古诗词
诗词
作者
名句
古籍
搜索
陈易
朝代:
三国(178)
五代十国(2281)
元(50916)
南北朝(491)
唐(38807)
宋(190430)
明(165497)
晋(181)
汉(362)
清(86334)
秦(7)
金(1111)
隋(1055)
游石所题于轩壁
宋
:
陈易
酒吸阳春入肺肠,茶罢清风生肘腋。
jiǔ xī yáng chūn rù fèi cháng,chá bà qīng fēng shēng zhǒu yè。
安知石所洞中人,不是武陵溪上客。
ān zhī shí suǒ dòng zhōng rén,bù shì wǔ líng xī shàng kè。
AI赏析
答有需禅师
宋
:
陈易
年来多病爱栖禅,宝鉴慵将照丑妍。
nián lái duō bìng ài qī chán,bǎo jiàn yōng jiāng zhào chǒu yán。
却忆南湖孤顶月,定回金磬落岩前。
què yì nán hú gū dǐng yuè,dìng huí jīn qìng luò yán qián。
AI赏析
颂
宋
:
陈易
密坐研穷省细微,到头须是自忘机。
mì zuò yán qióng shěng xì wēi,dào tóu xū shì zì wàng jī。
应无祖佛能超越,岂有冤亲更顺违。
yīng wú zǔ fú néng chāo yuè,qǐ yǒu yuān qīn gèng shùn wéi。
历历孤明犹认影,巍巍独步尚披衣。
lì lì gū míng yóu rèn yǐng,wēi wēi dú bù shàng pī yī。
翻嗟会得昭灵者,也道寻师得旨归。
fān jiē huì dé zhāo líng zhě,yě dào xún shī dé zhǐ guī。
AI赏析
颂
宋
:
陈易
个中端的有谁知,知者归来到者稀。
gè zhōng duān de yǒu shuí zhī,zhī zhě guī lái dào zhě xī。
即见即闻还错会,离声离色转乖违。
jí jiàn jí wén hái cuò huì,lí shēng lí sè zhuǎn guāi wéi。
山青水绿明玄旨,鹤唳猿啼显妙机。
shān qīng shuǐ lǜ míng xuán zhǐ,hè lì yuán tí xiǎn miào jī。
有意觅渠终不遇,无心到处尽逢伊。
yǒu yì mì qú zhōng bù yù,wú xīn dào chù jǐn féng yī。
AI赏析