古诗词

郭印

次韵喻存道二首

郭印

访道寻师积有年,晚逢夫子叹高坚。fǎng dào xún shī jī yǒu nián,wǎn féng fū zi tàn gāo jiān。
玄关启处功深矣,妙指传来意豁然。xuán guān qǐ chù gōng shēn yǐ,miào zhǐ chuán lái yì huō rán。
气会三宫驰圣毂,理归一辙弃尘编。qì huì sān gōng chí shèng gǔ,lǐ guī yī zhé qì chén biān。
工夫到后神明出,夺得天机运用权。gōng fū dào hòu shén míng chū,duó dé tiān jī yùn yòng quán。

次韵喻存道二首

郭印

神龙一去渺无踪,落日孤云为惨容。shén lóng yī qù miǎo wú zōng,luò rì gū yún wèi cǎn róng。
溪绕练光秋更白,黛横山色晚尤浓。xī rào liàn guāng qiū gèng bái,dài héng shān sè wǎn yóu nóng。
细看风物曾经眼,深达根源自点胸。xì kàn fēng wù céng jīng yǎn,shēn dá gēn yuán zì diǎn xiōng。
寄宿僧寮清不寐,一轮明月挂枯松。jì sù sēng liáo qīng bù mèi,yī lún míng yuè guà kū sōng。

次元汝功韵赠王恭之

郭印

四海车书未混同,忧怀都付酒杯中。sì hǎi chē shū wèi hùn tóng,yōu huái dōu fù jiǔ bēi zhōng。
云雷自昔开屯难,天地于今合泰通。yún léi zì xī kāi tún nán,tiān dì yú jīn hé tài tōng。
浊酒寒灯招旧友,清江小艇忆诗翁。zhuó jiǔ hán dēng zhāo jiù yǒu,qīng jiāng xiǎo tǐng yì shī wēng。
人生会面真难得,莫遣行装犯晓风。rén shēng huì miàn zhēn nán dé,mò qiǎn xíng zhuāng fàn xiǎo fēng。

次宋正纪韵

郭印

释耒随人干斗禄,因循五阅闰馀年。shì lěi suí rén gàn dòu lù,yīn xún wǔ yuè rùn yú nián。
折腰每效官三品,糊口深惭食万钱。zhé yāo měi xiào guān sān pǐn,hú kǒu shēn cán shí wàn qián。
未梦登天生羽八,肯希舐痔得车千。wèi mèng dēng tiān shēng yǔ bā,kěn xī shì zhì dé chē qiān。
求田早决归耕计,种秫何妨酿酒泉。qiú tián zǎo jué guī gēng jì,zhǒng shú hé fáng niàng jiǔ quán。

次韵正纪见寄

郭印

栖栖奔走不知春,日月无停疾转轮。qī qī bēn zǒu bù zhī chūn,rì yuè wú tíng jí zhuǎn lún。
尘土强颜成俗吏,林泉放意属高人。chén tǔ qiáng yán chéng sú lì,lín quán fàng yì shǔ gāo rén。
书题缱绻情何切,诗律雄遒语不陈。shū tí qiǎn quǎn qíng hé qiè,shī lǜ xióng qiú yǔ bù chén。
引起归心千万绪,向来梦寐几翻新。yǐn qǐ guī xīn qiān wàn xù,xiàng lái mèng mèi jǐ fān xīn。

次韵正纪见贻之什

郭印

解绂归来旋葺居,身安环堵不求馀。jiě fú guī lái xuán qì jū,shēn ān huán dǔ bù qiú yú。
粗羹粝饭偏知味,谈话寒灯胜读书。cū gēng lì fàn piān zhī wèi,tán huà hán dēng shèng dú shū。
情窦欲开先自窒,心田已净弗须锄。qíng dòu yù kāi xiān zì zhì,xīn tián yǐ jìng fú xū chú。
亲朋有酒且呼唤,万事何妨一破除。qīn péng yǒu jiǔ qiě hū huàn,wàn shì hé fáng yī pò chú。

次韵嵩师彦正留别

郭印

两公清气入人肝,玉树森森逼我寒。liǎng gōng qīng qì rù rén gān,yù shù sēn sēn bī wǒ hán。
挥麈缤纷惊落屑,和诗来往疾跳丸。huī zhǔ bīn fēn jīng luò xiè,hé shī lái wǎng jí tiào wán。
兴馀不管牙签乱,坐久翻忧蜡炬残。xīng yú bù guǎn yá qiān luàn,zuò jiǔ fān yōu là jù cán。
轻别莫言吾所讳,重逢应作老翁看。qīng bié mò yán wú suǒ huì,zhòng féng yīng zuò lǎo wēng kàn。

次韵余时升见招

郭印

老大逢春意转微,追随不复似当时。lǎo dà féng chūn yì zhuǎn wēi,zhuī suí bù fù shì dāng shí。
怜君旧已开三径,顾我今方卜一枝。lián jūn jiù yǐ kāi sān jìng,gù wǒ jīn fāng bo yī zhī。
近水遥山元自好,暖风迟日更相宜。jìn shuǐ yáo shān yuán zì hǎo,nuǎn fēng chí rì gèng xiāng yí。
便当乘兴寻花去,免使园林恨失期。biàn dāng chéng xīng xún huā qù,miǎn shǐ yuán lín hèn shī qī。

诸友和章及性宗用韵二首

郭印

服田力穑是良农,卤莽耕耘报亦同。fú tián lì sè shì liáng nóng,lǔ mǎng gēng yún bào yì tóng。
得道正从勤苦里,了心只在刹那中。dé dào zhèng cóng qín kǔ lǐ,le xīn zhǐ zài shā nà zhōng。
六通四辟非关学,万别千差不见功。liù tōng sì pì fēi guān xué,wàn bié qiān chà bù jiàn gōng。
法法满前供受用,更于何处觅家风。fǎ fǎ mǎn qián gōng shòu yòng,gèng yú hé chù mì jiā fēng。

诸友和章及性宗用韵二首

郭印

千花百草斗青春,法界谁知本一真。qiān huā bǎi cǎo dòu qīng chūn,fǎ jiè shuí zhī běn yī zhēn。
生灭去来浑妙用,洪纤曲直现全身。shēng miè qù lái hún miào yòng,hóng xiān qū zhí xiàn quán shēn。
参同聊示师资契,授受宁论父子亲。cān tóng liáo shì shī zī qì,shòu shòu níng lùn fù zi qīn。
直下承当犹自错,可怜舍己更从人。zhí xià chéng dāng yóu zì cuò,kě lián shě jǐ gèng cóng rén。

宋子渊有诗及性宗事用韵寄之二首

郭印

还淳反朴似山农,与物相忘即大同。hái chún fǎn pǔ shì shān nóng,yǔ wù xiāng wàng jí dà tóng。
造理自超言意表,发机不离见闻中。zào lǐ zì chāo yán yì biǎo,fā jī bù lí jiàn wén zhōng。
批云切月能无事,转地回天别有功。pī yún qiè yuè néng wú shì,zhuǎn dì huí tiān bié yǒu gōng。
公案见成何必举,请君于此嗣宗风。gōng àn jiàn chéng hé bì jǔ,qǐng jūn yú cǐ sì zōng fēng。

宋子渊有诗及性宗事用韵寄之二首

郭印

枯大寒岩但不春,直经千劫未为真。kū dà hán yán dàn bù chūn,zhí jīng qiān jié wèi wèi zhēn。
一门超邈难寻轨,万象森罗独露身。yī mén chāo miǎo nán xún guǐ,wàn xiàng sēn luó dú lù shēn。
田地稳时行便到,工夫尽处见方亲。tián dì wěn shí xíng biàn dào,gōng fū jǐn chù jiàn fāng qīn。
韩卢逐兔纷纷是,言语支离最误人。hán lú zhú tù fēn fēn shì,yán yǔ zhī lí zuì wù rén。

康子思二诗有问道之意和其韵

郭印

禀生太极本纯全,七尺身中豁一天。bǐng shēng tài jí běn chún quán,qī chǐ shēn zhōng huō yī tiān。
妙道高深从俗笑,至言微密向谁传。miào dào gāo shēn cóng sú xiào,zhì yán wēi mì xiàng shuí chuán。
何须青简书勋业,赖有丹台集圣贤。hé xū qīng jiǎn shū xūn yè,lài yǒu dān tái jí shèng xián。
诸子但论时世事,令人懒语益思眠。zhū zi dàn lùn shí shì shì,lìng rén lǎn yǔ yì sī mián。

康子思二诗有问道之意和其韵

郭印

要作通天一大儒,措心寥廓未为迂。yào zuò tōng tiān yī dà rú,cuò xīn liáo kuò wèi wèi yū。
神机应变无多子,圣域知归不远涂。shén jī yīng biàn wú duō zi,shèng yù zhī guī bù yuǎn tú。
哮吼定应潜百兽,啁啾终是笑群雏。xiāo hǒu dìng yīng qián bǎi shòu,zhāo jiū zhōng shì xiào qún chú。
吾今欲觅衣中宝,活计须教一物无。wú jīn yù mì yī zhōng bǎo,huó jì xū jiào yī wù wú。

赠王君诏道人

郭印

润屋金多笑不居,却从象罔索玄珠。rùn wū jīn duō xiào bù jū,què cóng xiàng wǎng suǒ xuán zhū。
千年古镜心长静,万里飞云身自孤。qiān nián gǔ jìng xīn zhǎng jìng,wàn lǐ fēi yún shēn zì gū。
空里结空空复有,梦中占梦梦元无。kōng lǐ jié kōng kōng fù yǒu,mèng zhōng zhàn mèng mèng yuán wú。
休将此语轻传泄,举世冥行少丈夫。xiū jiāng cǐ yǔ qīng chuán xiè,jǔ shì míng xíng shǎo zhàng fū。

卜居

郭印

只忧短发变星星,早葺生涯寄暮龄。zhǐ yōu duǎn fā biàn xīng xīng,zǎo qì shēng yá jì mù líng。
二顷可能轻相印,一区聊欲著玄经。èr qǐng kě néng qīng xiāng yìn,yī qū liáo yù zhù xuán jīng。
不嫌野水侵扉绿,更喜寒筠绕屋青。bù xián yě shuǐ qīn fēi lǜ,gèng xǐ hán yún rào wū qīng。
投绂归来成底事,要驱龙虎遁天刑。tóu fú guī lái chéng dǐ shì,yào qū lóng hǔ dùn tiān xíng。

次韵杨信仲见贻郊居二首

郭印

平生不喜入州闾,林下江边谩卜居。píng shēng bù xǐ rù zhōu lǘ,lín xià jiāng biān mán bo jū。
解榻延宾同笑语,杜门教子读诗书。jiě tà yán bīn tóng xiào yǔ,dù mén jiào zi dú shī shū。
最怜舍后蔬盈圃,只欠庭前水绕除。zuì lián shě hòu shū yíng pǔ,zhǐ qiàn tíng qián shuǐ rào chú。
官路崄巇端可畏,茅茨固就早悬车。guān lù xiǎn xī duān kě wèi,máo cí gù jiù zǎo xuán chē。

次韵杨信仲见贻郊居二首

郭印

野老樵夫作比闾,儒宫一亩亦安居。yě lǎo qiáo fū zuò bǐ lǘ,rú gōng yī mǔ yì ān jū。
浇愁剩买村前酒,引睡频拈架上书。jiāo chóu shèng mǎi cūn qián jiǔ,yǐn shuì pín niān jià shàng shū。
江近云烟长到户,人稀鸟鹊自驯除。jiāng jìn yún yān zhǎng dào hù,rén xī niǎo què zì xùn chú。
不才已分时流弃,犹幸能延长者车。bù cái yǐ fēn shí liú qì,yóu xìng néng yán zhǎng zhě chē。

次韵王德夫晚晴郊行之作

郭印

天含愁思雨冥冥,晚色云销万里青。tiān hán chóu sī yǔ míng míng,wǎn sè yún xiāo wàn lǐ qīng。
几点沙鸥临水镜,数重烟树簇山屏。jǐ diǎn shā ōu lín shuǐ jìng,shù zhòng yān shù cù shān píng。
雅闻樵采能谈道,欲耦锄耰更问经。yǎ wén qiáo cǎi néng tán dào,yù ǒu chú yōu gèng wèn jīng。
藜杖芒鞋先有约,相从避世免深刑。lí zhàng máng xié xiān yǒu yuē,xiāng cóng bì shì miǎn shēn xíng。

次韵师时发溪桥晚眺

郭印

卧溪古木势蜿蜒,伫立斜阳旅思宽。wò xī gǔ mù shì wān yán,zhù lì xié yáng lǚ sī kuān。
湍没岸痕知涨溢,风生水面觉清寒。tuān méi àn hén zhī zhǎng yì,fēng shēng shuǐ miàn jué qīng hán。
静容桃李敷浓荫,暖放凫鹥浴短翰。jìng róng táo lǐ fū nóng yīn,nuǎn fàng fú yī yù duǎn hàn。
隐约渭滨真仿佛,行藏都付一渔竿。yǐn yuē wèi bīn zhēn fǎng fú,xíng cáng dōu fù yī yú gān。