè shān shuǐ xiān,huī háo yù xiě xuě dòng tiān。
敲门试惊袁安眠,莫作剡溪王子船。qiāo mén shì jīng yuán ān mián,mò zuò shàn xī wáng zi chuán。

赠墨客吕云叔

姚勉

昔我奏赋趋南宫,路逢墨客回仙翁。xī wǒ zòu fù qū nán gōng,lù féng mò kè huí xiān wēng。
笔端搅动云雾起,裹送龙入天门中。bǐ duān jiǎo dòng yún wù qǐ,guǒ sòng lóng rù tiān mén zhōng。
薰风入对经前路,更觅仙翁一丸去。xūn fēng rù duì jīng qián lù,gèng mì xiān wēng yī wán qù。
砚光旗影照丹墀,一笑天颜承雨露。yàn guāng qí yǐng zhào dān chí,yī xiào tiān yán chéng yǔ lù。
谢恩独拜虽偶然,回翁墨好蜕使仙。xiè ēn dú bài suī ǒu rán,huí wēng mò hǎo tuì shǐ xiān。
时人从此填户买,锱铢可博黄金千。shí rén cóng cǐ tián hù mǎi,zī zhū kě bó huáng jīn qiān。
一名一第秋蝉翼,视草判花儿戏剧。yī míng yī dì qiū chán yì,shì cǎo pàn huā ér xì jù。
殿头渍笔和金盂,方得回翁龙剂力。diàn tóu zì bǐ hé jīn yú,fāng dé huí wēng lóng jì lì。

赠丹客邹道士

姚勉

退之不肯学神仙,宁只崛强处世间。tuì zhī bù kěn xué shén xiān,níng zhǐ jué qiáng chù shì jiān。
紫阳先生亦有语,金鼎偷生讵能安。zǐ yáng xiān shēng yì yǒu yǔ,jīn dǐng tōu shēng jù néng ān。
政令白日生羽翰,琼台玉宇高应寒。zhèng lìng bái rì shēng yǔ hàn,qióng tái yù yǔ gāo yīng hán。
虎铅龙汞吾岂晓,独有炯炯心如丹。hǔ qiān lóng gǒng wú qǐ xiǎo,dú yǒu jiǒng jiǒng xīn rú dān。

赠宗道士元一

姚勉

黄冠元帅之子孙,于今身入虚皇门。huáng guān yuán shuài zhī zi sūn,yú jīn shēn rù xū huáng mén。
当年元帅扶宇宙,琐琐粘罕气可吞。dāng nián yuán shuài fú yǔ zhòu,suǒ suǒ zhān hǎn qì kě tūn。
汪黄沮挠不如意,空使英雄满襟泪。wāng huáng jǔ náo bù rú yì,kōng shǐ yīng xióng mǎn jīn lèi。
子孙从此懒作官,隐入云间羞用世。zi sūn cóng cǐ lǎn zuò guān,yǐn rù yún jiān xiū yòng shì。
誓扫尘氛志未伸,中宵往往泣鬼神。shì sǎo chén fēn zhì wèi shēn,zhōng xiāo wǎng wǎng qì guǐ shén。
家传一点心及物,烧作金丹功活人。jiā chuán yī diǎn xīn jí wù,shāo zuò jīn dān gōng huó rén。
苍生亿万方受苦,莫恋蓬莱隔风雨。cāng shēng yì wàn fāng shòu kǔ,mò liàn péng lái gé fēng yǔ。
急鞭秃角起丰隆,泻作甘霖苏旱土。jí biān tū jiǎo qǐ fēng lóng,xiè zuò gān lín sū hàn tǔ。

赠黄道士思成祈雨感应

姚勉

丁巳孟秋春戊午,不雨三时嗟旱苦。dīng sì mèng qiū chūn wù wǔ,bù yǔ sān shí jiē hàn kǔ。
低田高垄皆黄埃,佳种几成不入土。dī tián gāo lǒng jiē huáng āi,jiā zhǒng jǐ chéng bù rù tǔ。
富家仓廪铁灌锁,民腹为雷泪为雨。fù jiā cāng lǐn tiě guàn suǒ,mín fù wèi léi lèi wèi yǔ。
更迟十日天不问,血肉磨牙总豺虎。gèng chí shí rì tiān bù wèn,xuè ròu mó yá zǒng chái hǔ。
县官祈祷聊具文,饥声嗷嗷恬不闻。xiàn guān qí dǎo liáo jù wén,jī shēng áo áo tián bù wén。
山中道士睡不著,鞭龙起电驱风云。shān zhōng dào shì shuì bù zhù,biān lóng qǐ diàn qū fēng yún。
天瓢点滴翻骏马,一日甘霖遍天下。tiān piáo diǎn dī fān jùn mǎ,yī rì gān lín biàn tiān xià。
尽将昨夜赤千里,化作今朝青四野。jǐn jiāng zuó yè chì qiān lǐ,huà zuò jīn cháo qīng sì yě。
农家笑语无愁声,指日可望天太平。nóng jiā xiào yǔ wú chóu shēng,zhǐ rì kě wàng tiān tài píng。
熙朝真主圣且明,汉雨不待宏羊烹。xī cháo zhēn zhǔ shèng qiě míng,hàn yǔ bù dài hóng yáng pēng。
或言天民天自恤,或夸调燮有新术。huò yán tiān mín tiān zì xù,huò kuā diào xiè yǒu xīn shù。
山中道士不言功,饱饭熟睡听松风。shān zhōng dào shì bù yán gōng,bǎo fàn shú shuì tīng sōng fēng。

赠山月道士

姚勉

山高月小赤壁游,梦中道士鹤掠舟。shān gāo yuè xiǎo chì bì yóu,mèng zhōng dào shì hè lüè zhōu。
当时此鹤是君否,犹爱山月悬高秋。dāng shí cǐ hè shì jūn fǒu,yóu ài shān yuè xuán gāo qiū。
夜深万籁寂不嚣,金波行空烂将流。yè shēn wàn lài jì bù xiāo,jīn bō xíng kōng làn jiāng liú。
划然一啸拍栏玉,宇宙万物皆浮沤。huà rán yī xiào pāi lán yù,yǔ zhòu wàn wù jiē fú ōu。

题道士潇碧

姚勉

此君苍苍谁手植,万个琅玕列如戟。cǐ jūn cāng cāng shuí shǒu zhí,wàn gè láng gān liè rú jǐ。
翠寒绿净不可唾,一片化作潇湘碧。cuì hán lǜ jìng bù kě tuò,yī piàn huà zuò xiāo xiāng bì。
堂中有人有诗癖,日坐清阴听玉击。táng zhōng yǒu rén yǒu shī pǐ,rì zuò qīng yīn tīng yù jī。
岩廊舜正南风琴,不作江边泪斑滴。yán láng shùn zhèng nán fēng qín,bù zuò jiāng biān lèi bān dī。

中秋放舟

姚勉

玉壶潇洒澄风露,一派银河卷轻素。yù hú xiāo sǎ chéng fēng lù,yī pài yín hé juǎn qīng sù。
九秋此夜恰平分,冰轮碾上青霄路。jiǔ qiū cǐ yè qià píng fēn,bīng lún niǎn shàng qīng xiāo lù。
绕枝散乱惊飞鹊,捣药分明见灵兔。rào zhī sàn luàn jīng fēi què,dǎo yào fēn míng jiàn líng tù。
荻花冷浸一汀水,桂子香飘半天雾。dí huā lěng jìn yī tīng shuǐ,guì zi xiāng piāo bàn tiān wù。
江山如画洗尘目,风景入诗多秀句。jiāng shān rú huà xǐ chén mù,fēng jǐng rù shī duō xiù jù。
乘风缓放牛渚舟,仰空长歌赤壁赋。chéng fēng huǎn fàng niú zhǔ zhōu,yǎng kōng zhǎng gē chì bì fù。
狂来举楫直欲舞,兴到行杯不知数。kuáng lái jǔ jí zhí yù wǔ,xīng dào xíng bēi bù zhī shù。
此江流水自千古,此月照人知几度。cǐ jiāng liú shuǐ zì qiān gǔ,cǐ yuè zhào rén zhī jǐ dù。
一年好处在今宵,不到天明莫归去。yī nián hǎo chù zài jīn xiāo,bù dào tiān míng mò guī qù。

西山雪岭

姚勉

风掀晴空作顽冷,雪欲成冰漫翠岭。fēng xiān qíng kōng zuò wán lěng,xuě yù chéng bīng màn cuì lǐng。
白云崷崒堆不散,玉龙蜿蜒睡未醒。bái yún qiú zú duī bù sàn,yù lóng wān yán shuì wèi xǐng。
岷峨太白横参井,移作西山奇处景。mín é tài bái héng cān jǐng,yí zuò xī shān qí chù jǐng。
洪崖安在呼使来,与驾飞车登绝顶。hóng yá ān zài hū shǐ lái,yǔ jià fēi chē dēng jué dǐng。

清江曲

姚勉

夹岸桃花燕子飞,一江春水鳜鱼肥。jiā àn táo huā yàn zi fēi,yī jiāng chūn shuǐ guì yú féi。
丝纶百尺烟波阔,午夜鸣榔载月归。sī lún bǎi chǐ yān bō kuò,wǔ yè míng láng zài yuè guī。
扁舟一叶横沙觜,得鱼烂醉东风里。biǎn zhōu yī yè héng shā zī,dé yú làn zuì dōng fēng lǐ。
绿杨深处酒醒时,半江潮落天如水。lǜ yáng shēn chù jiǔ xǐng shí,bàn jiāng cháo luò tiān rú shuǐ。
万顷沧波五月凉,一川红锦藕花香。wàn qǐng cāng bō wǔ yuè liáng,yī chuān hóng jǐn ǒu huā xiāng。
绿蓑青笠鸣疏雨,老树残烟带夕阳。lǜ suō qīng lì míng shū yǔ,lǎo shù cán yān dài xī yáng。
野船细火夜明灭,一笛风清楚天阔。yě chuán xì huǒ yè míng miè,yī dí fēng qīng chǔ tiān kuò。
无鱼无酒且归来,篷底萧疏卧明月。wú yú wú jiǔ qiě guī lái,péng dǐ xiāo shū wò míng yuè。
万里西风双鬓华,江南江北老天涯。wàn lǐ xī fēng shuāng bìn huá,jiāng nán jiāng běi lǎo tiān yá。
潇潇两岸梧桐叶,漠漠半川芦荻花。xiāo xiāo liǎng àn wú tóng yè,mò mò bàn chuān lú dí huā。
柔橹声中山水绿,一丝买断黄金屋。róu lǔ shēng zhōng shān shuǐ lǜ,yī sī mǎi duàn huáng jīn wū。
沙边鸥鸟莫相猜,是非不到清江曲。shā biān ōu niǎo mò xiāng cāi,shì fēi bù dào qīng jiāng qū。
苇折荷枯人未归,波寒霜落雁初飞。wěi zhé hé kū rén wèi guī,bō hán shuāng luò yàn chū fēi。
不知节物时时换,又折梅花下钓矶。bù zhī jié wù shí shí huàn,yòu zhé méi huā xià diào jī。
青山四面清歌发,几点沙鸥起天末。qīng shān sì miàn qīng gē fā,jǐ diǎn shā ōu qǐ tiān mò。
一任长年醉则休,醒时独钓寒江雪。yī rèn zhǎng nián zuì zé xiū,xǐng shí dú diào hán jiāng xuě。

桃源行

姚勉

武陵溪边翁好渔,笭箵钓车日采鱼。wǔ líng xī biān wēng hǎo yú,líng xīng diào chē rì cǎi yú。
扁舟为家苇为屋,岂知世有神仙居。biǎn zhōu wèi jiā wěi wèi wū,qǐ zhī shì yǒu shén xiān jū。
晓来不记舟行路,忽在桃花深绝处。xiǎo lái bù jì zhōu xíng lù,hū zài táo huā shēn jué chù。
红云杳叆望欲迷,绛雪缤纷落无数。hóng yún yǎo ài wàng yù mí,jiàng xuě bīn fēn luò wú shù。
水源尽处便逢山,一径似通人往还。shuǐ yuán jǐn chù biàn féng shān,yī jìng shì tōng rén wǎng hái。
穿花竟出洞谷口,别有天地如人间。chuān huā jìng chū dòng gǔ kǒu,bié yǒu tiān dì rú rén jiān。
青山高下鳞鳞屋,秀野桑麻深泼绿。qīng shān gāo xià lín lín wū,xiù yě sāng má shēn pō lǜ。
春深耕罢犊牛眠,昼静人闲鸡犬熟。chūn shēn gēng bà dú niú mián,zhòu jìng rén xián jī quǎn shú。
村中老幼皆相知,惊逢外人子为谁。cūn zhōng lǎo yòu jiē xiāng zhī,jīng féng wài rén zi wèi shuí。
平生采鱼不到此,借问此是蓬莱非。píng shēng cǎi yú bù dào cǐ,jiè wèn cǐ shì péng lái fēi。
笑言此亦人间耳,闻有蓬莱何处是。xiào yán cǐ yì rén jiān ěr,wén yǒu péng lái hé chù shì。
秦初避乱偶此来,今日已传秦几世。qín chū bì luàn ǒu cǐ lái,jīn rì yǐ chuán qín jǐ shì。
渔家不识青史编,相传去秦六百年。yú jiā bù shí qīng shǐ biān,xiāng chuán qù qín liù bǎi nián。
吁嗟已不闻汉魏,岂复知今晋太元。xū jiē yǐ bù wén hàn wèi,qǐ fù zhī jīn jìn tài yuán。
当时只恐秦万世,携家挈邻相远避。dāng shí zhǐ kǒng qín wàn shì,xié jiā qiè lín xiāng yuǎn bì。
早知秦不五十年,安得种花来此地。zǎo zhī qín bù wǔ shí nián,ān dé zhǒng huā lái cǐ dì。
采药山人去不归,啖松女子今何之。cǎi yào shān rén qù bù guī,dàn sōng nǚ zi jīn hé zhī。
种桃着花尚未实,未必岁月多如斯。zhǒng táo zhe huā shàng wèi shí,wèi bì suì yuè duō rú sī。
家家置酒延鸡黍,便好卜邻花底住。jiā jiā zhì jiǔ yán jī shǔ,biàn hǎo bo lín huā dǐ zhù。
中心自喜口不言,后日重来今且去。zhōng xīn zì xǐ kǒu bù yán,hòu rì zhòng lái jīn qiě qù。
悽然辞别便登舟,依旧花间溪水流。qī rán cí bié biàn dēng zhōu,yī jiù huā jiān xī shuǐ liú。
插竹谩标来处路,鸣榔无复旧时游。chā zhú mán biāo lái chù lù,míng láng wú fù jiù shí yóu。
顾家一念仙凡隔,如梦惊回寻不得。gù jiā yī niàn xiān fán gé,rú mèng jīng huí xún bù dé。
当时不与俗吏知,或可重寻旧踪迹。dāng shí bù yǔ sú lì zhī,huò kě zhòng xún jiù zōng jì。
五胡云扰岂减秦,晋人合作桃源人。wǔ hú yún rǎo qǐ jiǎn qín,jìn rén hé zuò táo yuán rén。
渔郎出山自失计,秦人绝踪应未仁。yú láng chū shān zì shī jì,qín rén jué zōng yīng wèi rén。
渔郎渔郎休太息,渔家自有神仙国。yú láng yú láng xiū tài xī,yú jiā zì yǒu shén xiān guó。
鲙鲈沽酒醉芦花,此乐桃源人未识。kuài lú gū jiǔ zuì lú huā,cǐ lè táo yuán rén wèi shí。
神仙有无何渺茫,退之此语诚非狂。shén xiān yǒu wú hé miǎo máng,tuì zhī cǐ yǔ chéng fēi kuáng。
渊明作记亦直寄,便如东皋志醉乡。yuān míng zuò jì yì zhí jì,biàn rú dōng gāo zhì zuì xiāng。
秦风锲薄难与处,晋俗清虚何足数。qín fēng qiè báo nán yǔ chù,jìn sú qīng xū hé zú shù。
愿令天下尽桃源,不必武陵深处所。yuàn lìng tiān xià jǐn táo yuán,bù bì wǔ líng shēn chù suǒ。

送陈纠任满归

姚勉

江西道院春风里,田里叹愁声不起。jiāng xī dào yuàn chūn fēng lǐ,tián lǐ tàn chóu shēng bù qǐ。
黄堂太守政如神,馆阁掾官清似水。huáng táng tài shǒu zhèng rú shén,guǎn gé yuàn guān qīng shì shuǐ。
掾官皆清谁最优,寮中录参陈太丘。yuàn guān jiē qīng shuí zuì yōu,liáo zhōng lù cān chén tài qiū。
奋身原自科第出,不比刀笔庸常流。fèn shēn yuán zì kē dì chū,bù bǐ dāo bǐ yōng cháng liú。
生平妙得书中趣,默会钦哉恤刑句。shēng píng miào dé shū zhōng qù,mò huì qīn zāi xù xíng jù。
木天玉堂未肯游,且为黎黔了冤诉。mù tiān yù táng wèi kěn yóu,qiě wèi lí qián le yuān sù。
操心仁恕真崔公,汤沈沐浴群囚同。cāo xīn rén shù zhēn cuī gōng,tāng shěn mù yù qún qiú tóng。
雷轰电烛不留滞,狴犴昔满今俱空。léi hōng diàn zhú bù liú zhì,bì àn xī mǎn jīn jù kōng。
归巢群鹊依庭木,春昼圜扉芳草绿。guī cháo qún què yī tíng mù,chūn zhòu huán fēi fāng cǎo lǜ。
政成来泛幕中莲,吏案凝尘无讼牍。zhèng chéng lái fàn mù zhōng lián,lì àn níng chén wú sòng dú。
几年摧政冰霜严,生怕欢与愁俱添。jǐ nián cuī zhèng bīng shuāng yán,shēng pà huān yǔ chóu jù tiān。
公挥椽笔议革弊,和气霭霭生青帘。gōng huī chuán bǐ yì gé bì,hé qì ǎi ǎi shēng qīng lián。
感恩戴德殊未已,凤诏飞来趣行李。gǎn ēn dài dé shū wèi yǐ,fèng zhào fēi lái qù xíng lǐ。
云衢直上骤骅骝,一日追风千万里。yún qú zhí shàng zhòu huá liú,yī rì zhuī fēng qiān wàn lǐ。
昔公留此民如瘳,今公去此民如愁。xī gōng liú cǐ mín rú chōu,jīn gōng qù cǐ mín rú chóu。
父老何尝欲君去,州县但恐难公留。fù lǎo hé cháng yù jūn qù,zhōu xiàn dàn kǒng nán gōng liú。
陈平他日宰天下,大志奇材见分社。chén píng tā rì zǎi tiān xià,dà zhì qí cái jiàn fēn shè。
况公阴德似于公,宁不高车乘驷马。kuàng gōng yīn dé shì yú gōng,níng bù gāo chē chéng sì mǎ。
于公受报在子孙,天今报公及公身。yú gōng shòu bào zài zi sūn,tiān jīn bào gōng jí gōng shēn。
公身荣显复子孙,造物岂负真贤人。gōng shēn róng xiǎn fù zi sūn,zào wù qǐ fù zhēn xián rén。
锦帆招飐鼕鼕鼓,愁听数声离岸橹。jǐn fān zhāo zhǎn dōng dōng gǔ,chóu tīng shù shēng lí àn lǔ。
公还为雨泽九州,多为高安添滴雨。gōng hái wèi yǔ zé jiǔ zhōu,duō wèi gāo ān tiān dī yǔ。

送杨帅参之任

姚勉

古来幕府俱才雄,子美严武韩裴公。gǔ lái mù fǔ jù cái xióng,zi měi yán wǔ hán péi gōng。
近时幕府养清望,一事不到筹帷中。jìn shí mù fǔ yǎng qīng wàng,yī shì bù dào chóu wéi zhōng。
先生人物宜台省,岂合官曹坐闲冷。xiān shēng rén wù yí tái shěng,qǐ hé guān cáo zuò xián lěng。
只今时事欠撑拄,袖手旁观应不肯。zhǐ jīn shí shì qiàn chēng zhǔ,xiù shǒu páng guān yīng bù kěn。
浔阳戈甲屯如云,天子命我参卿军。xún yáng gē jiǎ tún rú yún,tiān zi mìng wǒ cān qīng jūn。
江头策马枭黠虏,快作当年虞允文。jiāng tóu cè mǎ xiāo xiá lǔ,kuài zuò dāng nián yú yǔn wén。
欲知允文宰相业,只观采石江头捷。yù zhī yǔn wén zǎi xiāng yè,zhǐ guān cǎi shí jiāng tóu jié。
满望麒麟第一功,不唱阳关第三叠。mǎn wàng qí lín dì yī gōng,bù chàng yáng guān dì sān dié。

送高录参美任

姚勉

高安之民椎且质,空蒙恶声头上笔。gāo ān zhī mín chuí qiě zhì,kōng méng è shēng tóu shàng bǐ。
独惟猾吏可怕人,架鹰腾霄柙虎出。dú wéi huá lì kě pà rén,jià yīng téng xiāo xiá hǔ chū。
贪官乞钱吏手中,庸官仰笔描吏容。tān guān qǐ qián lì shǒu zhōng,yōng guān yǎng bǐ miáo lì róng。
狱情黯菼直为曲,虽欲辨雪何由从。yù qíng àn tǎn zhí wèi qū,suī yù biàn xuě hé yóu cóng。
先生来纠高安狱,直道仁心作民福。xiān shēng lái jiū gāo ān yù,zhí dào rén xīn zuò mín fú。
吏知积德不忍欺,囚感吐诚争首服。lì zhī jī dé bù rěn qī,qiú gǎn tǔ chéng zhēng shǒu fú。
掉头不肯徇上官,几回拂意思挂冠。diào tóu bù kěn xùn shàng guān,jǐ huí fú yì sī guà guān。
伸冤振抑必得请,愧杀同列双颧丹。shēn yuān zhèn yì bì dé qǐng,kuì shā tóng liè shuāng quán dān。
先生种满甘棠了,天子知贤恨官小。xiān shēng zhǒng mǎn gān táng le,tiān zi zhī xián hèn guān xiǎo。
若人底处可安排,不在玉堂应凤沼。ruò rén dǐ chù kě ān pái,bù zài yù táng yīng fèng zhǎo。
鳣鲸自不沟渎留,郡官无贤民却愁。zhān jīng zì bù gōu dú liú,jùn guān wú xián mín què chóu。
愁公归去莫报德,但祝高门于定国。chóu gōng guī qù mò bào dé,dàn zhù gāo mén yú dìng guó。

送郑编修

姚勉

江城雪作阴如莫,儿样老翁啼塞路。jiāng chéng xuě zuò yīn rú mò,ér yàng lǎo wēng tí sāi lù。
云深日隐天不知,驱马萧萧使君去。yún shēn rì yǐn tiān bù zhī,qū mǎ xiāo xiāo shǐ jūn qù。
使君四海郑村边,人是白玉堂中仙。shǐ jūn sì hǎi zhèng cūn biān,rén shì bái yù táng zhōng xiān。
君谟政事文永叔,五花为笔蒲为鞭。jūn mó zhèng shì wén yǒng shū,wǔ huā wèi bǐ pú wèi biān。
民酣醇酎春风里,吏奸如鱼在寒水。mín hān chún zhòu chūn fēng lǐ,lì jiān rú yú zài hán shuǐ。
横江立石霓截流,要使千年履如砥。héng jiāng lì shí ní jié liú,yào shǐ qiān nián lǚ rú dǐ。
瓜时且及报政成,汉法选表宜公卿。guā shí qiě jí bào zhèng chéng,hàn fǎ xuǎn biǎo yí gōng qīng。
况今世号天清明,如何饥乌啼夜声。kuàng jīn shì hào tiān qīng míng,rú hé jī wū tí yè shēng。
饥乌聒聒正攫肉,惊起鸾凤腾去速。jī wū guā guā zhèng jué ròu,jīng qǐ luán fèng téng qù sù。
世间公论竟有否,污此无瑕雪团玉。shì jiān gōng lùn jìng yǒu fǒu,wū cǐ wú xiá xuě tuán yù。
杭州白傅亦自无,若有薏苡犹疑珠。háng zhōu bái fù yì zì wú,ruò yǒu yì yǐ yóu yí zhū。
中湖筑堤到今赐,当时憸儿群谤苏。zhōng hú zhù dī dào jīn cì,dāng shí xiān ér qún bàng sū。
先生去住轻蝉翼,一笑归欤黜如陟。xiān shēng qù zhù qīng chán yì,yī xiào guī yú chù rú zhì。
但民失母士失师,欲取谗人投有北。dàn mín shī mǔ shì shī shī,yù qǔ chán rén tóu yǒu běi。
浮云岂解终为昏,先生即来直北门。fú yún qǐ jiě zhōng wèi hūn,xiān shēng jí lái zhí běi mén。
偏州毕竟著不得,滂沛霖雨苏乾坤。piān zhōu bì jìng zhù bù dé,pāng pèi lín yǔ sū qián kūn。

次杨监簿上陈守赈灾韵

姚勉

稻田棋局分郊区,人烟尽障联城隅。dào tián qí jú fēn jiāo qū,rén yān jǐn zhàng lián chéng yú。
新秧入夏种俱了,一色秀绿连天铺。xīn yāng rù xià zhǒng jù le,yī sè xiù lǜ lián tiān pù。
年丰正为忧国愿,雨霪忽动民愁吁。nián fēng zhèng wèi yōu guó yuàn,yǔ yín hū dòng mín chóu xū。
浪浪竹瓦日鸣瀑,烂烂苔砌长跳珠。làng làng zhú wǎ rì míng pù,làn làn tái qì zhǎng tiào zhū。
江流入市舞篙楫,野潦断路迷樵苏。jiāng liú rù shì wǔ gāo jí,yě lǎo duàn lù mí qiáo sū。
孤树空留白屋少,平地欲缩青天舒。gū shù kōng liú bái wū shǎo,píng dì yù suō qīng tiān shū。
犬鸡登檐叫云雾,蛟鼍上岸疑江湖。quǎn jī dēng yán jiào yún wù,jiāo tuó shàng àn yí jiāng hú。
使君视民容有蹙,忧且萧墙非颛臾。shǐ jūn shì mín róng yǒu cù,yōu qiě xiāo qiáng fēi zhuān yú。
家没半扉蛙上灶,食不一粟糟为餔。jiā méi bàn fēi wā shàng zào,shí bù yī sù zāo wèi bù。
鹑衣鹄形避沦没,槁项髫额相携扶。chún yī gǔ xíng bì lún méi,gǎo xiàng tiáo é xiāng xié fú。
下车以来宣德意,但有宽政无急符。xià chē yǐ lái xuān dé yì,dàn yǒu kuān zhèng wú jí fú。
溺饥沓至盖由己,食必稷奏土禹敷。nì jī dá zhì gài yóu jǐ,shí bì jì zòu tǔ yǔ fū。
故侯遗我四百万,指此亟作民良图。gù hóu yí wǒ sì bǎi wàn,zhǐ cǐ jí zuò mín liáng tú。
馈无所处不受是,君子货取安可乎。kuì wú suǒ chù bù shòu shì,jūn zi huò qǔ ān kě hū。
分甘固欲买不语,沟清那肯同渠污。fēn gān gù yù mǎi bù yǔ,gōu qīng nà kěn tóng qú wū。
一朝尽散色不靳,可使被泽遗匹夫。yī cháo jǐn sàn sè bù jìn,kě shǐ bèi zé yí pǐ fū。
钱从民来复还民,涂血不用子母蚨。qián cóng mín lái fù hái mín,tú xuè bù yòng zi mǔ fú。
坐令雁泽得复集,岂但鱼沫聊相濡。zuò lìng yàn zé dé fù jí,qǐ dàn yú mò liáo xiāng rú。
四旬奚堪水五至,十室不忍烟九无。sì xún xī kān shuǐ wǔ zhì,shí shì bù rěn yān jiǔ wú。
只求编氓易菜色,宁计私橐如匏虚。zhǐ qiú biān máng yì cài sè,níng jì sī tuó rú páo xū。
方今污吏争侵渔,溪壑不厌求赢馀。fāng jīn wū lì zhēng qīn yú,xī hè bù yàn qiú yíng yú。
官钱花破入私帑,期限火急催民输。guān qián huā pò rù sī tǎng,qī xiàn huǒ jí cuī mín shū。
贪者尽笑公迂儒,安得天下皆公迂。tān zhě jǐn xiào gōng yū rú,ān dé tiān xià jiē gōng yū。

次杨监簿新辟小西湖韵

姚勉

搜奇抉异三十载,此湖如玉韫而待。sōu qí jué yì sān shí zài,cǐ hú rú yù yùn ér dài。
发源远自锦江来,汇流近与柴门对。fā yuán yuǎn zì jǐn jiāng lái,huì liú jìn yǔ chái mén duì。
山川融结自古有,造物扃藏深意在。shān chuān róng jié zì gǔ yǒu,zào wù jiōng cáng shēn yì zài。
瘦筇曾作日寻讨,一见便觉天广大。shòu qióng céng zuò rì xún tǎo,yī jiàn biàn jué tiān guǎng dà。
两山宛似南北峰,况有层塔相映带。liǎng shān wǎn shì nán běi fēng,kuàng yǒu céng tǎ xiāng yìng dài。
芰荷十里萼绿华,雪月三千银色界。jì hé shí lǐ è lǜ huá,xuě yuè sān qiān yín sè jiè。
深藏最有君子意,自炫殊非小人态。shēn cáng zuì yǒu jūn zi yì,zì xuàn shū fēi xiǎo rén tài。
西湖每遇苏雪堂,妙句尚忆秦淮海。xī hú měi yù sū xuě táng,miào jù shàng yì qín huái hǎi。
此湖端为旧游发,㘲重未信吾州隘。cǐ hú duān wèi jiù yóu fā,jú zhòng wèi xìn wú zhōu ài。
铁庵蜀珍坡仙派,下笔作诗风雨快。tiě ān shǔ zhēn pō xiān pài,xià bǐ zuò shī fēng yǔ kuài。
从今新瑞次古杭,敢贺此湖贡庆会。cóng jīn xīn ruì cì gǔ háng,gǎn hè cǐ hú gòng qìng huì。

题河沙寺西崖

姚勉

河沙古寺临江干,山如蜿蜒翠龙蟠。hé shā gǔ sì lín jiāng gàn,shān rú wān yán cuì lóng pán。
入门双石踞虎豹,排云万竹森琅玕。rù mén shuāng shí jù hǔ bào,pái yún wàn zhú sēn láng gān。
山中有景开屏面,路入西崖羊角转。shān zhōng yǒu jǐng kāi píng miàn,lù rù xī yá yáng jiǎo zhuǎn。
一湖横陈白于银,一溪西来净如练。yī hú héng chén bái yú yín,yī xī xī lái jìng rú liàn。
僧言此处好结亭,孔方绝交呼不应。sēng yán cǐ chù hǎo jié tíng,kǒng fāng jué jiāo hū bù yīng。
竹阴深中即亭子,风月为户云为棂。zhú yīn shēn zhōng jí tíng zi,fēng yuè wèi hù yún wèi líng。
寄赀录事今岂少,不日诛茅坐林杪。jì zī lù shì jīn qǐ shǎo,bù rì zhū máo zuò lín miǎo。
饭馀曳杖一登临,看尽青天没飞鸟。fàn yú yè zhàng yī dēng lín,kàn jǐn qīng tiān méi fēi niǎo。
晚天落日浮湖光,渔舟相连鸿雁行。wǎn tiān luò rì fú hú guāng,yú zhōu xiāng lián hóng yàn xíng。
浩歌横笛互相答,底处更欲求潇湘。hào gē héng dí hù xiāng dá,dǐ chù gèng yù qiú xiāo xiāng。
荷山对面不盈咫,门前吾家锦江水。hé shān duì miàn bù yíng zhǐ,mén qián wú jiā jǐn jiāng shuǐ。
何时亭子高崔嵬,年年钓蓑为此来。hé shí tíng zi gāo cuī wéi,nián nián diào suō wèi cǐ lái。