古诗词

洪皓

夜渡沙河

洪皓

秋声已策策,行役敢迟迟。qiū shēng yǐ cè cè,xíng yì gǎn chí chí。
潦涨流偏急,舟横岸自移。lǎo zhǎng liú piān jí,zhōu héng àn zì yí。
披襟从露浥,揽辔觉神疲。pī jīn cóng lù yì,lǎn pèi jué shén pí。
晓入邯郸道,黄粱熟未知。xiǎo rù hán dān dào,huáng liáng shú wèi zhī。

寄宇文相公

洪皓

秦师围已急,楚国救人阑。qín shī wéi yǐ jí,chǔ guó jiù rén lán。
食客腹空饱,先生心独寒。shí kè fù kōng bǎo,xiān shēng xīn dú hán。
奉盘从遽定,按剑叱难安。fèng pán cóng jù dìng,àn jiàn chì nán ān。
存赵舌三寸,何须折镆干。cún zhào shé sān cùn,hé xū zhé mò gàn。

寄宇文相公

洪皓

罗娑囚应释,鸡林厄荐阑。luó suō qiú yīng shì,jī lín è jiàn lán。
途无埋鼻热,地有裂肤寒。tú wú mái bí rè,dì yǒu liè fū hán。
反国公复相,还家我问安。fǎn guó gōng fù xiāng,hái jiā wǒ wèn ān。
如容陪骥尾,匪晚到馀干。rú róng péi jì wěi,fěi wǎn dào yú gàn。

车行大雨中

洪皓

折巾咨暑雨,持节栉回风。zhé jīn zī shǔ yǔ,chí jié zhì huí fēng。
马惜障泥锦,农披护背篷。mǎ xī zhàng ní jǐn,nóng pī hù bèi péng。
摧轮方臲卼,痛仆且牢笼。cuī lún fāng niè wù,tòng pū qiě láo lóng。
涂曲休辞辱,行将与夏通。tú qū xiū cí rǔ,xíng jiāng yǔ xià tōng。

浈阳寓居

洪皓

地瘠久荒芜,驱童且荷锄。dì jí jiǔ huāng wú,qū tóng qiě hé chú。
诛茅仍遣瘴,汲水旋栽蔬。zhū máo réng qiǎn zhàng,jí shuǐ xuán zāi shū。
瓟酱调应晚,莼羹兴渐疏。bó jiàng diào yīng wǎn,chún gēng xīng jiàn shū。
秋高宜日涉,不必问丹书。qiū gāo yí rì shè,bù bì wèn dān shū。

芭蕉

洪皓

芭蕉非一种,南粤竞成丛。bā jiāo fēi yī zhǒng,nán yuè jìng chéng cóng。
结实联房绿,舒花焰火红。jié shí lián fáng lǜ,shū huā yàn huǒ hóng。
象蹄形甚伟,筒葛纴尤工。xiàng tí xíng shén wěi,tǒng gé rèn yóu gōng。
羁旅牵愁思,秋窗夜雨中。jī lǚ qiān chóu sī,qiū chuāng yè yǔ zhōng。

题黄氏所居

洪皓

环翠五六里,深藏三四家。huán cuì wǔ liù lǐ,shēn cáng sān sì jiā。
风高鸣雁序,春暖茁兰芽。fēng gāo míng yàn xù,chūn nuǎn zhuó lán yá。
门巷分楠直,溪流带竹斜。mén xiàng fēn nán zhí,xī liú dài zhú xié。
我来风雪晓,倚杖看梅花。wǒ lái fēng xuě xiǎo,yǐ zhàng kàn méi huā。

次韵宇文白云山

洪皓

天际正英英,排空忽上升。tiān jì zhèng yīng yīng,pái kōng hū shàng shēng。
苍梧何处出,岱岳自封兴。cāng wú hé chù chū,dài yuè zì fēng xīng。
但见奇峰耸,宁知嘉气凝。dàn jiàn qí fēng sǒng,níng zhī jiā qì níng。
秋风殊未起,勿用遽飞腾。qiū fēng shū wèi qǐ,wù yòng jù fēi téng。

次韵宇文白云山

洪皓

不用沉河起,非关触石升。bù yòng chén hé qǐ,fēi guān chù shí shēng。
舒张如鹤出,变化似龙兴。shū zhāng rú hè chū,biàn huà shì lóng xīng。
仿佛玉山峙,依稀雪岭凝。fǎng fú yù shān zhì,yī xī xuě lǐng níng。
帝乡乘可至,未易便超腾。dì xiāng chéng kě zhì,wèi yì biàn chāo téng。

次大风韵

洪皓

飞廉薄怒意云何,肆暴伤春气不和。fēi lián báo nù yì yún hé,sì bào shāng chūn qì bù hé。
可但扬沙迷白昼,也应震海涌沧波。kě dàn yáng shā mí bái zhòu,yě yīng zhèn hǎi yǒng cāng bō。
终霾卷地将飘屋,阴曀惊林定折柯。zhōng mái juǎn dì jiāng piāo wū,yīn yì jīng lín dìng zhé kē。
便欲奋飞联六鹢,宋都未过且悲歌。biàn yù fèn fēi lián liù yì,sòng dōu wèi guò qiě bēi gē。

羑里庙

洪皓

羑河依旧羑城空,十亩颓基象四墉。yǒu hé yī jiù yǒu chéng kōng,shí mǔ tuí jī xiàng sì yōng。
重易待更三圣备,诸侯那得七年从。zhòng yì dài gèng sān shèng bèi,zhū hóu nà dé qī nián cóng。
斯文未丧今犹在,遗像虽存祭不供。sī wén wèi sàng jīn yóu zài,yí xiàng suī cún jì bù gōng。
尚有神灵能济旱,往来拜谒日憧憧。shàng yǒu shén líng néng jì hàn,wǎng lái bài yè rì chōng chōng。

望蓬鹊山诗

洪皓

内邱应有越人踪,血食依山近邑中。nèi qiū yīng yǒu yuè rén zōng,xuè shí yī shān jìn yì zhōng。
前代医流兼咒法,上池水饮获神功。qián dài yī liú jiān zhòu fǎ,shàng chí shuǐ yǐn huò shén gōng。
假真昔叹多卢异,生死今惭少虢同。jiǎ zhēn xī tàn duō lú yì,shēng sǐ jīn cán shǎo guó tóng。
秦技嫉能遭横逆,停车吊尔意潜通。qín jì jí néng zāo héng nì,tíng chē diào ěr yì qián tōng。

小亭落成都官有诗次韵以谢

洪皓

我被儒冠误此身,公缘何事作流人。wǒ bèi rú guān wù cǐ shēn,gōng yuán hé shì zuò liú rén。
琼葩乍折香胜雪,玉版初尝暖似春。qióng pā zhà zhé xiāng shèng xuě,yù bǎn chū cháng nuǎn shì chūn。
月桂他年应独折,琼林今日遂重新。yuè guì tā nián yīng dú zhé,qióng lín jīn rì suì zhòng xīn。
披襟散发无妨醉,况有红妆二八陈。pī jīn sàn fā wú fáng zuì,kuàng yǒu hóng zhuāng èr bā chén。

小亭落成都官有诗次韵以谢

洪皓

小亭偪仄仅容身,开宴添樽有主人。xiǎo tíng bī zè jǐn róng shēn,kāi yàn tiān zūn yǒu zhǔ rén。
爽垲何妨当九夏,芳菲可惜过三春。shuǎng kǎi hé fáng dāng jiǔ xià,fāng fēi kě xī guò sān chūn。
休嗟芍药随风陨,待看葵花向日新。xiū jiē sháo yào suí fēng yǔn,dài kàn kuí huā xiàng rì xīn。
万里远来逢一饱,粗胜夫子厄于陈。wàn lǐ yuǎn lái féng yī bǎo,cū shèng fū zi è yú chén。

赠彦清其一

洪皓

好生恶杀号苍天,天悯斯民欲息肩。hǎo shēng è shā hào cāng tiān,tiān mǐn sī mín yù xī jiān。
自是大邦兵不戢,在于南国使无?。zì shì dà bāng bīng bù jí,zài yú nán guó shǐ wú。
论功弗用矜三捷,持胜何如保万全。lùn gōng fú yòng jīn sān jié,chí shèng hé rú bǎo wàn quán。
愿早结成修旧好,名垂史策画凌烟。yuàn zǎo jié chéng xiū jiù hǎo,míng chuí shǐ cè huà líng yān。

彦清弹琵琶有感

洪皓

黄金捍拨紫檀槽,推引柔荑品调高。huáng jīn hàn bō zǐ tán cáo,tuī yǐn róu tí pǐn diào gāo。
妃子和亲瞻马首,乐天送客驻江皋。fēi zi hé qīn zhān mǎ shǒu,lè tiān sòng kè zhù jiāng gāo。
一时听罢嗟流落,千古声存诉切嘈。yī shí tīng bà jiē liú luò,qiān gǔ shēng cún sù qiè cáo。
青冢青衫芜没久,宁知孤旅更萧骚。qīng zhǒng qīng shān wú méi jiǔ,níng zhī gū lǚ gèng xiāo sāo。

山顶花

洪皓

万片随风正可嗟,残枝带雨认梨花。wàn piàn suí fēng zhèng kě jiē,cán zhī dài yǔ rèn lí huā。
胭脂洗尽馀香雪,翠幄光生散绮霞。yān zhī xǐ jǐn yú xiāng xuě,cuì wò guāng shēng sàn qǐ xiá。
品类海棠无杰句,方言山顶更雄夸。pǐn lèi hǎi táng wú jié jù,fāng yán shān dǐng gèng xióng kuā。
题诗载酒同清赏,月上梢头始到家。tí shī zài jiǔ tóng qīng shǎng,yuè shàng shāo tóu shǐ dào jiā。

重九彦清出猎独处无聊

洪皓

独上层楼意已阑,栏干倚遍悄无言。dú shàng céng lóu yì yǐ lán,lán gàn yǐ biàn qiāo wú yán。
白衣不至黄花少,怅望庭闱涕泪繁。bái yī bù zhì huáng huā shǎo,chàng wàng tíng wéi tì lèi fán。
秋节堪悲惟暮节,牛山独叹异龙山。qiū jié kān bēi wéi mù jié,niú shān dú tàn yì lóng shān。
解嘲不见狂从事,落帽风流作等闲。jiě cháo bù jiàn kuáng cóng shì,luò mào fēng liú zuò děng xián。

彦清生辰

洪皓

传闻公子降生时,庆罢周正继诞弥。chuán wén gōng zi jiàng shēng shí,qìng bà zhōu zhèng jì dàn mí。
谁识止戈方黩武,独如好学务求师。shuí shí zhǐ gē fāng dú wǔ,dú rú hǎo xué wù qiú shī。
少年已见镃基好,他日应为将相期。shǎo nián yǐ jiàn zī jī hǎo,tā rì yīng wèi jiāng xiāng qī。
仁者自然天锡寿,若修阴德更何疑。rén zhě zì rán tiān xī shòu,ruò xiū yīn dé gèng hé yí。

老母亦以是月生行年七十有三矣有感而作

洪皓

息肩弛担未多时,便祝郎君愿德弥。xī jiān chí dān wèi duō shí,biàn zhù láng jūn yuàn dé mí。
念母年高班绛老,为儒学浅愧萧师。niàn mǔ nián gāo bān jiàng lǎo,wèi rú xué qiǎn kuì xiāo shī。
三年不问交邻道,万里宁知复命期。sān nián bù wèn jiāo lín dào,wàn lǐ níng zhī fù mìng qī。
南国人情都不远,赋诗怀远莫相疑。nán guó rén qíng dōu bù yuǎn,fù shī huái yuǎn mò xiāng yí。
1271234567