古诗词

晁迥

心祷六符诗

晁迥

恬和端洁及虚明,六妙均融道法成。tián hé duān jié jí xū míng,liù miào jūn róng dào fǎ chéng。
愿考此祥皆密契,不求知己浪传名。yuàn kǎo cǐ xiáng jiē mì qì,bù qiú zhī jǐ làng chuán míng。

拟白乐天期李二十文略王十八质夫不至独宿仙游寺

晁迥

角胜劳生不足云,滥传僧语亦非真。jiǎo shèng láo shēng bù zú yún,làn chuán sēng yǔ yì fēi zhēn。
始知解爱禅中乐,万万人中无一人。shǐ zhī jiě ài chán zhōng lè,wàn wàn rén zhōng wú yī rén。

拟白乐天诗

晁迥

自学养恬休用智,从他名迹日衰微。zì xué yǎng tián xiū yòng zhì,cóng tā míng jì rì shuāi wēi。
我身不欲全高贵,高贵多乘祸败机。wǒ shēn bù yù quán gāo guì,gāo guì duō chéng huò bài jī。

燕居

晁迥

鍊矿成金得宝珍,鍊情成性合天真。liàn kuàng chéng jīn dé bǎo zhēn,liàn qíng chéng xìng hé tiān zhēn。
相逢此理交谈者,千百人中无一人。xiāng féng cǐ lǐ jiāo tán zhě,qiān bǎi rén zhōng wú yī rén。

属疾

晁迥

精鹜成勤瘁,颐贞俟有瘳。jīng wù chéng qín cuì,yí zhēn qí yǒu chōu。
吟生南越思,慈结北堂忧。yín shēng nán yuè sī,cí jié běi táng yōu。
粲枕甘为蝶,丰厨厌炙牛。càn zhěn gān wèi dié,fēng chú yàn zhì niú。
玄元知寡欲,平子尚多愁。xuán yuán zhī guǎ yù,píng zi shàng duō chóu。
夕鸟侵阶啄,宵萤入树流。xī niǎo qīn jiē zhuó,xiāo yíng rù shù liú。
玉书能静览,柱史倦闲投。yù shū néng jìng lǎn,zhù shǐ juàn xián tóu。
忽赋行云什,堪听击壤讴。hū fù xíng yún shén,kān tīng jī rǎng ōu。
期君整朝佩,仙置在瀛洲。qī jūn zhěng cháo pèi,xiān zhì zài yíng zhōu。

清风十韵

晁迥

仙御来相慰,解颜良会稀。xiān yù lái xiāng wèi,jiě yán liáng huì xī。
病蠲宜养素,趣远欲忘机。bìng juān yí yǎng sù,qù yuǎn yù wàng jī。
惩躁能无渐,延龄或可祈。chéng zào néng wú jiàn,yán líng huò kě qí。
影摇珠箔细,声泛细筝微。yǐng yáo zhū bó xì,shēng fàn xì zhēng wēi。
委恨馀班扇,流欢入楚衣。wěi hèn yú bān shàn,liú huān rù chǔ yī。
陶潜知梦稳,韩寿畏香飞。táo qián zhī mèng wěn,hán shòu wèi xiāng fēi。
气爽苍龙阙,凉生白虎闱。qì shuǎng cāng lóng quē,liáng shēng bái hǔ wéi。
健资鸡距笔,偷撼兽镮扉。jiàn zī jī jù bǐ,tōu hàn shòu huán fēi。
松下琴心逸,江东鲙缕肥。sōng xià qín xīn yì,jiāng dōng kuài lǚ féi。
宿怀真隐处,终约与同归。sù huái zhēn yǐn chù,zhōng yuē yǔ tóng guī。

静深生四妙辞

晁迥

了知入道门,先从静为祖。le zhī rù dào mén,xiān cóng jìng wèi zǔ。
静胜则心安,安久虚灵府。jìng shèng zé xīn ān,ān jiǔ xū líng fǔ。
虚极发明灵,洞彻无不睹。xū jí fā míng líng,dòng chè wú bù dǔ。
天然法乐多,岂比闻箫鼓。tiān rán fǎ lè duō,qǐ bǐ wén xiāo gǔ。

三悟辞

晁迥

若能觉其梦,且悟浮生如戏弄。ruò néng jué qí mèng,qiě wù fú shēng rú xì nòng。
若能智其识,渐悟狂知枉心力。ruò néng zhì qí shí,jiàn wù kuáng zhī wǎng xīn lì。
若能性其情,大悟归真即妙明。ruò néng xìng qí qíng,dà wù guī zhēn jí miào míng。
喜得自然三悟法,书之聊以表研精。xǐ dé zì rán sān wù fǎ,shū zhī liáo yǐ biǎo yán jīng。

书绅二法辞

晁迥

心如常满杯,所以明知足。xīn rú cháng mǎn bēi,suǒ yǐ míng zhī zú。
心似不燃火,所以明无欲。xīn shì bù rán huǒ,suǒ yǐ míng wú yù。
二法可行持,书绅聊自勖。èr fǎ kě xíng chí,shū shēn liáo zì xù。

超真独觉辞

晁迥

了达事终虚,往事何殊梦。le dá shì zhōng xū,wǎng shì hé shū mèng。
此后事来干,屹如山不动。cǐ hòu shì lái gàn,yì rú shān bù dòng。
了达事终虚,往事今何在。le dá shì zhōng xū,wǎng shì jīn hé zài。
此后事来干,豁若空虚碍。cǐ hòu shì lái gàn,huō ruò kōng xū ài。
独觉贵高奇,杰出群迷外。dú jué guì gāo qí,jié chū qún mí wài。

知常委顺辞

晁迥

纷然往事来,浮云经大空。fēn rán wǎng shì lái,fú yún jīng dà kōng。
喧然是非声,惊飙触灌丛。xuān rán shì fēi shēng,jīng biāo chù guàn cóng。
古今无奈何,魏顺于其中。gǔ jīn wú nài hé,wèi shùn yú qí zhōng。

反本观空无碍辞

晁迥

形是幻,情是梦,寝兴视息随群动。xíng shì huàn,qíng shì mèng,qǐn xīng shì xī suí qún dòng。
当念元来一切无,豁然顿遣心中空。dāng niàn yuán lái yī qiè wú,huō rán dùn qiǎn xīn zhōng kōng。

仿归去来辞

晁迥

陶令曾言归去来,解印还家不回首。táo lìng céng yán guī qù lái,jiě yìn hái jiā bù huí shǒu。
屏贵都遗身外名,忘忧酷嗜杯中酒。píng guì dōu yí shēn wài míng,wàng yōu kù shì bēi zhōng jiǔ。
白傅曾言归去来,了知浮世非长久。bái fù céng yán guī qù lái,le zhī fú shì fēi zhǎng jiǔ。
独步逍遥自得场,饮食寝兴随所偶。dú bù xiāo yáo zì dé chǎng,yǐn shí qǐn xīng suí suǒ ǒu。
罗隐曾言归去来,濩落生涯何所有。luó yǐn céng yán guī qù lái,huò luò shēng yá hé suǒ yǒu。
明日船中竹一竿,要学江湖钓鱼手。míng rì chuán zhōng zhú yī gān,yào xué jiāng hú diào yú shǒu。
晁叟亦言归去来,抗表辞荣养衰朽。cháo sǒu yì yán guī qù lái,kàng biǎo cí róng yǎng shuāi xiǔ。
京洛红尘旧满衣,总脱临风都抖擞。jīng luò hóng chén jiù mǎn yī,zǒng tuō lín fēng dōu dǒu sǒu。

双喻辞

晁迥

人事常酌中,取象如敧器。rén shì cháng zhuó zhōng,qǔ xiàng rú jī qì。
器平不敧覆,有同身爽利。qì píng bù jī fù,yǒu tóng shēn shuǎng lì。
道心常不系,取象如虚舟。dào xīn cháng bù xì,qǔ xiàng rú xū zhōu。
舟闲随逝止,可比性优游。zhōu xián suí shì zhǐ,kě bǐ xìng yōu yóu。
能符双喻者,何虑复何忧。néng fú shuāng yù zhě,hé lǜ fù hé yōu。

智断身心辞

晁迥

咨咨尔幻身,谁能住世久。zī zī ěr huàn shēn,shuí néng zhù shì jiǔ。
洪纤妍愧,岂长存而不朽。hóng xiān yán kuì,qǐ zhǎng cún ér bù xiǔ。
咨咨尔幻心,常随外物诱。zī zī ěr huàn xīn,cháng suí wài wù yòu。
风生电灭,求其状而何有。fēng shēng diàn miè,qiú qí zhuàng ér hé yǒu。
豁然达理,忽洞见于天真。huō rán dá lǐ,hū dòng jiàn yú tiān zhēn。
未能无闷,或沃之以圣酒。wèi néng wú mèn,huò wò zhī yǐ shèng jiǔ。
去乡游荡久不归,今觉穷途自回首。qù xiāng yóu dàng jiǔ bù guī,jīn jué qióng tú zì huí shǒu。

集句书绅自用辞

晁迥

蒙以正,德而隐。méng yǐ zhèng,dé ér yǐn。
专于静,遁于遁。zhuān yú jìng,dùn yú dùn。
无是无非无所求,无名无迹无诸闷。wú shì wú fēi wú suǒ qiú,wú míng wú jì wú zhū mèn。
愚自书绅用此言,深心更与何人论。yú zì shū shēn yòng cǐ yán,shēn xīn gèng yǔ hé rén lùn。

洞心情境定心篇

晁迥

物来诱之而不随,物来触之而不动。wù lái yòu zhī ér bù suí,wù lái chù zhī ér bù dòng。
不随不动自由心,何须结社询千众。bù suí bù dòng zì yóu xīn,hé xū jié shè xún qiān zhòng。
万事悠悠过即空,追思岂异春宵梦。wàn shì yōu yōu guò jí kōng,zhuī sī qǐ yì chūn xiāo mèng。

与道相知最乐篇

晁迥

人多乐于新相知,又多悲于生别离。rén duō lè yú xīn xiāng zhī,yòu duō bēi yú shēng bié lí。
唯能与道相知久,如鱼乐水无暌时。wéi néng yǔ dào xiāng zhī jiǔ,rú yú lè shuǐ wú kuí shí。
乐道至乐非常乐,宜真造适潜熙怡。lè dào zhì lè fēi cháng lè,yí zhēn zào shì qián xī yí。
逌然在心不在境,安能更与白云期。yōu rán zài xīn bù zài jìng,ān néng gèng yǔ bái yún qī。

三法自然歌

晁迥

心本不愆自然戒,何用科条防毁败。xīn běn bù qiān zì rán jiè,hé yòng kē tiáo fáng huǐ bài。
心本不动自然定,何用勤劳止自竞。xīn běn bù dòng zì rán dìng,hé yòng qín láo zhǐ zì jìng。
心本不迷自然慧,何用参寻叩伦类。xīn běn bù mí zì rán huì,hé yòng cān xún kòu lún lèi。
即今知此三自然,奉以周旋无失坠。jí jīn zhī cǐ sān zì rán,fèng yǐ zhōu xuán wú shī zhuì。

无有所求歌

晁迥

无所求,摆落人间万事休。wú suǒ qiú,bǎi luò rén jiān wàn shì xiū。
有所求,安养衰年乐圣猷。yǒu suǒ qiú,ān yǎng shuāi nián lè shèng yóu。
不愿竹木林内隐,不愿莲花社里收。bù yuàn zhú mù lín nèi yǐn,bù yuàn lián huā shè lǐ shōu。
愿在清平仁寿域,含华守素得优游。yuàn zài qīng píng rén shòu yù,hán huá shǒu sù dé yōu yóu。
56123