古诗词

晁说之

谢圆机送梅

晁说之

何事新梅度玉溪,应怜泯默与诗题。hé shì xīn méi dù yù xī,yīng lián mǐn mò yǔ shī tí。
少年曾赋宋开府,老大无如羯鼓迷。shǎo nián céng fù sòng kāi fǔ,lǎo dà wú rú jié gǔ mí。

约圆机不至将出游鸡头山作二绝句

晁说之

君何忘我不交关,为我胜君便不闲。jūn hé wàng wǒ bù jiāo guān,wèi wǒ shèng jūn biàn bù xián。
豹雾人须归豹谷,鸡栖车且游鸡山。bào wù rén xū guī bào gǔ,jī qī chē qiě yóu jī shān。

约圆机不至将出游鸡头山作二绝句

晁说之

君知我亦有柴关,我岂输君独自闲。jūn zhī wǒ yì yǒu chái guān,wǒ qǐ shū jūn dú zì xián。
把笔何人凤尾诺,杖藜望我鸡头山。bǎ bǐ hé rén fèng wěi nuò,zhàng lí wàng wǒ jī tóu shān。

复作山字绝句呈圆机

晁说之

羊头山笑鸡头山,我粲文章尔漫顽。yáng tóu shān xiào jī tóu shān,wǒ càn wén zhāng ěr màn wán。
游子白头颜不少,任人讥侮亢高颜。yóu zi bái tóu yán bù shǎo,rèn rén jī wǔ kàng gāo yán。

闻圆机游山归作

晁说之

把酒相忘笑语违,新诗应已勒岩扉。bǎ jiǔ xiāng wàng xiào yǔ wéi,xīn shī yīng yǐ lēi yán fēi。
何人龙尾道前出,独自鸡头山里归。hé rén lóng wěi dào qián chū,dú zì jī tóu shān lǐ guī。

闻圆机游山政为梵供复用前韵作

晁说之

蹙缩饥肠与世违,崚嶒折屐到云扉。cù suō jī cháng yǔ shì wéi,léng céng zhé jī dào yún fēi。
丹砂不逐飞仙去,白叠甘从佞佛归。dān shā bù zhú fēi xiān qù,bái dié gān cóng nìng fú guī。

试迈侄所寄冷金笺

晁说之

不烦钟鼓强吹萧,自有诗书共郁陶。bù fán zhōng gǔ qiáng chuī xiāo,zì yǒu shī shū gòng yù táo。
暖玉何年来比德,冷金即日得抽毫。nuǎn yù hé nián lái bǐ dé,lěng jīn jí rì dé chōu háo。

夜听雨

晁说之

岐汴无烦和恊使,秦云送我入梁园。qí biàn wú fán hé xié shǐ,qín yún sòng wǒ rù liáng yuán。
残灯半夜梦回雨,心事谁来恸哭论。cán dēng bàn yè mèng huí yǔ,xīn shì shuí lái tòng kū lùn。

致仕归东里

晁说之

板令悬车欠四年,散关如砥去欣然。bǎn lìng xuán chē qiàn sì nián,sàn guān rú dǐ qù xīn rán。
郑州门首人争入,谁伴山翁老洧渊。zhèng zhōu mén shǒu rén zhēng rù,shuí bàn shān wēng lǎo wěi yuān。

致仕后间夜雨

晁说之

厚矣皇恩得谢休,萧然白发更何求。hòu yǐ huáng ēn dé xiè xiū,xiāo rán bái fā gèng hé qiú。
雨声中夜生高兴,不似官人身外愁。yǔ shēng zhōng yè shēng gāo xīng,bù shì guān rén shēn wài chóu。

即事二首

晁说之

晚霭沈山月隐林,终朝好学仲长喑。wǎn ǎi shěn shān yuè yǐn lín,zhōng cháo hǎo xué zhòng zhǎng yīn。
忍将老易供书画,更与何人得断金。rěn jiāng lǎo yì gōng shū huà,gèng yǔ hé rén dé duàn jīn。

即事二首

晁说之

药苗晚种已青青,应念尪羸与养形。yào miáo wǎn zhǒng yǐ qīng qīng,yīng niàn wāng léi yǔ yǎng xíng。
肯为嵇生徒著论,便同玄晏剩翻经。kěn wèi jī shēng tú zhù lùn,biàn tóng xuán yàn shèng fān jīng。

悲秋

晁说之

白杨夹道起秋声,要使征人恨不平。bái yáng jiā dào qǐ qiū shēng,yào shǐ zhēng rén hèn bù píng。
自笑一生成底事,元常笔秃却谈兵。zì xiào yī shēng chéng dǐ shì,yuán cháng bǐ tū què tán bīng。

风琴

晁说之

不植风琴二十年,僧来为我置斋前。bù zhí fēng qín èr shí nián,sēng lái wèi wǒ zhì zhāi qián。
欲教羁思残春梦,吟落浮云共洒然。yù jiào jī sī cán chūn mèng,yín luò fú yún gòng sǎ rán。

悼乱

晁说之

解组边亭畿甸来,且将白发共徘徊。jiě zǔ biān tíng jī diān lái,qiě jiāng bái fā gòng pái huái。
去年亭下花何在,日夜胡尘不得开。qù nián tíng xià huā hé zài,rì yè hú chén bù dé kāi。

闻景龙不试灯

晁说之

华灯不试管弦新,八字歌声满市尘。huá dēng bù shì guǎn xián xīn,bā zì gē shēng mǎn shì chén。
今日景龙门寂寞,唯将明德照新春。jīn rì jǐng lóng mén jì mò,wéi jiāng míng dé zhào xīn chūn。

和二十二弟龟山寺三绝

晁说之

江边龟步亦平平,淮上龟山耸五兵。jiāng biān guī bù yì píng píng,huái shàng guī shān sǒng wǔ bīng。
何但八公山草木,解令王国列金城。hé dàn bā gōng shān cǎo mù,jiě lìng wáng guó liè jīn chéng。

和二十二弟龟山寺三绝

晁说之

龟山之操恨时危,语乐徒劳鲁太师。guī shān zhī cāo hèn shí wēi,yǔ lè tú láo lǔ tài shī。
今日龟山无可恨,祥符年上御题诗。jīn rì guī shān wú kě hèn,xiáng fú nián shàng yù tí shī。

和二十二弟龟山寺三绝

晁说之

海岸石龟恨未平,时时入海自冯陵。hǎi àn shí guī hèn wèi píng,shí shí rù hǎi zì féng líng。
此山盘礴清淮上,宝塔分功更就曾。cǐ shān pán bó qīng huái shàng,bǎo tǎ fēn gōng gèng jiù céng。

过雁和二十二弟韵

晁说之

我避胡尘淮海远,悠然问雁尔何来。wǒ bì hú chén huái hǎi yuǎn,yōu rán wèn yàn ěr hé lái。
中原消息须闻取,南岳峰头莫漫回。zhōng yuán xiāo xī xū wén qǔ,nán yuè fēng tóu mò màn huí。