古诗词

陈宓

第一溪山

陈宓

万家楼观巧回环,紫翠泓澄俯仰间。wàn jiā lóu guān qiǎo huí huán,zǐ cuì hóng chéng fǔ yǎng jiān。
莫道七闽无好境,东南第一此家山。mò dào qī mǐn wú hǎo jìng,dōng nán dì yī cǐ jiā shān。

端砚六绝

陈宓

昔我高皇渡江日,拟将文治复舆图。xī wǒ gāo huáng dù jiāng rì,nǐ jiāng wén zhì fù yú tú。
炎方不敢珍韶石,来献君王写禹谟。yán fāng bù gǎn zhēn sháo shí,lái xiàn jūn wáng xiě yǔ mó。

端砚六绝

陈宓

忆昔先臣从武皇,最承天宠与恩光。yì xī xiān chén cóng wǔ huáng,zuì chéng tiān chǒng yǔ ēn guāng。
孤儿白发虽图报,见著乌号泣数行。gū ér bái fā suī tú bào,jiàn zhù wū hào qì shù xíng。

端砚六绝

陈宓

紫琼宜墨世间稀,合与韩公属好辞。zǐ qióng yí mò shì jiān xī,hé yǔ hán gōng shǔ hǎo cí。
若是只教夸染翰,献之难受属羲之。ruò shì zhǐ jiào kuā rǎn hàn,xiàn zhī nán shòu shǔ xī zhī。

端砚六绝

陈宓

一段无瑕真万金,临窗忽见洗尘心。yī duàn wú xiá zhēn wàn jīn,lín chuāng hū jiàn xǐ chén xīn。
中间方寸君知否,便是仙家绿绮琴。zhōng jiān fāng cùn jūn zhī fǒu,biàn shì xiān jiā lǜ qǐ qín。

端砚六绝

陈宓

至宝非关少识真,都缘未睹十城珍。zhì bǎo fēi guān shǎo shí zhēn,dōu yuán wèi dǔ shí chéng zhēn。
如何绝域穷南地,却有唐朝辅相人。rú hé jué yù qióng nán dì,què yǒu táng cháo fǔ xiāng rén。

端砚六绝

陈宓

少年刻志好临池,老去方知大是痴。shǎo nián kè zhì hǎo lín chí,lǎo qù fāng zhī dà shì chī。
今日开奁聊一笑,暂时把玩似当时。jīn rì kāi lián liáo yī xiào,zàn shí bǎ wán shì dāng shí。

六月祷衍山剑镡得雨

陈宓

自昔山川致云雨,我今坛筑为焚香。zì xī shān chuān zhì yún yǔ,wǒ jīn tán zhù wèi fén xiāng。
三回应祷皆如响,始验吾儒道术长。sān huí yīng dǎo jiē rú xiǎng,shǐ yàn wú rú dào shù zhǎng。

六月祷衍山剑镡得雨

陈宓

连宵清雨洗炎光,六月浑如九月凉。lián xiāo qīng yǔ xǐ yán guāng,liù yuè hún rú jiǔ yuè liáng。
拟向暇晨村郭外,西风高下看云黄。nǐ xiàng xiá chén cūn guō wài,xī fēng gāo xià kàn yún huáng。

六月祷衍山剑镡得雨

陈宓

窘无财粟振民饥,仰扣天阍愧纳词。jiǒng wú cái sù zhèn mín jī,yǎng kòu tiān hūn kuì nà cí。
连月心胸成菀结,通宵一雨为医治。lián yuè xīn xiōng chéng wǎn jié,tōng xiāo yī yǔ wèi yī zhì。

六月祷衍山剑镡得雨

陈宓

好善如君似饥渴,春华下笔吐芳词。hǎo shàn rú jūn shì jī kě,chūn huá xià bǐ tǔ fāng cí。
莫言郡小无多事,协力从今请共治。mò yán jùn xiǎo wú duō shì,xié lì cóng jīn qǐng gòng zhì。

陈宓

小楼中峙万峰环,正值青螺取巧间。xiǎo lóu zhōng zhì wàn fēng huán,zhèng zhí qīng luó qǔ qiǎo jiān。
坐待清风送明月,等闲高枕对溪山。zuò dài qīng fēng sòng míng yuè,děng xián gāo zhěn duì xī shān。

陈宓

一水萦纡玉带环,杂花妆点四时间。yī shuǐ yíng yū yù dài huán,zá huā zhuāng diǎn sì shí jiān。
欲知招演堂中境,便是水栀盆里山。yù zhī zhāo yǎn táng zhōng jìng,biàn shì shuǐ zhī pén lǐ shān。

和王子贤兄

陈宓

芒鞋未办足先轻,拟踏白云深处行。máng xié wèi bàn zú xiān qīng,nǐ tà bái yún shēn chù xíng。
何日痴儿了公事,却将泉石课诗程。hé rì chī ér le gōng shì,què jiāng quán shí kè shī chéng。

延平郡学有小阁予名之曰穹林云壑和叶教韵

陈宓

炎空长学两冥冥,况是清风足底生。yán kōng zhǎng xué liǎng míng míng,kuàng shì qīng fēng zú dǐ shēng。
赖有诗人解模写,丹青端的貌难成。lài yǒu shī rén jiě mó xiě,dān qīng duān de mào nán chéng。

延平郡学有小阁予名之曰穹林云壑和叶教韵

陈宓

山水胡为仁智好,正缘真味少人知。shān shuǐ hú wèi rén zhì hǎo,zhèng yuán zhēn wèi shǎo rén zhī。
曲肱饮水忘言处,更着胸中此段奇。qū gōng yǐn shuǐ wàng yán chù,gèng zhe xiōng zhōng cǐ duàn qí。

延平郡学有小阁予名之曰穹林云壑和叶教韵

陈宓

雨过岚光偏澒洞,月来林影更清深。yǔ guò lán guāng piān hòng dòng,yuè lái lín yǐng gèng qīng shēn。
幽禽忽坠铿然韵,便是天然绿绮琴。yōu qín hū zhuì kēng rán yùn,biàn shì tiān rán lǜ qǐ qín。

赵君惟谊清文介行坚苦笃实远来见访

陈宓

菜根惯咬著芒鞋,便是津梁一世材。cài gēn guàn yǎo zhù máng xié,biàn shì jīn liáng yī shì cái。
六月雨行缘底事,一身不惜惜人才。liù yuè yǔ xíng yuán dǐ shì,yī shēn bù xī xī rén cái。

赵君惟谊清文介行坚苦笃实远来见访

陈宓

我把尊贤榜旧堂,怀人忽至喜如狂。wǒ bǎ zūn xián bǎng jiù táng,huái rén hū zhì xǐ rú kuáng。
缘何不肯留城府,虚著新成八尺床。yuán hé bù kěn liú chéng fǔ,xū zhù xīn chéng bā chǐ chuáng。

题玉井

陈宓

自昔高夸十丈莲,我今平步华峰巅。zì xī gāo kuā shí zhàng lián,wǒ jīn píng bù huá fēng diān。
年来妄想驱除尽,不信人间是有仙。nián lái wàng xiǎng qū chú jǐn,bù xìn rén jiān shì yǒu xiān。