古诗词

陈棣

次韵梅花四首

陈棣

得得寻梅已觉迟,凭栏空赋惜花诗。dé dé xún méi yǐ jué chí,píng lán kōng fù xī huā shī。
流传远信人千里,漏泄春工雪一枝。liú chuán yuǎn xìn rén qiān lǐ,lòu xiè chūn gōng xuě yī zhī。
照水丰容妃子浴,傍山瘦影伯夷饥。zhào shuǐ fēng róng fēi zi yù,bàng shān shòu yǐng bó yí jī。
最怜清绝牵情处,月落参横画角悲。zuì lián qīng jué qiān qíng chù,yuè luò cān héng huà jiǎo bēi。

次韵梅花四首

陈棣

冻合千林暖未回,一枝先见腊前梅。dòng hé qiān lín nuǎn wèi huí,yī zhī xiān jiàn là qián méi。
寒溪淡月凭谁赏,冷蕊疏香不自媒。hán xī dàn yuè píng shuí shǎng,lěng ruǐ shū xiāng bù zì méi。
赖有此君为伴侣,略无凡卉作舆台。lài yǒu cǐ jūn wèi bàn lǚ,lüè wú fán huì zuò yú tái。
攲危百折江头路,应为多情得得来。qī wēi bǎi zhé jiāng tóu lù,yīng wèi duō qíng dé dé lái。

次韵梅花四首

陈棣

镂玉凝酥若未匀,南枝仿佛露天真。lòu yù níng sū ruò wèi yún,nán zhī fǎng fú lù tiān zhēn。
横陈月下无双影,占断人间第一春。héng chén yuè xià wú shuāng yǐng,zhàn duàn rén jiān dì yī chūn。
屈子浪吟兰畹佩,韩公羞卜杏花邻。qū zi làng yín lán wǎn pèi,hán gōng xiū bo xìng huā lín。
广平见谓心如铁,翻学高唐草赋人。guǎng píng jiàn wèi xīn rú tiě,fān xué gāo táng cǎo fù rén。

次韵梅花四首

陈棣

爱花长苦恼天君,政恐因花赋洛神。ài huā zhǎng kǔ nǎo tiān jūn,zhèng kǒng yīn huā fù luò shén。
江上风霜方破腊,岭头冰雪已回春。jiāng shàng fēng shuāng fāng pò là,lǐng tóu bīng xuě yǐ huí chūn。
故人远信来千里,浪蕊凡香隔一尘。gù rén yuǎn xìn lái qiān lǐ,làng ruǐ fán xiāng gé yī chén。
天与孤高超世俗,肯将剩馥乞蜂臣。tiān yǔ gū gāo chāo shì sú,kěn jiāng shèng fù qǐ fēng chén。

次韵刘敷言新雁

陈棣

倦飞聊复下江湖,此去衡阳万里馀。juàn fēi liáo fù xià jiāng hú,cǐ qù héng yáng wàn lǐ yú。
阵合鱼丽司马法,字排草圣右军书。zhèn hé yú lì sī mǎ fǎ,zì pái cǎo shèng yòu jūn shū。
随阳度塞身良苦,避缴衔芦计已疏。suí yáng dù sāi shēn liáng kǔ,bì jiǎo xián lú jì yǐ shū。
一抹参差无乱序,似闻衙鼓列群胥。yī mǒ cān chà wú luàn xù,shì wén yá gǔ liè qún xū。

观曹寿卿上舍诗轴题其后

陈棣

君诗字字敌双南,直把骊珠取次探。jūn shī zì zì dí shuāng nán,zhí bǎ lí zhū qǔ cì tàn。
李杜盟寒谁共主,曹刘机浅不须参。lǐ dù méng hán shuí gòng zhǔ,cáo liú jī qiǎn bù xū cān。
囊中句好缘多爱,天外心归计饱谙。náng zhōng jù hǎo yuán duō ài,tiān wài xīn guī jì bǎo ān。
读罢长编知隽永,自然齿颊带馀甘。dú bà zhǎng biān zhī juàn yǒng,zì rán chǐ jiá dài yú gān。

观曹寿卿上舍诗轴题其后

陈棣

欲观骚雅继周南,虎子应须虎穴探。yù guān sāo yǎ jì zhōu nán,hǔ zi yīng xū hǔ xué tàn。
策蹇冲寒将类贾,避堂舍盖愿同参。cè jiǎn chōng hán jiāng lèi jiǎ,bì táng shě gài yuàn tóng cān。
书能泣鬼世谁信,诗解穷人我自谙。shū néng qì guǐ shì shuí xìn,shī jiě qióng rén wǒ zì ān。
但得低头拜东野,此心依约已先甘。dàn dé dī tóu bài dōng yě,cǐ xīn yī yuē yǐ xiān gān。

旅中有感复用前韵

陈棣

擿埴凭谁为指南,囊空羞涩不容探。tī zhí píng shuí wèi zhǐ nán,náng kōng xiū sè bù róng tàn。
年光有限堂堂去,世事无心细细参。nián guāng yǒu xiàn táng táng qù,shì shì wú xīn xì xì cān。
故旧白头惊未识,比邻青眼喜相谙。gù jiù bái tóu jīng wèi shí,bǐ lín qīng yǎn xǐ xiāng ān。
此生自断何须问,荼苦从今等荠甘。cǐ shēng zì duàn hé xū wèn,tú kǔ cóng jīn děng jì gān。

戏德秀几道

陈棣

小槛新篁脱箨初,依然数轴壁间书。xiǎo kǎn xīn huáng tuō tuò chū,yī rán shù zhóu bì jiān shū。
已无尘落清声外,空有香分素手馀。yǐ wú chén luò qīng shēng wài,kōng yǒu xiāng fēn sù shǒu yú。
古狱冤销神剑去,高堂梦破晓云疏。gǔ yù yuān xiāo shén jiàn qù,gāo táng mèng pò xiǎo yún shū。
圜扉只掩青青草,门外应无长者车。huán fēi zhǐ yǎn qīng qīng cǎo,mén wài yīng wú zhǎng zhě chē。

使君馈食戏少蒙教授

陈棣

朝来食指非常动,果报兵厨已割烹。cháo lái shí zhǐ fēi cháng dòng,guǒ bào bīng chú yǐ gē pēng。
醇德且多从事酒,珍庖特异小人羹。chún dé qiě duō cóng shì jiǔ,zhēn páo tè yì xiǎo rén gēng。
虎头食肉方灰念,羊脚蹴蔬应震惊。hǔ tóu shí ròu fāng huī niàn,yáng jiǎo cù shū yīng zhèn jīng。
归遗细君真得计,随缘灯火任卿卿。guī yí xì jūn zhēn dé jì,suí yuán dēng huǒ rèn qīng qīng。

还余朝纲杂编

陈棣

胸中浑浑乏新奇,虚辱熊罴百万师。xiōng zhōng hún hún fá xīn qí,xū rǔ xióng pí bǎi wàn shī。
较艺昔尝穷五技,还书今复堕三痴。jiào yì xī cháng qióng wǔ jì,hái shū jīn fù duò sān chī。
退飞颇愧一为甚,尽锐那知再愈衰。tuì fēi pǒ kuì yī wèi shén,jǐn ruì nà zhī zài yù shuāi。
自计抛书无复用,缄题重寄仲舒帏。zì jì pāo shū wú fù yòng,jiān tí zhòng jì zhòng shū wéi。

偶书

陈棣

诗魔大抵解穷人,到得人穷句益新。shī mó dà dǐ jiě qióng rén,dào dé rén qióng jù yì xīn。
笔下自惭无好语,眼前底事最清贫。bǐ xià zì cán wú hǎo yǔ,yǎn qián dǐ shì zuì qīng pín。
草玄天禄书窗冷,涤器临邛酒市春。cǎo xuán tiān lù shū chuāng lěng,dí qì lín qióng jiǔ shì chūn。
自古才高多命薄,区区何必论钱神。zì gǔ cái gāo duō mìng báo,qū qū hé bì lùn qián shén。

戏效连珠叠韵体

陈棣

溯流迟涩须流轻,石岸崎岖沙岸平。sù liú chí sè xū liú qīng,shí àn qí qū shā àn píng。
高树影藏低树影,前滩声掩后滩声。gāo shù yǐng cáng dī shù yǐng,qián tān shēng yǎn hòu tān shēng。
飞禽飞去语禽语,归客归休行客行。fēi qín fēi qù yǔ qín yǔ,guī kè guī xiū xíng kè xíng。
望断谁怜魂欲断,诗成转觉梦难成。wàng duàn shuí lián hún yù duàn,shī chéng zhuǎn jué mèng nán chéng。

戏题酒肆

陈棣

一气无私万物春,小儿造化果能神。yī qì wú sī wàn wù chūn,xiǎo ér zào huà guǒ néng shén。
鸟啼花发遽如许,酒病诗狂那厌频。niǎo tí huā fā jù rú xǔ,jiǔ bìng shī kuáng nà yàn pín。
倒著敢期山简醉,典衣谁计少陵贫。dào zhù gǎn qī shān jiǎn zuì,diǎn yī shuí jì shǎo líng pín。
上林五祚他年赋,姑作临邛涤器人。shàng lín wǔ zuò tā nián fù,gū zuò lín qióng dí qì rén。

夜雪

陈棣

书帷夜雪耿无眠,晨起犹禁晓日寒。shū wéi yè xuě gěng wú mián,chén qǐ yóu jìn xiǎo rì hán。
旋见软红生野水,似看寸碧出遥山。xuán jiàn ruǎn hóng shēng yě shuǐ,shì kàn cùn bì chū yáo shān。
诗成已觉风生座,饮散俄惊月满鞍。shī chéng yǐ jué fēng shēng zuò,yǐn sàn é jīng yuè mǎn ān。
梦破小窗依约态,浑疑暮雨楚台还。mèng pò xiǎo chuāng yī yuē tài,hún yí mù yǔ chǔ tái hái。

挽处士乔公

陈棣

姓氏详闻月旦推,典刑尚可一斑窥。xìng shì xiáng wén yuè dàn tuī,diǎn xíng shàng kě yī bān kuī。
义高诺重人皆仰,券失金存自不欺。yì gāo nuò zhòng rén jiē yǎng,quàn shī jīn cún zì bù qī。
富贵浮云曾唾去,死生幻泡独先知。fù guì fú yún céng tuò qù,sǐ shēng huàn pào dú xiān zhī。
一经教子阴功远,印绶累累看异时。yī jīng jiào zi yīn gōng yuǎn,yìn shòu lèi lèi kàn yì shí。

挽提干赵君

陈棣

识君童稚过成人,旋见从师学日新。shí jūn tóng zhì guò chéng rén,xuán jiàn cóng shī xué rì xīn。
一举文场收隽誉,十年仕路固清贫。yī jǔ wén chǎng shōu juàn yù,shí nián shì lù gù qīng pín。
豪添徐邈中贤兴,瘦减相如病渴身。háo tiān xú miǎo zhōng xián xīng,shòu jiǎn xiāng rú bìng kě shēn。
好善如颜还短折,伤哉命也重悲辛。hǎo shàn rú yán hái duǎn zhé,shāng zāi mìng yě zhòng bēi xīn。

挽张世英母夫人

陈棣

异乡萍梗寄生涯,朝露俄惊叹落花。yì xiāng píng gěng jì shēng yá,cháo lù é jīng tàn luò huā。
蒿里歌传风正惨,萱堂香冷月空斜。hāo lǐ gē chuán fēng zhèng cǎn,xuān táng xiāng lěng yuè kōng xié。
魂归故国三千里,地卜高原一万家。hún guī gù guó sān qiān lǐ,dì bo gāo yuán yī wàn jiā。
明日送车应击毂,不堪阁泪听边笳。míng rì sòng chē yīng jī gǔ,bù kān gé lèi tīng biān jiā。

偶成

陈棣

直面溪山照眼明,息肩簿领暂身轻。zhí miàn xī shān zhào yǎn míng,xī jiān bù lǐng zàn shēn qīng。
蜗巢得失真馀事,燕羽差池已半生。wō cháo dé shī zhēn yú shì,yàn yǔ chà chí yǐ bàn shēng。
老境到门颜有甲,愁城坚壁酒无兵。lǎo jìng dào mén yán yǒu jiǎ,chóu chéng jiān bì jiǔ wú bīng。
何时蜕迹嚣尘外,莫问人间无用名。hé shí tuì jì xiāo chén wài,mò wèn rén jiān wú yòng míng。

廛隐堂为杨元会赋

陈棣

大隐何曾去市廛,人间真有遁神仙。dà yǐn hé céng qù shì chán,rén jiān zhēn yǒu dùn shén xiān。
身闲已觉尘难染,心远由来地自偏。shēn xián yǐ jué chén nán rǎn,xīn yuǎn yóu lái dì zì piān。
何事游方期汗漫,不妨酌月问婵娟。hé shì yóu fāng qī hàn màn,bù fáng zhuó yuè wèn chán juān。
胸中丘壑可窥处,墨戏纵横出渭川。xiōng zhōng qiū hè kě kuī chù,mò xì zòng héng chū wèi chuān。
158«2345678