古诗词

徐积

所祝送宁秀才

徐积

所祝君者,岂敢如息。suǒ zhù jūn zhě,qǐ gǎn rú xī。
在养在正,在进在德。zài yǎng zài zhèng,zài jìn zài dé。
在好闻过,在亲亮直。zài hǎo wén guò,zài qīn liàng zhí。
精讲明辨,所以臧也。jīng jiǎng míng biàn,suǒ yǐ zāng yě。
早夜思索,不可忘也。zǎo yè sī suǒ,bù kě wàng yě。
以正而通,以正而穷。yǐ zhèng ér tōng,yǐ zhèng ér qióng。
以义而始,以义而终。yǐ yì ér shǐ,yǐ yì ér zhōng。
勉之戒之,其所养者,勿使害之。miǎn zhī jiè zhī,qí suǒ yǎng zhě,wù shǐ hài zhī。

送秦漕

徐积

维古之人,厥修有道。wéi gǔ zhī rén,jué xiū yǒu dào。
使臣之美,于诗可考。shǐ chén zhī měi,yú shī kě kǎo。
其马维良,曰骐曰驹。qí mǎ wéi liáng,yuē qí yuē jū。
六辔贲如,如沃如濡。liù pèi bēn rú,rú wò rú rú。
而况其身,洁不可污。ér kuàng qí shēn,jié bù kě wū。
身不可污,其可辱乎。shēn bù kě wū,qí kě rǔ hū。
载驱载驰,载驰载驱。zài qū zài chí,zài chí zài qū。
虽则驰驱,咨询咨诹。suī zé chí qū,zī xún zī zōu。
以来厥修,聚其所闻。yǐ lái jué xiū,jù qí suǒ wén。
使于四方,如圭如璋。shǐ yú sì fāng,rú guī rú zhāng。
烨烨煌煌,为国之光。yè yè huáng huáng,wèi guó zhī guāng。
其美无疆,后人不忘。qí měi wú jiāng,hòu rén bù wàng。
维时不忘,而有斯人。wéi shí bù wàng,ér yǒu sī rén。
斯人维何,维古人是思。sī rén wéi hé,wéi gǔ rén shì sī。
古人是思,是思是为,如璋如圭。gǔ rén shì sī,shì sī shì wèi,rú zhāng rú guī。
如圭如璋,维德之辉。rú guī rú zhāng,wéi dé zhī huī。
如酝如藉,维德之仪。rú yùn rú jí,wéi dé zhī yí。
维德在躬,维日不足。wéi dé zài gōng,wéi rì bù zú。
是问是辩,善也弥笃。shì wèn shì biàn,shàn yě mí dǔ。
美哉是乎,诚自中出。měi zāi shì hū,chéng zì zhōng chū。
诚隐而显,成己成物。chéng yǐn ér xiǎn,chéng jǐ chéng wù。
维诚则然,亦在所勉。wéi chéng zé rán,yì zài suǒ miǎn。
勉而弗已,终之不倦。miǎn ér fú yǐ,zhōng zhī bù juàn。
所往所居,老生腐儒。suǒ wǎng suǒ jū,lǎo shēng fǔ rú。
穷商贱贾,野人山夫。qióng shāng jiàn jiǎ,yě rén shān fū。
彼所知者,出于精专。bǐ suǒ zhī zhě,chū yú jīng zhuān。
情伪利害,穷根到源。qíng wěi lì hài,qióng gēn dào yuán。
其可遗乎,可使之言。qí kě yí hū,kě shǐ zhī yán。

寄太康知县周宣德

徐积

冬之季月,月及上弦。dōng zhī jì yuè,yuè jí shàng xián。
太康书来,慰此皤然。tài kāng shū lái,wèi cǐ pó rán。
并其成法,别为一书。bìng qí chéng fǎ,bié wèi yī shū。
敏而有术,使我嗟吁。mǐn ér yǒu shù,shǐ wǒ jiē xū。
考其大指,官之楷模。kǎo qí dà zhǐ,guān zhī kǎi mó。
官守其约,事总其要。guān shǒu qí yuē,shì zǒng qí yào。
何弊不除,何隐弗照。hé bì bù chú,hé yǐn fú zhào。
如陛高台,俯视四旁。rú bì gāo tái,fǔ shì sì páng。
不持度量,是物可量。bù chí dù liàng,shì wù kě liàng。
挈裘之领,提纲之纲。qiè qiú zhī lǐng,tí gāng zhī gāng。
维简维能,维能维精。wéi jiǎn wéi néng,wéi néng wéi jīng。
维精维思,维思维诚。wéi jīng wéi sī,wéi sī wéi chéng。
既诚既明,既信既行。jì chéng jì míng,jì xìn jì xíng。
日有馀力,民亦闲暇。rì yǒu yú lì,mín yì xián xiá。
不肯顽恶,孰为欺诈。bù kěn wán è,shú wèi qī zhà。
不出一符,不遗一力。bù chū yī fú,bù yí yī lì。
或将尔车,或负尔穑。huò jiāng ěr chē,huò fù ěr sè。
四境之内,如云坌集。sì jìng zhī nèi,rú yún bèn jí。
一岁之事,先期以办。yī suì zhī shì,xiān qī yǐ bàn。
私无所扰,公无所患。sī wú suǒ rǎo,gōng wú suǒ huàn。
至于盗贼,无处伏藏。zhì yú dào zéi,wú chù fú cáng。
情既暴露,脱身奔亡。qíng jì bào lù,tuō shēn bēn wáng。
吏案可空,刑书可阁。lì àn kě kōng,xíng shū kě gé。
俾尔室家,既安且乐。bǐ ěr shì jiā,jì ān qiě lè。
岂唯太康,世蒙其业。qǐ wéi tài kāng,shì méng qí yè。
凡百有司,皆来取法。fán bǎi yǒu sī,jiē lái qǔ fǎ。
勿毁其成,在彼后人。wù huǐ qí chéng,zài bǐ hòu rén。
勿有所嫉,勿摇勿倾。wù yǒu suǒ jí,wù yáo wù qīng。
如川斯流,勿窒其行。rú chuān sī liú,wù zhì qí xíng。
美哉太康,不负厥官。měi zāi tài kāng,bù fù jué guān。
到官之日,坐席未安。dào guān zhī rì,zuò xí wèi ān。
所成者大,所及者远。suǒ chéng zhě dà,suǒ jí zhě yuǎn。
何以加之,加于所勉。hé yǐ jiā zhī,jiā yú suǒ miǎn。
又何加焉,不倦于终。yòu hé jiā yān,bù juàn yú zhōng。
遗之无穷,智者之功。yí zhī wú qióng,zhì zhě zhī gōng。

送张漕正

徐积

以正名官,居官以正。yǐ zhèng míng guān,jū guān yǐ zhèng。
岂惟朝廷,生民之幸。qǐ wéi cháo tíng,shēng mín zhī xìng。
名官以正,居官以直。míng guān yǐ zhèng,jū guān yǐ zhí。
岂惟生民,宗庙社稷。qǐ wéi shēng mín,zōng miào shè jì。
积者为庆,流者为泽。jī zhě wèi qìng,liú zhě wèi zé。
远者无疆,久者无极。yuǎn zhě wú jiāng,jiǔ zhě wú jí。
此奚有他,一言之力。cǐ xī yǒu tā,yī yán zhī lì。
维时我后,智勇兼有。wéi shí wǒ hòu,zhì yǒng jiān yǒu。
揭日当天,操杓运斗。jiē rì dāng tiān,cāo biāo yùn dòu。
随手如意,不劳而治。suí shǒu rú yì,bù láo ér zhì。
明明赫赫,有因有革。míng míng hè hè,yǒu yīn yǒu gé。
所因者宜,所革者当。suǒ yīn zhě yí,suǒ gé zhě dāng。
维当维宜,生民之望。wéi dāng wéi yí,shēng mín zhī wàng。
维正维言,民之望之。wéi zhèng wéi yán,mín zhī wàng zhī。
维言维正,何以尚之。wéi yán wéi zhèng,hé yǐ shàng zhī。
越有诤臣,义不顾身。yuè yǒu zhèng chén,yì bù gù shēn。
白刃可蹈,赤心可倾。bái rèn kě dǎo,chì xīn kě qīng。
既曰真矣,弗变弗移。jì yuē zhēn yǐ,fú biàn fú yí。
既曰直矣,弗阿弗随。jì yuē zhí yǐ,fú ā fú suí。
何事可沮,何利可回。hé shì kě jǔ,hé lì kě huí。
不可则止,其可则为。bù kě zé zhǐ,qí kě zé wèi。
往司厥官,往成厥功。wǎng sī jué guān,wǎng chéng jué gōng。
回天论事,有祖之风。huí tiān lùn shì,yǒu zǔ zhī fēng。

送赵漕称

徐积

人之古貌,心未必醇。rén zhī gǔ mào,xīn wèi bì chún。
心醇貌古,或非通人。xīn chún mào gǔ,huò fēi tōng rén。
我视赵公,其貌甚古。wǒ shì zhào gōng,qí mào shén gǔ。
心德俱醇,通达明悟。xīn dé jù chún,tōng dá míng wù。
我曹山野,岂足尽知。wǒ cáo shān yě,qǐ zú jǐn zhī。
但据所见,以类可推。dàn jù suǒ jiàn,yǐ lèi kě tuī。
大河之说,何其通达。dà hé zhī shuō,hé qí tōng dá。
精简平允,明辨昭皙。jīng jiǎn píng yǔn,míng biàn zhāo xī。
盖其心得,身至自阅。gài qí xīn dé,shēn zhì zì yuè。
坐而可言,起而可设。zuò ér kě yán,qǐ ér kě shè。
又云九河,勿守故迹。yòu yún jiǔ hé,wù shǒu gù jì。
但求禹意,然后为得。dàn qiú yǔ yì,rán hòu wèi dé。
此说尤奇,汉儒不及。cǐ shuō yóu qí,hàn rú bù jí。
我自黑头,尽心河渠。wǒ zì hēi tóu,jǐn xīn hé qú。
逢人辄问,三十年馀。féng rén zhé wèn,sān shí nián yú。
得公此说,庶几成书。dé gōng cǐ shuō,shù jǐ chéng shū。
既讲大河,遂及赈饥。jì jiǎng dà hé,suì jí zhèn jī。
如此方略,所系甚大。rú cǐ fāng lüè,suǒ xì shén dà。
乡官胥徒,实为巨害。xiāng guān xū tú,shí wèi jù hài。
使领虽贤,吏不可乏。shǐ lǐng suī xián,lì bù kě fá。
必得官吏,斯为善法。bì dé guān lì,sī wèi shàn fǎ。
可为利泽,可制奸猾。kě wèi lì zé,kě zhì jiān huá。
如其备预,莫若义仓。rú qí bèi yù,mò ruò yì cāng。
勿取军民,勿法隋唐。wù qǔ jūn mín,wù fǎ suí táng。
裒多益寡,斯谋乃臧。póu duō yì guǎ,sī móu nǎi zāng。
损上益下,民悦无疆。sǔn shàng yì xià,mín yuè wú jiāng。
可自王公,下至选人。kě zì wáng gōng,xià zhì xuǎn rén。
每月之俸,百取一分。měi yuè zhī fèng,bǎi qǔ yī fēn。
凡千钱者,其出钱十。fán qiān qián zhě,qí chū qián shí。
斛取一升,缣取一疋。hú qǔ yī shēng,jiān qǔ yī pǐ。
各从本所,贮其本色。gè cóng běn suǒ,zhù qí běn sè。
主者不劳,但视其籍。zhǔ zhě bù láo,dàn shì qí jí。
不移一符,不烦一力。bù yí yī fú,bù fán yī lì。
月知所增,岁知所积。yuè zhī suǒ zēng,suì zhī suǒ jī。
出者不劳,如无所出。chū zhě bù láo,rú wú suǒ chū。
其所损者,毫毛涓滴。qí suǒ sǔn zhě,háo máo juān dī。
一仓之内,诸所畜聚,尽是官俸。yī cāng zhī nèi,zhū suǒ chù jù,jǐn shì guān fèng。
凡皆为民,不得移用。fán jiē wèi mín,bù dé yí yòng。
即移用者,法不可纵。jí yí yòng zhě,fǎ bù kě zòng。
不以去官,不以赦原。bù yǐ qù guān,bù yǐ shè yuán。
设法如此,其谁敢干。shè fǎ rú cǐ,qí shuí gǎn gàn。
古人所贵,讲辨之学。gǔ rén suǒ guì,jiǎng biàn zhī xué。
应而弗精,询谋诹度。yīng ér fú jīng,xún móu zōu dù。
惟是陋生,不足待问。wéi shì lòu shēng,bù zú dài wèn。
问而不应,应而不精。wèn ér bù yīng,yīng ér bù jīng。
君子不为,非人之情。jūn zi bù wèi,fēi rén zhī qíng。
惟是弗精,面目腼然。wéi shì fú jīng,miàn mù miǎn rán。
在乎复教,庶无后愆。zài hū fù jiào,shù wú hòu qiān。

送赵守

徐积

齐有高密,有沂有沐。qí yǒu gāo mì,yǒu yí yǒu mù。
旁有泰山,莒鲁郊关。páng yǒu tài shān,jǔ lǔ jiāo guān。
粤有人焉,气清神耸。yuè yǒu rén yān,qì qīng shén sǒng。
立节以高,处义而重。lì jié yǐ gāo,chù yì ér zhòng。
维节维义,肇自布衣。wéi jié wéi yì,zhào zì bù yī。
根本渊源,所养可知。gēn běn yuān yuán,suǒ yǎng kě zhī。
以义为文,洪畅精微。yǐ yì wèi wén,hóng chàng jīng wēi。
以义持守,隐如坚城。yǐ yì chí shǒu,yǐn rú jiān chéng。
以义作为,动如精兵。yǐ yì zuò wèi,dòng rú jīng bīng。
面有正色,口无谀声。miàn yǒu zhèng sè,kǒu wú yú shēng。
赤心可割,肝胆可倾。chì xīn kě gē,gān dǎn kě qīng。
以义接物,不矜不骄。yǐ yì jiē wù,bù jīn bù jiāo。
以义临民,实庇汝曹。yǐ yì lín mín,shí bì rǔ cáo。
实康实济,实恺实悌。shí kāng shí jì,shí kǎi shí tì。
民实宜之,实受其惠。mín shí yí zhī,shí shòu qí huì。
方今天下,虽曰治安。fāng jīn tiān xià,suī yuē zhì ān。
正在所恤,民有饥寒。zhèng zài suǒ xù,mín yǒu jī hán。
公所往居,岂肯草草。gōng suǒ wǎng jū,qǐ kěn cǎo cǎo。
戒吏侵渔,欲民温饱。jiè lì qīn yú,yù mín wēn bǎo。
言者为准,行者为表。yán zhě wèi zhǔn,xíng zhě wèi biǎo。
维恕维平,除烦去扰。wéi shù wéi píng,chú fán qù rǎo。
狼摧其牙,虎缩其爪。láng cuī qí yá,hǔ suō qí zhǎo。
父子室家,足以相保。fù zi shì jiā,zú yǐ xiāng bǎo。
作此诗者,岂徒然乎。zuò cǐ shī zhě,qǐ tú rán hū。
庶使其民,传告欢呼。shù shǐ qí mín,chuán gào huān hū。

送云鹤山人

徐积

星非甘公,卦非焦赣。xīng fēi gān gōng,guà fēi jiāo gàn。
善言五部,枝干迭用。shàn yán wǔ bù,zhī gàn dié yòng。
所据甚精,所发必中。suǒ jù shén jīng,suǒ fā bì zhōng。
辅之以教,其益弥众。fǔ zhī yǐ jiào,qí yì mí zhòng。
以刚止邪,以柔止讼。yǐ gāng zhǐ xié,yǐ róu zhǐ sòng。
躁者使静,义者使动。zào zhě shǐ jìng,yì zhě shǐ dòng。
仁使之修,虐戒之纵。rén shǐ zhī xiū,nüè jiè zhī zòng。
险者使平,浮者使重。xiǎn zhě shǐ píng,fú zhě shǐ zhòng。
如此庶乎,殆可折衷。rú cǐ shù hū,dài kě zhé zhōng。
行矣勉之,斯言可诵。xíng yǐ miǎn zhī,sī yán kě sòng。

送李守孝博

徐积

外官之重,其惟使乎。wài guān zhī zhòng,qí wéi shǐ hū。
使者之重,兵政刑诛。shǐ zhě zhī zhòng,bīng zhèng xíng zhū。
持挈纲领,设施楷模。chí qiè gāng lǐng,shè shī kǎi mó。
以实去伪,以清革污。yǐ shí qù wěi,yǐ qīng gé wū。
善本须养,恶根必锄。shàn běn xū yǎng,è gēn bì chú。
非严不肃,非宽不舒。fēi yán bù sù,fēi kuān bù shū。
非威不行,非信不孚。fēi wēi bù xíng,fēi xìn bù fú。
诸如此类,一不可无。zhū rú cǐ lèi,yī bù kě wú。
而况百粤,岭阳海隅。ér kuàng bǎi yuè,lǐng yáng hǎi yú。
其俗彍悍,戒吏侵渔。qí sú guō hàn,jiè lì qīn yú。
缓之则怀,扰之则吁。huǎn zhī zé huái,rǎo zhī zé xū。
又况其徼,溪洞蛮居。yòu kuàng qí jiǎo,xī dòng mán jū。
虑要先定,戒须早图。lǜ yào xiān dìng,jiè xū zǎo tú。
使臣之重,不其然欤。shǐ chén zhī zhòng,bù qí rán yú。
命使维何,曰山阳守。mìng shǐ wéi hé,yuē shān yáng shǒu。
维山阳守,其质忠厚。wéi shān yáng shǒu,qí zhì zhōng hòu。
既明而恕,惟所自有。jì míng ér shù,wéi suǒ zì yǒu。
以严以威,以左以右。yǐ yán yǐ wēi,yǐ zuǒ yǐ yòu。
维恕维平,维详维精。wéi shù wéi píng,wéi xiáng wéi jīng。
所济维敏,所孚维诚。suǒ jì wéi mǐn,suǒ fú wéi chéng。
刑无必用,事皆原情。xíng wú bì yòng,shì jiē yuán qíng。
或虚其狱,或空其庭。huò xū qí yù,huò kōng qí tíng。
称者盈巷,传者盈城。chēng zhě yíng xiàng,chuán zhě yíng chéng。
四境之内,尽为欢声。sì jìng zhī nèi,jǐn wèi huān shēng。
其体则庄,面无浮气。qí tǐ zé zhuāng,miàn wú fú qì。
其目则瞭,心无所蔽。qí mù zé liǎo,xīn wú suǒ bì。
不激不诡,不迁不泥。bù jī bù guǐ,bù qiān bù ní。
亦不自务,亦不自恃。yì bù zì wù,yì bù zì shì。
好谋好询,使臣所贵。hǎo móu hǎo xún,shǐ chén suǒ guì。
维询维谋,何以酬之。wéi xún wéi móu,hé yǐ chóu zhī。
维时武备,为国修之。wéi shí wǔ bèi,wèi guó xiū zhī。
我闻番禺,熙宁之前。wǒ wén fān yú,xī níng zhī qián。
弓手之外,枪手三千。gōng shǒu zhī wài,qiāng shǒu sān qiān。
总计一路,何啻万数。zǒng jì yī lù,hé chì wàn shù。
因而循之,不烦招募。yīn ér xún zhī,bù fán zhāo mù。
可增其籍,可当土兵。kě zēng qí jí,kě dāng tǔ bīng。
不费斗粟,不用尺缯。bù fèi dòu sù,bù yòng chǐ zēng。
其便如此,何惮弗兴。qí biàn rú cǐ,hé dàn fú xīng。
付之善吏,以成其能。fù zhī shàn lì,yǐ chéng qí néng。
训之练之,按阅有程。xùn zhī liàn zhī,àn yuè yǒu chéng。
可如汉制,选择骁锐。kě rú hàn zhì,xuǎn zé xiāo ruì。
号为奔命,无所不备。hào wèi bēn mìng,wú suǒ bù bèi。
岂惟广东,自广而西。qǐ wéi guǎng dōng,zì guǎng ér xī。
闻命即赴,势张力齐。wén mìng jí fù,shì zhāng lì qí。
如声如响,如鸷如飞。rú shēng rú xiǎng,rú zhì rú fēi。
如决大水,从山赴溪。rú jué dà shuǐ,cóng shān fù xī。
盖神速者,用兵之奇。gài shén sù zhě,yòng bīng zhī qí。
仍坚其城,仍浚其池。réng jiān qí chéng,réng jùn qí chí。
虽有交趾,正如狐狸。suī yǒu jiāo zhǐ,zhèng rú hú lí。
伏藏窟穴,其何能为。fú cáng kū xué,qí hé néng wèi。

赠武夷旅人

徐积

武夷旅人,而有气节。wǔ yí lǚ rén,ér yǒu qì jié。
不肯琐琐,亦不屑屑。bù kěn suǒ suǒ,yì bù xiè xiè。
持此守身,归慰其亲。chí cǐ shǒu shēn,guī wèi qí qīn。
既慰其亲,亦告乡人。jì wèi qí qīn,yì gào xiāng rén。

赠庞公

徐积

司马德操,来就庞公。sī mǎ dé cāo,lái jiù páng gōng。
杖履直入,名姓不通。zhàng lǚ zhí rù,míng xìng bù tōng。
坐其堂上,指挥呼索。zuò qí táng shàng,zhǐ huī hū suǒ。
催令作黍,云我有客。cuī lìng zuò shǔ,yún wǒ yǒu kè。
庞公妻子,堂下罗列。páng gōng qī zi,táng xià luó liè。
拜且听命,奔走陈设。bài qiě tīng mìng,bēn zǒu chén shè。
此时庞公,适自外归。cǐ shí páng gōng,shì zì wài guī。
忽见司马,其喜可知。hū jiàn sī mǎ,qí xǐ kě zhī。
一堂之上,相从笑语。yī táng zhī shàng,xiāng cóng xiào yǔ。
其旁观者,莫分客主。qí páng guān zhě,mò fēn kè zhǔ。
我读其书,爱其古风。wǒ dú qí shū,ài qí gǔ fēng。
真厚如此,精诚交通。zhēn hòu rú cǐ,jīng chéng jiāo tōng。
量如溟海,义薄云空。liàng rú míng hǎi,yì báo yún kōng。
至于妻子,亦为叹者。zhì yú qī zi,yì wèi tàn zhě。
苟非其人,往往见骂。gǒu fēi qí rén,wǎng wǎng jiàn mà。
盖有是夫,而有是妇。gài yǒu shì fū,ér yǒu shì fù。
能佐夫义,善敬夫友。néng zuǒ fū yì,shàn jìng fū yǒu。
可警薄俗,可示厥后。kě jǐng báo sú,kě shì jué hòu。

送裴守

徐积

维时西南,巴蜀一道。wéi shí xī nán,bā shǔ yī dào。
强楚侵疆,故蜀东徼。qiáng chǔ qīn jiāng,gù shǔ dōng jiǎo。
水激以猛,山迫而峭。shuǐ jī yǐ měng,shān pò ér qiào。
人性坚悍,地形险要。rén xìng jiān hàn,dì xíng xiǎn yào。
孰往而使,孰抚而教。shú wǎng ér shǐ,shú fǔ ér jiào。
惟帝难之,乃眷东顾。wéi dì nán zhī,nǎi juàn dōng gù。
曰山阳守,智足知务。yuē shān yáng shǒu,zhì zú zhī wù。
能正而和,能察而恕。néng zhèng ér hé,néng chá ér shù。
严所以立,宽所以辅。yán suǒ yǐ lì,kuān suǒ yǐ fǔ。
性不狎侮,躬有法度。xìng bù xiá wǔ,gōng yǒu fǎ dù。
是表是仪,可俾可付。shì biǎo shì yí,kě bǐ kě fù。
其往钦哉,所居必裕。qí wǎng qīn zāi,suǒ jū bì yù。
公拜稽首,驰传以起。gōng bài jī shǒu,chí chuán yǐ qǐ。
入境褰帷,登山叱驭。rù jìng qiān wéi,dēng shān chì yù。
设施有本,先后有序。shè shī yǒu běn,xiān hòu yǒu xù。
可者立行,不可立去。kě zhě lì xíng,bù kě lì qù。
公曰来汝,吏受约束。gōng yuē lái rǔ,lì shòu yuē shù。
天子圣人,汝勿苛酷。tiān zi shèng rén,rǔ wù kē kù。
民心无他,罪生不足。mín xīn wú tā,zuì shēng bù zú。
穷阎荒村,颓垣破屋。qióng yán huāng cūn,tuí yuán pò wū。
岂可罗网,更入牢狱。qǐ kě luó wǎng,gèng rù láo yù。
公曰兵官,当去其懦。gōng yuē bīng guān,dāng qù qí nuò。
贼侮则犯,贼畏则挫。zéi wǔ zé fàn,zéi wèi zé cuò。
勉之在勤,戒之在惰。miǎn zhī zài qín,jiè zhī zài duò。
兵要素练,慎勿安坐。bīng yào sù liàn,shèn wù ān zuò。
公曰县尉,县无城郭。gōng yuē xiàn wèi,xiàn wú chéng guō。
奸者鼠伺,狂者兽攫。jiān zhě shǔ cì,kuáng zhě shòu jué。
一邑性命,弓手是持。yī yì xìng mìng,gōng shǒu shì chí。
选择补之,训练使之。xuǎn zé bǔ zhī,xùn liàn shǐ zhī。
即有能者,有以劳之。jí yǒu néng zhě,yǒu yǐ láo zhī。
即不能者,戒之告之。jí bù néng zhě,jiè zhī gào zhī。
在昔汉氏,蛮多变者。zài xī hàn shì,mán duō biàn zhě。
失信失恩,扰之故也。shī xìn shī ēn,rǎo zhī gù yě。
今则不然,有以处汝。jīn zé bù rán,yǒu yǐ chù rǔ。
德以服汝,威以御汝。dé yǐ fú rǔ,wēi yǐ yù rǔ。
恩以结汝,信以固汝。ēn yǐ jié rǔ,xìn yǐ gù rǔ。
汝无自恃,皇帝神武。rǔ wú zì shì,huáng dì shén wǔ。
凡公敕戒,吏皆奉行。fán gōng chì jiè,lì jiē fèng xíng。
何法不恕,何刑不平。hé fǎ bù shù,hé xíng bù píng。
何兵不练,何技不精。hé bīng bù liàn,hé jì bù jīng。
一纲尽举,百为大成。yī gāng jǐn jǔ,bǎi wèi dà chéng。
盗贼衰息,蛮夷信服。dào zéi shuāi xī,mán yí xìn fú。
四封之内,截然整肃。sì fēng zhī nèi,jié rán zhěng sù。
小人有依,良民受福。xiǎo rén yǒu yī,liáng mín shòu fú。
天子嘉之,驰传以召。tiān zi jiā zhī,chí chuán yǐ zhào。
慈母喜之,载色载笑。cí mǔ xǐ zhī,zài sè zài xiào。
神亦祚之,永锡难老。shén yì zuò zhī,yǒng xī nán lǎo。

送范宣德

徐积

客有斯人,而有美质。kè yǒu sī rén,ér yǒu měi zhì。
可养而充,其在不息。kě yǎng ér chōng,qí zài bù xī。
养之以正,充之以义。yǎng zhī yǐ zhèng,chōng zhī yǐ yì。
何适不可,何为弗至。hé shì bù kě,hé wèi fú zhì。

送李推官

徐积

物有所兴,因人而就。wù yǒu suǒ xīng,yīn rén ér jiù。
其人维何,所性忠厚。qí rén wéi hé,suǒ xìng zhōng hòu。
能谋而果,能明而究。néng móu ér guǒ,néng míng ér jiū。
身任其责,力成厥构。shēn rèn qí zé,lì chéng jué gòu。
既成之法,可继于后。jì chéng zhī fǎ,kě jì yú hòu。
入门而东,自南而北。rù mén ér dōng,zì nán ér běi。
如污斯隆,如枉斯直。rú wū sī lóng,rú wǎng sī zhí。
如塞斯通,如隘斯辟。rú sāi sī tōng,rú ài sī pì。
如翼斯张,如衡斯举。rú yì sī zhāng,rú héng sī jǔ。
如蔀斯赫,如阒斯睹。rú bù sī hè,rú qù sī dǔ。
室有明窗,墙有坚堵。shì yǒu míng chuāng,qiáng yǒu jiān dǔ。
地无游蚁,穴无伏鼠。dì wú yóu yǐ,xué wú fú shǔ。
既完既成,既安既处。jì wán jì chéng,jì ān jì chù。
师乎师乎,岂可苟然。shī hū shī hū,qǐ kě gǒu rán。
心为道本,身为义先。xīn wèi dào běn,shēn wèi yì xiān。
心之所无,道不可传。xīn zhī suǒ wú,dào bù kě chuán。
身之所无,口不可宣。shēn zhī suǒ wú,kǒu bù kě xuān。
唯正唯直,求己以全。wéi zhèng wéi zhí,qiú jǐ yǐ quán。
以义以命,如耕平田。yǐ yì yǐ mìng,rú gēng píng tián。
处心积虑,贯通神明。chù xīn jī lǜ,guàn tōng shén míng。
无忝乡校,勿负朝廷。wú tiǎn xiāng xiào,wù fù cháo tíng。
成人子弟,慰人父兄。chéng rén zi dì,wèi rén fù xiōng。
二三职事,其亦警戒。èr sān zhí shì,qí yì jǐng jiè。
欲善诸外,先治诸内。yù shàn zhū wài,xiān zhì zhū nèi。
存诚防邪,集义养气。cún chéng fáng xié,jí yì yǎng qì。
作伪心劳,作德心逸。zuò wěi xīn láo,zuò dé xīn yì。
如此两句,守而勿失。rú cǐ liǎng jù,shǒu ér wù shī。
谨佐尔师,各修其职。jǐn zuǒ ěr shī,gè xiū qí zhí。
庶乎诸生,其则不远。shù hū zhū shēng,qí zé bù yuǎn。
已修加修,已善加善。yǐ xiū jiā xiū,yǐ shàn jiā shàn。
不率者从,不类者变。bù lǜ zhě cóng,bù lèi zhě biàn。
子弟如此,父兄所愿。zi dì rú cǐ,fù xiōng suǒ yuàn。
可慰乡人,可成学风。kě wèi xiāng rén,kě chéng xué fēng。
可酬其劳,可称厥功。kě chóu qí láo,kě chēng jué gōng。

送乔司法

徐积

乔掾循循,有如寒士。qiáo yuàn xún xún,yǒu rú hán shì。
面无浮气,能训诸理。miàn wú fú qì,néng xùn zhū lǐ。
可养可充,曰正曰直。kě yǎng kě chōng,yuē zhèng yuē zhí。
其维思诚,其在不息。qí wéi sī chéng,qí zài bù xī。

送贾镇卿

徐积

萧县大夫,气质端劲。xiāo xiàn dà fū,qì zhì duān jìn。
其中所养,不邪而正。qí zhōng suǒ yǎng,bù xié ér zhèng。
正以辅才,恕以辅明。zhèng yǐ fǔ cái,shù yǐ fǔ míng。
面无谀色,口无谀声。miàn wú yú sè,kǒu wú yú shēng。
若斯人者,宜于王庭。ruò sī rén zhě,yí yú wáng tíng。
而况一县,为惠为泽。ér kuàng yī xiàn,wèi huì wèi zé。
恕所以惠,威所以立。shù suǒ yǐ huì,wēi suǒ yǐ lì。
猛宽得中,韦抗是也。měng kuān dé zhōng,wéi kàng shì yě。
诛奸殄寇,有贺齐者。zhū jiān tiǎn kòu,yǒu hè qí zhě。
东汉庞参,作守汉阳。dōng hàn páng cān,zuò shǒu hàn yáng。
政所以茂,实繄任棠。zhèng suǒ yǐ mào,shí yī rèn táng。
以君之正,以君常德。yǐ jūn zhī zhèng,yǐ jūn cháng dé。
力追古人,是宜是适。lì zhuī gǔ rén,shì yí shì shì。

可养一章赠别范子舟

徐积

可养可充,曰性曰气。kě yǎng kě chōng,yuē xìng yuē qì。
以君美质,斯已可贵。yǐ jūn měi zhì,sī yǐ kě guì。
养而充之,何所弗至。yǎng ér chōng zhī,hé suǒ fú zhì。

送山阳宰

徐积

大夫三年,平恕如一。dà fū sān nián,píng shù rú yī。
静而不烦,民安厥室。jìng ér bù fán,mín ān jué shì。
大夫去矣,何以述之。dà fū qù yǐ,hé yǐ shù zhī。
我述民言,民实德之。wǒ shù mín yán,mín shí dé zhī。