古诗词

胡寅

和奇父叔夏雪五首

胡寅

不须十日照胥敖,且要仙花丽隰皋。bù xū shí rì zhào xū áo,qiě yào xiān huā lì xí gāo。
集霰果然归望望,同云因得蔽高高。jí xiàn guǒ rán guī wàng wàng,tóng yún yīn dé bì gāo gāo。
辉山玉璞韬虹气,乱眼烟霄隘羽毛。huī shān yù pú tāo hóng qì,luàn yǎn yān xiāo ài yǔ máo。
欲叩小斋拚醉赏,最怜纤玉劝持醪。yù kòu xiǎo zhāi pàn zuì shǎng,zuì lián xiān yù quàn chí láo。

和奇父叔夏雪五首

胡寅

谁能逐兽搏于敖,敏捷诗才笑鲁皋。shuí néng zhú shòu bó yú áo,mǐn jié shī cái xiào lǔ gāo。
桂魄梅花俱自好,海山银阙两相高。guì pò méi huā jù zì hǎo,hǎi shān yín quē liǎng xiāng gāo。
回风最爱翻双袖,润物全胜拔一毛。huí fēng zuì ài fān shuāng xiù,rùn wù quán shèng bá yī máo。
打底和成真少味,空惭清酎映甜醪。dǎ dǐ hé chéng zhēn shǎo wèi,kōng cán qīng zhòu yìng tián láo。

和奇父叔夏雪五首

胡寅

懒把冬雷问告敖,休将玉雪试方皋。lǎn bǎ dōng léi wèn gào áo,xiū jiāng yù xuě shì fāng gāo。
但惊梁苑风流在,难继阳春格调高。dàn jīng liáng yuàn fēng liú zài,nán jì yáng chūn gé diào gāo。
宫女妆梅皆妒色,仙山花石总泠毛。gōng nǚ zhuāng méi jiē dù sè,xiān shān huā shí zǒng líng máo。
自惭涸思无多子,糟粕何由更取醪。zì cán hé sī wú duō zi,zāo pò hé yóu gèng qǔ láo。

和奇父叔夏雪五首

胡寅

乍霁初离房与敖,又看云气压神皋。zhà jì chū lí fáng yǔ áo,yòu kàn yún qì yā shén gāo。
昆冈屡得因心友,东郭真惭举趾高。kūn gāng lǚ dé yīn xīn yǒu,dōng guō zhēn cán jǔ zhǐ gāo。
最爱谢儿方柳絮,可怜汉使啮毡毛。zuì ài xiè ér fāng liǔ xù,kě lián hàn shǐ niè zhān máo。
水晶盐是何人得,拜赐曾同御缥醪。shuǐ jīng yán shì hé rén dé,bài cì céng tóng yù piāo láo。

和奇父叔夏雪五首

胡寅

善游不必慕阎敖,避雨休寻夏后皋。shàn yóu bù bì mù yán áo,bì yǔ xiū xún xià hòu gāo。
共喜九天羲驭整,要登千仞祝融高。gòng xǐ jiǔ tiān xī yù zhěng,yào dēng qiān rèn zhù róng gāo。
交情自分居龙尾,酒算何妨剧猬毛。jiāo qíng zì fēn jū lóng wěi,jiǔ suàn hé fáng jù wèi máo。
闻道雷池尚残雪,且携茗碗罢壶醪。wén dào léi chí shàng cán xuě,qiě xié míng wǎn bà hú láo。

赴宣卿牡丹之集和奇父二首

胡寅

胜业看花暖正繁,玉仙洪福且休论。shèng yè kàn huā nuǎn zhèng fán,yù xiān hóng fú qiě xiū lùn。
初筵爱客尊俱尽,落笔成诗水共翻。chū yán ài kè zūn jù jǐn,luò bǐ chéng shī shuǐ gòng fān。
京洛追游真似梦,风光流转绝无言。jīng luò zhuī yóu zhēn shì mèng,fēng guāng liú zhuǎn jué wú yán。
武林亦有西池否,安得姚黄奉至尊。wǔ lín yì yǒu xī chí fǒu,ān dé yáo huáng fèng zhì zūn。

赴宣卿牡丹之集和奇父二首

胡寅

移得仙丹手自封,护花云结秀阴浓。yí dé xiān dān shǒu zì fēng,hù huā yún jié xiù yīn nóng。
未嫌芍药争时发,却有酴醾作酒供。wèi xián sháo yào zhēng shí fā,què yǒu tú mí zuò jiǔ gōng。
喜见典型开朵朵,宁须绯紫计重重。xǐ jiàn diǎn xíng kāi duǒ duǒ,níng xū fēi zǐ jì zhòng zhòng。
定知禾黍胜桃李,何似犁牛问老农。dìng zhī hé shǔ shèng táo lǐ,hé shì lí niú wèn lǎo nóng。

题能仁竹轩竹皆猫头也

胡寅

负崖临壑几千竿,掩映虚堂绕曲栏。fù yá lín hè jǐ qiān gān,yǎn yìng xū táng rào qū lán。
森矗翠幢参玉槊,毰毸绿凤戏青鸾。sēn chù cuì chuáng cān yù shuò,péi sāi lǜ fèng xì qīng luán。
三冬已见龙孙起,六月犹便虎啸寒。sān dōng yǐ jiàn lóng sūn qǐ,liù yuè yóu biàn hǔ xiào hán。
置酒会歌狸首节,要令鼠子不相干。zhì jiǔ huì gē lí shǒu jié,yào lìng shǔ zi bù xiāng gàn。

和彦达

胡寅

扶藤有兴即东西,不用花骢向月啼。fú téng yǒu xīng jí dōng xī,bù yòng huā cōng xiàng yuè tí。
闲看浮云倚危峤,静临流水瞰寒溪。xián kàn fú yún yǐ wēi jiào,jìng lín liú shuǐ kàn hán xī。
过频幸乐鸡豚社,归暮何忧虎豹蹊。guò pín xìng lè jī tún shè,guī mù hé yōu hǔ bào qī。
肯似世尘名利客,班荆折柳怅分携。kěn shì shì chén míng lì kè,bān jīng zhé liǔ chàng fēn xié。

上封登高

胡寅

今朝的的是重阳,独步崔巍觅醉乡。jīn cháo de de shì zhòng yáng,dú bù cuī wēi mì zuì xiāng。
饱日山枫千树赤,绚秋岩菊一枝黄。bǎo rì shān fēng qiān shù chì,xuàn qiū yán jú yī zhī huáng。
幽禅出应耶城供,倦客来迎宴寝香。yōu chán chū yīng yé chéng gōng,juàn kè lái yíng yàn qǐn xiāng。
闲读旧题嗟岁月,功名回首鬓毛苍。xián dú jiù tí jiē suì yuè,gōng míng huí shǒu bìn máo cāng。

送姜医与能仁西堂印老能仁韦宙读书之地

胡寅

韦公挟策漫荆榛,牧子亡羊也未真。wéi gōng xié cè màn jīng zhēn,mù zi wáng yáng yě wèi zhēn。
百叠乱山秋思杳,半岩修竹岁寒亲。bǎi dié luàn shān qiū sī yǎo,bàn yán xiū zhú suì hán qīn。
不须招手游莲社,且可冥心舍筏津。bù xū zhāo shǒu yóu lián shè,qiě kě míng xīn shě fá jīn。
山芋畦蔬正味好,饷君姜醢助芳辛。shān yù qí shū zhèng wèi hǎo,xiǎng jūn jiāng hǎi zhù fāng xīn。

和唐坚伯留题庄舍

胡寅

无端世故若连环,独未忘怀?亩间。wú duān shì gù ruò lián huán,dú wèi wàng huái mǔ jiān。
不问落花随水远,最怜修竹伴人闲。bù wèn luò huā suí shuǐ yuǎn,zuì lián xiū zhú bàn rén xián。
非求垣屋须穷僻,自爱巾车得往还。fēi qiú yuán wū xū qióng pì,zì ài jīn chē dé wǎng hái。
已谕耕奴多艺秫,免教华发变朱颜。yǐ yù gēng nú duō yì shú,miǎn jiào huá fā biàn zhū yán。

和唐坚伯留题庄舍

胡寅

卧看月落半瑶环,起唤清风紫翠间。wò kàn yuè luò bàn yáo huán,qǐ huàn qīng fēng zǐ cuì jiān。
玩意诗书千古乐,放怀天地一身闲。wán yì shī shū qiān gǔ lè,fàng huái tiān dì yī shēn xián。
几多倦鸟归何晚,无限浮云去未还。jǐ duō juàn niǎo guī hé wǎn,wú xiàn fú yún qù wèi hái。
不向此中真得趣,更论盘谷与商颜。bù xiàng cǐ zhōng zhēn dé qù,gèng lùn pán gǔ yǔ shāng yán。

出门偶成

胡寅

饭已柴扉手自开,杖藜三径久徘徊。fàn yǐ chái fēi shǒu zì kāi,zhàng lí sān jìng jiǔ pái huái。
忽惊无雨溪流涨,遥认他山雪浪来。hū jīng wú yǔ xī liú zhǎng,yáo rèn tā shān xuě làng lái。
叶暗青云环舍竹,树团香玉绕池梅。yè àn qīng yún huán shě zhú,shù tuán xiāng yù rào chí méi。
春光已近宜行乐,未怕年华冉冉催。chūn guāng yǐ jìn yí xíng lè,wèi pà nián huá rǎn rǎn cuī。

寄奇父

胡寅

似闻北舍与南邻,各向西畴答问津。shì wén běi shě yǔ nán lín,gè xiàng xī chóu dá wèn jīn。
独使丈人留阒寂,更无佳客奉光尘。dú shǐ zhàng rén liú qù jì,gèng wú jiā kè fèng guāng chén。
思公待泛山阴雪,破闷须携曲米春。sī gōng dài fàn shān yīn xuě,pò mèn xū xié qū mǐ chūn。
往行前言未多识,古来元重老成人。wǎng xíng qián yán wèi duō shí,gǔ lái yuán zhòng lǎo chéng rén。

携酒访奇父小酌竹斋以诗来谢次其韵

胡寅

优游林麓避尘沙,杖策巾横一幅纱。yōu yóu lín lù bì chén shā,zhàng cè jīn héng yī fú shā。
却老自烧金鼎药,醒心时进玉川茶。què lǎo zì shāo jīn dǐng yào,xǐng xīn shí jìn yù chuān chá。
钩窗爱日频迁坐,荫竹流泉屡满洼。gōu chuāng ài rì pín qiān zuò,yīn zhú liú quán lǚ mǎn wā。
常记此欢同醉处,歈歌折柳舞传巴。cháng jì cǐ huān tóng zuì chù,yú gē zhé liǔ wǔ chuán bā。

和奇父再寄首

胡寅

酒影何时有画蛇,灯光不必罩红纱。jiǔ yǐng hé shí yǒu huà shé,dēng guāng bù bì zhào hóng shā。
幸能真率时添菜,未忆柔纤笑捧茶。xìng néng zhēn lǜ shí tiān cài,wèi yì róu xiān xiào pěng chá。
世路风波常起伏,醉乡田地绝隆洼。shì lù fēng bō cháng qǐ fú,zuì xiāng tián dì jué lóng wā。
爱公诗句如清瑟,自比流鱼感瓠巴。ài gōng shī jù rú qīng sè,zì bǐ liú yú gǎn hù bā。

和坚伯碧泉留题

胡寅

欲濯冠缨尘垢侵,梁亭横占一源深。yù zhuó guān yīng chén gòu qīn,liáng tíng héng zhàn yī yuán shēn。
碧纱演漾苍鱼色,黛白因依翠木阴。bì shā yǎn yàng cāng yú sè,dài bái yīn yī cuì mù yīn。
疏沼岂惟三凤饮,买山初听一龙吟。shū zhǎo qǐ wéi sān fèng yǐn,mǎi shān chū tīng yī lóng yín。
请君莫惜来游屡,耆旧风流尚可寻。qǐng jūn mò xī lái yóu lǚ,qí jiù fēng liú shàng kě xún。

赠刘仲固

胡寅

恭惟事契逾三纪,一醉升州十八年。gōng wéi shì qì yú sān jì,yī zuì shēng zhōu shí bā nián。
回念壮游多契阔,欣逢情话重留连。huí niàn zhuàng yóu duō qì kuò,xīn féng qíng huà zhòng liú lián。
珠庭骨相封侯在,金奏诗章落笔传。zhū tíng gǔ xiāng fēng hóu zài,jīn zòu shī zhāng luò bǐ chuán。
预恐西风送离袂,莫孤南阜好林泉。yù kǒng xī fēng sòng lí mèi,mò gū nán fù hǎo lín quán。

谢彦修携具见过

胡寅

识字深惭扬子云,载醪何以塞殷勤。shí zì shēn cán yáng zi yún,zài láo hé yǐ sāi yīn qín。
山腾海浪兼天碧,雨荐秋声映烛闻。shān téng hǎi làng jiān tiān bì,yǔ jiàn qiū shēng yìng zhú wén。
秘藏未能窥佛界,剧谈聊足张吾军。mì cáng wèi néng kuī fú jiè,jù tán liáo zú zhāng wú jūn。
浮蛆玉色人间少,判却陶然引十分。fú qū yù sè rén jiān shǎo,pàn què táo rán yǐn shí fēn。