古诗词

陈傅良

晚移舟塘次值风而回华叟兄有诗次韵

陈傅良

经春屏迹与谁同,苦雨衣篝亦自烘。jīng chūn píng jì yǔ shuí tóng,kǔ yǔ yī gōu yì zì hōng。
方此欲为官况事,依然不值世情风。fāng cǐ yù wèi guān kuàng shì,yī rán bù zhí shì qíng fēng。
蒙茸水国蒲荷荡,馥郁田家橘柚丛。méng rōng shuǐ guó pú hé dàng,fù yù tián jiā jú yòu cóng。
最是一年行乐处,翻成咄咄坐书空。zuì shì yī nián xíng lè chù,fān chéng duō duō zuò shū kōng。

送杨渭夫入淮

陈傅良

老去关心最语离,不堪离久会还希。lǎo qù guān xīn zuì yǔ lí,bù kān lí jiǔ huì hái xī。
君方慷慨思矜振,我已婆娑喜惰归。jūn fāng kāng kǎi sī jīn zhèn,wǒ yǐ pó suō xǐ duò guī。
万事莫如身自爱,十诗亦与世多违。wàn shì mò rú shēn zì ài,shí shī yì yǔ shì duō wéi。
倘将书寄南来雁,且问琼花果是非。tǎng jiāng shū jì nán lái yàn,qiě wèn qióng huā guǒ shì fēi。

从族叔觅老桂

陈傅良

他山有桂老鬅松,好植梅旁伴槁容。tā shān yǒu guì lǎo péng sōng,hǎo zhí méi páng bàn gǎo róng。
著我对吟前赤壁,乞君分与左青龙。zhù wǒ duì yín qián chì bì,qǐ jūn fēn yǔ zuǒ qīng lóng。
逾墙之树宜无取,益屋于东本不凶。yú qiáng zhī shù yí wú qǔ,yì wū yú dōng běn bù xiōng。
恭想短章蒙一笑,便呼锄钁破苔封。gōng xiǎng duǎn zhāng méng yī xiào,biàn hū chú jué pò tái fēng。

朱及之以所种荔枝结实招饮不及赴以诗谢之

陈傅良

闽谱余尝第状元,年来虽见仅名存。mǐn pǔ yú cháng dì zhuàng yuán,nián lái suī jiàn jǐn míng cún。
贡存天宝犹徒扰,赋似相如亦妄论。gòng cún tiān bǎo yóu tú rǎo,fù shì xiāng rú yì wàng lùn。
每羡朝阳私沃壤,正愁秋雨妒芳樽。měi xiàn cháo yáng sī wò rǎng,zhèng chóu qiū yǔ dù fāng zūn。
绛衣玉质今何夕,照我西归十二轩。jiàng yī yù zhì jīn hé xī,zhào wǒ xī guī shí èr xuān。

次韵奉酬徐一之送菊

陈傅良

桂丛兰畹悄无哗,但有哀鸿天一涯。guì cóng lán wǎn qiāo wú huā,dàn yǒu āi hóng tiān yī yá。
节物更谁知白发,交情于此见黄花。jié wù gèng shuí zhī bái fā,jiāo qíng yú cǐ jiàn huáng huā。
声名独立空秋际,香色平铺与露华。shēng míng dú lì kōng qiū jì,xiāng sè píng pù yǔ lù huá。
南雅未收骚致意,骚人应欲补诗葩。nán yǎ wèi shōu sāo zhì yì,sāo rén yīng yù bǔ shī pā。

廷植侄得男朱文昭寄诗于汤饼集即席和韵

陈傅良

喜说徐卿得二雏,吾家波及亦君馀。xǐ shuō xú qīng dé èr chú,wú jiā bō jí yì jūn yú。
青衫手板宜从此,断简家藏莫付渠。qīng shān shǒu bǎn yí cóng cǐ,duàn jiǎn jiā cáng mò fù qú。
但欲健如黄犊走,不妨错写弄獐书。dàn yù jiàn rú huáng dú zǒu,bù fáng cuò xiě nòng zhāng shū。
更看汤饼频频供,笑索梅花到岁除。gèng kàn tāng bǐng pín pín gōng,xiào suǒ méi huā dào suì chú。

送郑主簿泰兴解官归四明

陈傅良

师友于今说郑乡,亲庭分付旧行藏。shī yǒu yú jīn shuō zhèng xiāng,qīn tíng fēn fù jiù xíng cáng。
但知职分宜栖棘,尽把声名属憩棠。dàn zhī zhí fēn yí qī jí,jǐn bǎ shēng míng shǔ qì táng。
一字未曾缘荐墨,扁舟才可著诗囊。yī zì wèi céng yuán jiàn mò,biǎn zhōu cái kě zhù shī náng。
问津渔浦多西笑,独为莱衣味更长。wèn jīn yú pǔ duō xī xiào,dú wèi lái yī wèi gèng zhǎng。

刘进之饮蕃叟弟筠亭且赋诗余与蕃叟族居盖屏迹不出各数年于是有感次其韵

陈傅良

判与渔樵日往还,鹤亡蜂遁径苔班。pàn yǔ yú qiáo rì wǎng hái,hè wáng fēng dùn jìng tái bān。
何人不弃寻常事,有弟相忘咫尺间。hé rén bù qì xún cháng shì,yǒu dì xiāng wàng zhǐ chǐ jiān。
宽网及余端已老,祥琴相尔未应闲。kuān wǎng jí yú duān yǐ lǎo,xiáng qín xiāng ěr wèi yīng xián。
但将丘壑全分付,可待移文始厚颜。dàn jiāng qiū hè quán fēn fù,kě dài yí wén shǐ hòu yán。

林宗易刘进之见访有诗再用前韵

陈傅良

牛羊日夕鸟知还,休说年时玉笋班。niú yáng rì xī niǎo zhī hái,xiū shuō nián shí yù sǔn bān。
四皓亦尝空老去,二疏不在共功间。sì hào yì cháng kōng lǎo qù,èr shū bù zài gòng gōng jiān。
修书尚觉归期晚,隐几兼忘永日闲。xiū shū shàng jué guī qī wǎn,yǐn jǐ jiān wàng yǒng rì xián。
况有宸章长对越,昭回云汉不违颜。kuàng yǒu chén zhāng zhǎng duì yuè,zhāo huí yún hàn bù wéi yán。

悼蒋升仲承事

陈傅良

扁舟来往适吾真,却笑旁观道隐沦。biǎn zhōu lái wǎng shì wú zhēn,què xiào páng guān dào yǐn lún。
三釜岂无儿可就,百年要与酒相亲。sān fǔ qǐ wú ér kě jiù,bǎi nián yào yǔ jiǔ xiāng qīn。
剩栽梅竹皆缘客,晚得冠裳不语人。shèng zāi méi zhú jiē yuán kè,wǎn dé guān shang bù yǔ rén。
试向南塘问渔牧,定于此老亦沾巾。shì xiàng nán táng wèn yú mù,dìng yú cǐ lǎo yì zhān jīn。

挽张子由母

陈傅良

又是君王上玉卮,未央雨露湛垂垂。yòu shì jūn wáng shàng yù zhī,wèi yāng yǔ lù zhàn chuí chuí。
版舆此去还无恙,芝检重来更不疑。bǎn yú cǐ qù hái wú yàng,zhī jiǎn zhòng lái gèng bù yí。
四世团栾能有几,百年澌尽亦堪悲。sì shì tuán luán néng yǒu jǐ,bǎi nián sī jǐn yì kān bēi。
里中诸母今谁在,听说承平祐圣时。lǐ zhōng zhū mǔ jīn shuí zài,tīng shuō chéng píng yòu shèng shí。

挽薛季益尚书

陈傅良

遍试江淮声藉藉,久劳荆蜀鬓苍苍。biàn shì jiāng huái shēng jí jí,jiǔ láo jīng shǔ bìn cāng cāng。
同时半已登槐棘,卒岁才能足稻粱。tóng shí bàn yǐ dēng huái jí,zú suì cái néng zú dào liáng。
遗稿不为他日计,佳城尚及此丘藏。yí gǎo bù wèi tā rì jì,jiā chéng shàng jí cǐ qiū cáng。
岂无后作多文胜,今我怀人泪欲滂。qǐ wú hòu zuò duō wén shèng,jīn wǒ huái rén lèi yù pāng。

挽薛季益尚书

陈傅良

州里谁如此达尊,户庭深静最情敦。zhōu lǐ shuí rú cǐ dá zūn,hù tíng shēn jìng zuì qíng dūn。
不将尺牍通当路,却枉扁舟访杜门。bù jiāng chǐ dú tōng dāng lù,què wǎng biǎn zhōu fǎng dù mén。
每见色温如有属,欲书心愧不能言。měi jiàn sè wēn rú yǒu shǔ,yù shū xīn kuì bù néng yán。
从今若祭枌榆社,好配横塘两献樽。cóng jīn ruò jì fén yú shè,hǎo pèi héng táng liǎng xiàn zūn。

挽林承信

陈傅良

重交宁问田安在,急义固于官不知。zhòng jiāo níng wèn tián ān zài,jí yì gù yú guān bù zhī。
膴仕幸多花萼好,幽栖宜与竹林期。hū shì xìng duō huā è hǎo,yōu qī yí yǔ zhú lín qī。
床头周易吾将老,案上楞严晚得师。chuáng tóu zhōu yì wú jiāng lǎo,àn shàng léng yán wǎn dé shī。
此意自应天予后,峄阳未琢长孙枝。cǐ yì zì yīng tiān yǔ hòu,yì yáng wèi zuó zhǎng sūn zhī。

挽张材卿知郡

陈傅良

貂蝉不逮老端明,世济谁如好弟兄。diāo chán bù dǎi lǎo duān míng,shì jì shuí rú hǎo dì xiōng。
能著青衫偕计吏,却将白发去边城。néng zhù qīng shān xié jì lì,què jiāng bái fā qù biān chéng。
夜魂俄断凝香寝,秋泪仍兼曳履声。yè hún é duàn níng xiāng qǐn,qiū lèi réng jiān yè lǚ shēng。
万石君家同一传,嗣书应更有公卿。wàn shí jūn jiā tóng yī chuán,sì shū yīng gèng yǒu gōng qīng。

挽尤延之尚书

陈傅良

自为师说竟谁宗,每事持平属此翁。zì wèi shī shuō jìng shuí zōng,měi shì chí píng shǔ cǐ wēng。
有志政须名节是,斯文非独语言工。yǒu zhì zhèng xū míng jié shì,sī wén fēi dú yǔ yán gōng。
要令举世人材出,合在前朝行辈中。yào lìng jǔ shì rén cái chū,hé zài qián cháo xíng bèi zhōng。
安得长年留把柁,后来各与一帆风。ān dé zhǎng nián liú bǎ duò,hòu lái gè yǔ yī fān fēng。

挽尤延之尚书

陈傅良

宿留江湖长子孙,行藏节节耐人看。sù liú jiāng hú zhǎng zi sūn,xíng cáng jié jié nài rén kàn。
及为侍从身垂老,欲试平生事转难。jí wèi shì cóng shēn chuí lǎo,yù shì píng shēng shì zhuǎn nán。
书就仅题前太史,功成方记旧甘盘。shū jiù jǐn tí qián tài shǐ,gōng chéng fāng jì jiù gān pán。
令人长恨经纶意,历事三朝见一斑。lìng rén zhǎng hèn jīng lún yì,lì shì sān cháo jiàn yī bān。

挽尤延之尚书

陈傅良

向来诸老独岿然,羸不胜衣万事便。xiàng lái zhū lǎo dú kuī rán,léi bù shèng yī wàn shì biàn。
灯下细书批敕字,雪边先著趁朝鞭。dēng xià xì shū pī chì zì,xuě biān xiān zhù chèn cháo biān。
岂应无故令身健,却止功名与世传。qǐ yīng wú gù lìng shēn jiàn,què zhǐ gōng míng yǔ shì chuán。
遗奏定留封禅稿,凭谁吹送九重天。yí zòu dìng liú fēng chán gǎo,píng shuí chuī sòng jiǔ zhòng tiān。

挽尤延之尚书

陈傅良

壮岁从游两鬓霜,重来函丈各堪伤。zhuàng suì cóng yóu liǎng bìn shuāng,zhòng lái hán zhàng gè kān shāng。
那知卒业今无及,极悔论心昨未尝。nà zhī zú yè jīn wú jí,jí huǐ lùn xīn zuó wèi cháng。
相约归期须次第,独存病骨更凄凉。xiāng yuē guī qī xū cì dì,dú cún bìng gǔ gèng qī liáng。
他年赖有门生记,托在碑阴永不忘。tā nián lài yǒu mén shēng jì,tuō zài bēi yīn yǒng bù wàng。

悼杨休甫

陈傅良

袖手旁观一世馀,元非亲物亦非疏。xiù shǒu páng guān yī shì yú,yuán fēi qīn wù yì fēi shū。
酒边每事如人意,灯下通宵读我书。jiǔ biān měi shì rú rén yì,dēng xià tōng xiāo dú wǒ shū。
学到庄骚才止此,生逢周汉定何如。xué dào zhuāng sāo cái zhǐ cǐ,shēng féng zhōu hàn dìng hé rú。
西州相识无遗恨,独恨无从掺子祛。xī zhōu xiāng shí wú yí hèn,dú hèn wú cóng càn zi qū。